Nhìn thấy lão bằng hữu thổ chi kiếm thánh Mã Hách xuất hiện ở chỗ này, trong lòng bần đạo thập phần bất an. Lão gia hoả này đại danh đỉnh đỉnh, thân thủ bất phàm, tuy rằng liên tiếp thua ở trên tay Khắc Lý cùng bà nội, nhưng mà Khắc Lý là pháp thần, bà nội là kiếm thần. Mã Hách xem như bại mà vẫn vinh. " Không nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt! "Mã Hách đi lên đài, đối với ta âm thầm nói. " Đúng a! Nhìn thấy các hạ phong thái như xưa, vãn bối hết sức vui mừng! "Bần đạo cười nói, bất quá ta lại ở trong lòng la hét, lão bất tử, lão tặc! " Ta vốn cũng không muốn, nhưng mà thể diện của lão hữu ta cũng phải nhất định cấp cho." Mã Hách thản nhiên nói :" Xin hỏi, đối thủ của ta là ai? " " Nga! " Điều này làm bần đạo cảm thấy khó nghĩ a? Phụ thân bây giờ có thể chính mình đi tới xem quyết đấu đã là không tồi rồi, nhưng chiến đấu thì cũng đừng có hy vọng xa vời, sợ là đến trận gió cũng có thể đẩy ngã hắn. Thúc tổ ngược lại thì thắng dễ dàng, nhưng mà lão tiểu tử đó không thể ở trước mặt mọi người xuất thủ, bởi vì lộ số võ học của hắn, chỉ cần người sáng suốt, vẫn có thể mười phần chắc tám nhìn ra thân phận của hắn. Cho nên không phải tình huống vạn bất đắc dĩ, ta sẽ tuyệt đối không để cho hắn xuất thủ. Không có biện pháp a? Ai bảo người thúc tổ ám sát thật sự là không ít, tại trong quá trình hành thích, hắn không ít lần cùng người ta giao thủ, nếu lấy vũ kỹ xuất chúng của hắn mà nói, nhất định sẽ làm cho người ta ấn tượng khắc sâu, vạn nhất bị phát hiện, Long gia có thể sẽ trở thành kẻ thù chung của đại lục, cái giá đắt như thế bất kể như thế nào cũng không thể mạo hiểm. Như vậy chỉ còn lại một cái nhân tuyển duy nhất Tạp La, nhưng mà nếu như Tạp La cùng Mã Hách đấu nhau, cũng không thể chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, thậm chí còn có thể rơi xuống hạ phong, điều này là bình thường. Dù sao hai người tư chất đều giống nhau, nhưng mà Mã Hách lại lớn hơn Tạp La mười mấy tuổi. Bất quá, Tạp La cũng không phải là loại người cam tâm nhận thua, cuồng chiến sĩ đều là những gia hỏa tranh cường háo thắng. Bần đạo dám lấy đầu bảo đảm, Tạp La một khi phát hiện không phải đối thủ của Mã Hách hắn nhất định sẽ phát động cuồng hóa. Tạp La tuổi cũng bảy tám chục rồi, trong đám cuồng chiến sĩ coi như là rất già. Bộ tộc cuồng chiến sĩ bởi vì nguyên nhân có kỹ năng cuồng hóa, tuổi thọ bình thường đều tương đối ngắn, thường hơn 60 tuổi là thọ lắm rồi. Tạp La nếu ở cái tuổi này cuồng hóa, ta xem là hắn chết chắc. Cho dù đan dược của ta cũng rất khó chữa trị được, dù sao đan dược ta chế ra hiện tại cũng không phải là vạn năng tiên đan a! Nhìn thấy ta do dự, Mã Hách có vẻ rất có kiên nhẫn, nhưng mà Tây Tư Nhĩ thân vương đã đợi không nổi nữa. "Ta nói hiền chất a? Có phải hay không chọn không được người thích hợp đây? Vậy ngươi dứt khoát nhận thua là xong rồi? Đỡ cho Mã Hách kiếm thánh động thủ." "Ta đi!" Thúc tổ, Tạp La thấy thế tranh nhau muốn lên. Bần đạo đành phải nhỏ giọng dặn dò: "Thúc tổ vẫn là không nên lộ liễu, vạn nhất bị lão bằng hữu của ngươi nhận ra thì phiền toái to, vẫn là Tạp La đi thôi!" " Hắc hắc! "Tạp La hưng phấn nói : "Không thành vấn đề, đã sớm muốn cùng thổ chi kiếm thánh đại danh đỉnh đỉnh Mã Hách giao thủ, hôm nay cuối cùng đã