Một ngày sau đó, trong bảo khố của Da Cáp Đức. bần đạo trải qua tu dưỡng và điều tức, nội thương trên người cũng đã sớm khỏi được bảy tám phần, không hổ là đan dược của lão quân, thật là ngưu a. Bình thường, tổn thương nguyên thần như vậy, ít nhất ta cũng phải tĩnh tọa điều dường đến mấy tháng ấy chứ. Sau khi tinh thần hồi phục, bần đạo mới bắt đầu chuẩn bị cho vở kịch hay. trước tiên ở trong phật tổ kim liên móc ra hai mươi tám mặt cờ thiên tinh, đem chúng nó dựa theo phương vị nhị thập bát tú cắm ở trong bảo khố, bố trí đại trận nhị thập bát tú tinh sát, linh lực đều quán thâu lên lá cờ, chỉ cần tâm niệm ta vừa động, đại trận tức thì sẽ phát động. Công thù của trận pháp này kỳ thật cũng không phải tốt lắm, nhưng chính là có thể vây người, quản ngươi có bổn sự cỡ nào, đi vào thì dễ dàng, nhưng đi ra thì rất khó khăn. Hơn nữa nó đối với việc phong tòa không gian là cực biến thái, cho dù là chủ thần đỉnh cấp đi vào. cũng chỉ có thể chậm chạp đi ra, ít có khả năng đánh vỡ không gian bên trong thuấn di chạy trốn. Mặt khác, trận này có tính bí mật rất cao, sau khi được bố trí, bởi vì sát khí không nồng đậm, nên không dễ dàng bị nhận thấy được hơn nữa còn có thể phòng ngừa thanh âm bên trong thậm chí dao động của pháp thuật truyền ra ngoài, có thể nói bên trong cho dù có làm lật trời thì bên ngoài cũng sẽ không có phát hiện mây may, quả thực dùng để ám sát là lựa chọn tốt nhất. Mặt khác, ha ha, có sự kiềm chế của nó, ta cho dù đánh không lại hắn, cũng vẫn là có thể chạy trốn được. Kế tiếp, ta lấy ra bốn thanh Tru Tiên kiếm của ân sư, ân. đương nhiên là vật ngụy tạo, quả thật sư phụ ông ấy không nỡ cho ta. Bất quá, vật ngụy tạo cùng là không tồi, uy lực tuy rằng không bằng một hai phần của chính phẩm, tuy nhiên nó có khả năng tự bạo, uy lực bạo tạc đó tuyệt đối không kém hơn so với chính phẩm. Trừ thứ đó ra, cái gì là khai thiên phích lịch tử, ngũ mang thần lôi, mậu thổ thần cương, các pháp bảo sử dụng một lần vân vân, ta một hơi cài đặt ở xung quanh hơn mười loại. Sau đó đem chúng ẩn giấu, ngoại trừ ta ra ai cũng nhìn không thấy những thứ này. Lần này ta quyết bằng bất cứ giá nào, liều mạng xuất nhiều bảo bối như vậy, cũng phải làm thịt cái tên hỗn trướng Da Cáp Đức này, hắc hắc, không có trả giá thì không có hồi báo a? Ta cũng không tin, coi như ta đánh không lại hắn. chẳng lẽ thủ lôi của ta còn nổ không chết hắn? Thực lực không được, ta còn không biết gom góp bảo bối ra sao? hôm nay cho dù là vét sạch, cũng phải đem hắn đè chết. Ha ha, bần đạo lần này phải nghịch thiên, một tiểu đạo sĩ cấp bậc sáu cánh nho nhỏ giết rụng một vị chủ thần đỉnh cấp, ha ha. điều này nếu truyền ra, sẽ cấp cho sư phó thêm vinh quang a! Sau khi chuẩn bị tốt những đồ vật cho Da Cáp Đức, đến lượt bần đạo lựa chọn trang bị cho mình, kỳ thật cũng không phải cái gì khác, chỉ yếu là đan dược. Ta nghĩ vạn nhất linh lực hao hết còn chưa làm thịt được hắn. thì phải dùng đan dược bổ sung. Vì dự phòng tình huống này, ta đem toàn bộ linh dược có thể tìm tới toàn bộ lấy ra, ước chừng có hơn mười bình, ta sợ còn không đủ, còn lấy ra quả táo vàng, chuẩn bị lúc cần thiết thì sử dụng. Nhìn thấy đã chuẩn bị xong, bần đạo không do dự nữa. lập tức ngồi xếp bằng xuống đất, dùng tâm linh cảm ứng liên hệ với Vong Ưu bên ngoài, nói cho nàng biết tùy thời thông báo hành tung của Da Cáp Đức. nhất là khi hắn quay về Thiên đường bổ sung năng lượng. Vong Ưu lúc này còn không biết ta muốn làm gì, ta sợ nàng lo lắng, cho nên cũng không có đem chuyện tình ta tính kế Da Cáp Đức nói cho nàng biết. Nàng còn tưởng rằng bần đạo là sợ Da Cáp Đức trở về, bị phát hiện. Mà lúc này, Da Cáp Đức đang cùng Tự Nhiên nữ thần, Độc Long Hoàng cùng với hai vị Tinh Linh chủ thần đánh nhau bất phân thắng bại, không chút nào nhận thấy được, bàn tay đen phía sau màn của bần đạo, đã đem dao mổ lặng lẽ đặt ở trên cổ của hắn. Trải qua hai ngày chư thần đại chiến, cả thần giới cơ hồ đã hoàn toàn thay đổi, ngoại trừ hang ổ Thiên đường của Da Cáp Đức cùng một số địa