Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 324
Nhưng còn chưa có bản lãnh như hắn, cho nên vẫn không người nào có thể thừa kế thanh kiếm này. Rồi bản thân hắn, nghe nói mấy năm trước sau một lần quyết đấu, cũng chính thức bước vào hàng ngũ Kiếm Thần, thế nhưng không có ai chứng thật, cho nên mới không có được đại lục thừa nhận. Rồi bọn họ có truyền thống kiếm còn người còn, kiếm mất người mất. Kiếm này nếu đã gãy, hắn tám phần dữ nhiều lành ít, ta bây giờ chỉ muốn tìm ngươi chứng thật mà thôi, ngươi chẳng lẽ để ta phải đi hỏi Thánh Nữ?"
"Hắc hắc, hôm nay chúng ta đi du ngoạn, nhưng không ngờ bị gần 400 cao thủ bao vây. Sát khí của bọn hắn bức thủ hộ Thiên Sứ của Tiên Nhã hiện ra, Thiên Sứ đó thật là lợi hại, tự mình một người giết chết tất cả sát thủ, trong đó có một người sử dụng thanh kiếm này, cùng Thiên Sứ đánh hồi lâu, cuối cùng vẫn bị giết chết." Bần đạo vẻ mặt nghiêm túc nói: "Đây chính là mọi việc đã trải qua!"
"Hừ." Tổ mẫu không hài lòng mắng: "Tiểu tử thúi. Đại Địa Chi Hùng đã không còn là bí mật."
"A? Đại Địa Chi Hùng là cái gì đó?" Ta còn định ôm may mắn trong lòng, có khi nàng lừa gạt ta thì sao?
"Ca ca của ta, Giáo Hoàng bệ hạ nói." Tổ mẫu cười híp mắt nói: "Ngươi là tên khốn kiếp ở ngoài chuyên giả heo ăn thịt hổ."
"Ngất mất, hắn tại sao có thể tùy tiện vạch trần bí mật của ta?" Bần đạo tự nhủ trong lòng, cái này coi như xong. Giáo Hoàng biết bí mật Đại Địa Chi Hùng cũng phải giữ bí mật chứ, làm sao đi nói lung tung ra như thế?
"Hừ, ngươi cuối cùng thừa nhận." Tổ mẫu cười nói.
"Hừ, lão Giáo Hoàng chết toi đó, ta sẽ nhớ hắn." Bần đạo bất mãn nói
"Ha hả, hắn cũng không có nói ngươi có Đại Địa Chi Hùng, hắn chỉ nói là ngươi ở ngoài giả heo ăn thịt hổ mà thôi." Tổ mẫu thoải mái cười nói.
"Trời đất ơi, ngài gạt ta?" Bần đạo cười khổ nói. Cuối cùng vẫn bị nàng gạt. Ta đành khai vậy, Giáo Hoàng nếu nơi nơi truyền bá điều bí mật này, đây không phải là muốn gây sự với ta sao? Bất luận trong lòng hắn nghĩ như thế nào, cũng sẽ không nguyện ý đắc tội ta, người có thế lực mạnh mẽ như vậy, hơn nữa còn vì "bản thân" hắn. Vạch trần ta đối với hắn trăm hại không có lợi một, chuyện ngu như vậy, Giáo Hoàng làm sao dám làm chứ?
"Hừ, cũng không coi là gạt ngươi." Tổ mẫu nói: "Thủ hạ ta phân tích chiến trường các ngươi chiến đấu, cho ra kết luận, chắc chắn có Đại Địa Chi Hùng tham chiến."
"Nhanh như vậy đã kết luận rồi?" Bần đạo không thể tin tưởng hỏi lại.
"Dĩ nhiên. Thủ hạ đều là tinh anh Giáo Đình." Tổ mẫu tự hào nói: "Dấu chân và tay gấu khổng lồ, Trọng Lực Thuật diện tích lớn, pháp thuật Thạch Tiêm Trụ phạm vi lớn, nhất là viên lưu tinh cuối cùng. Không thể tin được, ngươi biết không? Thủ hạ báo cáo lại, tòa núi nhỏ bị đánh trúng bị thủng sâu tới gần ba mươi thước. Đó không phải là đất mà là núi đá đó?" Nói đến đây, tổ mẫu mang khuôn mặt kinh dị nhìn qua ta.
"Hắc hắc." Bần đạo biết chối cãi không xong rồi, chỉ đành nụ cười che dấu sự lúng túng.
"Nói vậy đó chính là Đại Địa Chi Hùng một kích mạnh nhất - Thú Vương Bào Hao Đạn hả?" Tổ mẫu hỏi.
"Ừ, không sai." Bần đạo chỉ có thể thừa nhận.
