“Nhìn ta như thế làm gì?” Lăng Tiêu vừa liếc mắt đã thấy vẻ mặt kinh ngạc của Du Tiểu Mặc, biểu lộ rất bình tĩnh, như thể không hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn. Du Tiểu Mặc thu lại nét mặt, “Vừa nãy anh ra giá bao nhiêu?” Lăng Tiêu nhếch môi: “Một trăm mười triệu linh tinh.” Du Tiểu Mặc khiếp sợ cấp độ hai, giá khởi điểm là một trăm triệu, vậy mà chỉ tăng thêm có mười triệu á? Lăng Tiêu nhướn mày, “Có vấn đề gì?” “Không có…” Du Tiểu Mặc vẫn cảm thấy Lăng Tiêu bây giờ rất khó tin, đúng là đổi tính rồi. Linh thảo trên bàn đấu giá còn nhiều hơn số linh thảo Vũ Thành tìm giúp hắn, giá cả không thể thấp hơn một trăm ba mươi triệu, vậy mà Lăng Tiêu lại ra giá có một trăm mười triệu, hay là đây là bước khởi điểm để thăm dò sâu cạn? Linh thảo đỉnh cấp có sức hấp dẫn với tất cả các thế lực lớn, không ít người cạnh tranh, nhưng vì bảo đảm tiền tài vẫn còn dư dả chuẩn bị cho những vật phẩm phía sau, người thực sự ra tay cũng không nhiều lắm, đều là người có chút tài sản. Hai người nói chuyện xong, giá cả cũng tăng lên thêm ba mươi triệu nữa rồi, đã qua cái giá mà Du Tiểu Mặc dự đoán, nhưng thế này vẫn chưa tới cực hạn, vẫn còn có người đang tăng giá. Du Tiểu Mặc nhìn về phía Lăng Tiêu, nếu Lăng Tiêu đã đổi tính, thế thì cứ để y ra tay đi. Sau khi một trăm mười triệu linh tinh chìm như đá rơi đáy biển, lúc này Lăng Tiêu không ra giá ngay, nhìn giá cả cứ tăng lên không ngừng, lông mày y không hề động, bình tĩnh như không có ý định ra tay. Cuộc cạnh tranh nhanh chóng tiến vào hồi cuối, đến lúc này chỉ còn có hai thế lực tiếp tục kiên trì, theo thứ tự là bộ lạc mạnh nhất Đông Châu – Bộ lạc Cổ Mã và Chân Long tộc. Bộ lạc Cổ Mã thiếu linh thảo và cũng thiếu đan sư, Chân Long tộc không thiếu linh thảo, nhưng họ thiếu đan sư, nhưng không thiếu linh thảo không có nghĩa là bọn họ sở hữu tất cả các loại linh thảo, sở dĩ gia nhập vào cuộc cạnh tranh này là vì trong đó có một cây linh thảo họ luôn tìm kiếm. Nhưng nếu giá cả vẫn tăng lên, chắc Chân Long tộc sẽ không tham gia nữa. Bộ lạc Cổ Mã không có lòng tin với những vật phẩm cuối cùng, cho nên họ đành phải dùng hết cả năng để cạnh tranh giành những vật khác, ít nhất cũng không phải về tay không. Thời điểm người chủ trì hô hai trăm mười lăm triệu, toàn bộ phòng đấu giá chìm vào yên tĩnh. Giá tiền này đã vượt qua tổng giá trị của linh thảo rồi, hơn nữa đây cũng là món vật phẩm có giá cao hơn hai trăm triệu từ lúc đấu giá hội mở màn đến giờ. Người chủ trì nhìn về phía Chân Long tộc, người nọ đang cau mày, cuối cùng vẫn lắc đầu, rời tay khỏi bảng tinh thạch. Chỉ là ngay lúc ấy, tin tức trên bảng tinh thạch của người chủ trì đột nhiên thay đổi, nhìn thấy giá cả không khỏi giật mình, chợt cao giọng tuyên bố: “Số mười bốn ra giá hai trăm năm mươi triệu linh tinh, còn có ai ra giá coa hơn không?” Số mười bốn là ai? Hàng xóm của số mười lăm! Mọi người đều dùng biểu lộ cổ quái nhìn về phía Lăng Tiêu, cứ tưởng hai người này không có bao nhiêu linh tinh, xem ra tiền tài không thể cân nhắc bằng số người và bối cảnh được rồi. Sau khi nghe thấy câu này, Lân Hạo Vũ ngồi đối diện đã tức tới nỗi mặt mày xanh mét, hóa ra người bị đùa giỡn chính là gã, vậy mà gã còn đang đắc trí. “Hạo Vũ, sau này đừng tự cho là thông minh” Giọng nói lạnh nhạt của lão giả ngồi phía trước đột nhiên truyền vào trong tai Lân Hạo Vũ, lão