phương khác ở phụ cận Thiên đường còn hoàn hảo ra thì những thành thị thiên sứ của hắn chủ yếu toàn bộ đã bị phá hủy, phải biết rằng đây chính là hơn vạn tòa thành thị a. Nếu muốn xây lại, chỉ sợ không mất mấy trăm năm cũng đừng mong khôi phục lại. Cơ nghiệp chính mình khổ cực tổ chức hơn chục vạn năm mới tạo dựng lên, ở trước mặt mình bị người ta tùy ý há hủy, trong lòng Da Cáp Đức rất rất tức giận, hắn đem toàn bộ sự phẫn nộ của mình chuyển hóa thành lực lượng, hơn nữa vì để hả giận, hắn nhiều lần không để ý đến mình bị tổn thương cũng muốn cho đối thủ nếm mùi đau đớn. Cái tư thể điên cuồng, không tiếc đồng quy vu tận này của Da Cáp Đức thật sự là làm cho người ta sợ. Vô luận là Tự Nhiên nữ thần hay Độc Long Hoàng, hay là hai vị Tinh Linh chủ thần, đều là không ý liều mạng với hắn, bọn họ chẳng qua là đã xả hết tức giận, cũng biết không làm gì được Da Cáp Đức. ai còn nguyện ý cùng hắn cứng rắn a? Đều là ôm một loại thái độ đùa bỡn ứng phó việc chung. Tâm tư của bốn người bọn họ kỳ thật đều giống nhau.đó là tận lực kéo dài thời gian, mỗi lần đánh một chiêu, hoàn cảnh nơi này liền càng hư hỏng nghiêm trọng. Những người khác còn dễ nói. riêng chỉ thổ tức cực độc của Độc Long Hoàng, thật sự rất biến thái. Một ngụm độc khí của hắn có thể bao phủ chu vi hơn trăm mét, có thể dễ dàng đem mặt đất ăn mòn thành một cái hố to. không chỉ có như thế, loại độc có tính ăn mòn này còn đang không ngừng phát tán ra xung quanh. Đến cuối cùng, không sai biệt lắm làm cho mặt đất trong vòng trăm dặm toàn bộ đều là cự độc xanh mướt. không có một ngọn có còn sống, ngay cả Thiên Sứ hít phải cũng bị trúng độc. Độc Long Hoàng một mặt không chút nào để ý Da Cáp Đức đánh trúng, một mặt ra sức nhổ nước miếng. Tự Nhiên nữ thần cùng hai vị Tinh Linh chủ thần đương nhiên hỗ trợ hắn. cho nên toàn lực dây dưa Da Cáp Đức. Bởi vì các nàng đều hiểu được, độc của Độc Long Hoàng càng nhiều, các Thiên Sứ dọn dẹp càng phiền toái, hơn nữa nơi đây xây dụng lại một lần nữa. như vậy là có thể ngàn trụ thiên sứ quân đoàn trong thời gian rất dài. Chỉ cần Thiên Sứ quân đoàn không có thời gian rảnh rỗi, vậy thì mình sẽ có được thời gian hòa bình đáng kể. Kỳ thật nói ra cũng rất đơn giản, hiện tại thiệt hại càng nghiêm trọng, thời gian sau này của mình càng nhiều, cho nên Tự Nhiên nữ thần các nàng mới ra sức như thế. Bọn họ thì vui rồi, nhưng mà Da Cáp Đức mặc kệ a? Cho nên hắn mới liều mạng tấn công, ý đồ sớm chấm dứt chiến đấu một chút. Đến lúc này, bởi vì hắn không tiếc nhận lấy thương tổn để đã thương địch thủ, cho nên ở trong chiến đấu chiếm được thượng phong và thế chủ động. Đồng thời, Da Cáp Đức cũng lặng lẽ đem trọng điểm công kích đặt ở trên người Độc Long Hoàng, ai bảo nước miếng của hắn thật sự làm cho Da Cáp Đức chán ghét chữ? Mà Độc Long Hoàng có lẽ là bởi vì cho tới nay đều rất an toàn, hơn nữa khổ chiến hai ngày, có chút mệt mỏi, cho nên tinh thần có một tia lơi lòng, trong lúc vô tình phòng thủ xuất hiện một sơ hở nhỏ, cái này cho Da Cáp Đức một cơ hội. Hắn thật vất vã mới tìm được một khe hở như vậy. đương nhiên sẽ không bỏ qua. cho nên mặc cho Tự Nhiên nữ thần cùng hai vị Tinh Linh chủ thần tăng cường pháp thuật phong tỏa mà trực tiếp che bằng ma pháp thuẫn xông vào. cho dù bị pháp thuật của người ta đánh cho bị thương, cả người tê dại. bất quá hoàn hão, ma pháp thuẫn không có bị phá. Lập tức vọt tới trước mật độc Long Hoàng. Da Cáp Đức giơ lên thánh kiếm quang chỉ nha, một kiếm phá khai ma pháp hộ bích của Độc Long Hoàng, hai người kém đến một cấp bậc, trên tay Da Cáp Đức lại là thần khí đương nhiên dễ dàng phá vỡ hộ bích. Độc Long Hoàng bị đối thủ cường đại như vậy tiếp cận, phá lá chắn, đương nhiên chấn động, nhưng mà thân thể khổng lồ của hắn di chuyển không được linh hoạt, căn bản không có khả năng tránh thoát khỏi sự đuổi giết của Da Cáp Đức. cho nên hắn chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn cùng Da Cáp Đức đối đầu, sau đó chờ mong sự cứu viện của đồng bạn. Nghĩ vậy, hắn liền phun một