"Bên ngoài có hơn một trăm vạn quân vong linh, còn có mười vu yêu hoàng tọa trấn chỉ huy, ngươi bảo ta mang mười vạn đi ra ngoài, còn không cho nghỉ ngơi, đây không phải là kêu chung ta đi chịu chết sao?" Athéna căm tức nói. "Sao ngươi dám nói chuyện với ta như vậy? Thái độ gì đây? Ngươi chẳng lẽ không biết kính trọng trưởng quan sao?" Thành chủ cả giận nói :"Chẳng qua là đồ bỏ đi hai cánh, nếu không phải coi trọng chút bổn sự của ngươi thì ngươi ngay cả tư cách nói chuyện với ta cũng không có, còn không thành thật nữa, cẩn thận ta bây giờ chém ngươi." " Thành chủ đại nhân nguôi giận!" Một vị thiên sứ chiến tướng đi theo Athéna vội vàng thay Athéna giải thích nói :"Nàng cũng không có ý muốn mạo phạm ngài, chỉ là các huynh đệ mấy ngày chinh chiến liên tục, thật sự quá mệt mỏi, ngài xem có thể hay không cho chúng ta nghỉ ngơi, khôi phục chút ma lực rồi lại ra ngoài giết chóc đám vong linh chết tiệt, bằng không, cứ ra ngoài như vậy chỉ là chết một cách vô ích a?" " Ngươi ít nói nhảm đi, ngươi tính là cái gì, cũng xứng hướng ta cầu tình sao? Lập tức cút ra cho ta, chết có cái gì mà sợ, tối đa chuyển sinh là xong, còn dám dông dài nữa, ta liền trực tiếp cho các ngươi tiến hóa sinh trì." Thành chủ không chút nào cho hắn mặt mũi, trực tiếp mắng to. Thành chủ hỗn đản như thế cũng thật sự là thiên hạ hiếm có, mạng sống của bộ hạ căn bản không xem ra gì, tựa hồ là người khác chết chứ không phải người mình. Còn về phần hắn nói cái chuyển sinh kia, đó căn bản là nói nhảm, phải biết rằng cùng đại quân vong linh giao chiến, cũng phải phải là tất cả linh hồn đều có cơ hội trở về, dù sao người ta sở trường chơi đùa với linh hồn, chỉ cần thiên sứ bị giết tốc độ thoáng chậm một chút, liền sẽ bị người ta giam câm lại, cho nên mới nói, đa số thiên sứ kỳ thật căn bản không có cơ hội trở về. Bị tên hỗn đản này mắng trước mặt nhiều người như vậy, Athéna giận đến cả người run run. Phân thân lĩnh quân của nàng cố nén xúc động muốn giết người, đi bổ sung binh lính, còn Athéna ở bên cạnh ta thì đang nghiến răng nghiến lợi tức giận nói :" Ta thề, nhất định sẽ làm thịt hắn, hơn nữa trong trận chiến này, ta sẽ làm cho hắn chết rất khó coi." "Hắc hắc, cơ hội của nàng tựa hồ đã đến rồi." Bần đạo cười hắc hắc nói :"Nàng xem, một đặc sứ đang tiến về thiên sứ chủ thành, tựa hồ là muốn tìm nàng." Quả nhiên, một bát dực thiên sứ trưởng khác đang từ đằng xa bay tới, rất nhanh liền đến nơi đây, trực tiếp tìm đến Athéna, la lớn :" Đại thiên sứ trưởng Lôi Vũ có lệnh, thiên sứ chiến tướng Tây Nhuế Na, trong chiến đấu đã qua, tài năng chỉ huy biểu hiện cực kỳ trác tuyệt, lập được đại công, nay tình thế nguy cơ, đặc biệt đề bạt làm thiên sứ trưởng, đồng thời trao cho một thanh quang minh kiếm, ngoài ra để cho quản lý tây bộ chiến khu, chống cự quân đoàn vong linh, toàn bộ thành viên chiến khu đều phải nghe điều khiển , không được sai sót. Nếu có người không phục, tiền trảm hậu tấu." Nói xong, mặt hắn không chút thay đổi đưa cho Athéna một thanh kim kiếm, sau đó hướng