Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 722
Kế tiếp, để tăng thêm tình hữu nghị, bần đạo đề nghị bọn hắn cải trang thành người thường, ta cùng bọn hắn đi thăm thú thành thị xung quanh. Hai người không nhịn nổi lòng hiếu kỳ, hơn nữa được Mai Lặc ở một bên phụ họa, liền ỡm ờ đáp ứng. Theo sau bọn hắn giấu đi cánh, thu nhỏ người lại, biến ảo thành hình người, ăn mặc thành quý tộc nhân loại.
Bần đạo chính là lôi kéo bọn hắn đi hủ bại, chỗ tốt nhất đương nhiên là dục vọng chi đô của Độc Long Hoàng, ta trước tiên hỏi thăm Độc Long Hoàng, hắn biết ta muốn lôi kéo hai thập dực đại thiên sứ đi sa đọa liền rất là hưng phấn. Theo như lời của hắn nói chính là, không có gì hay bằng được nhìn thấy thiên sứ thánh khiết dần dần tiến sâu vào đọa lạc. Vì thế, hắn đặc biệt phái ra thủ hạ lanh lợi nhất, an bài khách sạn xa hoa nhất, dùng rượu ngon, mỹ nữ cùng các màn trình diễn biến thái nhất dành cho quý tộc chiêu đãi bọn hắn.
Hiển nhiên, so sánh với những người đồng cấp nơi thần giới, Khắc Lạp Khắc và Sử Đan Lợi là hai cận vệ lâu năm bên cạnh Cáp Mặc, coi như là tương đối thuần khiết. Bọn hắn ngoại trừ ngẫu nhiên nhận hối lộ ra, thì đối với những trò chơi này không biết tí nào, kết quả là rất nhẹ nhàng bị Độc Long Hoàng kéo xuống bùn. Hai người trong vòng một đêm liền mê tít mấy trò này.
Sử Đan Lợi thì thích mỹ nữ, một đêm làm mấy em, sợ Mai Lặc vướng tay vướng chân nên trực tiếp phái Mai Lặc trở về thần giới, Mai Lặc tức muốn chết. Mà Khắc Lạp Khắc, lại thích đánh bạc với rượu ngon, nhất là một loại hồng tửu nghe truyền là dùng máu của xử nữ ủ, lại càng yêu thích không buông tay. Trời đất, bần đạo nhìn mà ghê tởm, hắn không ngờ một đêm uống hết mấy thùng. Phải biết rằng, hôm nay chính là ta mời khách, thứ này đều là Độc Long Hoàng từ trong vị diện hắn khống chế thu thập, cực trân quý, một thùng mười vạn kim tệ a. May mắn Độc Long Hoàng thu kim tệ, bằng không ta cũng không biết lấy cái gì để trả.
Hai gia hỏa nay hoang đường một đêm, ngày hôm sau còn nhớ chính sự, mới lưu luyến không rời cáo từ, cũng tỏ vẻ, sau này có thời gian sẽ đến cổ động cho ta, ý tứ chính là còn muốn ta mời khách. Bần đạo lúc này buồn bực, tuy rằng ta ở mặt ngoài đáp ứng, nhưng mà trong lòng lại âm thầm nói, ta không tàn nhẫn chém hai tên ngu ngốc này một đao thì có lỗi với những thùng rượu này rồi.
Thời gian nháy mắt trôi qua, thoáng chốc đã đến ngày đấu giá hội. Lần này địa điểm cử hành đấu giá hội là một tòa chủ thành lớn nhất ở thiên giới. Khi còn chưa bắt đầu, bần đạo ở thần vương cung tổ chức yến hội, tiếp đãi các thần minh. Tới lần này có hơn một trăm người, toàn bộ đều là chủ thần nhất cấp, chủ thần đỉnh cấp vì mặt mũi nên cắt cử thuộc hạ đi thay, mình thì không đi, chẳng qua là thần hắc ám bị ta đánh một trận cũng phái đại biểu tới. Những người này cũng mang đến lễ vật quý trọng, đối với khai trương bán đấu giá của ta tỏ vẻ chúc mừng.