ngụm độc khí tới Da Cáp Đức. nhưng Da Cáp Đức không hề tránh né mà trực tiếp vọt vào trong độc khí. sau đó cứ rắn xuyên qua độc khí, xuất hiện ở chỗ con mắt của Độc Long Hoàng, lập Tức một kiếm đâm tới. Đầu của Độc Long Hoàng thì lớn hơn một cái nhà. đường kính con mắt cơ hồ đến hai thước, đối mặt với Da Cáp Đức gần trong gang tấc. hắn tránh cũng không thoát, thủ cũng không xong, chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn nhắm mắt lại. Nhưng mà mí mất mỏng manh của hắn làm sao có thể ngàn trở thần khí sắc bén, cho nên Da Cáp Đức không tốn nhiều hơi sức, đem thánh kiếm quang chỉ nha cắm vào trong mắt của Độc Long Hoàng, đâm lút cán. Độc Long Hoàng tức khắc cảm thấy một sự đau đớn, cơ hồ muốn ngất tại chỗ. Lúc này, Độc Long Hoàng biết rõ, bất kể như thế nào, con mắt này của mình coi như là xong rồi. Coi như là hắn nhổ thanh kiếm ra chạy lấy người thì hai mắt của mình tuyệt đối không có khả năng sáng lại, trừ phi là mình có thể hoàn toàn khu trừ quang minh thánh lực của Da Cáp Đức lưu lại. Nhưng vấn đề là Da Cáp Đức thân là chủ thần đỉnh cấp, quanh minh thánh lực hơn xa so với lực lượng hắc ám của mình, muốn hoàn toàn khu trừ, nói dễ hơn làm a? Huống hồ, hắn còn có thể cảm giác được một cỗ quang minh thánh lực tinh thuần, đang dọc theo thanh kiếm công về phía đầu óc của mình, một khi đại não bị loại lực lượng này phá hủy. hắn là một chút hy vọng sống cũng không có. Dưới tình huống như vậy, Độc Long Hoàng dứt khoát làm một cái động tác lớn mật, đó là thí xe giữ tướng. Dù sao hắn có thể ngồi lên vị trí hiện tại, tuyệt đối không phải là bao cỏ, đó đều là trải qua vô số tràng huyết chiến mà trui rèn ra. Cho nên sau khi vừa thấy được tình huống này, hắn lập tức quyết định thật nhanh, trực tiếp dùng dẫn thuật dẫn bạo con mắt bị thương của mình. Theo một tiếng oanh vang lên thật lớn, Da Cáp Đức không kịp đề phòng bị nổ bay ra ngoài, lần này, ma pháp hộ bích của hắn rốt cuộc chịu không được, dù sao đã bị Tự Nhiên nữ thằn cùng hai vị Tinh Linh chủ thần oanh kích nhiều lần, cho nên đương trường bị vỡ tan. Thế cho nên thịt nát và máu đen của con mắt bị nổ tung của Độc Long Hoàng bắn tung tóe lên cả người Da Cáp Đức. khiến cho hắn thoạt nhìn giống như là một con huyết điểu. Cái này cũng chưa tính là gì, thừa dịp hắn bay còn chưa có xa, Độc Long Hoàng trực tiếp thổ từng ngụm nước miếng về phía hắn. Đây cũng không phải là độc dịch bình thường, mà là độc dịch tinh hoa Độc Long Hoàng ở trong người luyện chế trên vạn năm, không phải vạn bất đắc dĩ thì đều là không nỡ sử dụng. hôm nay hắn là bị Da Cáp Đức làm cho Tức điên, một Độc Long Hoàng nguyên vẹn, hiện tại biến thành Độc Nhãn Long, hắn không điên mới là lạ, cho nên lập tức bất chấp tất cả phun hết ra ngoài. Da Cáp Đức khi đó đang là toàn lực thúc dục quang minh thánh công hướng đại não của Độc Long Hoàng, ý đồ đánh chết đại địch này. nhưng không ngờ Độc Long Hoàng hung ác như thế, trực tiếp bỏ qua một con mắt không cần, cũng muốn nổ bay hắn. Cho nên Da Cáp Đức trở tay không kịp. khi bị nổ bay lên trời, đầu còn đang ngất ngư. hơn nữa huyết vụ ngập trời cũng cản trở tầm mắt của hắn, kết quả là bị độc dịch của Độc Long Hoàng bắn lên đầm đìa. Thậm chí cả trong mắt cũng bị dính không ít độc dịch. Những độc dịch này không hổ là tinh phẩm của Độc Long Hoàng, ngay cả Da Cáp Đức. cũng bắt đầu ăn mòn được. Cùng lúc đó, pháp thuật của Tự Nhiên nữ thần cùng hai vị Tinh Linh chủ thần thì như tên bay bắn về phía hắn. Ba người các nàng không thể ngăn cản Da Cáp Đức. khiến cho Độc Long Hoàng mất đi một con mắt, tuy rằng trách nhiệm Độc Long Hoàng nhiều hơn một chút, nhưng mà các nàng vẫn là cảm thấy vô cùng mất mặt, hơn nữa đối với Độc Long Hoàng rất là áy náy, cho nên bọn họ đều là thẹn quá hoá giận. Bất quá, Da Cáp Đức mặc dù không có ma pháp hộ bích, nhưng mà nhục thể của hắn vẫn không phải dễ dàng tổn thương. Dù sao cũng là chủ thần đỉnh cấp, không có thân hình mạnh mẽ, căn bản không có khả năng dung nạp năng lượng như biển rộng kia. Cho nên