Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 847
"Ta cũng muốn biết rõ ràng, có lẽ đi về hỏi ân sư ngươi sẽ biết." Miểu Miểu tiếp theo nói :"Dù sao hắn đã sống qua thời gian trăm vạn năm gần đây."
"Có lẽ vậy, ta sau khi trở về liền sẽ hỏi." Bần đạo gật gật đầu, sau đó đột nhiên hỏi:"Đúng rồi, ngươi có biết lai lịch của hắc ma kiếm và cái nhẫn kia không?"
"Đương nhiên biết, cho dù chúng nó không có danh khí lớn bằng kim kiếp niệm châu nhưng mà trăm vạn năm trước, hắc ám song sinh tử chủ nhân của chúng nó, trong chư thần cũng là tổ hợp rất có địa vị." Miểu Miểu nghiêm nghị nói :"Ai. không nghĩ tới ngay cả bọn hắn cũng thất thủ bị giết, chẳng thể trách lão chủ nhân cũng không thoát được, vô lượng thiên kiếp thật sự lợi hại như vậy sao?"
"Nga!" Bần đạo tò mò hỏi: "Hắc ám song sinh tử rất lợi hại sao?"
"Hắc ám song sinh tử là một đôi song bào thai, siêu cấp chủ thần hắc ám hệ. một người thì sờ trường cận chiến, sử dụng thần khí hắc ma kiếm, người còn lại thì sờ trường pháp thuật, sử dụng thần khí thần khí song trọng chú sát, cũng chính là cái giới chỉ này." Miểu Miểu giải thích nói :"Tuy rằng, hắc ám song sinh tử đơn thể thực lực so sánh với thượng cổ đại thần kém hơn, nhưng mà bởi vì bọn họ là song bào thai, cho nên phối hợp với nhau ăn ý cực kỳ, cộng với một người viễn công, một người cận chiến, phối hợp như mây bay nước chày. Hơn nữa. có hai thần khí cực mạnh phụ trợ, khiến cho tổng thể thực lực của bọn họ đủ để chống lại một vị thượng cổ đại thần."
"Mà trong thế giới chư thần đếm không hết này, số lượng thượng cổ đại thần chưa từng vượt qua hai. cơ hồ mỗi một người đều là cao không thể chạm. Hắc ám song sinh tử cư nhiên có thể bằng thân phận thấp hơn một bậc đánh ngang tay, ngươi nói bọn họ có thể không lợi hại sao?" Miểu Miểu thán phục nói Phải biết rằng, dưới tình huống bình thường, chênh lệch một cấp này đủ để cho bất kỳ một vị thượng cổ đại thần nào thoải mái tiêu diệt hơn mười vị siêu chủ thần. Cho nên. bọn họ thậm chí còn được người ta gọi là kỳ tích song sinh tử, cũng vì vậy mà danh chấn chư thần.
"Vậy nguyên nhân thực lực bọn họ cường hãn, có phải có quan hệ đến hai kiện đồ vật này hay không?" Bần đạo vội vàng tò mò hỏi.
"Đương nhiên có quan hệ. hơn nữa quan hệ lớn nữa là đằng khác." Miểu Miểu tiếp theo giải thích nói :"Trước tiên là nói về hắc ma kiếm này, nó còn được chư thần gọi là lưỡi dao chặt đứt thời gian."
"Chặt đứt thời gian?" Đám người bần đạo tức thì lắp bắp kinh hãi, vội vàng hỏi:"Thời gian cũng có thể chặt đứt? Điều này sao có thể chứ?"
"Đây là bởi vì toàn bộ người giao chiến với hắc ma kiếm đều có cùng một loại cảm giác như vậy, thanh kiếm này chém người không cần thời gian, bọn hắn chỉ cảm thấy thanh kiếm này luôn ở trên tay đối thủ. căn bản chưa từng có di động, nhưng mà chính mình đã bị chém trúng." Miêu Miêu nói :"Lợi hại ở chỗ, đây không phải là cảm giác của một người. là toàn bộ người đối chiến với hắc ma kiếm còn sống sót cùng nhau rút ra kết luận."
"Thật sự quỷ dị như vậy sao? Lẽ ra lấy ánh mắt của thần minh, tốc độ của thanh kiếm này vô luận nhanh đến cỡ nào, cũng phải có thể nhìn thấy quỹ tích di động a. Cho dù là không thể hoàn toàn nhìn thấy, ít nhất cũng có thể suy đoán ra thành kiếm này động hay không động a?" Bần đạo kỳ quái nói :"CÓ thể là chướng nhãn pháp hay không?"
"Đương nhiên không phải, chẳng lẽ ngay cả thượng cổ đại thần cũng bị chướng nhãn pháp đánh lừa sao?" Miếu Miếu lập tức phản bác nói Toàn bộ đương sự cũng một mực chắc chắn, thanh kiếm kia không hề động qua, cho nên mọi người nhất trí cho rằng thanh kiếm này lúc chém người không cần thời gian. cũng gọi nó là lưỡi dao chặt đứt thời gian."
"Ha ha. nếu đã như thế ta thử xem là biết." Bần đạo nói xong, tiện tay cầm lấy hắc ma kiếm, rót vào linh khí. rồi sau đó ở trong không khí liên tiếp chém vài cái.
Nhưng mà do hắc ma kiếm thật sự là rất cồng kềnh, dài ba thước, rộng một thước, nặng đến mấy ngàn cân. bởi vì nó dù sao cũng là một thanh song thủ trọng kiếm nổi danh với lực phá hoại cho nên mặc dù bần đạo xuất ra cả khí lực bú sữa mẹ vẫn không cách nào làm cho tốc độ chém nhanh hơn. Trái lại ta có thể nhìn thấy rõ ràng quỹ tích di động của thân kiếm, chỉ sợ Mân nhi cũng có thể thoải mái né tránh.
Bần đạo theo sau thất vọng nói :"Không thấy nó có thể chặt đứt thời gian a?"
"Ngu ngốc!" Miểu Miểu không chút khách khí mắng Đây là độc môn bảo bối của người ta, các phương pháp sử dụng đặc thù, ngươi cái gì cũng không biết làm sao có thể phát huy ra uy lực của nó a?"
"A. vậy phải làm như thế nào đấy?" Bần đạo vội vàng thinh giáo.
"Có lẽ tìm người hắc ám hệ để sử dụng là có thể biết, dù sao đây là thần khí của hắc ám hệ a." Miểu Miểu nói.
"Đúng, đúng, đúng!" Bần đạo tức thì nói: "Thanh kiếm này là vũ khí hấp linh quái mang theo bên mình, rất có thể hắn đã biết cách dùng mới mang theo bên người, như vậy xem ra, có lẽ thực sự chỉ có người hắc ám hệ mới có thể sử dụng. Mân nhi, kế tiếp nhìn nàng rồi."
Bần đạo nói xong, liền đem hắc ma kiếm đưa cho Mân nhi. Mân nhi liền lập tức đem ma lực hắc ám rót vào trong chuôi kiếm, lúc này chuyện kỳ quái đã xảy ra. Hắc ma kiếm đột nhiên phun ra từng đạo hắc sắc quang mang quỷ dị, đem Mân nhi bao vây lại. Bần đạo hoảng sợ, vội vàng kiểm tra cẩn thận, phát hiện tựa hồ hắc quang cũng không có tạo thành thương tổn cho Mân nhi. chỉ là đem một số thứ quan thâu vào trong đầu Mân nhi. Nhìn thấy như vậy ta mới yên lòng, cũng khuyên chúng nữ, để các nàng an tâm chờ đợi.
Thời gian không dài. hắc quang tán đi. Mân nhi cũng mở mắt ra. sau đó cười nói với chúng ta :"Ta hiểu rồi, các người nhìn!"
Nói xong, nàng tiện tay ném ra xa một mai kim tệ, sau đó giơ hắc ma kiếm lên cao, quát một tiếng :"Đứt!"
Không có bất kỳ tiếng động phát ra, chúng ta lại kinh ngạc phát hiện, tiền vàng còn đang bay trên không một phân thành hai. mà hắc ma kiếm trên tay Mân nhi căn bản không hề nhúc nhích, trên thực tế, lấy hiểu biết của bần đạo với Mân nhi. nàng cho dù đem hết toàn lực, cũng đừng mong múa may trọng kiếm hơn ba thước chặt đứt đồng tiền đang bay trên, không chỉ có khí lực của nàng yếu, cho dù có mạnh cũng không thế. Dù sao đây cũng là một kỹ thuật. Mân nhi là một pháp sư, không có khả năng có kiếm thuật lợi hại như vậy, kỳ thật nàng có thể giơ cao hắc ma kiếm mấy ngàn cân cũng rất miễn cưỡng.
Huống hồ, mấu chốt nhất chính là, khoáng cách từ đồng tiền đến Mân nhi ít nhất cũng hơn mười thước, tốc độ Mân nhi ôm kiếm cũng không nhanh bằng tốc độ bay của đồng tiền, làm sao có thể chạy tới vị trí đồng tiền chém đây? Kiếm khí cũng không thể, nếu như là kiếm khí. chúng ta nhiều ánh mắt như vậy đã sớm phát hiện ra. Dù sao bất kể thế nào, màn biểu diễn kinh người lần này của Mân nhi thật sự là quỷ dị cực kỳ.
"Nàng làm như thế nào a?" Bần đạo vội vàng truy vấn.
"Hì hì. rất đơn giản!" Mân nhi cười nói :"Các người nhìn hắc ma kiếm có phải là không có mũi nhọn đúng không?"
"Đúng vậy a, mũi kiếm bằng phẳng!" Bần đạo gật đầu nói.
"Kỳ thật, nó là có mũi kiếm chỉ là mũi kiếm ở góc phụ, ở chính diện thì nhìn không thấy." Mân nhi cười nói : "Nguyên lý chém người của nó rất đơn giản, ta chỉ cần đưa vào ma lực, nó là có thể từ góc phụ tạo thành một đạo kiếm khí vô hình, hơn nữa, cũng không biết thanh kiếm này thiết kế như thế nào, dù sao kiếm khí từ góc phụ có thể nghe theo ý niệm của ta chỉ huy, ta có thể cho nó xuất hiện ở bất kỳ bề mật nào, chỉ cần khoảng cách không quá xa là được."
"Chẳng thể trách khi nó chém người không thể nhìn thấy, nguyên lai công kích của nó là từ một góc khác xuất hiện a. Chúng ta ở mật chính diện đương nhiên là không thể nhận ra rồi." Miểu Miểu kinh hỉ nói :"Ha ha. ta cuối cùng coi như đã hiểu rõ nguyên lý của nó, nói thật, gia hỏa thiết kế thanh kiếm này chắc chắn là một thiên tài."
"Đúng vậy, loại phương thức công kích gần như đánh lén này thật sự là khó lòng phòng bị, cũng không quái lạ những gia hỏa thua ở hắc ma kiếm đến chết cũng không hiếu tại sao? Bọn hắn vẫn khờ dại nghĩ rằng hắc ma kiếm chém người không cần thời gian." Bần đạo thán phục nói :"Quả nhiên, trên đời này không có âm hiểm nhất, chỉ có âm hiểm hơn. so sánh với gia hỏa chế tạo hắc ma kiếm, âm hiểm quân thần ta đây còn thiện lương hơn nhiều lắm.
"Thôi đi, hắn cũng không âm hiểm bằng người." Miểu Miểu trêu chọc nói :"Hắn tối đa cũng chỉ là chế tạo một vũ khí tương đối âm hiểm mà thôi, còn ngươi sao? Không chỉ có vũ chế tạo vũ khí âm nhân, còn luôn thiết trí bẫy rập âm nhân, kết cụ của hấp linh quái là một ví dụ tốt nhất. Giẫm lên thi thể của bốn vị siêu cấp chủ thần, người hoàn toàn có thể được xưng tụng là người âm hiểm nhất thần giới.
Trước sự trêu chọc của Miểu Miểu, bần đạo đó là dở khóc dở cười, đành phải bất đắc dĩ nói :"Ta buồn bực!"
"Ha ha!" Chúng nữ cùng nhau cười ha hả.
Chúng nữ sau khi cười xong, Mân nhi mới nói: "Phu quân, hắc ma kiếm chỉ có người có thuộc tính hắc ám mới có thể sử dụng, nhưng mà trong chúng ta chỉ có ta mới là thuộc tính hắc ám. mà ta còn là pháp sư, không bằng đem nó..."
"Ngừng!" Bần đạo lập tức cắt đứt câu nói của Mân nhi nói :"Nguyên lý công kích của hắc ma kiếm rất đáng để chúng ta tham khảo, ta muốn cầm nó nghiên cứu kỹ lưỡng một chút, nàng cũng đừng nghĩ cho kim loại nặng Sử Lai Mỗ của mình, cho nó ăn bảo bối cấp bậc này cũng là quá lãng phí rồi."
"A. biết rồi." Mân nhi hơi bất mãn đem hắc ma kiếm trả lại cho ta."
"Được rồi!" Bần đạo thu hồi hắc ma kiếm, nói với Miểu Miểu :"Ngươi nói tiếp về cái nhẫn kia đi."
"Chiếc nhẫn kia gọi là song trọng chú sát, còn gọi là phục chế chỉ hoàn, tác dụng chỉ có một. phục chế pháp thuật của chủ nhân thi triển, vô luận là pháp thuật sĩ." Miểu Miểu nói :"Tuy rằng chỉ có một thuộc tính như vật, tuy nhiên nó khủng bố phi thường, đây căn bản chẳng khác nào tăng tốc độ làm phép lên gấp bội a. Vào thời điểm chiến đấu, tầm quan trọng của tốc độ người nào cũng biết, hơn nữa, chiếc nhẫn này tiêu hao ma lực chỉ một nửa của chú nhân, nhưng mà uy lực ma thuật giống nhau, nói các khác, cũng tương đương gia tăng một nửa ma lực của chủ nhân. Cho nên, luận tác dụng, chiếc nhẫn này một chút cũng không kém hơn so với hắc ma kiếm.
" Quả nhiên là thứ tốt!" Đám người bần đạo là hành gia chiến đấu, vừa nghe liền biết giá trị của đồ chơi này, tính ra, chiếc nhẫn này ít nhất có thể tăng lên gấp đôi sức chiến đấu của chủ nhân, thật sự là cường hãn tới cực điểm. Trong pháp bào đồng cấp khó có thể tìm ra thứ lợi hại như vậy, Cái này nếu cho Vong Ưu đeo, ha ha. Quả thực là cực hay.
Chỉ là lúc này, ta đột nhiên nghĩ đến một vấn đề tương đối buồn bực, có vẻ như, chiếc nhẫn này đã bị phong ấn, hơn nữa người phong ấn là thượng cổ đại thần, nếu không già khai phong ấn thì chẳng khác gì là phế vật, nhưng mà phong ấn của thượng cổ đại thần dễ giải khai vậy sao?
Truyện khác cùng thể loại
119 chương
7 chương
164 chương
1896 chương