Nhưng mà lúc này, quan giám ngục thủ vệ tù cấm sở lại đối mặt với lựa chọn khó khăn, người lãnh đạo trực tiếp của hắn Athéna, ra lệnh cho bọn hắn không được để cho bất cứ kẻ nào vào thăm tù. Nhưng mà hai vị thập dực đại thiên sứ trưởng Khắc Lạp Khắc cùng Sử Đan Lợi tự mình đến, thể diện này hắn không dám không cấp. Trong khi hắn đang do dự thì Sử Đan Lợi luôn luôn cuồng ngạo ngang ngược rất không kiên nhẫn chế nhạo nói :"Ngươi chẳng qua là con chó canh cử, nhanh chóng cút đi cho lão tử, bằng không ta sẽ cho ngươi chết rất khó coi. "Ngươi!" Quan giám ngục là một bát dực thiên sứ, tuổi tác rất nhiều, đóng ở chỗ này nhiều năm, rất có uy vọng, công việc chủ yếu của hắn rất u ám, không ai nguyện ý trêu chọc hắn. Cho dù Da Cáp Đức nói chuyện với hắn cũng chưa từng có dùng qua khẩu khí nặng như vậy. Cho nên tâm khí tương đối cao, hiện giờ bị Sử Đan Lợi sỉ nhục như thế, cực kỳ giận dữ, tuy rằng không dám mắng trả, nhưng cực kỳ cường ngạnh hồi đáp :"Thuộc hạ nếu là chó giữ nhà, đương nhiên phải hoàn thành trách nhiệm tốt. Dựa theo quy định của nơi này, Lôi Vũ trọng phạm, nhị vị nếu muốn thăm tù, mời lấy ra thủ bút cùng lệnh bài của quyền quân đoàn trưởng thiên sứ quân đoàn Athéna các hạ. Nếu như không có, xin mời trở về." Chuyện này, ngay cả Khắc Lạp Khắc cũng có chút tức giận, bọn hắn chính là cận vệ bên cạnh Cáp Mặc, cho dù là chủ thần đỉnh cấp nhìn thấy, cũng phải khách khí vài phần, ở nơi khác thập dực đại thiên sứ trưởng đều kém hơn bọn hắn một bậc, gặp mặt phải thi lễ trước, về phần bát dực thiên sứ trưởng đối với bọn hắn lại càng lễ độ cung kính, dần dà sinh ra cái tật tự cao tự đại, cho nên sau khi bị quan giám ngục không nể mặt, nhất thời giận dữ quát :"Lập tức cút ngay, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí." "Muốn đi vào, trừ phi bước qua thì thể của ta." Quan giám ngục cường ngạnh nói. Cho tới nước này chính là vì cái mặt mũi của mình, cũng không thể lùi bước a! "Cút mẹ mày đi!" Sử Đan Lợi rốt cuộc kiềm nén không được lửa giận, trực tiếp một quyền đánh bay quan giám ngục. Sử Đan Lợi và Khắc Lạp Khắc thân là cận vệ của Cáp Mặc, thực lực tuyệt đối là siêu quần, quan giám ngục lâu rồi không tham gia chiến trận làm sao có thể so được chứ? Hai người thực lực kém nhau cực xa, cho nên quan giám ngục bị một quyền này đánh cho hộc máu, liên tiếp đụng ngã đám người phía sau. "Phát báo động!" Quan giám ngục mới vừa nói xong câu đó liền trực tiếp hôn mê. Tuy rằng suy nghĩ của hắn tốt, nhưng bất đắc dĩ thực lực không đủ, không thể thực hiện. Khắc Lạp Khắc người ta tinh minh như vậy, làm sao có thể cho bọn hắn phát báo động, như vậy, sẽ kinh động quân coi giữ toàn thành. Sự tình một khi làm lớn, bọn hắn đuối lý không thể nói lý a. Cho nên Khắc Lạp Khắc sau khi vừa nghe thì lập tức như tia chớp xuất thủ. Hai người bọn hắn dù sao cũng là thập dực đại thiên sứ trưởng, thực lực siêu cường, những