du cho phép thuật của ba người làm cho Da Cáp Đức da tróc thịt bong, tuy nhiên nó không có thương tổn mang tính thực chất, bất quá đều là bị thương ngoài da thôi. Ba người cũng rất bất đắc dĩ. dù sao các nàng khổ chiến hai ngày, thực lực đại giảm, uy lực của pháp thuật cũng giảm đi đáng kể, có thể có thành tích này là không tồi rồi. Rất nhanh, Da Cáp Đức ngay khi bị mấy người liên tiếp công kích đã khôi phục lại thanh tỉnh, vội vàng đem quang minh thánh lực trong cơ thể phóng ra, không chỉ có đem toàn bộ ngoại thương trị xong, hơn nữa một lần nữa đưa lên một mặt ma pháp thuẫn bảo vệ mình. Bất quá, độc của Độc Long Hoàng cũng không phải dễ dàng tiêu trừ như vậy, độc dịch bên ngoài thân tuy rằng đã bị hắn chấn rơi xuống, nhưng mà cự độc cũng đã sớm tiến nhập cơ thể của hắn. không chỉ có mất của hắn giờ trông như hạt đào, mà làn da bên ngoài cơ thể đều lộ ra một màu xanh lục, xem ra, so với lá cày còn xanh hơn. người không biết còn tưởng hắn là người cây. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL Nhưng mà, cho dù Da Cáp Đức chật vật như thế, hơn nữa mùi vị thân trúng độc cũng tuyệt đối không dễ chịu, nhưng mà hắn vẫn biểu hiện cao hửng dị thường. Hắn cười lớn hưng phấn nói với Độc Long Hoàng: "Ha ha, Độc Long Hoàng ơi là Độc Long Hoàng, ngươi sau này có thể đổi tên thành Độc Nhãn Long được rồi đấy. Ha ha!" "Người là cái tên hỗn đản chết tiệt!" Độc Long Hoàng tức giận đến nổi trận lôi đình, không để ý Tự Nhiên nữ thần đang trị liệu thương thế cho hắn, trực tiếp bay tới phía Da Cáp Đức. Nhìn tư thế, là hận không thể đem cái tên chết tiệt kia xé nát. "Ha ha. đại gia mệt rồi, phái đi về nghỉ ngơi, một hồi nữa sẽ tới thu thập các ngươi, ngươi nha nếu có ngon thì theo ta, nếu không thì nhanh cút trở về làm Độc Nhãn Long của ngươi đi. Ha ha!" Da Cáp Đức một bên cuồng tiếu, một bên hướng Thiên đường bay về. Hắn kỳ thật cũng là nỗ mạnh hết đà. dù sao đại chiến hai ngày này hắn cũng không dễ dàng gì. vô luận là Tự Nhiên nữ thần hay Độc Long Hoàng, thực lực cũng không kém hắn bao nhiêu. Huống chỉ còn có hai vị Tinh Linh chủ thần ở một bên kềm chế. Cho nên, hắn hiện tại cũng là miệng cọp gan thỏ, mười phần thực lực đã hết mất chín phần, hiện tại miễn cường chỉ tương đương với thập dực đại Thiên Sứ. Nếu như còn không quay về, nói không chừng gặp phải cường giả nguyên tố nữ thần kia. là có thể đem hắn miễu sát tại đây. Huống chỉ trên người lại có cự độc chết tiệt đang phá hoại cấu tạo cơ thể của hắn. không tiêu trừ đi ảnh hưởng của cự độc, hắn cũng không dám lại đấu với đám người Tự Nhiên nữ thần. Dù thể nào đi nữa hắn đã phế đi một con mắt của Độc Long Hoàng, xem như đại hoạch toàn thắng, nếu đã chiếm tiện nghi đương nhiên phái nhanh chóng chuồn rồi. "Mẹ nó. Da Cáp Đức ngươi nghe rõ đây, ta một lát nữa phải xé ngươi thành mảnh nhỏ." Độc Long Hoàng đuổi không kịp tốc độ của Da Cáp Đức. cũng không dám thật sự đuổi đến Thiên đường, đành phải ở chỗ này điên cuồng mắng chửi. Thanh âm của Da Cáp Đức xa xa truyền đến, "Một lát nữa ta sẽ làm cho ngươi hoàn toàn biến thành người mù." "Ta kháo!" Độc Long Hoàng tức giận đến cơ hồ hộc máu, buồn bực chào hỏi với ba vị chiến hữu rồi nhanh chóng lủi về Địa Ngục cự độc thâm uyên, đi bổ sung năng lượng. Tự Nhiên nữ thần cùng hai vị Tinh Linh chù thần cũng tức giận trở về khôi phục ma lực, thề một hồi nữa cho Da Cáp Đức nếm mùi lợi hại. Đáng tiếc chính là, bọn họ nhất định không có cơ hội báo thù rửa hận. Nói đến Da Cáp Đức, hắn cả người xanh mướt đắc ý bay ra chiến trường, sau khi thoát khỏi khu vực không gian cầm cố. hắn lập tức thuấn di bay tới bên ngoài Thiên đường. Ma pháp hộ bích bên ngoài Thiên đường cũng có thể ngàn cách pháp thuật không gian, cho nên hắn chỉ có thể xuất hiện ở bên ngoài, sau đó bay đi vào. Sau khi đi vào. pháp thuật không gian cầm cố cũng cởi bỏ một chút, đương nhiên, cũng chỉ có Da Cáp Đức mới có thể tự do ở bên trong tùy ý di động, những người khác thì không có tư cách và năng lực này. Ngay khi Da Cáp Đức xuất hiện ở bên