Athéna thi lễ rồi xoay người rời đi. Hắn đi thì vui vẻ, nhưng toàn bộ người lưu lại thì đều phát ngốc, vốn địa vị của Athéna, ở nơi này là bị người ta khi dễ, cho dù mọi người đều là thiên sứ chiến tướng, nhưng ai bảo nàng là nông dân từ bên ngoài tới chứ? Lũ tiểu tử thân ở thần giới tự nhận là tài trí hơn người, cho nên luôn khinh thường những thiên sứ đóng ở những vị diện khác. Đây cũng là nguyên nhân vì sao thành chủ dám không để nàng vào mắt như thế. Nhưng mà vấn đề hiện tại là, quạ đen đảo mắt biến thành phượng hoàng. Athéna đã trở thành trưởng quan tối cao của mấy trăm tòa thành xung quanh và của mấy vạn đại quân. Hơn nữa còn là trưởng quan đầy quyền lực nắm sinh tử của toàn bộ quan chức. Chuyển biến khổng lồ như vậy, quả thật là làm cho người ta khó có thể tiếp nhận nổi. Bất quá, Athéna dù sao cũng là quá quen với những việc này, tuy rằng kiếp trước nàng cũng chưa từng có chỉ huy qua mấy ngàn vạn quân, nhưng mà đã từng lãnh đạo qua mấy trăm vạn, hơn nữa nàng thân là nữ thần chiến tranh, kiếp trước cũng không ít lần lĩnh quân đánh giặc, cho nên đối với việc này cũng không xa lạ gì. Cơ hồ trong nháy mắt bắt được kim kiếm, nàng liền tiến tới tiếp nhận vai trò mới của mình, nhanh chóng hạ ra các mệnh lệnh liên tiếp. " Mệnh lệnh, toàn bộ thành thị do ta quản hạ, lập tức đem cao thủ ngoài bốn cánh toàn bộ tập hợp lại, do thành chủ tự mình suất lĩnh mang đến nơi đây, ai dám chậm trễ lỡ việc, giết không tha. " Mệnh lệnh, toàn bộ thành thị do ta quản hạt, đều phải lập tức đem chuyển sinh trì thiết trí thanh trạng thái lộ thiên, không được sai sót." " Mệnh lệnh, toàn bộ thành thị sắp chạm trán với quân đoàn vong linh, tất cả nhân viên lập tức bỏ chạy." Sau khi liên tiếp phát ra ba đạo mệnh lệnh, Athéna lại thoáng suy tư một chút, sau khi xác định không có quên gì, mới nói với người bên cạnh :"Toàn bộ người cùng ta huyết chiến, lập tức đi chuyển sinh trì bổ sung ma lực." "Dạ!" Những người đi theo Athéna lập tức hưng phấn đáp một tiếng, sau đó vội vàng bay đến chuyển sinh trì. Đối với bọn họ mà nói, Athéna làm lãnh đạo là cực kỳ thích hợp. Sau khi xử lý xong những chuyện cấp bách, ánh mắt phẫn nộ của Athéna lập tức bắn về phía tên thành chủ ngu ngốc kia. Thành chủ lúc này mặt tái đi rồi, ngẫm lại biểu hiện của mình vừa rồi, hắn hận không thể vả ngay miệng mình. Vừa thấy được Athéna trừng mắt nhìn tới, mồ hôi lạnh liền chảy xuống. Nhanh chóng cười xòa với Athéna nói :" Chúc mừng đại nhân thăng chức, lời nói vừa rồi của mạt tướng, có chút đắc tội, hoàn toàn là nhất thời hồ đồ a, đại nhân, ngài thông cảm cho ta, coi ta là cái rắm, tha thứ cho ta." Thành chủ đáng thương, mới vừa rồi còn uy phong bát diện như vậy, hiện tại đã trở thành một con chó vẫy đuôi mừng chủ nhân, không có biện pháp, ai bảo Athéna hiện tại chỉ cần mở miệng là có thể lấy mạng của hắn chứ. "Được, ta tha thứ cho ngươi." Athéna cười lạnh nói. "Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân." Thành chủ vừa nghe, nhất thời mừng rỡ, vừa thi lễ vừa nói cảm tạ, chỉ là trong ánh mắt của hắn luôn lóe ra hàn quang, hiển nhiên, ở trong lòng hắn vẫn không phục, hơn nữa khẳng định mang hận Athéna làm hắn hắn trước mọi người. Có thể khẳng định chính làm, chỉ cần hắn có cơ hội, tuyệt đối sẽ tàn nhẫn đâm sau lưng Athéna một đao. Athéna nói như thế nào cũng là thần minh sống mấy vạn năm, đối với suy nghĩ của thành chủ tự nhiên không xa lạ gì, nàng với bận đạo giống nhau không phải là thiện nam tín nữ gì, ưa thích ăn miếng trả miếng, theo cách hiểu của người trong võ lâm như bần đạo còn gọi là khoái ý ân cừu, trảm thảo trừ căn. Huống chi nàng mới vừa rồi còn phát lời thề, cho nên căn bản không có khả năng tha thứ cho thành chủ. "Bất quá!" Athéna mới vừa làm cho thành chủ vui mừng, liền lập tức biến sắc mặt nói :" Quân ta hiện tại cần thời gian nghỉ ngơi chỉnh đốn, ta lệnh cho ngươi, mang mười vạn đại quân, đi trì hoãn cuộc tiến công của quân vong linh, tận lực kéo dài thời gian cho chúng ta." "Cái gì?" Thành chủ nhất thời nhảy dựng lên, lớn tiếng nói :" Bên ngoài có hơn một trăm vạn quân vong linh, còn có mười vu yêu hoàng tọa trấn chỉ huy, ngươi lại bảo ta mang mười vạn đi ra ngoài, đây không phải là kêu chúng ta đi chịu chết sao?" Bần đạo vừa nghe mà cười đau cả bụng, đây không phải là lời nói vừa rồi của Athéna sao? Không nghĩ tới bây giờ lại bị thành chủ lấy ra dùng, thật sự là mỉa mai a! Bất quá, nếu hắn dám ăn cắp bản quyền trắng trợn như vậy, Athéna há gì lại không copy nguyên văn lại lời nói của hắn chứ? Quả nhiên, Athéna cười lạnh một tiếng, sau đó lên mặt nói :"Sao ngươi dám nói chuyện với ta như vậy? Thái độ gì đây? Ngươi chẳng lẽ không biết kính trọng trưởng quan sao? Nếu ngươi dám không tuân mệnh lệnh, cẩn thận bây giờ ta chém ngươi." Nói xong, Athéna huơ huơ thanh kim kiếm làm bộ chém xuống. Bần đạo bị Athéna lĩnh quân chọc cho cười liên tục, nàng bên cạnh ta cũng cười đến cả người nhũn ra, bổ nhào vào lòng ta, nửa ngày dậy không nổi. Ngay cả thiên sứ chiến sĩ trên đầu thành cũng không nhịn được, đồng loạt cười ra tiếng. Riêng chỉ Athéna còn miễn cưỡng bảo lưu lấy vẻ mặt nghiêm tục, còn thành chủ thì vẻ mặt xanh mét. Đến nước này thì thành chủ coi như nhìn ra, Athéna quyết tâm muốn đẩy hắn vào chỗ chết, nếu tiến cũng là một đao, lui cũng là một đao, hắn dứt khoát không để ý gì nữa, trái ngược với biểu tình ngoan ngoãn vừa rồi, hung tợn nói với Athéna :"Các hạ là người từ vị diện khác đến nơi đây, đối với chuyện của thần giới còn chưa đủ quen thuộc, ta khuyên ngài một câu, có một số người không phải là có thể tùy tiện đắc tội, làm việc cũng không nên quá tuyệt tình, bằng không, sẽ có đại nhân vật tìm đến ngài gây phiền toái." "Ha, nói thẳng là ngươi có hậu trường không phải là xong sao?" Athéna khinh thường nói, "Cứ dông dài như vậy, ngươi có thấy mệt không hả?" "Hừ, không sai, ta chính là có hậu trường, trên thực tế toàn bộ trưởng quan ở lại nơi này, có người nào không lại không có hậu trường đây?" Thành chủ cười lạnh nói, tiếp theo hắn lại mềm giọng xin xỏ :"Ta thừa nhận vừa rồi