Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 770
"Hắc hắc, phu quân các ngươi ra tay tự nhiên là thuận bườm xuôi gió." Bần đạo đắc ý nói: "Hết thảy đều tốt, Thái Thản Thần hoàng phong ta làm đặc sứ, mời ta đi thuyết phục Đại Địa mẫu thần tham chiến."
"Ha ha. Thật là tốt quá." Vong Ưu hưng phấn hôn ta một cái, nói: "Cuối cùng đã đến một ngày này, ở bên kia ta đã lấy được một ít tiến triển thực chất. Nàng phi thường tán thành ý nghĩ của ngươi, bây giờ còn đang tiến hành bố trí cụ thể, chờ mấy ngày sau sẽ giao cho ta kế hoạch hành động cụ thể."
"Hắc hắc, mọi sự đã chuẩn bị, chỉ còn chờ đợi cơ hội mà thôi." Bần đạo cười nói: "Ngày mai cùng với ta đi gặp Đại Địa mẫu thần, các ngươi đều là nữ nhân có lẽ sẽ dễ dàng nói chuyện hơn. Chỉ cần công phá cửa ải cuối cùng này, hắc hắc, ngày cuối cùng của người chim đã đến."
"Ừ." Vong Ưu gật đầu nói: "Thật ra mời Đại Địa mẫu thần rời núi đã nắm chắc rồi. Sau này có thể tiêu diệt hết người chim hay không phải xem thiên ý nữa thôi!"
Mặc dù Đại Địa mẫu Thần luôn thích đi du lịch khắp nơi, thường xuyên ra ngoài ngàn vạn năm không có về nhà. Thật ra nàng cũng có địa phương của riêng mình. Nàng cư ngụ ở một Vị Diện gọi là Ma Tinh Chi Nguyên. Chỗ đó có rất nhiều ma tinh thạch đủ các hệ. Bao gồm mặt đất, ngọn núi, ngay cả lòng sông đều có sự hiện diện của ma tinh thạch. Mà nước sông lại là một loại Thủy nguyên tố đặc thù. Có thể nói, hết thảy đều đồ vật ẩn chứa ma lực. Ngoại trừ tinh thạch đủ mọi màu ra, ngay cả thực vật sinh trưởng ở nơi này cũng có thực lực ma pháp cường đại.
Nơi này có mức độ nguyên tố nồng nặc còn hơn cả Vị Diện của nữ Thần Nguyên Tố. Thậm chí hô hấp không khí ta cũng cảm giác được ma lực tồn tại. Thế nhưng, nguyên tố ma pháp mặc dù đủ các chủng loại, nhưng dung lượng nồng nặc không phải như nhau. Nguyên tố nồng nặc nhất là nguyên tố Thổ hệ, chỉ riêng nó cơ hồ đã chiếm một nửa phân lượng, hoàn toàn chế trụ những loại nguyên tố khác. Nếu không, nơi này có nhiều nguyên tố thuộc tính tương khắc như vậy ở chung một chỗ, không dẫn phát nổ tung mới là lạ. Sợ rằng danh hiệu Đại Địa mẫu Thần từ điểm này mà tới. Mặt khác, ở chỗ này nguyên tố Quang và Ám là ít nhất. Các loại nguyên tố khác xem như tương đương nhau.
Ở bên trong Vị Diện này, chúa tể chân chính là một ít người Bảo Thạch, bọn họ là do nguyên tố bảo thạch tạo thành. Trong đó cường giả có thể cao lớn bằng cả ngọn núi. Bởi vì thân thể bảo thạch không chỉ vô cùng cứng rắn, mà còn ẩn chứa ma lực nồng nặc. Vì thế người Bảo Thạch vừa có lực phòng ngự và công kích vật lý cường đại, đồng thời còn có thể thi triển các loại pháp thuật nguyên tố mạnh mẽ. Quả thực đây là tổ hợp chiến sĩ và pháp sư siêu cường. Có thể nói bọn họ là binh chủng cường đại đến biến thái.
Theo truyền thuyết người Bảo Thạch được Đại Địa mẫu Thần sáng tạo ban cho tính mạng, cho nên bọn họ đều là tín đồ trung thành nhất của Đại Địa mẫu Thần, bọn họ ở chỗ này xây dựng cung điện cho Đại Địa mẫu Thần, ngày đêm luân phiên bảo vệ.