ngoài Thiên đường. Vong Ưu tròng coi ở bên ngoài đã sớm lập tức hội báo với ta Da Cáp Đức trở về rồi." " Thương thế hắn như thế nào?" Bần đạo giả bộ không chút để ý hỏi. " Rất nặng, ước chừng thực lực chỉ bằng một phần mười lúc đầu, bất quá, dù vậy, đó cũng là cấp bậc thập dực Thiên Sứ đại Thiên sứ trưởng, đấu với hắn chàng cũng không phải là đối thủ. Coi như mười người như chàng cũng đánh không lại hắn. ngàn vạn lần không được để bại lộ a." Vong Ưu lo lắng dặn dò. "Ân, đã biết!" Bần đạo không chút quan tâm nói. Hắc hắc, bần đạo kỳ thật đã tính trước kỹ càng, chỉ là sợ Vong Ưu lo lắng mà tới quấy rối mới cố ý giấu diếm, mặt khác ư, ha ha, ta cũng muốn cho nàng một kinh hỷ, là cái gọi là nổi giận chém chủ thần, chỉ vì nụ cười của hồng nhan. Sau khi nhận được tin tức Da Cáp Đức trọng thương trở về, bần đạo lập tức hành động. Ta đương nhiên không có khả năng trực tiếp dẫn hắn đến nơi đây quyết đấu với ta, nhưng mà muốn cho hắn cam tâm tình nguyện đi tìm chết thì kỳ thật cũng là một chuyện rất đơn giản, ha ha. chỉ cần ta liều mạng cầm lấy những thừ kia là được. Bởi vì Da Cáp Đức thiết trí ở ngoài khố ma pháp báo động, chỉ cần ta cầm một cái là hắn biết, bảo bối của mình bị người ta đánh cắp. Dưới tình huống như vậy, hắn chỉ có hai lựa chọn, một là phái người đến bất ta, ha ha. thể nhưng trong này chỉ có một cái cửa ra vào, ta chỉ cần cho một cái phân thân cầm lấy bảo bối như ý mới lấy được, chỉ huy bảy trăm tự bạo phi trùng là có thể thủ được vùng càng. Đừng nhìn bảo khố này lớn, có to hơn nữa cũng chịu không nổi pháp thuật đục khoét của bần đạo. chỉ cần cho ta hai phút, ta đảm bảo ngay cả đất ta cũng quét sạch, ha ha. ai bảo hắn dùng bạch kim lát nền chữ. Nếu hắn không xuất hiện nữa, ta đây chỉ có thể trực tiếp chạy đi. Bởi vì ta nếu kéo dài thời gian vượt quá mười phút, Da Cáp Đức có thể khôi phục ba thành sức chiến đấu, ta đây không phải là đối thủ của người ta, bảo bối nhiều hơn nữa cũng đỡ không nổi thực lực siêu cường của người ta a? Ta cũng không thể ở chỗ này chờ chết, chỉ có thể buông tha cho kế hoạch mà chạy lấy người, nhưng mà còn có thể thừa cơ kiếm chác, hơn nữa là dưới mi mắt của Da Cáp Đức. phòng chừng hắn có thể bị ta làm Tức chết. Cho nên, ta phỏng chừng hắn là không thể nào đưa ra lựa chọn như thế, vậy một cái lựa chọn khác của hắn chính là, bản thân mình không để ý thương thế, trực tiếp thuấn gian di động đến trước mặt của ta, trực tiếp đánh cho cái tên tiểu tặc vô sỉ là ta thành cặn bã. Dù sao lúc này, thực lực của hắn còn là thập dực đại thiên sứ, cùng với kỹ xảo chiến đấu của chủ thần đỉnh cấp, hẳn là có tự tin giết được ta. Quả nhiên, đúng với dự đoán của bần đạo, sau khi ta mới vừa cầm lên mấy đồ vật thì Da Cáp Đức liền đột nhiên xuất hiện trong bảo khố. Hiển nhiên, hắn là chú ý nhất đến cái viên cầu không gian kia, bởi vì bên trong chính là chưa ba kiện siêu cấp thần khí. đó là bảo vật để tặng cho mấy vi chủ thần đỉnh cấp đến viện trợ, một khí mà mất. những người đến hỗ trợ này còn không tìm hắn liều mạng sao? Cho nên hắn gấp a! Mới vừa phát hiện bảo khố bị trộm, liền lập tức chạy tơi, so với con chó nhỏ ta nuôi còn nghe lời hơn. Hắn sau khi đến đây. liền lập tức phát hiện trung tâm bào đã trống rỗng một khoảng lớn. Mà bần đạo ở cách hắn không xa, đang sử dụng pháp thuật cầm nã vơ vét bốn phía, chỉ thấy tay ta vung lên, lập tức không trung liền huyễn hóa một bàn tay cực lớn, cầm lấy mấy trăm kiên vật phẩm trực tiếp ném hết trong hư không. Tiểu tặc có hiệu suất cao như thế, quả thật là cho Da Cáp Đức hoảng sợ, hắn đang chửng kiến bảo bối lần lượt mất đi, nhất thời lừa giận xông lên tận trời, gào to một tiếng :"Dùng tay!" "Ân?" Bần đạo cho dù sớm đã biết hắn đến đây. nhưng mà vẫn muốn tàn nhẫn vơ vét một phen, mới giả vờ bối rối dừng tay, ta muốn giả thành một nhược tiểu trước mặt Da Cáp Đức. mê hoặc hắn đối với ta không có phòng bị. Nhưng mà, khi ta xoay người nhìn thấy Da Cáp Đức thì nhịn không được cười ha hả liên tục. Ta mới phát hiện, gia hỏa này không ngờ trúng cực độc rất nặng, cả người đều là một màu xanh mướt. bộ dáng này mà hắn cũng không biết xấu hổ đi gặp người khác, có thể thấy được hắn thật sự có tiềm chất của thần giữ cửa a, vì tiền bạc châu báu ngay cả mạng cũng không cần. Nếu như vậy, bần đạo cũng đúng lúc tương kế tựu kế. Kế hoạch nguyên bản là hiện tại động thủ, nhưng mà hiện tại xem ra, tựa hồ kéo dài thời gian mới là vương đạo a. Cự độc trên người hắn đang không ngừng từng bước xâm chiếm lực lượng của hắn, nói không chừng một lát nữa chính hắn có thể chết bởi chất cực độc. Có thể không cần bản thân phải động thủ, ta là từ trước đến nay đều không muốn mạo hiểm. "Cười cái gì mà cười?" Da Cáp Đức thẹn quá hoá giận, rít gào với ta:"Tên tiểu tặc đáng chết, ngươi vào đây như thế nào?" "Ta có nghĩa vụ nói: " cho ngài sao?" Bần đạo cười hì hì nói: "DÙ sao sau khi ta nói, ngươi cũng vẫn sẽ lập tức giết ta." "Sẽ không!" Da Cáp Đức nói: " như đỉnh đóng cột :"Ta biết có người phản bội ta, ngươi chỉ cho ta hắn là ai, trả lại cho ta một đồ vật, ta có thể thà ngươi đi. hơn nữa tiền bạc châu báu ngươi lấy đi cũng đều là của ngươi." " Thật sự? "Bần đạo giả vờ kinh ngạc nói: "Bất quá, làm sao ngươi biết trong nội bộ các ngươi có gian tế chứ?" Đây mới là vấn đề ta quan tâm nhất, chẳng lẽ bọn hắn đã nghi ngờ Athéna rồi sao? "Vô nghĩa, ta không phải ngu ngốc." Da Cáp Đức nghiến ràng nghiến lợi nói: " Hành động lần này đối phó Tự Nhiên nữ thần, người biết không nhiều hơn năm, nhưng mà ngươi khẳng định đã sớm có được tin tức, bằng không, cũng sẽ không liên hợp Nguyên Tố nữ thần cùng cái tên vương bát đản Minh thần kia. cùng kết hội chơi ta." "Hắc hắc! Đối với tao ngộ của ba vị đại Thiên sứ trưởng kia. ta rất là tiếc.hung mà mọi người nếu là quan hệ đối địch, cũng không thể trách chúng ta tàn nhẫn a!" Bần đạo cười có chút xấu hổ nói: "Bất quá, nói đi thì nóilại. chẳng lẽ chỉ bằng điểm này, ngươi nhận định là có gian tế? Không thể là do ta suy đoán ra hành động của ngươi sao? Chuyện như vậy, dù sao các ngươi đã làm hai lần, một là Hải Thần, một là Hỏa tổ,chúng ta nếu như không rút ra giáo huấn, đây chẳng phải là quá ngu ngốc ư?" "Hừ!" Da Cáp Đức cười lạnh một tiếng nói: "Lần đó các ngươi có lẽ là đoán mò, nhưng mà ngươi lần này tuyệt đối không thể nào trùng hợp như vậy chứ? Tòa Thiên đường nơi ở của ta cũng không phải là hậu hoa viên nhà ngươi, không có nội gián tiếp ứng. ngươi có thể tiến vào sao? Không có nội gián chỉ dẫn, nơi này lớn như thế, ngươi tại sao không đi vào binh doanh, lại chạy tới được trong bảo khố của ta chứ? Chết tiệt, xung quanh nơi này nơi nơi đều là cạm bẫy ma pháp, ngươi làm sao có thể một cái cũng không vấp phải. liền dễ dàng tiến vào bên trong a?" Hắn Nói xong, tâm tình một lần nữa kích động, thậm chí còn có xu thể phát điên. " Được rồi. được rồi. không nên kích động." Bần đạo vội vàng giả vờ sợ hãi nói: "DÙ sao ta hiện tại đang rơi vào tay ngươi, chỉ cần ngươi có thể bảo đảm chắc chắn an toàn của ta, ta có thể cung cấp một vài tình báo cho ngài." "Có thể, nhưng mà ngươi nhất định phái làm được hai chuyện." Da Cáp Đức nghiêm trang nói. "Chuyện gì?" Bần đạo tò mò hỏi. "Thứ nhất, sau khi ngươi ra ngoài, nhất định phải nhanh chóng khuyên những bằng hữu kia của ngươi rời đi. ngươi lấy gì đó, ta không truy cứu, coi như là bồi thường của ta cho các ngươi, chính các ngươi tự chia với nhau." Da Cáp Đức lúc nói chuyện, khóe miệng hơi co giật, hiển nhiên là phi thường không cam lòng. Nhưng mà hắn cũng hiểu được, những đồ vật kia nếu tới trên tay của ta, muốn bảo ta toàn bộ giao ra đây, đó là cực kỳ khó khăn, hắn cho dù giết ta, cũng không thể làm đồ vật xuất hiện. Ha ha. hắn cho là ta dùng vật phẩm không gian tồn trữ, một khi ta chết đi, mấy thức kia cuối cùng cũng không trở lại, cho nên, hắn dứt khoát thuận nước đẩy thuyền, như vậy có thể tìm ra nội gián, còn có thể làm cho lũ tiểu tử đang giương oai ở địa bàn của mình nhanh chóng biến đi. Hắn thật ra là không muốn chứng kiến nơi ở của mình bị người ta tùy ý chết đạp nữa. " Trên