Đương nhiên, mục đích ta chiêu đãi bọn hắn quan trọng nhất vẫn là nói chuyện làm ăn, chủ yếu là nói tư tưởng của ta cho bọn hắn nghe, cũng cho phép bọn hắn đi tham quan mấy tòa thành thị đã xây dựng xong. Sau khi trở về liền có rất nhiều người tỏ vẻ nguyện ý tới nơi này kinh doanh. Thậm chí còn có người sốt ruột muốn ký hiệp nghị ngay với ta, một số khác thì cần phải về xin chỉ thị cấp trên trước, bất quá nhìn bộ dạng thì vấn đề cũng không lớn.
Trong những người này, Thái Thản thần tộc ta tương đối coi trọng, cũng cử sứ giả đến, là một nhân loại có da màu xanh thân cao hơn bốn thước, mặc trên người ma pháp bào màu trắng tinh mỹ, mặt trên còn có một cái huy chương tia chớp, nhìn bộ dáng hẳn là pháp sư trong Thái Thản tộc. So với tưởng tượng của ta thì không quá khác biệt. Hắn cũng không có biểu hiện ra bao nhiêu ngạo khí, ngược lại đối với ta thập phần khách khí, bao gồm cả bốn tùy tùng của hắn cũng như vậy, đều là dùng một loại ánh mắt phi thường thưởng thức thậm chí là cảm kích nhìn ta. Quyền lợi của vị sứ giả này hiển nhiên không nhỏ, đương trường tỏ về nguyện ý ở chỗ của này của ta xây thành thị mới.
Bất quá, đồng thời hắn cũng uyển chuyển bày tỏ với ta, đặc biệt muốn có được thiểm điện tiêu thương kia, hỏi ta có thể châm chước hay không. Rất hiển nhiên, tiêu thương này đại khái là binh khí của người thân hắn sử dụng, người nọ chết ở trên tây Da Cáp Đức, mà ta lại tiêu diệt Da Cáp Đức, lấy lại tiêu thương, cho nên ta mới chiếm được hảo cảm của Thái Thản thần tộc. Cho dù đây chỉ là suy đoán của ta, nhưng mà hẳn là gần đúng với sự thật. Bần đạo tự nhiên không phải người không hiểu lý lẽ, hỏi hắn chuẩn bị thứ gì để trao đổi. Sau khi hỏi thì cười cười thần bí với hắn, liền không đề cập lại việc này. Người nọ cũng thông minh, tự nhiên hiểu được ý của ta, ra hiệu rất cảm kích ta.
Về phần thiên sứ quân đoàn, hắc hắc, hết thảy giống như chúng ta dự liệu, với áp lực ở bên trên, Athéna không thể không đến tham dự. Nhưng mà, nàng phi thường cao ngạo, không chỉ có không mang đến bất cứ lễ vật gì, hơn nữa, thấy mặt ta, còn hết sức lớn lối nói :"Gia hỏa vô sỉ, trộm cắp bảo vật của đại nhân chúng ta, còn không biết xấu hổ tới nơi này buôn bắn, bản thân ta muốn nhìn xem, ai dám mú." Hiển nhiên, nàng đây là cố ý kiếm phiền phức cho ta.
Quả nhiên, những người đó sau khi nghe xong lời nói của Athéna, rất nhiều người toát ra thần sắc e ngại, trong lòng cũng bắt đầu tính kế rút lui. Rõ ràng là sợ Athéna ngày sau trả thù. Bất quá, có nhiều hơn là lộ ra biểu tình vui sướng khi người khác gặp họa, bọn hắn nhìn thấy lần đại bại này của thiên sứ quân đoàn, chính là vô cùng hưng phân trong đó cao hứng nhất tự nhiên là Thái Thản thần tộc.
