"Vậy có phải là phe quang minh là người tốt, phe hắc ám là bại hoại đáng chết hay không?" Lệ Nhược Nhã thuận miệng hỏi. " Đương nhiên không phải!" Bần đạo cười nói :"Nàng bị điểu nhân tẩy não rồi cho nên mới có ngộ nhận như vậy. Công pháp thế gian, thuộc tính hay hắc ám đều khác nhau chỉ khác nhau là ở mục đích sử dụng. Thần minh có tốt có xấu, phải nhìn vào bản thân hắn thế nào chứ không phải là có quan hệ đến công pháp tu luyện của hắn. Bất quá, có một số công pháp tu luyện hắc ám, đặc biệt thống khổ, thê cho nên tạo thành cho tu luyện giả tính tình tương đối nóng nảy, dễ dàng sinh sự với người khác, hoặc sa đọa thành tồn tại tà ác giết người như ngóe, cho nên, có thể nói là người tà ác thì thần minh tu luyện công pháp hắc ám chiếm đa số, nhưng mà trong đó cũng có rất nhiều người tốt." " Tỷ như Lộ Tây Pháp ở trước mặt các nàng, cũng là ngươi tu luyện công pháp hắc ám, bản chất hắn không xấu." Bần đạo cười nói :"Chỉ tội là hơi háo sắc." "Ha ha!" Âu Dương Nhược Lan và Lệ Nhược Nhã cùng nhau cười phá lên. "Trương!" Lộ Tây Pháp bất mãn nói :"Ngươi đây là đang khen ngợi ta sao?" "Ha ha, chẳng qua là thực tế như thế, chớ trách." Bần đạo cười nói :"Đây chỉ là quan điểm của riêng cá nhân ta mà thôi." "Ta Ta cảm thấy phu quân nói rất có lý a." Âu Dương Nhược Lan nói :"Lấy những điểu nhân luôn tự cho là đúng làm ví dụ, rêu rao mình là biểu tượng quang minh nhưng đã phạm bao nhiều chuyện tà ác a? Chỉ sợ hắc ám thần tộc cũng chưa chắc bằng." "Đúng a!" Bần đạo nhíu mày nói :"Chính vì bọn hắn mà làm cho thanh danh của phe quang minh bị bôi xấu. Bất quá, trong điểu nhân cũng có người tốt người xấu, tỷ như Lệ Nhược Nhã chính là người tốt." Bần đạo cười híp mắt nhìn Lệ Nhược Nhã, làm cho nàng mắc cỡ không dám nhìn ta. " Lệ Nhược Nhã tỷ tỷ đương nhiên là người tốt rồi." Âu Dương Nhược Lan cười nói :"Thế trong thế lực cửu ngực cũng có người tốt phải không?" "Có tốt có xấu!" Bần đạo suy nghĩ một chút rồi nói :"Khi đối xử với địch nhân, bọn hắn rất hung tàn, đối đãi với chiến hữu cũng có hung tàn cũng có hữu hảo. Tóm lại, trên thực tế chúng ta không thể định nghĩa bọn hắn tuyệt đối mà nói, nói khó nghe thì vẫn là xấu. Dù sao, bọn hắn tập hợp với nhau chỉ là vì lợi ích, chỉ nhận người mạnh làm vua, đương nhiên, trong đó cũng có một số cao nhân biết nghĩa liêm sỉ, chẳng qua là số ít mà thôi." " Nguyên lai là như vậy a! Vậy cửu ngục ma tộc kia lợi hại cỡ nào a? Có cường đại bằng thiên sứ quân đoàn không?" Âu Dương Nhược Lan tò mò hỏi. " Không, không cường đại bằng thiên sứ quân đoàn, nhưng mà so với Đạo Môn của ta thì ngang bằng, so với Thái Thản thần tộc thì mạnh hơn một bậc." Bần đạo cười nói :"So với bọn hắn, cái tên rắm chó Tà Thần kia căn bản chẳng có nghĩa lý gì, hắn ngay cả tư cách xách giày cho Xi Vưu đại ma hoàng cũng không có." " Xi Vưu đại ma hoàng kia rốt cuộc