nguyên tắc, ta đồng ý lui quân, chỉ là trọng lượng lời nói của ta, vị tất được bao nhiêu tác dụng a?" Bần đạo giả vờ khó xử nói. "Chỉ cần ngươi dụng tâm giải thích, ta nghĩ, bọn hắn sẽ cho ngươi mặt mũi." Da Cáp Đức vội vàng lại tàng thêm một câu :"Nếu ngươi có thể làm được, ta nguyện ý tặng cho ngươi một vài vị Thiên Sứ mỹ nữ, hắc hắc, thế nào?" Da Cáp Đức bắt đầu dùng sắc dụ ta. "Hắc hắc!" Bần đạo giả vờ cười gian nói: "Như vậy có vẻ như không thỏa đáng a?" "Không có gì. quan trọng ngươi có thể làm tốt chuyện này, cũng là xứng đáng!" Da Cáp Đức vội vàng nói: "Nhà của ta nếu tiếp tục bị bọn hắn giày xéo như vậy, chỉ sợ một ngàn năm cũng đừng mong xây dụng lại một lần nữa." "Ha ha, một khi đã như vậy, ta đây nhất định sẽ hết sức." Bần đạo cười nói: "Vậy chuyện thứ hai là?" "Trong những thử ngươi lấy, có một vật hình cầu. nó đối với ta rất trọng yếu. ngươi nhất định phải trả lại cho ta." Da Cáp Đức khẩn trương nói: "Vật khác ta không quan tâm, chỉ có thứ này, ta nhất định phái có được nó." "A. có thể biết tại sao không?" Bần đạo tò mò hỏi. "À. kỳ thật cũng không có gì. đó là vật kỷ niệm của một vị bạn thân sinh tử, trước khi chết tặng cho ta, cũng không có công dụng gì." Da Cáp Đức nghiêm trang nói. Ta kháo, gia hỏa này thật sự là nói láo giống như uống nước, mặt không đỏ hơi thở không gấp, bần đạo phục hắn rồi. Bất quá, ta rốt cuộc vẫn là nén được nôn mửa, giả mù sa mưa cười nói với hắn, "Thì ra là thế, ta đây là nên trả về." Da Cáp Đức lập tức thở dài một hơi. sau đó vội vàng nói: "Vậy hiện tại có thể đưa cho ta không?" "À việc này?" Bần đạo già vỡ khó xử nói: "ĐỒ vật quá nhiều, ta chỉ sợ phải tìm một hồi mới được, ngài cũng biết trong không gian tư nhân của pháp sư, luôn luôn có rất nhiều đồ ngổn ngang." "Không sao, ta có thể đợi." Da Cáp Đức rất có phong độ nói: "Đúng lúc, chúng ta có thể thừa dịp này, tán gẫu về tên phản đồ kia. Nói đến đây, trong ánh mắt của Da Cáp Đức bắt đầu lóe ra từng trận sát khí. "Tên phản đồ kia. kỳ thật còn cái gì để nói đây?" Bần đạo nhún nhún vai nói: "Tựa hồ biết kế hoạch của các ngươi vốn không lớn hơn năm, nhưng mà ba trong số đố đã tiêu thất, như vậy còn có thể là ai có thể đem ta một người xa lạ, thần không biết quỷ không hay đến nơi đây chữ? Còn có thể là ai, sẽ trở thành ngươi được lợi lớn nhất bởi rủi ro này đây?" " Đại Thiên sứ trưởng Lôi Vũ?" Da Cáp Đức giận dữ nói: "Chỉ có hắn mới là người được lợi lớn nhất trong chuyện lần này. Bởi vì vốn quyền lợi của ba vị đại thiên sứ trưởng lưu lại, cơ hồ toàn bộ bị hắn một tay nắm giữ. gia hỏa chết tiệt này muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn muốn cướp chỗ của ta sao?" Bần đạo nhún nhún vai nói: "Những điều ngươi nói đều là suy đoán của ngươi, ta chính là không nói qua cái gì. Ta cũng không phải là cái loại người bán đứng đồng minh." "Hừ!" Da Cáp Đức hừ lạnh một tiếng, không nói: " gì. Bần đạo thì giả vỡ tìm đồ vật này nọ, cũng không nói chuyện, vừa lúc đó, ta đột nhiên nhận được Vong Ưu truyền đến. nàng rất là vội vàng nói với ta Phu quân, chàng nơi đó thế nào? Có phái hay không bị hắn phát hiện rồi không?" "Vì cái gì nàng lại cho rằng như vậy?" Bần đạo kỳ quái hồi âm hỏi. Bởi vì Thiên Sứ quân đoàn đang tập kết, rất nhiều binh lính đều đi ra giới nghiêm. Hơn nữa tựa hồ có một đội rất mạnh tập hơn các cao thủ từ lục dực Thiên Sứ trở lên. đang bay về vị trí của chàng, đầu lĩnh chính là cái tên thập dực đại thiên sứ trưởng Lôi Vũ kia." Vong Ưu sốt ruột nói: "Hắn có phái phát hiện ra chàng hay không? Có cần ta tới giúp không?" "Ha ha. không cần." Bần đạo cười lạnh một tiếng, không nghĩ tới Da Cáp Đức cũng là đang chơi đùa kéo dài thời gian, chỉ bất quá hắn là chờ viện binh, mà ta cũng đang đợi hắn độc phát, hắc hắc, chúng ta thật đúng là có ăn ý a. Theo sau, bần đạo củng rắn nói với Vong Ưu : "Nghe đây, lúc này nàng không được xen tay vào, nàng nếu dám xằng bậy, ta vĩnh viễn sẽ không tha thứ cho nàng." "Ô!" Vong Ưu lập tức bị hù khóc, nữ thần kiên cường như thế, cũng vào lúc