được thỏa tâm nguyện, ha ha!" " Nhưng mà ta có một cái yêu cầu! "Bần đạo nghiêm túc nói: "Không đáp ứng, vậy ngài sẽ đem cơ hội này nhường cơ hội cho người khác nhé!" "Đừng a? Ta đáp ứng, yêu cầu gì thế?" Tạp La khẩn trương hỏi. "Ta muốn xin ngài không được sử dụng kỹ năng cuồng hóa, ngoài cái đó ra ngài cứ thoải mái, thắng thua không sao cả! Thế nào?" Ta cười hỏi. " Được rồi! Không dùng thì không dùng!" Tạp La mặt nhăn nhíu, cuối cùng vẫn đồng ý. " Lão sư! Xử đẹp hắn!" Phụ thân khích lệ Tạp La. " Hắc hắc! Yên tâm đi tiểu tử! "Tạp La sảng khoái đáp ứng nói. " Được rồi, chúng ta đã quyết định đưa nộ chi kiếm thánh Tạp La nghênh chiến!" Bần đạo hướng Tây Tư Nhĩ thân vương và Mã Hách nói. " Nộ chi kiếm thánh !" Mã Hách cảm khái nói : "Phi thường vinh quang và may mắn, có thể gặp được một vị cao thủ như vậy. Vừa lúc ta cũng đã sớm muốn thấy kỹ năng cuồng hóa uy lực vô cùng sử dụng trên người kiếm thánh sẽ như thế nào?" Tạp La lại không nói lời nào, cũng không thể nói với người ta là mình có lệnh trong người không được cuồng hóa, ngươi kiêng kỵ thì cứ kiêng kỵ đi! Cho nên Tạp La trực tiếp liền dùng khí thế phóng ra ngoài đáp lại lời nói của Mã Hách, hai người nhìn lẫn nhau, giữa không trung lập tức kích khởi một trận gợn sóng, đây là hai người giao phong trên khí thế, kết quả là tám lạng nửa cân, ai cũng không có áp được ai. Tựa như bọn hắn sớm có hẹn ngầm, thân ảnh hai người cơ hồ đồng thời biến mất, khi xuất hiện cũng đã đứng thảng trên sân quyết đấu. Bọn hắn ai cũng không nói lời nào, chỉ là nhìn chằm chằm vào nhau. Ở mặt ngoài tuy rằng xem không có cái gì, nhưng mà thỉnh thoảng có cỏ rơm ngẫu nhiên thổi vào, chỉ cần vừa tiến vào khí tức xung quanh bọn họ, liền sẽ lập tức bị chấn nát. Không biết qua bao lâu, bọn hắn đột nhiên có hành động. "Mời!" Hai người không hẹn mà cùng giơ kiếm nói. Theo sau, Tạp La xuất thủ trước, chỉ thấy hắn đột nhiên bay lên trời, hai tay trọng kiếm hóa thành một đạo lưu quang, nhằm hướng đỉnh đầu Mã Hách chém tới. Kiếm của Tạp La là bần đạo đặc biệt vì hắn mà làm, Ải Nhân đại sư tỉ mỉ chế tạo nhiều năm, gần đây mới làm xong giao tới trên tay Tạp La. Kiếm dài gần một thước năm, rộng bằng bốn ngón tay, dầy hơn hai ngón tay, toàn bộ nặng tám mươi tám cân tám lượng tám phân tám. Không có bất kỳ ma pháp nguyên tố ở bên trong, truy cầu duy nhất và lớn nhất là độ chắc chắn cùng độ sắc bén, hơn nữa sử dụng đại lượng kim chúc quý hiếm, khiến cho kiếm này đối với đấu khí còn có tăng phúc nhất định, hơn nữa toàn thân đều ẩn hiện hồng quang, cho nên được Tạp La hứng khởi đặt tên là nộ kiếm, phối với danh hiệu kiếm thánh của hắn. Ngay vào lúc nộ kiếm sắp bổ vào trên đầu Mã Hách, hắn mới có động tác, một thuẫn bài tinh xảo đột nhiên xuất hiện chặn lại quỹ tích di chuyển của nộ kiếm. Chỉ nghe đương một tiếng vang lên thật lớn, Tạp La cũng cảm giác một kiếm này giống như bổ vào một tảng đá cứng rắn, đem hắn chấn liên tiếp lui về sau, mà mỗi bước hắn lui lại đều lưu trên mặt đất một cái dấu chân thật sâu. Chờ hắn thật vất vả đứng vững vàng, đã là lùi lại mấy chục bước. Hắn việc đầu tiên không phải là bẻ lại cổ tay bị chấn gãy mà là cầm lấy nộ kiếm cẩn thận xem xét, hoàn hảo, tài liệu cùng nhân công giá trên trời mà bần đạo phải chi cuối cùng cũng không có