là ai thế?" Âu Dương Nhược Lan tiếp tục hỏi. "Đúng ra mà nói, hắn xem như là sư thúc của ta, là tiểu sư đệ của ân sư." Bần đạo cười khổ nói. "A!" Âu Dương Nhược Lan lắp bắp kinh hãi, vội vàng nói :"Vậy hắn hẳn là phe cánh quang minh a? Như thế nào lại chạy tới bên phe hắc ám làm đại ma hoàng gì đó chứ?" "Nói về chuyện này thì rất phức tạp." Bần đạo chậm rãi giải thích nói :" Lúc trước, khi Xi Vưu mới xuất thế được sư tổ ta coi trọng căn cốt tuyệt thế của hắn, thu làm quan môn đệ tử, truyền sở học cả đồi. Mà khi đó, ân sư ta cũng đã sớm khai sơn lập phái, thu đệ tử khắp thiên hạ. Cho nên niên kỷ giữa hai sư huynh đệ chênh lệch nhau rất lớn. Năm đó, quần hùng Trung Nguyên tranh đấu, trải qua thảo phạt không ngừng, cuối cùng chỉ còn lại hai thế lực lớn, một bên là chư tộc Trung Nguyên do hoàng đế thống soái, bên kia là cửu lê bộ tộc do Viêm Đế thống soái, kết quả cuối cùng là hoàng đế thủ thắng, Viêm Đế chiến bại thân tử." "Xi Vưu này là hậu duệ của Viêm Đế, sau khi Viêm Đế chết thì quyết định rời núi, thống lĩnh cửu lê bộ tộc cùng hoàng đế tiếp tục đại chiến không ngớt." Bần đạo cười khổ nói :" Mà hoàng đế đó là Hiên Viên, hắn là một đệ tử của ân sư, cũng là sư huynh của ta, hai người này có thù giết cha, tự nhiên là bất chấp tình đồng môn, không có khả năng giải hòa. Vì thế, cả vùng Trung Nguyên song phương huyết chiến liên tục, người chết vô số. "Sau đó thì sao?" Âu Dương Nhược Lan vội vàng hỏi. "Ân sư ta rất khó xử a!" Bần đạo cười khổ nói :"Ân sứ ta quả thật không đành lòng chứng kiến đồng môn tương tàn, cho nên tính ra mặt hóa giải thù hận giữa hai người. Nhưng mà nào có dễ dàng như nói a? Phải biết rằng, thực lực của Xi Vưu cực mạnh, dù sao cũng là quan môn đệ tử do sư tổ ta tự tay dạy dỗ, sư huynh của ta đánh không lại hắn, cho nên ở trên chiến trường, Xi Vưu chiếm hết tiên cơ. Vào lúc này ân sư ra mặt, hắn dĩ nhiên là hoài nghi ân sư ta bất công thiên vị đồ đệ của mình. " Đúng a!" Lệ Nhược Nhã cười nói :"Ta thấy đúng vậy, nếu không tại sao ông ấy không sớm đi khuyên can chứ? Nếu sớm xuất thủ, không để cho đồ đệ mình giết cha người ta, vậy không phải vô sự rồi sao?" "Nàng biết cái gì!" Bần đạo sắc mặt giận dữ, không ngớt lời mắng :"Chuyện của trưởng bối, không được nói bậy." "A!" Lệ Nhược Nhã sợ tới mức vội cúi đầu xuống, chẳng qua là mắt có chút đỏ lên, hiển nhiên không nghĩ rằng ta sẽ nổi giận, có chút ủy khuất. "Ai! Cái này gọi là tôn sư trọng đạo, thân là vãn bối, chúng ta không thể tùy tiện phê bình loạn hành động của trưởng bối, huống hồ, ân sư cũng có chỗ khó xử của mình a!" Bần đạo bất đắc dĩ giải thích nói :"Sư tổ của ta thích đi du lịch, điển hình của một người không quen ngồi một chỗ, có thể nối là thần long thấy đầu không thấy đuôi, ai cũng không rõ ràng hành tung của sư tổ. Cho nên, sư tổ thu Xi Vưu làm đồ đệ rồi tự tay dạy dỗ trăm