Bần đạo sớm đã có chuẩn bị, cho nên đứng lên trả lời phi thường lưu loát :"Chỉ sợ làm các hạ thất vọng rồi, người tham gia mua bán đấu giá hội lần này là giữ bí mật, ngoại trừ người mua ra, ai cũng không biết là người nào mua cái gì. Ta nhgix, ngươi là không thể nào tra ra những đồ vật đó rơi vào trong tay ai, cũng không thể trả thù người ta. Mặt khác, toàn bộ thứ đó đều là chiến lợi phẩm của ta, là ta ở trong đại chiến thần giới chiếm được, các hạ, cái đó và ăn cắp là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, ngươi hiểu không?"
"Hừ!" Athéna cả giận nói :"Tất cả chỉ là ngụy biện! Thiên đường không có bị công hãm, mấy thứ này chính là người trộm cắp. Còn nữa, coi như ta hiện tại không biết ai lấy những thứ đó, nhưng mà nếu dám ở trước mặt mọi người lấy ra dùng, chẳng lẽ ta còn không biết sao?"
"Ha ha, thực buồn cười." Bần đạo cười nói :" Ai nói cho ngươi biết chỉ có sau khi công hãm thành thị mới có thể có chiến lợi phẩm? Chẳng lẽ trong lúc chiến tranh ta không thể tới hậu phương của địch nhân đoạt lấy sao? Luận điệu ngây thơ như vậy thật sự buồn cười a! Về phần câu nói cuối cùng của ngươi thì càng thêm vớ vẩn, chẳng lẽ người ta sử dụng thần khí, không thể là cướp đoạt của địch nhân sao? Không thể là cùng bằng hữu trao đổi sao? Không thể là nhặt được sao? Làm sao ngươi biết chắc chắn là mua từ ta chứ? Ngươi có tư cách gì trừng trị người sử dụng đây?"
"Hừ!" Athéna biết vấn đề thứ nhất nói không lại ta, cho nên trực tiếp bỏ qua, sau đó phi thường khí phách nói :"Phàm là tang vật từ thiên đường chúng ta lọt ra ngoài, bất luận kẻ nào sử dụng đều là cùng thiên sứ quân đoàn chúng ta đối lập, ta tự nhiên có thể tùy ý trừng phạt.
" Vậy ngươi phải liệt kê ra một danh sách rất dài, bằng không người khác cũng không biết vật nào là của các ngươi. Đương nhiên, dựa theo tác phong của thiên sứ quân đoàn các ngươi, tốt nhất là không liệt kê ra, cứ như vậy, người ta sử dụng cái gì, không phải người cũng nói là của các ngươi, hắc hắc, chẳng phải là rất tiện cho các ngươi phát huy ra sở trường cướp bóc của mình sao." Bần đạo cười lạnh nói.
Athéna rốt cục đuối lý, giả vờ nổi giận nói :"Ngươi muốn chết phải không?" Nói xong, muốn cùng ta động thủ, nhưng lại bị thủ hạ kéo đi, nơi này dù sao cũng là địa bàn của ta, muốn đánh nhau với ta ở nơi này, đó là muốn chết. Chuyện tình Hắc Ám chi thần bị Tiểu Lục giáo huấn đã sớm truyền ra, cho nên, chủ yếu ở chỗ này của ta còn không có ai dám lộn xộn.
"Người tới là khách, ta không muốn cùng ngươi xung đột, chính là các hạ cũng không nên khinh người quá đáng." Bần đạo mỉm cười nói.
"Hừ!" Athéna hừ một tiếng, không thèm nói lại.
Bần đạo thấy vậy cũng đủ rồi, vội vàng nói với mọi người :" Thời gian không còn sớm nữa, mời mọi người tiến vào hội trường nào!" Nói xong, Nói xong, bần đạo bắt đầu dẫn bọn họ tiến vào hội trường. Hội trường là một cái kịch viện lớn (nhà hát, rạp hát), ta đem từng gian phòng cải tạo thành một không gian độc lập, ngăn cách hết thảy tra xét. Mỗi thần minh đều có một gian phòng của riêng mình. Chờ bọn họ sau khi đi vào, bần đạo đứng giữa trên sân khấu, giải giải nguyên tắc cụ thể cho bọn họ.