"Thật là uy lực khủng bố." Tổ mẫu sợ hãi than: "Không biết đối thủ ngươi trước kia quyết đấu nghĩ như thế nào, cùng Đại Địa Chi Hùng quyết đấu? Trời ơi. Thật là bi ai thay bọn họ, nếu là ta, thà rằng khiêu chiến một con rồng, nhiều ít còn có vài phần thắng."
"Hắc hắc, liền để bọn hắn vì sự ngu dốt của mình buồn bực tới chết đi." Bần đạo cười gian nói: "Tổ mẫu đại nhân, ngài nhất định phải giúp ta bảo thủ bí mật đó? Ta sau này còn dùng chút âm chiêu mà?"
"Cái này hả, cũng không phải là không thể được!" tổ mẫu giảo hoạt cười nói.
"Ai, bím tóc bị ngài bắt được, ngài nói muốn ta làm cái gì? Ta là cháu ruột của ngài đó, ngài thế nào cũng phải chừa chút tình cảm cho ta chứ?" Bần đạo làm bộ đáng thương nói.
"Hừ. Ta mới lười đi lừa gạt ngươi. Thế nhưng ta bảo ngươi đi tiêu diệt Nhân Ưng, ngươi nghĩ ta mời ngươi đi chơi?" Tổ mẫu bất mãn nói:"Có phải hay không chưa biết lợi hại của quân lệnh ?"
"Không phải đâu?" Bần đạo vội vàng ủy khuất nói: "Ta tổng cộng có 8 người, ngài bảo chúng ta đi giết một vạn đầu Nhân Ưng? không phải là nói giỡn sao?
"Trước kia là nói giỡn!" Tổ mẫu đột nhiên vẻ mặt nghiêm túc nói: "Nhưng bây giờ là thật, Đại Địa Chi Hùng là cấp chín thượng vị ma thú. Chỉ mình hắn là có thể giết chết hai con Lôi Thú rồi, còn Lôi Thú có thể dễ dàng giết chết một vạn Nhân Ưng, ngươi nói có đúng hay không?"
"Nhưng Nhân Ưng biết bay biết chạy mà? Ngài nếu bảo bọn hắn không được bay, bên ta giết được một vạn thì cũng phải chết bao nhiêu người đây? Không phải chỉ đơn giản là con số thôi đâu!" Bần đạo khó xử nói.
"Đó cũng là vấn đề của ta." Tổ mẫu không nhịn được nói: "Ngươi xem trọng bộ hạ của mình, cho nên không có ý định điều động Dực Nhân quân đội nhân số không nhiều, ta có thể hiểu được ngươi, cho nên việc này thì thôi.
Nhưng suy bụng ta ra bụng người. Ta cũng giống như ngươi yêu quý thuộc hạ của mình. Không đành lòng bọn họ có quá nhiều thương vong. Ngươi hiện tại đã có năng lực sao không đi diệt những con Nhân Ưng chết tiệt kia. Ta hi vọng ngươi cũng có thể hiểu lòng ta, không nên lại từ chối nữa. Được chứ?" Tổ mẫu đã nói đến nước này rồi, ta còn có thể làm gì đây?
"Được rồi, thế nhưng ta có một điều kiện." Bần đạo cười gian nói.
"Ngươi còn dám đặt điều kiện?" Tổ mẫu bất mãn nói: "Nói một chút xem, quá phận thì trực tiếp lăn đi, nếu không. Có thể thương lượng một chút!"
"Hắc hắc, không quá phận một chút nào, chỉ cần thời điểm ngài chiến thắng trở về, đi ngang qua vương đô Đại Hán quốc là được rồi." Bần đạo cười nói.
Hắc hắc, đây cũng vì tác hợp nàng cùng ông nội, gương vỡ lại lành thật là chuyện tốt.
"Tiểu quỷ đầu đáng giận này!" Tổ mẫu không nghĩ tới có điều kiện như vậy, cười mắng.
"Chuyện này phải nói rõ trước. Không đáp ứng ta có thể không đi đó!" Bần đạo uy hiếp nói.
"Ngươi nếu có thể trong thời gian ba ngày giải quyết cái phiền toái này, ta liền đi được chưa? Hừ. Chẳng lẽ ta còn sợ nhìn thấy lão già kia?" Tổ mẫu ngoài miệng mặc dù kiên cường, nhưng trên mặt nàng hóa đỏ. Vội vàng rời đi, lúc gần đi, vẫn không quên dặn dò: "Giết chết một vạn cũng không quá thực tế, thế nhưng ít nhất phải đánh rớt sáu ngàn trở lên, nếu không, ngươi phải bại lộ bí mật Đại Địa Chi Hùng, bản thân tự thu thập hai con Lôi Thú kia đền tội!"
Ta ngất! Cái Thứ mặc dù lợi hại, hai con Lôi Thú không nói tới, nhưng cộng thêm Thú Thần tiên tri thì không giống như trước rồi, nếu để bốn tên đánh một Cái Thứ, thật đúng là khó nói được kết quả mà? Nói như thế nào đi nữa, thực lực Thú Thần tiên tri phải ở trên Đại Ma Đạo Sư chứ? So với Pháp Thần cũng không khác nhau lắm đâu.
"Bần đạo trở lại lữ quán đã là ban đêm, ăn bữa cơm tối xong. Ta đem tổ chuyện tình mẫu đáp ứng trở về gặp ông nội nói cho tất cả cùng nghe, ngoại trừ Tạp Lạp cùng Thạch Nguyên Tiểu Khuyển lơ đểnh ra, người phe mình, phụ thân là hưng phấn nhất .
"Thật tốt quá, ta đã sớm muốn làm sáng tỏ hiểu lầm cho bọn họ, đáng tiếc vẫn không có cơ hội cho hai người gặp mặt, lần này bất luận thế nào cũng phải làm cho thỏa đáng." Phụ thân hưng phấn nói.
"Đây chính là một vạn Nhân Ưng đó!" Tạp La cười khổ nói: "Thu thập bọn chúng là chuyện của pháp sư, chúng ta giúp không được gì rồi!"
"Hắc hắc, chúng ta có ba bốn Đại Pháp Sư, đồng loạt ra tay, còn không làm chúng chết một nửa?" Phụ thân cười nói.
"Ừ?" Ta cùng Mân Nhi nhìn thoáng qua, cũng được phụ thân trong lúc lơ đãng nhắc nhở. Một pháp sư giết chết một ngàn, nhưng nơi này chúng ta có bốn pháp sư, Tạp Lạp, Khắc Lý, Mân Nhi cùng Tha Khắc Đàn, tính cả Cái Thứ nữa chính là năm. Thu thập mấy ngàn Nhân Ưng không thành vấn đề rồi sao? Cùng lắm thì ta nhờ người ngoài, bản thân Athena liền tính là hai người nữa rồi.
"Phụ thân, ta hiện tại mới biết được, thì ra là ngài mới thật sự là đại trí giả ngu đó!" Bần đạo sảng khoái khen phụ thân một câu, sau đó lôi kéo Mân Nhi cùng Hương Hương trở lại phòng ngủ thương lượng tình hình cụ thể. Dù sao bí mật Cái Thứ vẫn nên tận lực để ít người biết đến một chút mới tốt, hơn nữa địa điểm phục kích cụ thể cũng phải thương lượng cẩn thận an bài cho ổn thỏa.
"Trải qua chúng ta thảo luận suốt một đêm, bần đạo cùng Mân Nhi rốt cục lấy ra một phương án gần như hoàn mỹ. Sau đó, ta lập tức đi tìm tổ mẫu, nàng đối với phương án này còn chút không yên lòng, chủ yếu là lo lắng an toàn cho Tiên Nhã, sau lại được ta khuyên nhủ nàng mới đáp ứng. Thế nhưng nàng cũng muốn đích thân tham gia cùng. Khà khà, có một hộ vệ cường hãn thế này, quả thực chính là an toàn tuyệt đối nha!
Kế hoạch tác chiến như đã định, chúng ta lại bắt đầu công tác chuẩn bị. Cái kế hoạch này cần các nhánh quân cùng phối hợp mới được, vì thế ta cùng tổ mẫu cũng gọi Thất công chúa tham dự vào trong đó.
Có chút hành động cơ mật cần phải giấu diếm. Cho nên Thất công chúa nhìn xong cái kế hoạch này sau này vẫn còn mơ mơ màng màng, thế nhưng từ tín nhiệm đối với ta cùng tổ mẫu, nàng ra quyết định toàn lực phối hợp.
Vì thế, Thất công chúa một hơi xuất động mười mấy vạn đại quân, cứ như vậy, bận rộn một nguyên một ngày. Trong lúc này, quân đội Thú Nhân không ngừng tiến đến gần thành, thám báo quân hai bên càng ngày đánh càng thảm thiết.
Thú Nhân lang kỵ binh lực chiến đấu cực cao, nhân loại bên này thì chiếm cứ ưu thế nhiều người, hơn nữa có nhiều cao thủ tới trợ giúp, cùng nhau tham dự trong đó, thực lực hai bên khá thăng bằng. Bởi vì hai bên tức giận cũng không nhỏ, nhìn lẫn nhau không vừa mắt, thám báo trong lúc điều tra cũng liều mạng tương đối lợi hại, đều tổn thất thảm trọng. Dĩ nhiên, loài người thương vong cao hơn Thú Nhân rất nhiều.
Truyện khác cùng thể loại
548 chương
124 chương
134 chương
1442 chương
7 chương
247 chương
261 chương
124 chương