này rối loạn, nàng vội vàng nói: "Ta nghe lời chàng, nhưng mà. chàng rốt cuộc muốn là gì a?" "Nàng ở bên ngoài chờ ta là được!" Bần đạo an ủi Yên tâm, Da Cáp Đức bản thân bị trọng thương, binh lính còn lại đều là cặn bã, ta cho dù một đường giết ra cũng không sao cả, nàng không cần lo lắng. Được rồi, ta hiện tại có chuyện quan trọng phải làm, vô luận bên trong xây ra chuyện gì cũng không cần kinh ngạc, lại càng không được tùy tiện quấy rầy ta, hiểu chưa?" Bần đạo Nói xong, cũng không đợi Vong Ưu trả lời, lập tức ngẩng đầu nhìn phía Da Cáp Đức. Mà hắn cùng vừa vặn nhìn sang, ta đột nhiên nhận thấy bộ dáng của hắn dương như giống với ta đang liên hệ với bên ngoài, mà hắn hiển nhiên cũng nhìn ta bộ dáng quỷ dị của ta. Vì thế, chúng ta cơ hồ không hẹn mà cùng tức giận mắng đối phương nói: "Ngươi ở đây đang cùng liên lạc với a? Đáng giận, nguyên lai ngươi một chút thành ý cũng không có. chẳng qua là đang kéo dài thời gian của ta. Lão (tiểu) hồ ly chết tiệt, đi chết đi. Vì vậy, lần hợp tác ngắn ngủi này của chúng ta, bởi vì sự tập kích đột ngột của hai bên mà chết yểu. Đương nhiên, nguyên nhân chân chính của trận chiến này kỳ thật căn bản không phải nằm ở vấn đề ai thành tâm, mà là thời cơ đã qua, cả hai đều không thể không phát động. Da Cáp Đức sợ ta sau khi liên lạc với người ở phía ngoài, sẽ lập tức chạy trốn, cho nên mới sốt ruột động thủ. Mà ta thì sợ đội quân tinh nhuệ của hắn tới gần đây. phá hủy đại sự của ta, mới không thể không đột ngột xuống ta. Nhưng không ngờ chủ ý của lão gia hỏa này giống với ta, thật là một sự trùng hợp a. Công kích của Da Cáp Đức là bắt đầu bằng một cái siêu cấp không gian cầm cố pháp thuật, cho dù Thiên đường kỳ thật đã có pháp thuật như vậy, nhưng mà hắn thật sự lo lắng, dù sao ta xuất hiện quá mức quỷ dị. hắn sợ có điều bất trắc, cho nên mới tàng thêm một cái bảo hiểm. về phần ta, căn bản là không nằm trong mắt hắn. Nếu nói đánh nhau. Da Cáp Đức hiện tại mặc dù trọng thương, nhưng mà thực lực vẫn so với ta mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần. hơn nữa hắn còn có kinh nghiệm chiến đấu mấy mươi vạn năm, hắn làm sao có thể sợ ta đây? Nếu nói sợ, hắn chỉ sợ ta chạy thôi. Một khi ta thật sự đào thoát, hắn thậm chí ngay cả tim cũng chết. về phần bần đạo, pháp thuật thứ nhất đương nhiên là mở ra đại trận thập nhị tinh sát, kể từ đó, bất luận kẻ nào muốn ra vào. đều chỉ có thể dựa vào bước đi. Da Cáp Đức chú ý tới một ít bất thường xung quanh, nhưng mà lại không hề quá để ý, hắn hiện tại chỉ để ý ta. Có lẽ phải nói, để ý chính là bảo bối bị ta lấy đi. Bất quá, cũng chính bởi vì những bảo bối này. hắn tuy rằng hận muốn cắn ta thành từng miếng, tuy nhiên lại không thể lấy mạng ta, bởi vì ta nếu chết, bảo bối cũng sẽ mất đi. Cho nên đừng nhìn hắn hùng hổ. đằng đằng sát khí xông về phía ta, kỳ thật là mang ý nghĩ muốn bắt sống ta. Da Cáp Đức trong lòng nghĩ, chỉ cần sống, lấy thủ đoạn tra tấn của Thiên Sứ quân đoàn, tuyệt đối không có khả năng không tìm về được những bảo bối kia. Nhưng mà, khi Da Cáp Đức phẫn nộ vọt tới gần ta thì lại đột nhiên phát giác, bần đạo không những không bị hắn hù sợ, ngược lại là hiện ra vẻ cười lạnh như gian kế đã được thực hiện. Trong lòng Da Cáp Đức lập Tức tràn ngập nghi hoặc, nhưng mà ngay sau đó, hắn đã hiểu ra Hết thảy. Bởi vì hắn nhìn thấy ta như là nhà ảo thuật, đột nhiên ở trên tay ta biến ra một đồ vật. Chính là cái thứ này làm cho Da Cáp Đức như rớt vào hầm băng, hắn nhất thời mồ hôi lạnh chảy ròng, cơ hồ đương trường bị hù chết, bởi vì xông đến tốc độ quá nhanh, cho nên muốn phanh lại đã không còn kịp nữa rồi. cho nên hắn vội vàng cao giọng hô :"Không được!" "Không được?" Bần đạo trêu chọc nói: " Ha ha. lão bà đại nhân nói. không được kỳ thật chính là muốn, ha ha. khó có được một tên ngu xuẩn như ngươi có thể phối hợp với ta như thế, ta làm sao có thể không được đây? Bảo bối. ngươi tới đi!" Nói xong, bần đạo không để ý ánh mắt cầu khẩn của Da Cáp Đức. trực tiếp động đồ vật trên tay, hạ tử thủ với hắn.