có mạo phạm, vì thế ta có thể hướng ngài giải thích, cũng sẽ có bồi thường nhất định, như vậy tất cả mọi người đều vui vẻ, đại nhân cần gì nhất định phải đưa ta vào chỗ chết đây? Dù sao sau này cũng phải phát triển lên phía trước, có thêm bằng hữu là có thêm nhiều con đường a. Có lẽ ta không xứng lọt vào trong mắt ngài, nhưng mà đại nhân sau lưng ta, nhất định sẽ sinh ra ảnh hưởng rất lớn đến tiền đồ của ngài sau này, cho nên, ta mong ngài hãy nghĩ cho kỹ." "A?" Athéna cười cười, nói :"Vậy vị đại nhân sau lưng ngươi là ai đây?" "Ta là bộ hạ trung thành của thập nhị dực đại thiên sứ trưởng Xích Tuyết đại nhân!" Thành chủ hiên ngang lẫm liệt nói. "Ha ha!" Athéna buồn cười nói :"Không ngờ là Xích Tuyết đại nhân vĩ đại, như vậy, ngươi có thể đi chết." "Cái gì?" Thành chủ nhất thời mặt xám như tro tàn tức giận nói :"Chẳng lẽ người dám có can đảm không đem Xích Tuyết đại nhân để vào mắt?" " Xích Tuyết đại nhân ta đương nhiên rất tôn kính, nhưng mà ta tin tưởng, hắn sẽ không vì người mà đối xử với ta như thế nào, lập tức cút cho ta, ngươi đã làm ta trễ nãi không ít thời gian, nếu ngươi không đi, vậy ngươi đợi đến hóa sinh trì đi!" Athéna cười lạnh nói, đồng thời nàng còn đặc biệt nắm lấy thanh kim kiếm trên tay. "Ngươi chờ đây, ta có chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi." Thành chủ bi phẫn tức giận mắng một tiếng, sau đó xoay người muốn đi. Athéna khinh thường nói :"Ta chờ ngươi, còn nữa, ngươi chỉ có thể mang theo nhị dực thiên sứ xuất chiến, cao thủ ta còn muốn sử dụng." "Ngươi tàn nhẫn lắm!" Thành chủ tức giận đến nước mắt tuôn rơi. "Ha, đó còn chưa tính là tàn nhẫn." Athéna cười lạnh nói :"Một điều cuối cùng, nếu ngươi không thể ngăn cản đại quân vong linh mười giờ, cũng không cần trở lại nữa, hiểu chưa?" Hiển nhiên đây mới là vô cùng tàn nhẫn. Thành chủ trực tiếp hết chỗ nói rồi, hắn lòng ngập tràn lửa giận cơ hồ muốn thiêu đốt đầu óc của hắn, nếu không phải còn có một tia lý trí cuối cùng, hắn sẽ trực tiếp liều mạng với Athéna. Nhưng mà cuối cùng, hắn vẫn nhịn được, dù sao đi ra ngoài một lần, linh hồn còn có thể trở về đến chuyển sinh trì, bao nhiêu năm sau, hắn lại là một hảo hán. Còn nếu như bị quy cho cái tội phản kháng thượng cấp, vậy vô luận nguyên nhân là gì, hắn cũng nhất định sẽ bị náo vào trong hóa sinh trì, ngay cả linh hồn hay thân thể, toàn bộ đều bị tiêu diệt triệt để, đây chính là điều quân quy thứ nhất của thiên sứ quân đoàn, tội lớn này ngay cả Da Cáp Đức cũng không có quyền đặc xá. Dưới tình huống như vậy, hắn đương nhiên sẽ chọn lựa đường sống kia. Vì thế, thành chủ vừa chỉnh đốn đội quân đi chịu chết, vừa ở trong lòng nguyền rủa, nữ nhân chết tiệt, ngươi chờ đó, chỉ cần Xích Tuyết đại nhân trở về, nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi. Thành chủ đáng thương, không biết rằng vị Xích Tuyết đại nhân gọi là hậu trường của hắn kia, đã vĩnh viễn không có khả năng trở lại, nếu không phải sợ đả kích sĩ khí, Athéna nhất định sẽ cho hắn làm quỷ minh bạch. Hiện tại, đành phải để