thủ vệ này cao nhất là bát dực thiên sứ, căn bản không phải là đối thủ, trong nháy mắt tất cả mọi người xung quanh đã bị đánh gục. Chẳng qua là, bọn hắn tuy rằng càn rỡ nhưng cũng không dám tùy tiện giết người, đem người đánh ngất xỉu là xong, sau đó đem thiết bị báo động đập nát, nghênh ngang đi vào tù cấm sở. Nơi này phi thường lớn, bên trong cầm tù không ít người, đa số đều là những tên trong chiến tranh thần giới lâm trận bỏ chạy. Chờ đợi bọn chúng chính là thẩm phán của thần giới, đại khái, kết cục là phi thường thê thảm. Lôi Vũ thân là người có địa vị tối cao, bị cầm tù trong một gian phòng độc lập rộng lớn. Địa lao phòng của hắn chỉ có một cái cửa, bốn phía toàn bộ đều là thạch bích cực dày, mặt trên khác các loại cấm chế cường đại, người thực lực kém chỉ cần va chạm nhẹ một lần là có thể toi mạng. Canh cửa lẽ ra còn có hai thủ vệ cấp bậc sáu cánh, nhưng mà Khắc Lạp Khắc và Sử Đan Lợi sau khi đi vào, sợ bọn họ nghe lén ba người nói chuyện, cho nên trực tiếp đánh ngất xỉu. Cửa nhà tù kỳ thật rất chắc chắn, nhưng đó là tương đối, đối với Lôi Vũ bị cấm chế thì không cách nào vượt qua, nhưng mà đối với Khắc Lạp Khắc và Sử Đan Lợi căn bản chỉ là một tờ giấy. Sử Đan Lợi một cước liền đem cánh cửa đá vỡ, sau đó hai người thảnh thơi đi vào bên trong. Lúc này, Lôi Vũ đáng thương nhìn rất thê thảm, hắn bị hơn trăm cây đinh ma pháp đóng dính trên một cái thập tự giá. Những cái đinh này xuyên qua tứ chí, cánh, ngũ tạng thậm chí là đầu trán của hắn, khiến cho thân thể hắn không thể động đậy được. Những cái đinh này dài đến hai thước, mang theo răng cưa, còn có vô số ký hiệu ma pháp ở mặt ngoài không ngừng lấp lóe, hiển nhiên, vô luận là ai bị đóng đinh vào, mùi vị cũng không dễ chịu gì. Bất quá, cho dù hình pháp như vậy rất khủng bố, nhưng mà đối với thập dực đại thiên sứ trưởng cường hãn mà nói, cũng không tính là gì. Những cái đinh này trong vòng mười mấy giờ đã bị đại năng lượng mạnh mẽ trong cơ thể bức ra, cho nên quan giám ngục cứ cách vài giờ lại tới nơi này, một lần nữa đóng đinh vào. Sau khi nhìn thấy Khắc Lạp Khắc cùng Sử Đan Lợi, Lôi Vũ đầu tiên là sửng sốt, đối với cái cách bọn hắn phá cửa đi vào cảm thấy rất khó hiểu. Thủ hạ thập dực đại thiên sứ trưởng của Cáp Mặc chỉ hơn chục người, cho nên cũng nhận biết lẫn nhau, Lôi Vũ không rõ, vì cái gì lấy thân phận hai người bọn hắn, tới nơi này còn dùng phương thức phá cửa mà vào? Chẳng lẽ bọn hắn muốn làm chuyện không muốn ai biết? Vì thế Lôi Vũ thử thăm dò nói :" Hai vị đại nhân là tới giết Lôi Vũ sao?" " Ha ha, hoàn toàn ngược lại." Khắc Lạp Khắc cười nói :" Chúng ta là tới cứu ngươi!" "Cứu ta? Chẳng lẽ muốn ta vượt ngục?" Lôi Vũ khó hiểu nói. " Đương nhiên không phải!" Khắc Lạp Khắc cười nói :"Chủ yếu là để nói cho ngươi biết một tin tốt lành." "Tin tốt lành gì?" Lôi Vũ vội vàng hỏi theo. "Chúng ta tốn sức thiên tân vạn khổ, đã điều tra xong