Vào thời điểm Đại Địa mẫu thần phá hủy thiên đường, vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng cũng không có nhàn rỗi, bọn họ phiêu phù giữa không trung, hai tay múa may không ngừng, từng đạo tia chớp mạnh mẽ đến cực điểm theo chỉ huy của bọn họ, tinh chuẩn giáng vào một số kiến trúc, đem nó phá hủy hoàn toàn. Tuy rằng những kiến trúc này cũng không điểm nào đặc biệt, nhưng mà tác dụng lại phi thường to lớn, chúng nó chính là dùng để ổn định ma pháp trận cầm cố không gian, chính là nhờ vào sự hiện hữu của chúng nó, thần giới mới không thể dụng pháp thuật không gian trực tiếp thông hành. Mà sau khi phá vỡ những gông cùm này, đội quân của Thái Thản thần tộc và Đại Địa mẫu thần là có thể giống như thủy triều trực tiếp xuất hiện xung quanh thiên đường, mà không vất vả như lần trước chúng ta tấn công Da Cáp Đức, phải từng chút một giết từ bên ngoài vào. Kỳ thật, bề ngoài những kiến trúc này cũng không có gì xuất chúng, có thể nói là cực kỳ bình thường, hơn nữa xung quanh chúng nó cũng có rất nhiều kiến trúc cùng một dạng như thế. Có thể nói, chúng nó giống như là một chiếc lá giấu trong rừng rậm, thật sự là rất khó tìm, nếu như không có người chỉ điểm vị trí chuẩn xác thì căn bản đừng nghĩ tìm được. Sau khi vợ chồng Thái Thản Thần hoàn phá hủy toàn bộ ma pháp trận cầm cố không gian, bọn họ lập tức phất tay mở ra hai cửa không gian rất lớn, vô số tia chớp từ bên trong xông ra, sau đó hóa thành nhiều đội Thái Thản quân cận vệ chỉnh tề, đây được xưng là đội quân mạnh nhất của Thái Thản thần tộc, mỗi người đều cưỡi trên lưng một con lôi nguyên tố, mặc trên người ma pháp chiến giáp cùng ma pháp vũ khí thống nhất, đằng đằng sát khí sắp hàng giữa không trung, lập tức cùng với thiên sứ quân đoàn đến viện trợ triển khai một trận chém giết. Không, phải gọi là một cuộc tàn sát mới đúng, bởi vì thực lực của Thái Thản cấm vệ quân thật sự quá cường đại, tuy rằng nhân số chỉ là mấy vạn, nhưng cơ hò mỗi người đều là cường giả cấp bậc thứ thần, có thêm lôi nguyên tố cường đại, khiến cho bọn hắn quả thực giống như hổ giữa bầy dê, tung hoành ngang dọc trong thiên sứ quân đoàn. Trong phút chốc, liền đem thiên sứ quân đoàn chiếm cứ tuyệt đối ưu thế số lượng thương vong thảm trọng rồi tan tác. Giữa bầu trời đầy tia chớp, vô số thiên sứ trắng tinh hóa thành màu đen cháy xém tựa như trời mưa rơi xuống đất, chẳng mấy chốc đã nhuộm các kiến trúc màu trắng bên dưới thành màu đen, cảnh tượng thê thảm đến cực điểm. Đồng thời lúc đó, Đại Địa mẫu thần cũng không cam chịu yếu thế, theo sau mở ra hơn trăm cửa không gian thổ hệ. Chỉ thấy một đám bảo thạch nhân (người đá quý) thân cao mấy chục, thậm chí hơn trăm thước từ bên trong chậm rãi đi ra, số lượng bọn hắn tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mà khí thế thì không hề kém hơn so với cấm vệ quân của Thái Thản thần tộc. Động tác của những gia hỏa này mặc dù có chút chậm chạp, nhưng lại không chút nào vụng về, sau khi linh hoạt bước ra cửa không