uổng phí, nộ kiếm bình yên vô sự, một vết rạn cũng không có. Tạp La lúc này mới phát giác đau nhức trên cổ tay, vội vàng hai tay xoa bóp với nhau hai cái. Mà Mã Hách bên kia cũng không tốt lành gì, lực lượng một kiếm này quá lớn, hơn nữa là từ trên đập xuống dưới, hắn ngay cả không gian giảm bớt lực lượng cũng không có, chỉ phải cứng rắn hứng một kiếm mạnh mẽ của Tạp La. Không chỉ có hai tay xương đau như gãy, cho dù là chân cũng không chịu nổi, vùi sâu vào trong đất một thước. Mà làm Mã Hách đau lòng nhất vẫn là thuẫn bài trên tay hắn, bị đập ra một cái vết lõm thật sâu, mặt thuẫn bài nhanh chóng bị phá, đây chính là kiệt tác đứng đầu của Ải Nhân đại sư a? Tuy rằng thuẫn bài này không có phụ thêm bất cứ ma pháp gì, nhưng mà nó bên ngoài được bọc bởi một tầng kim chúc hết sức hiếm thấy - ô mãnh cương (thép mang-gan), loại kim chúc này có một đặc tính lớn nhất chính là phản chấn, có thể đem lực lượng của binh khí đối thủ sử dụng đập trên tấm chắn bắn ngược trở về, có thể tổn thương đến cổ tay của đối thủ. Qua nhiều năm như vậy, Mã Hách dựa vào nó chấn gãy cổ tay cùng binh khí của bao nhiêu người. Lại chưa từng có thấy nó hư tổn qua, nhưng không ngờ hôm nay dưới kiếm Tạp La bị tổn hại nặng, nhưng làm hắn đau lòng hơn nữa là, nếu không có thuẫn bài này, Mã Hách sao còn là kiếm thánh duy nhất sử dụng tấm chắn làm vũ khí đây? Khối thuẫn bài này cơ hồ chính là tượng trương của hắn, hiện tại đột nhiên bị hủy, Mã Hách lập tức bạo nộ, cả giận nói :" Ngươi cũng đón ta một kiếm! " Mã Hách dưới tình huống thẹn quá hoá giận, vung lên thanh bảo kiếm dài một thước trong tay chém ra một cái đấu khí nhận đến Tạp La, tiếp theo, hắn cũng lao theo đấu khí nhận đó, áp sát Tạp La chuẩn bị chờ cơ hội đánh lén. Tạp La cũng là phát ra một cái đấu khí nhận, đem đấu khí nhận của Mã Hách chặn ở giữa không trung, sau đó lao lên chém về phía Mã Hách Mã Hách lần này chính là không dám cầm thuẫn bài ngăn cản, sau khi lắc mình tránh đi, thuận tay một kiếm đâm về hông Tạp La. Tạp La ngay cả nhìn cũng không nhìn, cũng không thèm quan tâm, chỉ là vung kiếm hung hăng chém về phía đầu của Mã Hách. Mã Hách lần này buồn bực a? Chẳng lẽ cái tên nộ chi kiếm thánh nhà ngươi chính là bất chấp liều mạng sao? Nhưng mà không có biện pháp a? Mã Hách đành phải thu kiếm né tránh. Kể từ đó, hai ngươi đánh sáp lá cà với nhau, bất quá, trên tràng diện kỳ thật hoàn toàn chính là Tạp La đuổi theo hung hăng chém về đầu Mã Hách, giống như Tạp La coi đầu của Mã Hách là quả dưa hấu muốn bổ ra để ăn vậy, tình cảnh rất là hoạt kê. Mã Hách ngoại trừ né tránh cùng đón đỡ căn bản không có cách hoàn thủ khác. Thuẫn bài của hắn hiện tại đã là đồ nát bét, toàn bộ mặt trên toàn lỗ với lỗ, có thể đem đi bán đồng nát được rồi. Mà phản kích của Mã Hách, bất kể là đâm về trái tim của Tạp La hay là đầu cũng vậy, Tạp La hoàn toàn không quan tâm, vẫn như cũ chém về đầu của Mã Hách, nếu Mã Hách nguyện ý đồng quy vu tận, trân này sớm đã đánh xong từ lâu, nhưng mà Mã Hách bất quá là ngoại viện Tạp Đặc mời đến, đáng liều mạng cho người ta sao? Cho nên, Mã Hách tại trên khí thế hoàn toàn rơi xuống hạ phong, bị Tạp La bức đến rối trí, làm hắn tức giận đến nỗi rống to, rồi lại tiếp tục không có biện pháp. Nhưng mà hắn dù sao cũng là lão gia