năm, chuyện này Đạo Môn chúng ta không ai biết cả. Chờ đến khi Xi Vưu xuất hiện, lấy một thân cương khí vô cùng tinh thuần của mình đánh cho Hiên Viên sư huynh không phận biệt được năm bắc, ân sư của ta mới biết được là mình còn có một sư đệ, Hiên Viên sư huynh đánh không lại Xi Vưu sư thúc, đành phải trở về cầu viện binh, lúc này kéo ân sư ra ngăn cản chuyện này." "Sau đó thì sao nữa." Âu Dương Nhược Lan thúc giục nói. " Sau đó, Xi Vưu kiên quyết bắt Hiên Viên sư huynh đền mạng, ân sư tự nhiên không nỡ, hơn nữa Xi Vưu tánh khí táo bạo, hành vi thô lỗ, rốt cục chọc giận ân sư, hai người vì thế chính thức cắt đứt, ân sư tự mình động thủ, trợ giúp Hiên Viên sư huynh bắt giữ Xi Vưu." Bần đạo kể. "Oa, sư phó của chàng thật là lợi hại, có thể đem Xi Vưu đại ma hoàng bắt sống được." Lệ Nhược Nhã kinh ngạc nói. " Lúc ấy Xi Vưu tu hành còn thấp, tự nhiên không phải là đối thủ của ân sư ta, bất quá căn cốt của Xi Vưu thật sự quá tốt, thiên phú mạnh, được mệnh danh là vạn năm có một." Bần đạo hâm mộ nói :"Cho nên thực lực của hắn bây giờ chỉ sợ không dưới ân sư." "Vậy sư phó của chàng đã xử trí Xi Vưu như thế nào?" Âu Dương Nhược Lan kỳ quái hỏi. "Nói như thế nào Xi Vưu cũng là sư đệ của ân sư, tự nhiên không thể giết, cho nên giao cho sư huynh nhốt lại, chờ sư tổ trở về xử trí." Bần đạo cười nói. "Vậy hắn như thế nào lại trở thành đại ma hoàng đây?" Âu Dương Nhược Lan kỳ quái hỏi. "Đó là một sự việc ngoài ý muốn trong thời gian cầm tù Xi Vưu." Bần đạo cười khổ nói :" Xi Vưu thật sự quá mạnh mẽ, tuy rằng Hiên Viên sư huynh suy nghĩ không ít biện pháp giam cầm, nhưng mà chung quy không được lâu dài, bất đắc dĩ, hắn dứt khoát đem Xi Vưu chia làm sau bộ phận, tứ chi, đầu và thân thể, sau đó phân chia nhốt tại cửu châu. "A, hắn thật tàn nhẫn quá." Âu Dương Nhược Lan nhíu mày nói. "Ha ha, đây kỳ thật cũng là một loại tu hành, một khi thả ra, thực lực của hắn sẽ gia tăng không ít." Bần đạo cười giải thích :"Chẳng qua là khổ một chút thôi, chịu khổ trong khổ mới là nhân thượng nhân." " Nhưng mà cũng quá độc ác đi." Âu Dương Nhược Lan nhíu mày nói :"Vậy sau đó thì sao?" "Sau đóm Xi Vưu nhìn thấy thoát thân vô vọng, giận dữ bỏ quan cơ thể, xuất nguyên thần đào thoát, dứt khoát vứt bỏ toàn bộ tu vi tứ cửu thiên kiếp, rơi vào hoàng tuyền địa ngục, bắt đầu tu luyện lại từ đầu." Bần đạo thán phục nói :"Thật là một con người kiên cường làm cho người ta bội phục." "A!" Âu Dương Nhược Lan kinh hãi nói :"Tứ cửu thiên kiếp chẳng phải là tương đương với chủ thần đỉnh cấp sao? Lực lượng cường đại như vậy mà cũng bỏ đi chỉ vì tự do? Thật là không thể tưởng tượng." "Vậy hắn sau đó lại thế nào?" Lệ Nhược Nhã gấp gáp hỏi. "Sau đó, hắn không những bằng vào nghị lực ương ngạnh, tu hành tới tu vi ban đầu, thậm chí còn mạnh hơn, thành công độ qua ngũ cửu thiên kiếp. Cứ như vậy, nguyên