cho hắn không biết gì buồn bực chết thôi. Thành chủ sau khi ra ngoài, đừng nói mười giờ, ngay cả một giờ cũng chưa tới, hắn đã bị đám vu yêu hoàng nguyên bản đến đối phó Athéna xé thành mảnh nhỏ. Vốn, vu yêu hoàng có thực lực tương đương với bát dực thiên sứ, mà thuộc tính của thiên sứ có thể khắc chế vong linh, nhưng vấn đề là người ta bên kia vừa ra chính là mười người, thành chủ cũng chỉ có một mình. Ưu thế quá lớn về số lượng, hắn là bất kể như thế nào cũng không thể chiến thắng, thậm chí cả cơ hội chạy trốn cũng không có, đã bị các vu yêu hoàng xé thành mảnh nhỏ. Về phần linh hồn của hắn, tất nhiên là trở thành bảo bối của các vu yêu hoàng, bị bọn hắn vì cướp đoạt mà đánh nhau. Cuối cùng là bị một tia hỏa thực lực cường hãn thu lấy. Bất quá, cái chết của thành chủ cũng không phải là không có ý nghĩa, ít nhất thời gian một giờ này, cũng đủ cho Athéna làm được nhiều việc. Nàng không chỉ có đem ma lực của bộ hạ bổ sung hoàn toàn, hơn nữa còn tổ chức biên chế được một đội quân có số lượng và chết lượng rất tốt. Chi đội quân này có hơn ba mươi vạn người, toàn bộ đều là thiên sứ hơn bốn cánh. Bọn họ chủ yếu đến từ quân phòng thủ tòa thành này, còn có một số là ở thành thị lân cận, sau khi nhận được mệnh lệnh của Athéna mà chạy tới. Binh lính của những thành thị khác cũng đang trên đường tới đây. Theo thời gian qua đi, đội quân của Athéna càng ngày càng nhiều. Bất quá hiện tại, hơn ba mươi vạn cao thủ cũng đã đủ rồi. Bát quái trận pháp bọn hắn tạo thành, rất nhẹ nhàng ngăn cản đại quân mấy trăm vạn vong linh do mười vị vu yêu hoàng chỉ huy. Mặc dù là thực lực của vu yêu hoàng kinh người, nhưng đối mặt với đại long tập hợp lực lượng của tất cả mọi người tập hợp lại cũng không có biện pháp. Bọn hắn cường thịnh trở lại cũng không thể đánh thắng được mấy vạn thiên sứ cao thủ. Về phần tập kích Athéna, là chuyện càng đáng chê cười. Phải biết rằng, đảm nhiệm bảo hộ lúc này ở bên cạnh Athéna đã là bát dực thiên sứ cấp bậc thiên sứ trưởng. Nguyên lai tại trong chiến khu của Athéna, có đến năm sáu chục bát dực thiên sứ trưởng, vẻn vẹn là khu vực lân cận thành thị đã tìm ra nhiều người đến vậy. Vì thế, ngay cả ảo ảnh của Athéna cũng đều xuất hiện bảo tiêu có cấp bậc bát dực thiên sứ trưởng, cứ như vậy, Athéna không cần phải lo lắng vì ảo ảnh bị công kích biến mất mà tạo thành sự hỗn loạn cho đại quân. Tiếp theo, giống như một cái đại tuyết cầu, ở trên chiến trường lăn qua lăn lại, làm quân vong linh tán loạn thối lui liên tục. hơn nữa, theo binh lính của những thành thị khác đến, đội quân của nàng không chi có không giảm bớt, ngược lại càng lăn càng lớn. Trên thực tế, trận thế này kỳ thật đối với người tham dự yêu cầu cũng không quá lớn. Binh lính đến sau, sẽ được mệnh lệnh đi theo phía sau đuôi ròng, sau đó mỗi người đều gắt gao dán mắt vào người phía trước. Người phía trước đi như thế nào, thì người phía sau cũng đi như thế đó, không chút nào rối loạn, công kích ai phía trước, thì phía sau cũng công kích người đó. Một khi phát hiện, ma