Truyện ma: trà máu

Chương 2 : Trà sữa hồng tâm

Hoàng nhìn lại đồng hồ thì mới hốt hoảng mà kêu lên: -Chết chửa! mười lăm phút nữaCậu lật đật xỏ chiếc quần dài vào chân cùng với chiếc quần đùi ướt sũng, thay cái áo của nhân viên mà Thúy đưa cho cậu rồi lật đật chạy sang đối diện khuôn viên trường. -Đâu rồi..... a! thấy rồi! Hoàng ba chân bốn cẳng chạy vào trong tiệm và rồi *bong* một cú! chị Thúy cầm tờ báo của trường cuộn lại và đánh vào mông cậu -Sớm quá giờ hẹn hengHoàng lúng túng -Dạ em xin lỗi -Nể tình lần đầu nên chị sẽ hông phạt em,. giờ, mặc tạp dề của quán lên đi, chị sẽ chỉ em cách thêm toppingMột lát sau, từ trong khu pha chế chạy ra một anh thanh niên dáng người nhỏ con nhanh nhạy "một đường đen M, bánh tráng cay, nột trà đào... -A lính mới hả chị đại? -Ờm, Hoàng, topping, emHoàng lúng túng cho những thức uống kèm với trà sữa vào li... -wo ho! nhanh nhan ông ơi! Anh thanh niên đáp. Lúc đang lấy trân châu ra khỏi hay thì Hoàng chợt rùng mình, hình ảnh trên cái vá không phải một muỗng đầy trân châu mà là đầy nhãn cầu, lổm ngổm những con mắt cùng với đống máu đen ngòm đang trừng trừng nhìn mình. Hoàng nhìn thẳng vào chiếc muôi đầy nhãn cầu không do dự. -Tập trung tập trung! Thúy hối Hoàng. Tối hôm đó, khi quán đang dọn dẹp thì cũng là lúc cả bọn rủ nhau đi chơi sau giờ làm. Anh thanh niên tự giới thiệu mình là Lê Tâm Thạch, hay còn gọi là thạch hầu vì anh lanh chanh, loắt chắt như khỉ. Thạch ngồi xổm trên cái ghế tựa bị lật lưng ra đằng sau, chuyên bưng bê và tiếp khách trong quán. một anh thanh niên khác suốt ngày cứ hô hào trong bếp tên là Thanh Tuấn, hay còn dược gọi là Tuấn Soái, là soái ca ít nói,lạnh lùng nhưng được viêc và là người làm lâu nhất quán, cùng với ông chủ quán năm nay tầm 60 tuổi đang đọc báo mà không cần đeo kính, ở cái tuổi ấy, chiếc áo xanh, cái mũ cối, cùng với những vết sẹo dài dọc cánh tay đã nói lên một hời của bácÔng nói với cái giọng dặc sứ Huế. -Lĩnh mỡi đõ phại không tụi bãy -Dạ thưa ông, đây là Hoàng, Lính mới của Thúy ạTuân đáp. -Vậy, hôm nay mình đi chơi ở đâu đây! Vừa dứt lời, Thạch bị chị Thúy lấy tờ báo cuộn lại gõ vào mông cái chóc! -Anh Tuấn chưa được bác cho đi mà. Ông ôn tồn đáp với cái giọng đặc miền trung -Hôm nay có lính mới, mấy dứa cứ đi đi, từ ngày em thằng Tuấn hông còn,nó cũng ít cười, ít nói hơn với ông nội nó. -Ểh vậy tui triển a tiển ak BONK! thêm một sách gõ vào mông của Thạch. -Chị mầy chưa đưa lương cho tụi bay mà đi à Thạch xoa đầu cười khì khì -Co-me-na-san!~Cả đám hưởng lương đang chung tiền mua nước ngọt và đồ ăn vặt lề đường rồi tập trung lại căn trọ của Hoàng. cùng với một bàn cầu cơ giấu trong ba lô của Tuấn.