thần của hắn tính ra đã trải qua chín lần thiên kiếp. Trải qua tẩy lễ cùng rèn luyện của thiên kiếp nhiều lần như vậy, làm cho nguyên thần của hắn ngưng luyện đến cực điểm, cho nên, thực lực của hắn đã đạt đến một cảnh giới phi thường khủng bố, vì thế, hắn đã trở thành cửu kiếp chân thần." Bần đạo thán phục nói :" Mấy vạn năm trước hắn tu hành viên mãn, chính thức xuất quan, lần lượt bái phỏng tám vị diện địa ngục cường đại, từng cái vị diện này toàn bộ bị đánh hạ, thành công đem chư thần vốn là nắm cát vụn tập hợp lại với nhau, tính cả hoàng tuyền ngục của hắn, hình thành một thế lực liên minh hắc ám cực lớn, cửu ngục." " Nguyên lai cửu ngục có nguồn gốc từ đây a." Âu Dương Nhược Lan tỉnh ngộ nói. "Không sai, Xi Vưu chính là người đứng đầu cửu ngục." Bần đạo cười nói :"Chủ tử Tát Đán của Lộ Tây Pháp cũng là một trong cửu ngục, chẳng qua là hắn người tương đối yếu trong số đó.: "Ai! Ta là so không được với ngươi, ta chẳng qua là tiểu đệ của tiểu đệ của Xi Vưu đại ma hoàng, mà người thì lại là đệ tử cưng của Nguyên Thủy Thiên Tôn, ngay cả Hạo Thiên thần kiếm cũng cho ngươi sử dụng, thật sự làm cho ta hâm mộ muốn chết." Lộ Tây Pháp ghen ghét nói :" Tất cả mọi người đều là nhất cấp chủ thần, nhưng sao mà chênh lệch lại lớn như thế chứ?" "Vấn đề nhân phẩm!" Bần đạo cười hì hì nói. "Ha ha!" Âu Dương Nhược Lan và Lệ Nhược Nhã cũng che miệng cười rộ lên. Lộ Tây Pháp thấy tình thế không ổn, nhanh chóng nói sang chuyện khác :"Thôi nói lan man nhiều rồi, nói chính sự quan trọng hơn a." "Ân!" Bần đạo gật gật đầu, nghiêm nghị nói :" Vậy thì mời ngươi nói đi, Xi Vưu đại ma hoàng tìm một tiểu nhân vật như ta làm gì?" "Sự tình là thế này." Lộ Tây Pháp nghiêm nghị nói :" Xi Vưu đại ma hoàng bệ hạ gần đây gặp phải một chút khó khăn, muốn mời ngươi đến gặp một lần, tham mưu cho ngài." "Ta?" Bần đạo kinh ngạc nói :"Ta sao có thể xứng làm ngươi tham mưu cho lão nhân gia hắn chứ?" "Ngươi đừng khiêm tốn, âm hiểm quân thần các hạ." Lộ Tây Pháp cười khổ nói :" Chuyện tình ngươi xả thân dũng cảm cứu Nguyên Thủy Thiên Tôn và Phật tổ đã sớm truyền khắp thần giới rồi." "Ta? Xả thân? Chuyện gì đã xảy ra?" Bần đạo kinh ngạc nói :"Ta cũng chưa nhận được tin tức phía bên kia, ngươi dựa vào cái gì còn nhanh hơn ta chứ?" " Hắc hắc, nhờ hồng phúc của ngươi, Xi Vưu đại ma hoàng tặng ta một món bảo vật có thể gia tốc truyền tống, hơn nữa chúng ta khống chế được rất nhiều điểm truyền tống, tương đối quen thuộc đường đi. Cho nên ta chỉ cần dùng bảy ngày thì đã nhận được tin, còn tin tức bên kia của ân sư ngươi ước chừng so với ta còn muộn mười ngày mới có thể đến đây." Lộ Tây Pháp cười đắc ý nói/ " Vậy ngươi trước tiên đem tình huống bên kia nói ta nghe nào." Bần đạo sốt ruột nói. " Ha ha, được rồi." Lộ Tây Pháp tiếp theo đem chuyện phân thân kia của ta như thế nào phái Thiên Không Chi Thành