không phải là Lân Hàng, nếu như Lân Cổ có kể với Lăng Tiêu, chắc y sẽ biết lão nhân này chính là ông nội của y – Lân Thiên. Việc Lân Thiên xuất hiện ở nơi này, một nửa là vì đấu giá hội, một nửa là vì liên quan đến Lăng Tiêu, lão chỉ gặp Lăng Tiêu ở thời điểm y ra đời, cho nên lần này Lân Thiên muốn nhìn xem Lăng Tiêu đã bị Kỳ Lân tộc vứt bỏ kia đã phát triển được đến mức nào rồi. Kết quả lại để cho lão cảm thấy thất vọng, vừa quay về đại lục Thông Thiên không bao lâu đã gây ra nhiều chuyện như vậy, đúng là giống hệt phụ thân của y, hoàn toàn không thể yêu thương nổi. Lân Hạo Vũ giật mình, không dám tự chủ trương nữa. Chân Long tộc và bộ lạc Cổ Mã không tăng giá thêm, giá tiền này đã quá giới hạn của họ rồi, dù có muốn số linh thảo kia thế nào, họ cũng không thể uổng phí không quá nhiều tiền, huống chi Chân Long tộc chỉ muốn lấy một cây linh thảo trong số đó. Vì vậy, linh thảo lại rơi vào tay Lăng Tiêu rộng rãi hào phóng của chúng ta. Nhìn toàn hộ quá trình, Du Tiểu Mặc cảm thấy hắn đã yên tâm quá sớm, từ trước đến nay cái tính không nói mà làm của tên này luôn làm cho người ta kinh ngạc muốn chết cũng không xong, quả nhiên, không thể coi thường y mà. Du Tiểu Mặc không biết, Du Chấn Thiên ngồi phía đối diện đang dùng ánh mắt sáng quắc nhìn họ, trong đáy mắt kia đang tính toán điều gì đó. Bó linh thảo này chỉ là món khai vị trước cao trào. Người chủ trì biết rõ họ đã chờ mong vật phẩm phía sau lâu rồi, không dài lòng nữa, để cho bàn đấu giá đưa thẳng món vật phẩm áp trục đầu tiên lên. Mọi người rướn cổ ngóng trông. Trên đài đấu giá xuất hiện một bình ngọc nhỏ được đặt trong túi, nội đan có thể xuất hiện với tư cách vật phẩm áp trục, chắc cấp bậc của nó phải cao hơn cấp mười hai. Hơi thở của đám đông trở nên nặng nề hơn, một viên nội đan cấp mười hai bao hàm năng lượng cực kỳ khổng lồ, theo truyền thuyết nội đan của yêu thú cấp mười hai có thể giúp người ta đột phá khỏi bức tường chắn giữa Thần cảnh và Thánh cảnh, dù không có hiệu quả cao như thải đan, nhưng cơ hội khó gặp, hơn nữa hấp thụ năng lượng trong nội đan cũng có thể lên cấp. Có vài người tới đây chỉ để mua viên nội đan cấp mười hai này. Du Tiểu Mặc cảm thấy hứng thú, nhưng hắn không có ý định cạnh tranh, trên người hắn có một viên nội đan cấp mười một bảy sao chưa cùng tới, có thêm một viên nữa cũng không dùng được. Hơn nữa kể cả là người giàu có nhất đại lục Thông Thiên cũng không thể xài tiền như vậy. Người chủ trì bắt đầu giới thiệu lai lịch của nội đan, “Như mọi người đã thấy, đây là một viên nội đan của yêu thú cấp mười hai, ta sẽ không nói nhiều về tác dụng của nó, chắc hẳn tất cả mọi người đều tinh tường, giá khởi điểm là hai trăm năm mươi triệu, bây giờ các vị có thể bắt đầu đấu giá.” “Đợi một chút.” Lúc này, một nam nhân che kín toàn thân bằng áo choàng đen đột nhiên đứng lên, thời điểm ngươi chủ trì nhìn qua, hắn nói: “Ta muốn biết đây là nội đan của yêu thú nào và lai lịch của nó.” Vừa dứt lời, nhiều người định báo giá đột nhiên rụt tay lại. Đúng là cần phải hỏi rõ về lai lịch của viên nội đan cấp mười hai này, nhỡ đâu mua rồi còn đưa tới sự báo thù của tộc nhân nhà người ta, vậy thì cái được không bù nổi cái mất, thực ra nam tử áo đen không hỏi, những người có hứng thú với nội đan cũng sẽ hỏi. Người chủ trì nheo mắt lại. Bộ dạng lúc này của gã mới làm cho người ta cảm thấy gã là một