gian, bọn hắn rất nhanh sắp hàng chỉnh tề thành mười người một đội. Đừng xem bọn hắn cũng chỉ là cấp bậc thứ thần, nhưng mà nói về binh chủng tương khắc, lực chiến đấu của bọn hắn tuyệt đối là gấp trăm lần cấm vệ quân của Thái Thản thần tộc. Dù sao cả người bọn hắn đều là do bảo thạc cứng rắn tạo thành, có được kháng tính ma pháp cực kỳ biến thái, nhất là đối với tia chớp của Thái Thản thần tộc cơ hồ là miễn dịch. Mà pháp thạch của bảo thạch nhân, Thái Thản thần tộc chính là ăn không tiêu, huống hồ, ở năng lực đánh tay không Thái Thản thần tộc cũng xa xa không bằng bảo thạch nhân. Thái Thản thần tộc tối đa nhất là cao hơn mười thước, người ta tùy tiện một người cũng đã cao hơn chục thước, lực lượng càng không thể so sánh, cho nên nếu mà hai bên đối chiến, Thái Thản thần tộc sẽ thiệt thòi lớn. Bất quá nói đi thì nói lại, kỳ thật thực lực của bọn họ vẫn tương đương nhau, chẳng qua là ở phương diện khác biệt mà thôi. Tỷ như một trăm cấm vệ quân của Thái Thản thần tộc tuyệt đối có thể giết chết một bảo thạch nhân, hơn nữa làm cho hắn một cái cơ hội đào tẩu cũng không có, ai bảo tốc độ của bảo thạch nhân chậm chạp đây? Nhưng mà một trăm bảo thạch nhân vị tất có thể giết được một cấm vệ quân, người ta có thể hóa thân thành tia chớp chạy khắp nơi, pháp thuật của ngươi đánh mỏi tay cũng không trúng, vậy sao có thể giết được đây. Có thể nói, ở năng lực đánh bất ngờ, Thái Thản cấm vệ quân là nhỉnh hơn, nhưng mà ở phương diện công thành công đồn, bảo thạch nhân thì biến thái hơn nhiều. Giống như hiện tại, Đại Địa mẫu thần bất quá mới gọi ra mấy ngàn bảo thạch nhân mà đã làm cho hai người Cáp Mặc và Đức Nạp hết hồn. Bọn hắn biết, tử kỳ của mình sắp đến rồi, bởi vì những gia hỏa đó là siêu cấp cao thủ chuyên phá thành. Phải biết rằng, cho dù thành thiên đường là mạnh nhất ở thần giới đã bị hủy, nhưng mà còn có những thành thị khá lớn khác có thể để dựa vào, nơi đó cũng có chuyển sinh trì, chì là không nhiều như ở thiên đường thôi. chỉ cần bọn hắn vào trong thành, dựa vào phòng ngự của thành đó, hàn toàn có thể cùng vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng dây dưa một hồi, cùng lắm thì phá thành này đổi thành khác, dù sao thành thị ở thần giới đông đảo, hơn nữa Thái Thản cấm vệ quân cũng không giỏi công thành chiến. Nhưng mà hiện tại, sự xuất hiện của bảo thạch nhân đã làm sụp đổ tính toán của bọn hắn. Những gia hỏa này, da dày thịt béo, lực lớn vô cùng, thân thể được tạo thành bởi bảo thạch cứng rắn khiến cho bọn hắn có lực phòng ngự vật lý siêu cường, ma phòng ngự ma pháp so với phòng ngự vật lý càng biến thái hơn, cho dù là phá hủy được thân thể, có pháp thuật thổ hệ khôi phục đặc hữu của Đại Địa mẫu thần, cũng có thể trong nháy mắt không phục lại thân thể. Có thể nói, bọn hắn chính là một đám gián đánh không chết, là máy móc công thành vĩnh viễn không ngừng nghỉ. Nhìn thấy tình huống tồi tệ như vậy, Đức Nạp cùng Cáp Mặc mặt xám như tro tàn. Bọn hắn biết vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng hiển nhiên là được gian tế chỉ điểm, mới có thể làm cho mấy trăm đạo thần lôi bọn hắn phóng ra không một tia thất bại, toàn bộ đánh vào kết cấu của ma pháp trận phòng ngự ở xung quanh mấy trăm dặm nơi đây. Độ chuẩn xác như vậy, rõ ràng không phải là ăn may, cho nên Đức Nạp và Cáp Mặc cơ hồ trong nháy mắt liền ý thức được vấn đề này. Bọn hắn cơ hồ không hẹn mà cùng đem ánh mắt phẫn nộ đặt lên trên người thập dực đại thiên sứ trưởng Sử Đan Lợi các hạ đang đứng bên cạnh Đại Địa mẫu thần. " Sử Đan Lợi!" Cáp Mặc bi phẫn rít gào nói :"Ngươi là đồ chó chết, dám bán đứng ta." Sử Đan Lợi thấy chủ nhân cũ của mình tức giận như thế, không khỏi đỏ mặt lên, định nói gì đó, nhưng mà lập tức bị ánh mắt lạnh như băng của Đại Địa mẫu thần ở bên cạnh làm cho nuốt trở về. Đành phải ủ rủ cúi đầu, trong lòng hắn cũng buồn bực, ta không nói cho bọn họ biết a? Trên thực tế, những điều này là cơ mật quân sự của siêu cấp chủ thần, ta cũng không thể biết đuưược rõ ràng vị trí cụ thể. Với lại, ma pháp trận thần giới chừng hơn vạn cái, ai rảnh rỗi đi ghi nhớ mấy cái này a? Đáng chết, những người này rốt cuộc làm thế nào mà biết được chứ? Bần đạo ở một bên, tự nhiên biết được ý nghĩ của hắn, nhưng ta không có nói, để cho hắn tiếp tục buồn bực vì mơ hồ đi. Ha ha, chuyện lần này may mắn nhờ có Athéna, trong không gian giới chỉ nàng đưa cho ta, ngoại trừ thủy tinh lưu trữ kế hoạch ra, còn có một số lớn đồ vật, tỷ như một vài tài liệu đóng giả thiên sứ. Quần áo, vũ khí, yêu bài thân phận, lộ tuyến hành quân, thậm chí hôm nay nàng quy định ám ngữ tuần tra là gì cũng nói cho ta biết. Đương nhiên còn có vị trí cụ thể của toàn bộ ma pháp trận phong ấn xung quanh thiên đường, nàng cũng chỉ rõ cho chúng ta. Vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng cũng tỉ mỉ ghi tạc trong đầu, cho nên mới có thể chuẩn xác toàn bộ phá hủy, do đó giải trừ không gian cầm cố xung quanh thiên đường. Kỳ thật, nếu không có Sử Đan Lợi dẫn đường, tự chúng ta cũng có thể bằng vào vật phẩm Athéna chuẩn bị lén vào đến nơi đây. Chỉ bất quá, vì yểm hộ Athéna, hơn nữa chúng ta cũng thật sự có ý phân hoá thiên sứ quân đoàn, lúc này mới cho Sử Đan Lợi một cơ hội mà thôi. " Sử Đan Lợi! Ngươi vì sao không dám nhìn ta." Cáp Mặc tiếp tục tức giận mắng :" Ta nuôi ngươi mười mấy vạn năm, đã có lỗi gì với ngươi chứ? Ngươi đối đãi ta như thế, ngươi còn có lương tâm hay không?" "Ha ha, thật sự là buồn cười." Bần đạo sợ lời mắng chửi của Cáp Mặc ảnh hưởng sĩ khí của thiên sứ quân đoàn, mà vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng và Đại Địa mẫu thần lại tự trọng thân phận, khinh thường dài dòng với Cáp Mặc, cho nên ta chỉ đành tự mình đứng ra tiếp lời nói :"Các ngươi là điểu nhân vô sỉ, khi nào lại có lương tâm vậy?" "Ngươi đang ở đây nói bậy bạ gì đo? Chúng ta như thế nào không có lương tâm chứ?" Cáp Mặc nhất thời giận dữ nói. " Khi các ngươi vô cớ cầm tù Hỏa thần mười vạn năm, lương tâm ở đâu? Khi giết chóc Hải