trợ chiến, như thế nào xả thân cứu người nói ra một lần, cuối cùng nói :" Tóm lại, tiểu tử ngươi danh khí rất lớn, cứu được hai nhà Phật Đạo, bọn hắn đều coi ngươi là ân nhân, ngươi tổn thất một cái phân thân cũng rất đáng a!" "Ha ha!" Bần đạo hưng phấn cười to nói :" Chỉ cần ân sư không có việc gì, Đạo Môn không có việc gì, ta tổn thất một cái phân thân tính là gì?" "Ôi chao, không đúng?" Bần đạo đột nhiên kinh ngạc nói :" Phân thân của ta thật sự tổn thất sao?" " Tuyệt đối là thật a! Tất cả mọi người đều nói phân thân của ngươi rơi vào Thiên Hỏa tỉnh, chẳng lẽ còn có khả năng không chết?" Lộ Tây Pháp kinh ngạc nói :" Có cái gì không đúng sao?" "Ân, có lẽ ta cảm giác sai." Bần đạo mặt nhăn mày nhíu không nói nữa. Vấn đề này liên lụy đến bí mật của ta, tự nhiên không thể nói cho hắn nghe. Phân thân của nhất khí hóa tam thanh có một chút liên hệ huyền diệu, cho dù khoảng cách xa xôi cỡ nào, không thể truyền tin cho nhau, nhưng mà một khi một cái phân thân chết đi, phân thân khác sẽ có phản ứng, tối thiểu cũng phải đương trường hộc máu trọng thương, nhưng mà ta còn không có bị hiện tượng này a? Chẳng qua là có một lần, từng cảm thấy thân thể không khoẻ, nhưng mà dấu hiệu này rất nhỏ, nhiều nhất là nói lên phân thân bị thương mà thôi, các cái chết rất xa, kỳ quái, đây là có chuyện gì chứ? Bần đạo lập tức bỏ qua nghi vấn này, hỏi tiếp :"Hiện tại ở bên kia tình huống như thế nào?" "Rất tốt đẹp!" Lộ Tây Pháp cười nói :"Từ sau khi tiêu diệt hai tổng chỉ huy của thiên sứ quân đoàn hai nhà Phật Đạo tu chỉnh một chút rồi bắt đầu tiến công hàng loạt. Bọn hắn binh chia làm hai đường, Phật tổ tự mình điều khiển linh sơn xuất chiến, Nguyên Thủy Thiên Tôn của Đạo Môn thì dựa theo Thiên Không Chi Thành của ngươi, một đường thế như chẻ tre, cho dù là vị diện thiên giới cũng chống đỡ không được một ngày bọn hắn mãnh công, vị diện thần giới cũng chẳng qua là kéo dài chút hơi tàn mà thôi." " Dù sao khi ta tới, bọn hắn mỗi người đều đã chiếm được hai cái vị diện thiên giới rồi." Lộ Tây Pháp khâm phục nói:" Bọn hắn quả thực khủng bố, ba tổng chỉ huy còn lại của điểu nhân tự mình trấn thủ thiên đường, cũng không bảo vệ nổi." "Thật vậy sao?" Lệ Nhược Nhã khiếp sợ nói :"Hai nhà Phật Đạo thật sự lợi hại như vậy sao?" " Đương nhiên là thật, các ngươi không biết chứ, thủ đoạn công kích của bọn hắn rất biến thái, căn bản không cách nào chống đỡ, đã sớm truyền ra rồi." Lộ Tây Pháp mặt mày hớn hở nói. "Biến thái như thế nào? Nói mau a!" Âu Dương Nhược Lan vội vàng hỏi. Nhìn thấy tuyệt thế dung nhan của Âu Dương Nhược Lan, nước miếng cả Lộ Tây Pháp chảy ra, không ngờ quên mình đang ở đâu, phun ra một câu nói bậy :"Muốn biết sao? Nếu nàng chịu hôn ta một cái, ta sẽ nói cho nàng biết." "Thật sao?" Bần đạo duỗi tay ra, ngọn lửa tam muội chân hỏa hừng hực cháy lên, ta hung tợn nói