"Xin chào mọi người, đấu giá hội lần này đa tạ mọi người đến ủng hộ, đồ vật cái thứ, tất cả mọi người đều đã nhìn thấy, ta không cần giới thiệu nữa." Bần đạo cười nói :"Ta bây giờ nói qua quy tắc một lần, bởi vì chúng ta mua bán chính là thần khí vô giá, cho nên chỉ có thể lấy vật đổi vật. Vì thế, để cho công bằng, đồng thời cũng đảm bảo sự riêng tự hai bên mua bán cho các vị, chúng ta định ra một quy tắc bán đấu giá hoàn toàn mới.
"Chắc hẳn các vị cũng phát hiện trước mặt của mình có một cái thủy tinh cầu chứ?" Bần đạo cười hỏi :"Chỉ cần vị nào coi trọng vật phẩm bán đấu giá, có thể đem thuộc tính mà vật mình tính toán trao đổi đưa vào trong thủy tinh. Mà cái thuộc thuộc tính này chỉ biểu hiện trên thủy tinh cầu của người đó, người khác nhìn không được. Nếu trên thủy tinh cầu của người bán lựa chọn được vật phẩm thích hợp, sẽ thông báo cho ta tới cùng người bán tiến hành giao dịch. Nói các khác, trừ ta ra, không có người nào biết được thân phận người bán.
"Mặt khác người bán có thể đối với vật phẩm mình muốn trao đổi đưa ra yêu cầu, tỷ như, người bán có thể quy định chỉ cần vật phẩm thuộc tính hắc ám, hoặc là chỉ cần vũ khí nào đó. Nếu như không có thỏa mãn, vật phẩm lưu lại, như cũ thuộc về người bán." Bần đạo tiếp tục nói :"Cuối cùng xin nói trước, nếu ai dám khuếch đại thuộc tính vật phẩm của mình, lừa gạt đối phương tiến hành trao đổi, ta làm người trung gian, có nghĩa vụ thay người bị gạt đoạt về vật phẩm bị tổn thấy. Nếu ta đánh không lại kẻ lừa gạt, không thể đoạt về vật phẩm, thì ta sẽ bồi thường cho người bị lừa. Hắc hắc, nếu như ta đánh thắng được, như vậy mọi người làm chứng, đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt. Hơn nữa, vô luận kết quả cuối cùng là gì, ta cũng sẽ trước tiên đem thân phận của kẻ lừa gạt nói ra, để cho mọi người khinh bỉ."
Có biện pháp trừng phạt như vậy, ta tin tưởng, cho dù là thiên sứ quân đoàn thực lực cường hãn, cũng không dám dễ dàng quỵt nợ, dù sao vấn đề này quan hệ đến danh dự. Một khi chuyện xấu như vậy lộ ra, sau nào chính là không còn mặt mũi lăn lộn trong chư thần.
"Được rồi!" Bần đạo tiếp tục nói :"Nói tới đây thôi, tiếp theo chính thức bắt đầu bán đấu giá. Vật thứ nhất chính là quang minh chi khải, có khả năng phòng ngự pháp thuật dưới cấp mười hai, hơn nữa còn kèm theo pháp thuật di động, bảo mệnh trên chiến trường có trợ giúp rất lớn. Ta hy vọng có thể đổi được được một cái vị diện có nhiều kim diệu thạch, nếu như không có, thần khí các loại thuộc tính cũng có thể."
Kết quả, bần đạo đợi nửa ngày, cũng không thấy có ai báo giá. Hắc hắc, thứ này dù sao cũng là áo giáp, phải mặc ở bên ngoài. Mặc dù không tồi, nhưng mà với sự uy hiếp của Athéna, có người dám trắng trợn mặc trên người, là cực kỳ hiếm. Nếu mặc vào liền có phiền tái, ai còn dám lấy a? Cho dù có một số người không sợ thiên sứ quân đoàn, nhưng mà bọn họ lại không dùng được thứ này.