ngóc ngách sự tình, sự thật chứng minh, ngươi là bị oan." Sử Đan Lợi mỉm cười nói. "Cho nên, chúng ta tính toán báo cáo cho Cáp Mặc đại nhân, hủy bỏ cầm tù ngươi. Bất quá ngươi trong chuyện để mất bảo vật, ít nhiều có điểm không làm tròn bổn phận, cho nên ngươi phải lập công chuộc tội." Khắc Lạp Khắc cười nói :" Dù sao hiện tại ở thần giới thiếu đi Da Cáp Đức, rất nhiều vị diện bị khống chế bắt đầu tạo phản, chúng ta cần người trung thành mà lực lượng cường đại như ngươi. Thế nào?" " Đa tạ hai vị đại nhân!" Lôi Vũ vội vàng cảm kích nói :"Nhưng không biết, kết quả điều tra của đại nhân rốt cuộc như thế nào?" "Chuyện ngươi phản bội Da Cáp Đức, đại nhân Cáp Mặc đã đọc lấy trí nhớ của ngươi, tự nhiên là bịa đặt hoàn toàn. Về chuyện bảo khố bị trộm, không có liên quan đến ngươi." Khắc Lạp Khắc cười nói :"Chúng ta đã điều tra rõ ràng, trong lúc thần chiến, vị Long lãnh chủ kia đã dùng năng lực đào đất kỳ lạ của sủng vật của hắn, từ dưới đất lén vào bảo khố, đem toàn bộ đồ vật lấy đi, chân tướng chỉ là đơn giản như vậy." "Ân?" Lôi Vũ khó hiểu nói :"Có chứng cớ gì sao?" " Đương nhiên có, Long lãnh chủ kia mời tham dự đấu giá hội, trước mọi người đấu giá mấy văn kiện trong bảo khố. Mà năng lực thần kỳ của sủng vật của hắn cũng là ai ai đều biết. Cuối cùng, chúng ta thậm chí hỏi thẳng hắn, lãnh chủ đại nhân cũng thẳng thắn nhận chuyện này là hắn làm, cùng ngươi không có bất cứ quan hệ nào." Sử Đan Lợi cười nói. "Cái tên đáng giận, hại ta thảm như vậy, chờ ta đi ra ngoài, ta nhất định giết hắn." Lôi Vũ nghiến răng nghiến lợi nói. "Ân, chuyện này chỉ sợ có chút khó khăn, dù sao Cáp Mặc đại nhân đã cùng bọn hắn kí kết hiệp nghị, nếu ngươi tùy tiện động thủ sẽ làm cho ngài rất bị động. Có câu quân tử báo thù mười năm không muộn, chỉ cần qua thời gian hiệp nghị hết hiệu lực, huynh đệ chúng ta nhất định sẽ giúp ngươi báo thù." Khắc Lạp Khắc độ lượng nói. " Đa tạ hai vị!" Lôi Vũ cảm kích nói. "Cảm ơn thì không cần, tất cả mọi người là huynh đệ, chẳng qua là, hiện tại thần giới không giống ngày xưa, Athéna nắm hết quyền hành, hai người chúng ta bị xa lánh, cho dù tới thăm ngươi cũng phải một đường đánh tới." Khắc Lạp Khắc giả vờ cười khổ nhún nhường nói :"Chúng ta lần này đem ngươi cứu ra, mục đích chính là dựa vào uy vọng của ngươi lôi kéo chút quân đội đối kháng với nàng, đến lúc đó, chúng ta nhất định toàn lực hiệp trợ ngươi." " Không dám không dám!" Lôi Vũ vội vàng nói :" Lôi Vũ có tài đức gì, làm sao dám để cho hai vị đại ca hiệp trợ. Chỉ cần hai vị ca ca có thể giải thoát cho ta, từ nay về sau, Lôi Vũ nguyện làm thiên lôi cho hai vị ca ca sai đâu đánh đó, tuyệt không hai lòng, nếu làm trái lời thề này, thiên lôi đánh xuống." Lôi Vũ đương nhiên không ngốc, tự nhiên nghe ra Khắc Lạp Khắc đang nói mát, cho nên nhanh chóng tỏ rõ lòng mình, hướng hai người bọn hắn nguyện trung thành. "Ha ha, Lôi Vũ huynh đệ khách khí