pháp hộ bích bị phá vỡ thì cùng với người ở hàng bên trong đổi vị trí một lần. Chỉ cần vài giờ làm đơn giản như vậy, cả tòa đại trận dưới sự chỉ huy của Athéna, không ngừng xoay chuyển. Đương nhiên, nếu chuyển động thời gian dài, rất nhiều người sẽ cảm thấy mệt mỏi, hơn nữa ma lực hao phí cũng cần bổ sung kịp thời, vì để giải quyết vấn đề này, đồn thời lại không đến mức dừng lại sự vận hành của đại trận, bần đạo liền chỉ huy các đại long đi qua một vài thành thị, phiêu phù ở trên không của thành thị. Khi đại long đi qua, những chiến sĩ mỏi mệt cùng bị thương sẽ được đại long thả xuống. Bọn hắn sẽ trực tiếp tiến vào chuyển sinh trì trong tòa thành thị kia tiến hành khôi phục, chờ sau khi bọn hắn hết thảy đều khôi phục như lúc ban đầu thì bọn hắn chỉ cần tiến về phia sau đuôi rồng là được rồi. Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì Athéna mệnh lệnh toàn bộ chuyển sinh trì đều chuyển thành trạng thái lộ tiên, đơn giản là muốn tiết kiệm thời gian bọn hắn khôi phục mà thôi. Cuối cùng, theo đội quân của Athéna càng ngày càng nhiều, phối hợp càng ngày càng ăn ý thì đại quân vong linh cũng càng lúc càng không dễ chịu lắm. Kết quả là nàng đã có thể bằng vào trận thế trợ giúp hoàn toàn ngăn cản được quân đoàn vong linh, thậm chí còn có thể phản kích. Nàng lúc này, trên tay đã có đến đội quân bốn trăm vạn, chia làm tám đội, mỗi đội chừng năm mươi vạn người. Hàng rồng rắn do nhiều người hình thành như vậy, mỗi con đều có kích thước mấy trăm thước, dài mấy dặm. Trận thế do tám con rồng tạo thành cơ hồ đã có thể bao phủ một địa phương có chu vi mấy trăm dặm. Vì thế, trên chiến trường ở thần giới xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ, tám con đại long đang tàn phá đại quân vong linh, bằng vào cách di chuyển kỳ lạ, cùng thuộc tính quang minh đặc biệt khắc chế vong linh, đem đại quân vong linh hùng hổ ngăn cản. Không chỉ có như thế, Athéna sau khi đứng vững, còn can đảm đẩy mạnh chiến tuyến hương về phía vong linh, trở thành một thiên sứ quân đoàn duy nhất trong bốn thiên sứ quân đoàn có thể phản công trên chiến trường. Chỉ bằng điểm này, ngày sau luận công ban thưởng, công lao của Athéna tuyệt đối là lớn nhất. Nghe nói rằng minh thần sau khi chứng kiến tình huống này, là rất tức giận, đây chính là vấn đề liên quan đến mặt mũi. Nếu như chính hắn tiến công, vậy thắng bại không tính là gì, nhưng vấn đề làm hiện tại bốn giới cùng nhau tiến công, người khác đều đang hát vang bài ca tiến công, riêng chỉ quân của mình là liên tiếp tháo chạy, điều này làm cho hắn sau này sao dám gặp ai a? Hơn nữa biểu hiện của mấy vị chủ thần, càng khiến hắn chịu không nổi, hai vị nữ thần thì đỡ hơn một chút, chỉ là mỉm cười thần bí với hắn. Mà hỏa tổ thì thẳng thắn hơn, hắn trực tiếp nhếch miệng nói :" Phái nhiều người như vậy cũng không đối phó được mấy điểu nhân, thật đúng là kém cỏi." " Ta còn không tin, bọn hắn có thể lật trời?" Minh thần giận dữ nói. Tiếp theo hắn hạ tử lệnh với bốn vị Đại Tôn, nhưng mà lúc này, dị biến nổi lên.