Thần thiện lương xinh đẹp, lương tâm ở đây? Khi dẫn dắt Ma tộc tiến công Thánh Quang đại lục, đại chiến trăm năm hại chết vài tỷ dân cư, lương tâm của các ngươi ở đâu? Cho chó ăn hết rồi sao?" Bần đạo vô cùng khinh thường nói. "Ngươi, ngươi nói hưu nói vượn!" Cáp Mặc giận dữ nói :"Đó không phải là chúng ta làm." "Thúi lắm!" Một thiên sứ đứng ở bên cạnh Sử Đan Lợi đột nhiên bỏ đi ngụy trang, khôi phục thành bộ dáng Hỏa thần, cả giận nói :" Lão tử chính là bị Da Cáp Đức cầm tù, ngươi cũng dám trợn mắt nói lời bịa đặt? Thực không biết xấu hổ!" "Đó đều là Da Cáp Đức tự mình hành động, cùng thiên sứ quân đoàn không quan hệ." Cáp Mặc vội vàng phủ nhận. Hắn sợ ta nắm chặt vấn đề này sỉ nhục hắn, cho nên nhanh chóng giành trước hỏi ta :"Được rồi, chuyện quá khứ không phải mọi người đều đã cho qua rồi sao? Long Thanh Thiên, ta hỏi ngươi, trong hiệp nghị hòa binh ta và ngươi đã kí kết có nói như thế nào? Trong một vạn năm, chúng ta không được xâm phạm lẫn nhau, ở đây ngươi đã tự tay kí tên, còn có Đại Địa mẫu thần làm chứng, như thế nào, các ngươi chẳng lẽ đều đã quên rồi sao?" Nói xong, hắn lấy ra đá phiến lúc trước chúng ta ký hiệp nghị, liên tục quơ quơ. Đại Địa mẫu thần trên mặt cười lạnh một trận, căn bản khinh thường để ý. Bần đạo thì cười to nói :"Ha ha, thật đúng là ngây thơ, chúng ta bây giờ muốn bội ước được chưa?" "Các ngươi!" Cáp Mặc tức giận đến cả người run run, miệng mắng :" Thân là thần minh, các ngươi rốt cuộc còn có một chút liêm sỉ hay không?" " Ha ha, bội ước chính là không có liêm sỉ? Phải vậy không?" Bần đạo buồn cười nói. "Đương nhiên là phải, quả thực vô sỉ, hạ lưu, thấp hèn, hỗ trướng, khốn nạn." Cáp Mặc không đếm xỉa gì đem toàn bộ những từ mắng chửi thô tục nhất mà hắn biết phun ra, một chút phong độ cũng không có. Nhưng không ngờ, mấy người chúng ta đều chỉ là cười cười nhìn hắn mắng chửi, chờ hắn mắng hơn nửa ngày, khi phát giác có gì đó không ổn, mới dừng lại, vẻ mặt kỳ quái nhìn chúng ta. Bần đạo cười nói :"Mắng tiếp đi? Chúng ta rất thích nghe, hiện tại đầu năm nay, quả thật là bận rộn nhiều lắm, hôm nay tổng chỉ huy của thiên sứ quân đoàn biểu diễn tiết mục tự mình chửi mình quả là đúng là rất hay. Ha ha!" " Ha ha! Thật sự là ngu ngốc a! Không ngờ là tự mình chửi mình." Hỏa Tổ cười to nói. "Ha ha!" Chúng thần khác cũng cười ngặt nghẽo. "Cười cái gì chứ? Ta mắng chính là những tên hỗn đản bội ước, mà người bội ước chính là các ngươi." Cáp Mặc tức giận nói :" Các ngươi mới là đồ ngu ngốc." "Ha ha, dựa vào cái gì nói chúng ta bội ước? "Bần đạo cười to nói :" Rõ ràng là các ngươi bội ước trước, chúng ta đây chỉ là trả thù thôi. Lấy thân phận của Đại Địa mẫu thần, nàng sao có thể làm được chuyện bội ước chứ? Cũng chỉ có điểu nhân vốn mang tiếng xấu các ngươi mới làm được." "Thúi lắm!" Cáp Mặc nhảy dựng lên, giận dữ nói :"Các ngươi đã đánh tới tận cửa chúng ta, như thế nào còn bảo chúng ta bội ước?" "Ta hỏi ngươi, trên hiệp nghị của chúng ta viết rõ ràng, có phải không