với Lộ Tây Pháp :"Trước nướng chín ngươi rồi nói sau. Coi như bữa này có lộc gà nướng ăn rồi." "Đừng đừng a, chỉ đùa một chút thôi mà." Lộ Tây Pháp bị dọa nhanh chóng nói :"Ta nói còn không được sao?" " Hừ! Nếu có lần sau nữa, ngươi nhất định phải chết." Bần đạo thu hỏa diễm, cả giận nói :"Nói mau!" "Được được!" Lộ Tây Pháp vội vàng nói :"A, nói đến chỗ nào rồi?" "Ha ha!" Âu Dương Nhược Lan cười nói :" Ngươi nói đến phương thức công kích của hai nhà Phật Đạo rồi." "A, đúng rồi." Lộ Tây Pháp lập tức cười nói :" Trước tiên là nói về Phật Môn, Phật tổ điều khiển linh sơn, cao mười vạn tám nghìn trượng, chu vi hơn vạn dặm, trên có mấy trăm vạn cao nhân phật gia, bọn hắn căn bản khinh thường đối công với điểu nhân, chỉ là bảo vệ linh sơn, sau đó bên lên trên đỉnh thiên đường, nghênh ngang hạ xuống, các ngươi cũng suy nghĩ ra hậu quả là gì rồi chứ!" "Trời ạ!" Âu Dương Nhược Lan giật mình nói :"Ngọn núi lớn như vật, còn không áp toàn bộ thành thịt vụn a?" "Không đúng?" Lệ Nhược Nhã kỳ quái nói :" Chẳng lẽ, ba tên tổng chỉ huy ki cùng đại quân thiên sứ cũng không thể đánh nát ngọn núi này sao?" " Vấn đề này ngươi hỏi hắn." Lộ Tây Pháp chỉ ta nói. Nhìn thấy hai nàng đưa ánh mắt về ta, bần đạo đành lên tiếng giải thích :" Linh sơn là căn cứ Phật Môn nhất mạch tu hành mấy mươi vạn năm, cả tọa đại sơn sớm có thần thông, giống như là một pháp bảo siêu cường. Cho nên, linh sơn mới có thể phi hành, bản thân nó cứng rắn vô cùng, cho dù là ta cũng rất khó đánh phá, hơn nữa, có mấy trăm vạn tinh nhuệ Phật Môn bảo vệ, nào có dễ dàng bị đánh phá chứ." "Trời ạ, Phật Môn kia chẳng phải là vô địch rồi sao?" Âu Dương Nhược Lan kinh ngạc nói :"Ai còn có thể so với bọn họ tàn nhẫn hơn chứ?" " Đương nhiên có người so với bọn họ tàn nhẫn hơn, tỷ như Đạo Môn, bọn họ gọi là tàn nhẫn." Lộ Tây Pháp cười nói. "Vì sao?" Âu Dương Nhược Lan tò mò nói. " Chống lại Phật Môn, người xuất gia thì nhân từ, khi linh sơn rơi xuống cũng tương đối chậm, cho thiên sứ quân đoàn của cơ hội bỏ chạy. Cho nên tuy rằng thiên đường bị công phá, nhưng mà người chết lại không nhiều, đại bộ phận điểu nhân cũng có thể trốn khỏi chiến trường. Cũng không giống như Đạo Môn xuất thủ toàn là sát chiêu, căn bản không có khả năng trốn chạy." Lộ Tây Pháp cười khổ nói :" Đạo Môn công một cái vị diện thần giới đánh giết thiên sứ so với Phật Môn công hai cái vị diện kia còn nhiều hơn không ít." " Thật vậy chăng? Đạo Môn kia tấn công như thế nào a?" Lệ Nhược Nhã vội vàng hỏi. " So với Phật Môn kém không nhiều lắm, cũng là cho Thiên Không Chi Thành trực tiếp công kích thiên đường." Lộ Tây Pháp nói :" Nhưng mà, Phật Môn người ta ở trên đường chỉ thủ chứ không tấn công, còn Đạo Môn thì lấy công làm thủ, có siêu cấp cấm chú, thạch tượng quỷ, nhất là Tru Tiên kiếm trận kia, quả thực giết điểu nhân như giết gà, quá kinh khủng!