rồi. Sau này mọi người chính là người một nhà, hoạn nạn có nhau a!" Khắc Lạp Khắc cười to nói, hắn hiển nhiên đối lời nói của Lôi Vũ phi thường hài lòng, theo tay vung lên, lấy xuống hai cây đính đóng ở trên trái và trái tim của Lôi Vũ, lại đưa vào trong cơ thể Lôi Vũ một đạo quang minh ma lực nồng đậm, Sau đó tiếc hận nói :" Huynh đệ a, chúng ta ngại quân quy của thiên sứ quân đoàn, không thể thả ngươi đi ra, có thể làm được chỉ chừng này, ngươi đừng trách a." "Chỉ chừng này là ta đủ thoải mái rồi." Lôi Vũ vội vàng cảm kích nói. "Ha ha, tạm thời trước hết nhịn một chút, chuyện của ngươi chúng ta đã báo cáo lên trên, tin tưởng vài ngày sau sẽ có tin tức, đến lúc đó, ta tự mình đến đón ngươi." Khắc Lạp Khắc mỉm cười an ủi. " Phiền toái hai vị đại ca quan tâm rồi." Lôi Vũ gật gật đầu nói :"Chút tổn thương ta còn nhịn được." "Hảo hán tử!" Khắc Lạp Khắc gật đầu khen ngợi nói :" Chúng ta đều bị Athéna phái tới nơi khác, lần này là đặc biệt tới thăm ngươi, lại cùng thủ vệ nổi lên xung đột, thật sự không thể ở lâu, xin cáo từ trước, ngươi hãy bảo trọng a!" "Các đại ca cũng phải bảo trọng." Lôi Vũ nói. "Cáo từ!" Sử Đan Lợi gật gật đầu nói. Theo sau, Khắc Lạp Khắc cùng Sử Đan Lợi ra khỏi phòng giam, đi tới phía trước. Lúc này quan giám ngục đã tỉnh lại, tổn thương cũng đã trị liệu không sai biệt lắm, hắn biết bắt giữ hai thập dực đại thiên sứ trưởng là không thể nào đành phải trốn tránh. Khắc Lạp Khắc và Sử Đan Lợi không có gặp người nào, tự nhiên biết quan giám ngục đã trốn đi, bọn hắn cũng lười đi tìm. Khắc Lạp Khắc thuận miệng uy hiếp nói :" Các ngươi nghe rõ cho ta đây, chúng ta đã tìm được chứng cứ rửa sạch tội danh của Lôi Vũ đại nhân, hơn nữa đã báo cáo cho Cáp Mặc đại nhân, tin tưởng vài ngày sau, Lôi Vũ đại nhân sẽ được phóng thích. Cho nên, bắt đầu từ bây giờ, các ngươi phải hầu hạ cẩn thận, không được ngược đãi, bằng không, các ngươi tốt nhất cầu nguyện người đàn bà kia có thể mỗi ngày che chở, hắc hắc, nếu rơi vào trong tay chúng ta, các ngươi chờ bị lột da đi." Nói xong, hai người liền trực tiếp bay mất, những người ở lại thì không biết làm cái gì bây giờ. Bất quá có một điều có thể khẳng định, Lôi Vũ là không ai dám khi dễ. Quan giám ngục thì vội vàng đem chuyện tình đã xảy ra, nghĩ biện pháp thông tri Athéna, hy vọng có thể dựa vào Athéna can thiệp đòi lại công đạo. Athéna khi nhận được tin tức là đang uống trà, sau khi nghe thuộc hạ báo cáo xong, nàng giả vờ tức giận vỗ bàn, sau đó suy nghĩ một chút, thuận miệng phân phó nói :"Chuyện của ta ở nơi này rất trọng yếu, những thần khí này coi như mua không được, cũng phải nhìn rõ ràng thuộc tính, có lẽ sau này có tác dụng. Hơn nữa chuyện tình xây dựng thành thị, chúng ta không thể bởi vì cùng đấu đá với mấy tên tiểu tử kia bỏ qua cơ hội phát triển này. Cho nên ta sợ rằng còn phải trì hoãn vài ngày, nói với bọn họ tạm thời chịu đựng một chút, chờ ta xong việc, trở về sẽ thu thập hai tên hỗn đản kia." "Rõ!" Thuộc hạ của Athéna lập tức lui ra. Mà lúc này, Athéna chỉ còn một mình trong phòng lại lộ ra nụ cười mỉm, tiếp theo, nàng dùng tâm linh truyền âm cho ta nói :"Quỷ kế của chàng đã thành công, hai tên ngu ngốc kia thực sự đi gặp Lôi Vũ, còn đả thương thuộc hạ của ta, chàng có thể tới tìm ta rồi." " Hắc hắc!" Bần đạo cười nói :" Mỹ nữ ước hẹn, nào dám không tòng mệnh." Buổi sáng ngày hôm sau, cũng chính là một ngày trước đấu giá hội lần thứ hai, bần đạo rầm rộ tới bái phỏng Athéna, đây là chuyện rất bình thường, ta thân là chủ nhân hẳn nên đến bái phỏng bọn họ một lần mới phải đạo. Bất quá, đối với thực lực cùng địa vị của thiên sứ quân đoàn mà nói, ta hiện tại mới đến, kỳ thật có chút thất lễ. Nhưng mà vậy mới phù hợp với mâu thuẫn giữa ta và Athéna. Athéna cũng đối với ta ra vẻ vênh váo, căn bản không ra, tùy tiện pháo người mời ta vào. Nơi hai người chúng ta gặp mặt là một gian thư phòng đóng kín, bốn phía có rất nhiều cảnh giới. Dù sao đây là hai thế lực lớn tiến hành đàm phán bí mật, vì phòng ngừa nội dung tiết lộ, tự nhiên là đề phòng sâm nghiêm. Trong thư phòng đóng kín cũng chỉ có hai người chúng ta, bất kỳ thanh âm gì cũng không truyền ra ngoài, hoàn toàn có thể yên tâm nói chuyện. Athéna trực tiếp nhào vào trong lòng của ta, bần đạo thì ôm cơ thể mềm mại của nàng thật chặt, sau đó hôn nồng nhiệt, mãi không ngừng. Sau khi triền miên một hồi, bần đạo mới cùng Athéna tách ra, ta nói với nàng :"Gần đây có khỏe không?" "Cũng không tệ lắm!" Athéna cười nói :"Đại quân thần giới đã nằm trong lòng bàn tay của ta." "Hai gia hỏa kia không làm phiền ngươi sao?" Bần đạo kỳ quái nói. "Đương nhiên có!" Athéna nhún nhún vai nói :"Nhưng mà bọn hắn chỉ số thông minh quá thấp, căn bản không tạo thành phiền toái cho ta." "Ha ha!" Bần đạo buồn cười nói :" Bọn hắn đích xác ngốc nghếch." "Đúng vậy, nếu không ngu ngốc, như thế nào lại tìm người âm hiểm như chàng hợp tác chứ?" Athéna cười nói :"Bọn hắn đều là bị chàng bán, còn giúp chàng kiếm tiền nữa chứ." "Ha ha!" Bần đạo nghĩ đến đây liền rất vui vẻ, sau đó nói :"Chỉ mong lần này bọn hắn đừng để Cáp Mặc tức giận điều đi, có những tên ngu ngốc bên cạnh, chúng ta an toàn hơn nhiều." "Ha ha!" Athéna cũng che miệng cười không ngừng, một hồi mới dừng lại, nghiêm mặt nói với ta :"Nói, chàng ở buổi đấu giá hội động tay động chân phải không?" " Ta động tay chân hồi nào?" Bần đạo giả ngu nói :"Bần đạo chính là người xuất gia, làm sao có thể làm ra chuyện tình mất danh dự như vậy được chứ? Với lại, ta là loại người đó sao?" "Tới địa ngục đi, chàng là người bại hoại nhất trong tam hại, chàng không phải là loại người như vậy có mà heo biết leo cây." Athéna buồn cười nói :" Nhanh lên thành thật khai báo." "Nàng có chứng cớ gì sao?" Bần đạo không phục hỏi :" Không có chứng cớ không thể vu cáo hãm hại người tốt