được chủ động công kích đối phương hay không?" " Đúng vậy?" Cáp Mặc nói :" Nhưng bây giờ là các ngươi tới chủ động công kích ta!" " Đó là bởi vì ngươi đánh ta trước." Bần đạo cười lạnh nói :"Hơn nữa còn là đánh lén vô sỉ." " Thúi lắm chúng ta đánh ngươi khi nào chứ?" Cáp Mặc giận dữ nói. " Hừ, ngươi có thể nói cho ta biết, mấy vị tổng chỉ huy ban đầu ở nơi này, cùng một số lớn cao thủ đã đi đâu rồi?" Bần đạo giận dữ hỏi. Cáp Mặc sắc mặt cả kinh, lập tức nói :"Chuyện cơ mật, không thể trả lời. Nhưng mà ta có thể khẳng định nói cho ngươi biết, bọn hắn tuyệt đối không có đi công kích ngươi, bởi vì ngươi còn chưa xứng để xuất động bọn hắn." "Hừ, ta nói cho ngươi biết." Bần đạo cười lạnh nói :"Bọn hắn đi công kích hai nhà Phật Đạo có đúng hay không?" "A!" Đức Nạp cùng Cáp Mặc chấn động, lập tức, Cáp Mặc liền vội vàng hỏi :" Làm sao ngươi biết?" " Bởi vì ta chính là đệ tử Đạo Môn!" Bần đạo cười lạnh nói :" Ta chính là một phần tử của Đạo Môn, thế lực của ta chính là thế lực của Đạo Môn, các ngươi công kích Đạo Môn, chẳng khác nào là công kích ta. Hiện tại ngươi đã biết, chúng ta ai là người là làm trái hiệp nghị trước rồi chứ? Cho nên, những lời thô tục mà ngươi phun ra vừa này toàn bộ nuốt vào trong bụng mình đi, ngu ngốc." "A!" Khuôn mặt của Cáp Mặc nhất thời đỏ như mông khỉ, trước mặt nhiều người, tự mình mắng mình nửa ngày như vậy, hắn cho dù da mặt đủ dầy cũng chịu không nổi a? Cho nên xấu hổ vạn phần, nói không ra lời, hận không thể kiếm một cái lỗ nào đó chui xuống. Đức Nạp nhìn thấy, đành phải bất đắc dĩ đứng ra nói :" Long các hạ, chuyện này hiển nhiên là hiểu lầm, chúng ta cũng không có ý xé bỏ hiệp nghị, chỉ là vô tình làm sai một điểm nhỏ, chúng ta xin nhận lỗi a, ngươi xem, chúng ta có thể thương lượng hay không? " "Ngừng, xin lỗi mà có tác dụng thì thế giới hòa bình lâu rồi." Bần đạo cười lạnh nói :"Chuyện đã đến nước này, ta và ngươi đều là đâm lao phải theo lao, đại quân chúng ta đã đến nơi này, chẳng lẽ còn có thể rút về không được sao? Mũi tên đã bắn ra rồi không thể quay trở về được nữa, các ngươi chấp nhận số phận đi." "Không sai!" Đại Địa mẫu thần híp mắt nói :" Ta nhìn quen chuyện điểu nhân các ngươi không giữ lời rồi, cho nên, ngươi có nói gì cũng đã chậm. Đại thù của nữ nhi ta đã nhịn lâu lắm rồi, ta phải báo thù cho nữ nhi, các ngươi chịu chết đi." Nói xong, Đại Địa mẫu thần sớm đã không dằn được tâm tình kích động, rung tay đánh ra hai quả đạn năng lượng màu vàng. Đức Nạp cùng Cáp Mặc đều là người biết hàng, liếc mắt một cái liền nhận ra, đây là yên diệt đạn, chiêu số sở trường của Đại Địa mẫu thần, Đối mặt với đồ chơi chết người thấy gì hủy đó này, hai người không hẹn mà cùng nhất tề lắc mình tránh đi, sau đó cấp tốc lui về phía sau, trong chớp mắt lui về trong một tòa đại thành phía sau thiên đường, tiếp sau đó khởi động thành thị phòng ngự, một đạo năng lượng trong suốt đem cả tòa thành bao bọc lại. Yên diệt đạn của Đại Địa mẫu thần có thuộc tính tự động đuổi theo, tuy