Cung điện của Đại Địa mẫu Thần có phương viên rộng hơn vạn dặm. Quy mô không có Thần minh nào bì nổi, dù sao lịch sử nơi này rất lâu đời. Hàng năm hàng tháng dài đằng đẳng xây dựng mở rộng thêm, càng lúc càng lớn. Vấn đề kinh người nhất là nàng toàn dùng siêu cấp bảo thạch làm tài liệu xây dựng kiến trúc. Ngay cả sàn nhà và vách tường cũng thế. Hơn nữa, bọn họ có bản lãnh xây dựng kiến trúc không hề thấp, cung điện dựng lên vô cùng tinh mỹ. Tỷ như có tòa cung điện cao gần trăm mét, chiếm diện tích trăm mẫu, toàn bộ vách tường đều dùng bảo thạch đỏ rực làm chủ thể, phối hợp thêm bảo thạch xanh biếc làm cột đá. Dưới mặt đất lát một lớp bảo thạch hoàng kim, ánh sáng lập lòe đẹp không sao tả xiết, ta cùng Vong Ưu thấy vậy cũng phải đầu váng mắt hoa..
Đúng là người so với người càng kinh người, hàng so với hàng càng kinh khủng. Bần đạo tự cho là Thiên Không Thành đã đủ để kiêu ngạo. Thế mà so với cung điện của người ta quả thực khó coi muốn chết. Cho dù là Thiên tôn cung của ân sư tựa hồ cũng phải ảm đạm cúi đầu mà thôi. Kể từ khi vào trong Vị Diện này chúng ta giật mình không ít. Sau khi đi tới cung điện bần đạo và Vong Ưu càng thêm mê mẩn tâm Thần, cũng không biết nên nhìn cái gì mới tốt. Thật vất vả đi theo người dẫn đường hồi lâu rốt cục nhìn thấy Đại Địa mẫu Thần.
Lúc này Đại Địa mẫu Thần đang ngồi ở trong hoa viên, nàng lẳng lặng nhìn một cây đại thụ kỳ lạ ngẩn người. Nữ Thần Tự Nhiên đứng ở bên cạnh không dám quấy rầy nàng suy tư.
Chúng ta đến hiển nhiên kinh động Đại Địa mẫu Thần, nàng không có khách khí với chúng ta, ngay cả động cũng lười động, trực tiếp nói luôn: "Lý do các ngươi đến ta đã nghe nữ Thần Tự Nhiên nói rồi, mặc dù nàng nói rất nhiều, tuy nhiên vẫn không thể thuyết phục được ta. Bây giờ, ta cho các ngươi một cơ hội, thử thuyết phục ta đi."
"Ta không biết ngài còn đang do dự cái gì. Thân là mẫu thân, chẳng lẽ đi báo thù cho hài tử của mình còn không đủ lý do sao?" Vong Ưu nghiêm nghị nói.
"Đây đúng là lý do, nhưng mà đồng dạng cũng là nỗi băn khoăn của ta. Làm một người mẫu thân, ta đây suy nghĩ quan trọng nhất chính là sự sinh tồn của hài tử, không thể bởi vì thù hận của một hài tử mà làm cho những đứa khác lâm vào tình cảnh nguy hiểm. Đó không phải là tình thương của mẹ, mà là đang hại bọn chúng, ngươi thấy sao?" Đại Địa mẫu Thần lãnh đạm nói.
"Nhưng vấn đề hiện tại là đám người chim vẫn đang uy hiếp hài tử của nàng, nếu như ngài xuất thủ triệt để tiêu trừ bọn họ, tại sao nàng không thử liều mạng một lần chứ?" Vong Ưu hỏi ngược lại.
"Ha hả, tiêu trừ sạch người chim uy hiếp?" Đại Địa mẫu Thần lắc đầu cười khổ nói: "Ài, ngươi hiểu rõ quân đoàn Thiên Sứ được bao nhiêu? Tại sao cho rằng bọn họ không có cách nào đồng thời hai mặt tác chiến đây?"
"Nếu như ngài biết, vui lòng chỉ giáo một lời." Vong Ưu vội vàng hỏi.
"Được rồi, hôm nay nói rõ một lần với các ngươi vậy." Đại Địa mẫu Thần nói: "Tổng chỉ huy đồng cấp bậc Cáp Mặc trong quân đoàn Thiên Sứ tổng cộng có 12 người. Trong đó tám người lấy danh nghĩa là tổng chỉ huy quân đoàn Thiên Sứ, chịu trách nhiệm chinh chiến các Vị Diện chung quanh. Còn bốn người khác là thân vệ trực thuộc của Thần Thánh Thiên sứ."
"12?" Bần đạo cả kinh, trong lòng nhẩm tính một cái rồi nói: "Nếu như ngài gia nhập vào liên minh thì 12 cao thủ cấp bậc Cáp Mặc chúng ta cũng có lực đánh một trận. Thế nhưng, Thần Thánh Thiên sứ rốt cuộc là nhân vật nào?"
"Hắn không phải là một người, mà là hai người Thần Thiên sứ và Thánh Thiên sứ gọi chung. Bọn họ là một đôi vợ chồng, đồng thời cũng là người sáng tạo ra quân đoàn Thiên Sứ, thực lực mạnh hơn chúng ta một cấp bậc." Đại Địa mẫu Thần giải thích.
"Trời đất ơi, toàn bộ rối loạn hết rồi." Bần đạo buồn bực nói: "Làm sao đám người chim này từng đợt từng đợt lại lôi ra nhiều cao thủ như vậy chứ? Phía sau Thần Thánh Thiên sứ không còn có người nào nữa đó chứ?"
"Không có, bọn họ chính là chủ nhân chân chính của quân đoàn Thiên Sứ, cũng chính là nguyên nhân tội lỗi mang đến sợ hãi cho chư thần tất cả Vị Diện khác." Đại Địa mẫu Thần thù hận nói.
"Bọn họ rất mạnh sao?" Vong Ưu tò mò hỏi.
"Dĩ nhiên." Đại Địa mẫu Thần cúi đầu, hoài niệm hồi lâu mới nói: "Ước chừng vài chục vạn năm trước bọn họ đột nhiên xuất hiện, lấy thực lực mạnh mẽ khiêu chiến khắp nơi. Lúc ấy, chư thần không có bất kỳ người nào là đối thủ của bọn họ, mà kết quả của người chiến bại đều là chết thảm ngay tại chỗ. Vì thế rất nhiều người không muốn chiến đấu với bọn họ, nhưng mà bọn họ bắt buộc người ta phải đánh, không đánh thì bị mưu sát. Chư thần bị bọn họ chọc giận từng liên hợp lại dự định tiêu diệt bọn họ, tuy nhiên bởi vì nội bộ không đoàn kết dẫn đến thất bại, ngược lại bị bọn họ chém giết thống khoái. Từ đó về sau không còn có người nào dám trêu chọc đến bọn hắn. Vì thế bọn họ hoành hành suốt ba ngàn năm, vô số Thần tộc thượng cổ bị bọn họ tiêu diệt triệt để, thời kỳ đó chúng ta gọi là thời kỳ Chư Thần Vẫn Lạc."
"Mà ta lúc ấy chỉ là chủ thần cấp một, căn bản không nằm trong mắt bọn họ, lại thêm ta hành động cẩn mật, cho nên mới may mắn còn sống sót. Về phần vợ chồng Thái Thản Thần hoàng lúc ấy còn là hài tử chạy lông nhông ngoài đường, ngay cả tư cách biết đến Thần Thánh Thiên sứ cũng không có." Đại Địa mẫu Thần ngay sau đó cười khổ nói: "Trăm vạn năm trước đã mạnh mẽ như vậy, các ngươi còn có lòng tin đối phó không?"
"Có thể hỏi một chút, bọn họ tại sao ngừng tay giết chóc vậy?" Vong Ưu tò mò hỏi.
"Bởi vì lúc ấy xuất hiện một vị thần minh càng cường đại hơn nữa, hắn chủ động tìm tới Thần Thánh Thiên sứ yêu cầu quyết đấu, kết quả quyết đấu một trận đã đánh bại bọn họ." Đại Địa mẫu thần nói: "Thần Thánh Thiên sứ bị người này kích thích phải đáp ứng quy ẩn, ở trước mặt chư thần xem cuộc chiến phát hạ nặng thề, ngày nào còn chưa đánh bại người này bọn họ sẽ không xuất thế. Mặc dù bọn họ tuân theo lời thề quy ẩn, nhưng mà trong khi bọn hắn hoành hành đã sáng lập ra quân đoàn Thiên Sứ vẫn còn hoạt động. Cuối cùng phát triển đến quy mô như bây giờ. Mà bọn họ căn bản không có ý định thủ tín, bởi vì quân đoàn Thiên Sứ sau này phát triển từng gặp phải mấy lần nguy cơ cực lớn, tất cả phải dựa vào hai người Thần Thánh Thiên sứ xuất thủ cứu giúp mới có khả năng chống đỡ được."
"Người đánh bại bọn họ là ai?" Bần đạo tò mò hỏi: "Có thể tìm được hắn hay không?"
"Người này hẳn là có quan hệ với ngươi, bởi vì là tính chất năng lượng của các ngươi tương tự nhau." Đại Địa mẫu thần nói: "Tên của hắn gọi là Hồng Quân."
"Ta ngất." Bần đạo vỗ trán một cái nói: "Sư tổ lão nhân gia thật là có mặt ở khắp nơi nha!"
"Hắn là sư tổ ngươi?" Ánh mắt Đại Địa mẫu thần sáng lên, vội vàng nói: "Ngươi nếu có thể tìm được hắn, ta liền tham chiến."
"Nhưng mà lão nhân gia đã mười vạn năm chưa có trở về sơn môn rồi, từ khi ta nhập môn tới giờ chỉ mới mấy trăm năm, căn bản chưa từng thấy ông ấy lần nào." Bần đạo cười khổ nói: "Ngươi bảo ta đi đâu tìm người hả?"
"Ai, vậy thì không có biện pháp rồi, ta đành phải có lỗi cự tuyệt đề nghị của ngươi, cũng khuyên ngươi không nên dễ dàng xung đột chính diện với quân đoàn Thiên Sứ." Đại Địa mẫu thần tiếc nuối.
Bần đạo cúi đầu trầm tư một trận, đột nhiên cẩn thận suy nghĩ ra một chuyện, ta liền cười hì hì nói với Đại Địa mẫu Thần: "Thật ra ngươi không cần kiêng kỵ Thần Thánh Thiên sứ như thế."
"A?" Đại Địa mẫu thần kỳ quái nói: "Tại sao?"
"Ta hỏi ngươi, quy mô quân đoàn Thiên Sứ không nhỏ chứ?"
"Dĩ nhiên, Vị Diện giống như Thần Giới ít nhất bọn họ cũng sở hữu trên trăm cái!"
"Đó là điểm này, nếu đã có nhiều Vị Diện như vậy, bọn họ bị ta hạ rớt mấy cái thì thế nào?" Bần đạo cười nói: "Chỉ cần chúng ta chú ý công kích có mức độ, tận lực không kích thích bọn họ quá đáng. Ta nghĩ Thần Thánh Thiên sứ sẽ không dễ dàng xuất thủ. Tối đa cũng chỉ sai khiến bốn gã tổng chỉ huy bên cạnh đi tới trợ trận mà thôi, đến lúc đó chúng ta có thể đánh ngang tay với bọn họ. Sau đó trì hoãn chiến sự vô thời hạn. Như vậy, ít nhất bọn họ sẽ không có lý do tới hại người rồi."
"Tựa hồ cũng có đạo lý." Đại Địa mẫu thần hơi động tâm nói: "Thế nhưng, nếu như chiến sự kéo dài thêm nữa đối với chúng ta cũng không có chỗ tốt mà!"
Bần đạo tiếp tục nói: "Đương nhiên là có chỗ tốt, còn là không ít đó. Đầu tiên, một khi đại chiến lần này bộc phát nhất định sẽ chấn động cả Thần Giới, sư tổ ta rất có thể nhận được tin tức. Ta nghĩ ông ấy sẽ không để cho người chim tùy ý khi dễ đồ tử đồ tôn của mình chứ?"
"Đúng vậy?" Đại Địa mẫu thần bừng tỉnh đại ngộ nói: "Chúng ta tìm hắn không dễ dàng, nhưng mà làm cho ngài ấy tới tìm chúng ta vậy thì dễ dàng hơn nhiều."
"Còn nữa, chiến sự dông dài sẽ đả kích uy tín của quân đoàn Thiên Sứ rất nhiều, những Vị Diện bị bọn họ ức hiếp kia nghe được tin tức, hắc hắc, chẳng lẽ còn không tạo phản?" Bần đạo cười lạnh nói: "Chỉ cần một tia lửa bốc lên, tụ tập một vài Vị Diện lại với nhau, mọi người tập hợp lực lượng lại một chỗ, cho dù là Thần Thánh Thiên sứ cũng sẽ bị chúng ta tươi sống đè chết."
Truyện khác cùng thể loại
119 chương
7 chương
164 chương
1896 chương