a?" "Thời gian sa lậu của ta vì cái gì không đổi được thần phù chi thư của Đại Địa mẫu thần?" Athéna cười nói :" Đây là chứng cớ." "Người ta có lẽ ra giá cao hơn so với nàng a?" Bần đạo giải thích. "Cái gì người ta? Rõ ràng chính là chàng." Athéna đột nhiên duỗi tay véo mạnh lỗ tai của ta, nói :" Nhanh chóng lấy ra, chàng không lừa được ta đâu." "Chán thật!" Bần đạo cười khổ nói :"Nàng không thể giả vờ ngốc một chút sao?" Nói xong, ta đem thần phù chi thư lấy ra cho nàng. "Hắc hắc, nói như thế nào người ta cũng là Trí Tuệ nữ thần, như thế nào có thể ngu ngốc đây?" Athéna cười hì hì nhận lấy, sau đó nói :" Cám ơn phu quân đã khích lệ." Nói xong hôn ta một cái, sau đó bắt đầu mở ra thần phù chi thư cẩn thận đọc. Bần đạo xem không hiểu mấy chữ như gà bới này, dứt khoát vừa thưởng thức dung nhan tinh xảo của Athéna, vừa sờ soạng bộ ngực cao ngất của nàng, sau đó xấu xa hỏi :"Thủ pháp mát xa của ta như thế nào? Thoải mái không?" "Ân! Thoải mái cực kỳ, chàng tiếp tục đi!" Athéna thuận miệng đáp, nhưng mà ánh mắt lại không có rời khỏi quyển sách kia. "Hắc hắc!" Bần đạo được cỗ vũ lại càng càn rỡ, tay không ngừng nắn bóp, làm cho Athéna mặt đỏ tai hồng, thở hổn hển. Qua một hời, Athéna sau khi lật hết quyển sách một lượt, mới bắt lấy cái tay đang tác quái của ta, cười nói :"Được rồi, nghiêm chỉnh đi, tri thức của sách này ta chỉ có thể hiểu ba phần, vẫn là dựa trên cơ sở nghiên cứu thần phù Cự Nhân ngày trước." "Phía trên ghi chép cái gì vậy?" Bần đạo hỏi. "Rất nhiều, chủ yếu là nguồn gốc của cách sử dụng của thần phù, cùng với phương hướng phát triển tương lai. Ta hoài nghi đây là tác phẩm có lâu rồi, tin tưởng, hiện tại đã có hệ thống thần phù càng thêm hoàn thiện, đáng tiếc không có bản ghi chép ở trước mặt." Athéna nói :"Có thể là bị Đại Địa mẫu thần giấu đi rồi không?" "Chắc chắn rồi!" Bần đạo cười khổ nói :"Ai mà ngốc lấy tất cả tri thức của mình bán ra chứ? Nàng hiện tại trước tiên học hết nền tảng, sau này có cơ hội, ta sẽ giúp nàng đi tìm Đại Địa mẫu thần mượn, nhìn xem có thể học được tầng thứ cao hơn hay không. Đúng rồi, thần phù dùng tố không?" "Quá tốt là đằng khác!" Athéna nhãn tình sáng lên, hưng phấn nói :"Thần phù có thể thi triển thần phù pháp thuật đặc biệt, các hệ đều có, uy lực lại mạnh mẽ, tốc độ phát nhanh. Mặt khác, thần phù luyện kim thuật có thể chế tạo dụng cụ cấp cao, gồm có dược phẩm đặc biệt, vũ khí trang bị chiến đấu và ma đạo khí cấp bậc thần khí, cùng với nhân ngẫu đặc biệt cường hãn. Thần phù Cự Nhân của ta chính là một trong số nhân ngẫu đó. " Thần phù Cự Nhân rất biến thái!" Bần đạo gật gật đầu nói :" Bất quá, đáng tiếc chỉ có thể chạy ở trên mặt đất, có phải chỉ có một loại này hay không? Có thể tự mình phát minh không?" "Đương nhiên là có thể tự mình phát minh rồi." Athéna nói :" Bất quá yêu cầu tương đối cao, ta ít nhất phải nghiên cứu vài năm, mới có thể có manh mối."