Trên thực tế, kết quả này đã sớm nằm trong dự liệu của ta. Thậm chí người đẩy đến thành cục diện như vậy cũng chính là ta. Bần đạo sở dĩ cùng Athéna diễn xuất một màn đối thoại sặc mùi thuốc súng như vậy mục đích chính là làm cho thứ đồ này không ai muốn lấy.
Sau khi nhìn thấy quả nhiên như thế, bần đạo giả vờ trêu chọc nói :" Ha ha, không có nghĩ rằng tác phẩm của Da Cáp Đức đại thần lại không được hoan nghênh như thế, không ngờ không một ai ra giá."
"Ha ha!" Xung quanh tức thì phát ra tiếng cười mỉa mai.
Lúc này, trên thủy tinh cầu trước mặt ta đột nhiên hiển thị ra một loạt chữ "Một cái vi diện phong phú kim diệu thạch, số ba mươi sáu." Thủy tinh của bần đạo tương đối đặc thù, có thể cho thấy dãy số phòng của người ra giá, số ba mươi sáu chính là phòng của Athéna. Kỳ thật, nói trắng ra là, chúng ta hôm nay diễn như vậy, chính là muốn giao dịch này trở thành "hợp tình hợp lý".
Dù sao hai người chúng ta ở bên ngoài thoạt nhìn có cừu hận tương đối lớn, như vậy, lấy cá tính cường ngạnh của Athéna, tuyệt đối sẽ không mua đồ của ta. Coi như nàng nhìn ở thể diện của Da Cáp Đức ra giá, nếu người khác ra giá cao hơn nữa, ta làm sao bây giờ? Cũng không thể vẫn bán cho Athéna được. Nếu như bị người khác phát hiện ra bí ẩn trong đó, quan hệ giữa ta và Athéna sẽ có khả năng xuất hiện sơ hở. Trên thực tế căn bản giấu diếm không được, bởi vì đây là giao dịch một cái vị diện a, vị diện lớn như vậy thay chủ, người khác rất nhanh có thể phát giác ra, cũng từ đó suy đoán ra nội dung giao dịch giữa chúng ta.
Mà sau cái mánh khéo này của chúng ta, là có thể đem đại bộ phận người có thể ra giá loại bỏ, khi Athéna báo giá thì cơ hội cao hơn rất nhiều. Nếu như không có người nào báo giá, ta chỉ cần châm chọc Da Cáp Đức một câu, Athéna vừa khéo là có thể vì lý do mặt mũi của Da Cáp Đức mà cùng ta hoàn thành giao dịch. Cứ như vậy, chúng ta ký hoàn thành giao dịch đồng thời che giấu tốt quan hệ của nhau, hơn nữa hết thảy đều là tự nhiên như vậy, không có chút sơ hở.
"Ha ha, cuối cùng có người ra giá rồi." Bần đạo cười nói :"Còn có người nào khác không? Nếu như không, ta sẽ tuyên bố thành giao."
Chờ một hồi, bần đạo mới giả vờ không quá bằng lòng nói :" Bực thật, ai bảo ta đây là lần đầu tiên khai trương chứ, nếu mở đầu khai trương như vậy xem ra là có điềm xấu. Ai! Thành giao!"
Tiếp theo, một cái phân thân của bần đạo thuấn di đến gian phòng của Athéna, đem quang minh chi khải đưa cho nàng, cũng cầm lấy tọa độ của cái vị diện kia. Bên người Athéna có bốn thủ hạ, chúng ta không có tiện trao đổi, cho nên mọi người lạnh lùng giao dịch xong, ta liền nhanh chóng ly khai.
Truyện khác cùng thể loại
119 chương
7 chương
164 chương
1896 chương