hành viên của Hắc Tri Chu. Mấy giây sau, người chủ trì thu nét mặt, giải thích: “Nó là nội đan của Tham Lang.” Mọi người không khỏi hít vào một hơi. Tham Lang Tham Lang, một trong số Thất Tội thú nổi tiếng, từ xưa đến nay chỉ có một con, nếu thật sự là nội đan của Tham Lang, vậy thì chứng tỏ Tham Lang kia đã chết, có lẽ tương lai sẽ có một Tham Lang mới xuất hiện, nhưng không biết là chuyện của bao nhiêu năm sau. Từ viễn cổ đến nay, Thất Tội thú rất nổi danh là bảy đại hung thú cứng đầu, dù danh tiếng không vang dội như Đế Vương thú Tứ Linh, nhưng hung danh của họ lừng lẫy hơn cả, Thất Tội thú chính là bảy huynh đệ, tình cảm của họ rất sâu sắc, nếu để sáu người khác biết Tham Lang đã chết, chắc chắn họ sẽ không từ bỏ ý đồ. Nghĩ vậy, rất nhiều người không khỏi do dự. Du Tiểu Mặc cũng ngơ ngác, chẳng phải Tham Lang này chính là người huynh đệ đã mất tích của Lam Cầu sao? Hắn tóm lấy tay áo Lăng Tiêu, nhỏ giọng nói: “Lăng Tiêu…” “Được!” “…” Du Tiểu Mặc bị y làm cho nghẹn ứ, im lặng mất hai giây, hắn không nhịn được mà hỏi: “Anh biết em muốn nói gì sao?” Lăng Tiêu chậm rãi nói: “Bất luận em muốn nói gì, ta đều đáp như vậy.” Du Tiểu Mặc: “…” Trong Thất Tội thú, không tính Lam Cầu có vẻ yếu lại không có thanh danh gì, thì những người khác đều là yêu thú mạnh mẽ, ngoại trừ Tham Lang, trong bảy huynh đệ của họ vẫn còn hai yêu thú cấp mười hai nữa, nếu như bị họ nhằm vào, bất kể là gia tộc hay cá nhân, tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý sẽ bị tấn công đến trọn đời. Người tham gia đấu giá hội rất nhiều, hoàn toàn không thể ngăn được tin tức rò rỉ ra ngoài, hiện tại phải xem ai dám đắc tội với cục phiền toái lớn Thất Tội thú này, nhưng có năng lực cũng chỉ có tám thế lực lớn ngoại trừ Thông Thiên Điện mà thôi. Đương nhiên, cũng có người lên kế hoạch mua viên nội đan này, kết quả là kế hoạch đã bị chết yểu ngay sau khi biết nó là nội đan của Tham Lang, ví dụ như vị cường giả Thần cảnh của tửu lâu Song Ngư kia. Ban đầu ông ta định dựa vào viên nội đan này để đột phá khỏi Thần cảnh, trở thành cường giả Thánh cảnh chân chính, nhưng tửu lâu Song Ngư bây giờ không thể gây sự với Thất Tội thú. Trong giây lát không có ai ra giá. Tứ Linh cũng không ra tay. Từ thời viễn cổ, Thất Tội thú đã có giao tình với trưởng bối của họ, huống chi cũng chỉ có yêu thú mới hiểu rõ sự điên cuồng của yêu thú. Thời kỳ viễn cổ, Thất Tội thú còn có một biệt hiệu, đó chính là —— Nhóm bảy tên chó điên. Thất Tội thú ở thời đại nào cũng thế. Thấy tình cảnh này, khuôn mặt người chủ trì trầm như nước, ánh mắt nhìn về phía người áo đen lên tiếng hỏi kia mờ mịt hiện lên ác ý, thành viên của Hắc Tri Chu làm gì có người tốt, kể cả gã. Đúng lúc này, trên bảng tinh thạch xuất hiện một hàng chữ. Người chủ trì nhìn nam nhân ngồi ở ghế số một, gã cứ tưởng người này sẽ không ra giá đầu tiên, kết quả lại nằm ngoài sự dự liệu của gã, người chủ trì cất cao giọng: “Số một ra giá ba trăm triệu linh tinh, có ai ra giá cao hơn không?” Mọi người xôn xao. Người ngồi ở ghế số một chính là Du Chấn Thiên của gia tộc Xích Huyết, rất quyết đoán, cũng phải can đảm lắm mới dám mua nội đan của Tham Lang về, có điều cũng dễ hiểu thôi, đúng là gia tộc Xích Huyết cần bồi dưỡng thêm một cường giả Thánh cảnh nữa. Mọi người đều đưa ánh nhìn đầy ẩn ý về phía Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc.