"Nhưng mà các ngươi rõ ràng trộm tuyết liên của ta!" Hàn băng ma thần lập tức phẫn nộ nói. "Oan uổng quá, chúng ta nào biết tuyết liên đó là của ngài chứ?" Băng công chúa vội vàng giải thích Thực lực của ngài cường đại như thế, mà thân mình ngài lại học rộng tài cao, văn võ song toàn, hùng thao đại lược, bày mưu nghĩ kế. bên gan vững chí. nhìn xa trông rộng, cái thế vô song, nhìn rõ mọi việc... ngài tuổi trẻ như mặt trời mới mọc, một con đường rộng mở... blah blah... Tiểu nữ đối với ngài ngưỡng mộ như nước sông cuồn cuộn chày liên miên không dứt, cho dù sông cạn đá mòn, trời đố đất nứt, cũng không thay đối tấm lòng son." Mấy cái lời nịnh hót mà Băng công chúa thao thao bất tuyệt ước chừng mất đến mười lăm phút, lạ một có là không có mang nặng tính hình thức. Nhiều lời như thế, đều là những câu nói mà Băng công chúa ghét, vẫn là lần đầu tiên trong đời một hơi nói ra như vậy. Cũng chính nhờ vào đại tài của Vong Ưu, mói có thể ở phía sau mớm lời lưu loát cho nàng, nếu đổi lại la ngươi khác trọng khoảnh khắc sẽ nhìn ra đó là lời nịnh hót, đó cũng là một chuyện rất khó khăn, hay có thé nói là căn bản không có khả năng. Gia hỏa hàn băng ma thần này, hắn từ khi sinh ra đến này đều là một mình ở chỗ này, những băng long kia chẳng qua là khôi lỗi do hắn dùng pháp thuật chế tạo ra mà thôi, vì thế hắn cũng rất ít cùng ai giao tiếp trao đổi, càng khôi nói khi nào nghe qua những lời nay a? Cho nên. hắn đối với loại công kích tâm lý kỳ lạ này cơ bàn không có lực phòng ngực, rất nhanh liền gục ngã trước viên đạn bọc đường của Băng công chúa. Trên thực tế, nhiều lời vỗ mông ngựa như vậy bị một mỹ nữ tuyệt thế băng dung nói ra quả thật là rất hiếm thấy. Hàn băng ma thần hiện tại đã có chút mơ mơ màng màng, bất tri bất giác đã làm cho thủ hạ của hắn đình chỉ tấn công. "Ta thật sự tốt đẹp như ngươi nói sao?" Hàn băng ma thần cười hì hì hôi. Nói ngọt một hồi đã làm hắn đem chuyện tình tuyết liên vứt qua sau đầu. "Đương nhiên!" Băng công chúa gật đầu chắc chắn. Trong lòng cũng đang rất cao hứng, lập tức lập lại chiêu cũ nói :"Trước khi gặp ngài. ta đối với thế gian này là hoài nghi có hay không có thần tiên chân chính, mà hiện tại, ta rốt cục tin. Ta từng khiếp sợ thiên sứ quân đoàn số lượng kinh người. ta từng từng luyện kim thiên phú của Thái Thản, ta từng hoảng sợ trước trận pháp cường đại của hai nhà Phật Đạo, nhưng hiện tại, ta mới biết được ta nông cạn đến cỡ nào. Vũ trụ này, chỉ có ngài cùng quân đoàn vô địch của ngài, mới là lực lượng cường hãn nhất cường hãn nhất khủng bố nhất, ở trước mặt của ngài. hết thảy cường giả trên thế gian. tất cả đều là mây bay. Ngài..." Lại là diễn thuyết mất đến mười mấy phút đồng hồ, Băng công chúa dưới sự chỉ điểm của Vong Ưu, nói đến nỗi có chút miệng đắng lưỡi khô. Hàn băng ma thần cười híp mắt nghe rất thoải mái a! Giống là mùa nóng được ăn dua hấu. toàn thân sàng khoái đến nỗi lông dài bay bay lên. Nhìn thấy Băng công chúa ngừng lại; hàn băng ma thần lập tức hưng phấn nói :"Ha ha, tốt, tốt, tốt, tiểu cô nương, ngươi thật là một người tốt. không bằng ngươi lưu lại phò tá cho ta đi?" "A?" Băng công chúa nhất thời có chút choáng váng, nàng bất kể như thế nào cũng không ngờ, chính mình lại gặp phải phiền toái như vậy. Mà Vong Ưu vào lúc này thì đang cùng chúng ta thương nghị đối sách, bào Băng công chúa trước tiên cố đối phó một chút. Bất đắc dĩ. Băng công chúa đành phải yếu ớt nói :"Nhưng mà. chúng ta vừa rồi không cẩn thận đã mạo phạm ngài, ngài không phải là đang gạ^ta ra ngoài rồi sau đó làm thịt chứ?" "Làm sao có thể!" Hàn băng ma thần nhất thời sốt ruột nói: "Tuyết liên kia ta không cần nửa. chỉ cần ngươi chịu lưu lại theo ta, ta cái gì cũng không quan tâm. Xem ra hắn đã cô độc lâu rồi. có thể có một người bạn bồi hắn so với cái gì cũng trọng yếu hơn, khó gặp được một người thuần băng thuộc tính như thế, là đặc biệt hợp khấu vị với mình, hắn thật sự không muốn buông tha. "A!" Băng công chúa không nghĩ tới hàn băng ma thần coi trọng nàng như vậy, trong phút chốc cũng không biết đáp lời như thế nào mới tót. tuy rằng trong lòng nàng cực kỳ không muốn lưu lại với quái vật này, nhưng mà nàng không dám nói rõ a! Sợ chọc tức hàn băng ma thần này sẽ lại dẫn phát một trận chiến đấu mới. May mắn vừa lúc đó, lời nói của Vong Ưu lại rơi vào tai Băng công chúa Lừa tiến vào Thiên Không Chi Thành, chỉ cần đế cho hắn vài, chúng ta sẽ xử lý ôn thỏa." "Nhưng mà lừa như thế nào a?" Băng công chúa đơn thuần tự nhiên không giỏi gạt người, đành phải cầu trợ ở Vong Ưu. "Ha ha. nha đầu ngốc, chuyện đơn giản như vậy cũng cần phải dạy a?" Vong Ưu cười nói :"Ngươi nói, chúng ta không đồng ý cho ngươi lưu lại, bào hắn tiến vào cứu ngươi ra." Băng công chúa cực kì thông minh, thoáng suy nghĩ trong đầu một chút liền hiểu ra ý của Vong Ưu, vì thế cười nói với hàn băng ma thần :"Kỳ thật, ta là một người thuần băng thuộc tính, đi theo một đám người hóa thuộc tính thật sự rất khó chịu, nơi này mới là nơi thích hợp để tu luyện." "Đúng vậy! Đúng vậy!" Hàn băng ma thần lập tức hưng phấn nói : "Nói như vậy ngươi là đồng ý?" "Ta thì nghĩ như vậy, nhưng mà ta sợ bọn họ không đáp ứng a?" Băng công chúa bất đắc dĩ nói. "Quàn bọn hắn làm sì?" Hàn băng ma thần cả giận nói :"Ai dám không phục, ta sẽ giết kẻ đó? Ngươi cứ lại đây là được." "Thế, vậy được rồi." Băng công chúa gật gật đầu nói. Lập tức, nàng già vờ đáp ứng đi ra ngoài. Nhưng mà nàng vừa mới động thân dưới thì Vong Ưu lập tức từ phía dưới xông lên, tức giận nói :"Nội gián đáng ghét, ngươi cũng dám ăn cây táo, rào cây sung? Muốn ăn đòn!" Nói xong, Vong Ưu liền dùng quang phược thuật trói Băng công chúa thành bánh chưng, sau đó kéo xuống phía dưới, đồng thời mắng ta :"Thật sự là đồ hỗn trướng, xem ta trở về thu thập ngươi như thế nào." Dù sao Vong Ưu cũng là nhất cấp chủ thần, thực lực hơn xa Băng công chúa, cho nên Băng công chúa căn bản không thể phản kháng bị nàng bất lại. Nàng lúc này, đành phải hướng hàn băng hàn băng cầu cứu :"Ai nha. mau cứu ta a. không thì ta chết chắc rồi." "Rống! Buông nàng ra!" Hàn băng ma thần nhất thời giận dữ, theo hắn gầm lên. Thân thể hóa thành một đạo lưu tình, từ cách xa mấy trăm dặm. như tia chớp tự mình giết tới Thiên Không Chi Thành. Vèn vẹn trong nháy mắt, hàn băng ma thần trực tiếp tiến nhập Thiên Không Chi Thành. Đột nhiên, hắn cảm thấy cành tượng trước mắt biến đổi. bản thân mình không ngờ nhìn không thấy bóng dáng hai người Băng công chúa và Vong Ưu đâu. Hơn nữa trước mặt hắn xuất hiện toàn là sương mù, trắng mờ mịt một mành, không ngờ lấy nhãn lực của hắn cũng không thể nhìn thấu. Thậm chí tinh thần lực của hắn tựa hồ cũng vô pháp kéo dài ra xa trong sương mù. kể từ đó, làm cho hắn hoàn toàn biến thành một người mù lạc đường. Đây là bần đạo lấy cả Thiên Không Chi Thành làm trận, lấy chín mươi chín tòa cung thất trong thành làm mắt trận, bố trí ra cừu cung bát quái đại trận. Bởi vì Thiên Không Chi Thành nơi nơi đều là nguyên tố chỉ thủy của Tiểu Lục, cho nên làm cho nồng độ linh khí nơi đây Quả thực so với thần giới còn muốn nồng đậm hơn. Cho nên, cho dù cửu cung bát quái đại trận chỗ này chẳng qua là cái trận pháp cấp cao, nhưng uy lực lại bất phàm. ít nhất của có thể làm cho cường giả như hàn băng ma thần khó khăn một hồi. Đương nhiên, thời gian vây khốn tuyệt đối không lâu, nhưng mà đối với ta mà nói. đã là dư dà. Hàn băng ma thần rốt cuộc vẫn là siêu cấp chủ thần, tuy rằng ít cùng người ta trao đổi, nhưng mà trí lực cũng tuyệt đối không thấp, vào lúc này, hắn đột nhiên ý thức được một vấn đề quan trọng, đó chính là hắn đi vào thật sự là quá dễ dàng, thậm chí không ngờ đều không có gặp phải ma pháp hộ bích của chúng ta. Rất hiển nhiên, hắn rõ ràng là bị chúng ta cố ý cho phóng vào. Nghĩ vậy, hàn băng ma thần trong lòng nhất thời cả kinh, vội vàng muốn đi ra ngoài, đáng tiếc làm sao còn kịp a? Ngay trong thời gian ngắn ngủi hắn do dự, Tru Tiên Đại Trận đã phát động, dưới sự yếm hộ của mười vạn thanh tru tiên kiếm ở mê vụ, cũng sớm đã đem hắn vây chật, ha ha. muốn đi ra ngoài, không có cửa. Theo Hạo Thiên thần kiếm của bần đạo vung lên, mười vạn thanh huyết sắc trường kiếm nhất tề phát ra vô số kiếm khí màu đò, rồi sau đó giống như đàn mãnh thú khát máu. đánh tới hàn băng ma thần. "Rống, rống, rống!" Hàn băng ma thần bị vây không ngừng phát ra tiếng sầm giận dữ vang trời, đồng thời sử dụng tất cả bổn sự của mình muốn phá vây ra ngoài. Chỉ tiếc, trước sự phối hợp của Tru Tiên kiếm trận cùng Hạo Thiên thần kiếm, hết thảy cố gắng của hắn đều là phí công. Sau khi hàn băng ma thần bị khốn trụ, Vong Ưu lập tức ở trong Thiên Không Chi Thành khởi động hết thảy ma pháp hộ bích có thể ngăn cách khí tức, tinh thần lực... Làm cho hàn băng ma thần hoàn toàn đoạn tuyệt liên hệ với đội quân của hắn. Quả nhiên, hết thảy giống như trước đó chúng ta dự liệu, những băng long này chẳng qua là khôi lỗi do hàn băng ma thần chế tạo mà thôi, không phải là sinh mệnh thật sự có tư tường. Cho nên, sau khi mất đi hàn băng ma thần chỉ hủy, bọn hắn vẫn ngu ngốc đứng ở bên ngoài, cũng không có cố gắng công kích chúng ta, giải cứu hàn băng ma thần. Kể từ đó, chúng ta cuối cùng trừ đi được cái đại họa, hơn nữa hàn băng ma thần lại bị vây khốn trong Tru Tiên kiếm trận, bần đạo có thể yên tâm mà nói, nguy cơ lần này đại khái coi như đã vượt qua. Trên thực tế, chúng ta lần này thắng cực hiểm, bởi vì hàn băng ma thần dù sao cũng không phải đồ ngu ngốc. Hắn sớm cũng cảm giác ra trong Thiên Không Chi Thành có thứ gì đó rất khủng bố, cho nên luôn luôn cách ngoài mấy trâm dặm chỉ huy chiến đấu, không dám tới sần chút nào. Tuy rằng Tru Tiên kiếm trận của bần đạo có thể khống chế được phạm vi mấy trăm dặm. nhưng mà dù sao Tru Tiên kiếm phi hành là cần có thời gian. một khi những thành kiếm này vừa bay lên không, hàn băng ma thần dĩ nhiên có thể dễ dàng phát hiện ra sau đó trốn chạy. Lấy thực lực của hắn mà nói, tốc độ của Tru Tiên kiếm vị tất có thể nhanh bằng hắn. Cho nên, ta mặc dù có đòn sát thủ cường đại Tru Tiên kiếm trận này, nhưng thủy chung không có cơ hội phát huy. Nếu không phải màn vỗ mông ngựa của Băng công chúa thật sư lợi hại. làm cho hàn băng ma thần ngây ngất buông lỏng cành giác thì ta quả thật không có biện pháp nào tốt để thu thập hắn.