rằng tốc độ không phải rất nhanh, nhưng là giống như thuốc dán trên người, dị thường đáng ghét, cho nên hộ bích của thành thị vừa mới mở ra, hai quả yên diệt đạn đã đến đập vào. Chỉ nghe vang lên một tiếng xèo xèo, màn phòng hộ đã trực tiếp bị ăn mòn thành hai cái lỗ, bất quá lập tức đã được Đức Nạp và Cáp Mặc liên thủ vá lại, cho nên cũng không có tạo thành ảnh hưởng gì, bất quá là hao phí không ít ma lực của thành thị mà thôi. Đại Địa mẫu thần vừa thấy vậy, lập tức chỉ huy bảo thạch nhân xông lên, vợ chồng Thái Thản Thần Hoàng cũng nhanh chóng dẫn người bao vây tòa thành. Mắt thấy sắp nổ ra một hồi công thành chiến, bần đạo vội vàng khuyên can bọn họ :"Chờ một chút, trước đừng công thành." "Vì sao?" Đại Địa mẫu thần kỳ quái nói. " Đúng a?" Thái Thản Thần Hoàng cũng không hiểu hỏi :" Chúng ta phải nắm chặt thời gian, sau khi diệt hai người bọn hắn, còn phải chỉ huy tiền tuyến nữa." "Không sai!" Thái Thản Thần Hậu cũng nói :" Không thừa cơ hội này, tiền hậu giáp kích, đem những cao thủ tiền tuyến tiêu diệt, trận chiến sau này chúng ta cũng không dễ đánh." " Đừng nóng vội, ta biết chứ, vấn đề là như vầy." Bần đạo vội vàng giải thích nói :" Hiện tại công kích cái thành kia, cho dù phá hủy, bọn hắn cũng có thể lập tức chuyển dời đến trong những thành thị khác, không những lợi dụng chuyển sinh trì khôi phục ma lực, còn có thể lợi dụng ma pháp trận phòng hộ thành thị tạo cho chúng ta phiền phức lớn nhất. Nếu dựa theo ý nghĩ đi, chúng ta phá thành hoài như thế rất có hại, hơn nữa cũng khiến cho chúng ta chậm trễ thời gian." " Có đạo lý!" Thái Thản Thần Hoàng lập tức đồng ý nói :" Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?" "Chúng ta trước phái một bộ phận bao vây nhưng không đánh, coi chừng hai người bọn hắn, đừng để bọn hắn chạy ra quấy rối, sau đó xuất động những người còn lại, thừa dịp bọn hắn ở trong đó, đem các thành thị lớn nhỏ xung quanh phá hủy tất cả. Ít nhất cũng phải đem toàn bộ chuyển sinh trì cùng ma pháp phòng hộ lớn hủy diệt, cái này gọi là rút củi dưới đáy nồi, không có mấy thứ này trợ giúp, đối phó bọn hắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều." Bần đạo nghiêm nghị nói :"Đồng thời còn có thể tiết kiệm thời gian và tinh lực." "Được, ta đồng ý làm như vậy." Thái Thản Thần Hoàng lập tức gật đầu đồng ý nói. "Ta cũng đồng ý!" Đại Địa mẫu thần cũng ủng hộ. "Vậy ngươi phân công nhiệm vụ đi." Thái Thản Thần Hoàng và Đại Địa mẫu thần cùng cưới nói :"Đều nghe ngươi chỉ huy." "Ha ha, đồng ý." Bần đạo hơi ngượng ngùng nói :"Ta đây đành bêu xấu vậy, Hỏa thần." "Có!" Hỏa thần cười hì hì nói. "Mang quân của ngươi, đem những đại thành phía đông cấp tốc hủy diệt, không được buông tha cho một cái chuyển sinh trì nào." Bần đạo vội vàng nói. "Rõ!" Hỏa thần vẻ mặt hưng phấn chạy ra ngoài, trên nửa đường mở ra cửa không gian của hỏa nguyên tố giới, gọi ra đại quân, gào thét bay tới những thành thị kia, xa xa nhìn lại, giống như một phiến hỏa vân, tràng diện cực kỳ đồ sộ.