hoả kinh nghiệm phong phú, sau một lát ổn định được, bắt đầu không chút hoang mang chậm rãi cùng Tạp La đánh lâu dài. Mã Hách ổn định lại, Tạp La lại bắt đầu nôn nóng, lai lịch của hắn chính mình rõ ràng, biết nếu không cuồng hóa, khẳng định không phải là đối thủ Mã Hách, cho nên mói nghĩ ra ám chiêu này chiếm thượng phong. Nhưng mà sau khi Mã Hách bình tĩnh lại, Tạp La đã biết rằng không xong, bởi vì đấu khí tiêu hao luôn nhiều hơn đối phương, bản thân đến cuối cùng hao hết đấu khí nhất định sẽ bị đối phương giết chết, vì vậy thế công của hắn càng thêm sắc bén, mong muốn trong thời gian ngắn nhất chấm dứt chiến đấu. Dục tốc bất đạt, Tạp La càng là tấn công nhanh, bần đạo lại càng lo lắng, tiếp tục như vậy, Tạp La e rằng xong đời chắc rồi, hơn nữa qua hơn nửa ngày, Tạp La đã bắt đầu thở gấp, bần đạo phải nghĩ biện pháp cứu hắn, nếu không Tạp La hắn có việc gì không hay xảy ra, ta muốn khóc cũng không kịp. Ha ha! Không bằng làm như vậy, bần đạo nhướng máy nảy ra sáng kiến. "Ngừng!" Bần đạo hét lớn một tiếng. Hai người không biết có chuyện gì xảy ra, thấy ta lên tiếng liền đều dừng lại, muốn biết ta muốn nói gì! Tạp La đứng ở một bên thở gấp, mà Mã Hách tuy rằng hô hấp khó khăn, nhưng so với Tạp La tốt hơn nhiều, chính là trên mặt có chút không hài lòng sau khi bị kêu ngừng lại. " Sao lại thế này? "Tây Tư Nhĩ thân vương mất hứng nói. Khi hắn nhìn ra, Tạp La bị thua đã là chuyện sớm hay muộn, ta lại đột nhiên quấy rối, đây không phải cố ý giở trò sao? " Là như vậy! "Bần đạo cười a a nói: "Ta vừa rồi nhìn thấy tình cảnh Mã Hách các hạ tràn đầy nguy cơ, thật sự không đành lòng để cho một vị trưởng giả trung hậu gặp phải cảnh ngộ không may mắn như của kiếm thánh Lam Khắc Tư, cho nên, ta quyết định ngưng hẳn quyết đấu, lấy hòa làm kết quả, Tây Tư Nhĩ thân vương, ngài thấy thế nào?" Ta nói đến Lam Khắc Tư kỳ thật là đánh thức Mã Hách, đừng quên Tạp Đặc là như thế nào đối đãi ngoại viện, vạn nhất Tạp La bị buộc cuồng hóa, ta tin tưởng Mã Hách tuyệt đối không thể may mắn thoát khỏi, chết trận cơ hồ chính là tuyệt đối. Mã Hách trong lòng mình cũng hiểu được điểm này, quả nhiên sau khi ta nói xong, trên mặt Mã Hách vẻ không hài lòng khi bị ta làm dừng trận đấu đã biến mất, mà là khẽ gật đầu, cứ việc lúc này đối thủ của hắn, Tạp La đã là thở hồng hộc, vì thế ta tin tưởng, Mã Hách khẳng định đã mất đi quyết tâm tái chiến. " Không được! "Tây Tư Nhĩ thân vương lên tiếng cự tuyệt :" Người biết chuyện cũng biết ai sẽ thua, các ngươi ở phía sau nghị hòa rõ ràng là ăn gian!" " Nga! Ngài nói rất đúng a! Người nào hiểu chuyện mà không biết sự lợi hại của cuồng chiến sĩ cuồng hóa? Nếu ngài cũng cho rằng Mã Hách kiếm thắng sẽ thua, như vậy ngài đã nhận thua rồi đúng không?" Bần đạo trêu đùa. " Ngươi, nói bậy! "Tây Tư Nhĩ thân vương cả giận nói :" Rõ ràng người sắp thua là Tạp La mới đúng! Ta tin chắc, Mã Hách kiếm thánh nhất định có thể đem Tạp La đánh bại." "Ngưng! Nói thật dễ nghe. Ngài biết rõ điều này là không thể nào, bất quá chính là muốn người ta mất mạng mà thôi. Hà tất phải nói những lời dối trá đây?" Bần đạo khinh thường nói. " Nói bậy, Mã Hách các hạ là bạn tốt của ân sư ta, là khách nhân tôn quý nhất của chúng ta, ta như thế nào nguyện ý để cho hắn chết đây?" Tây Tư Nhĩ thân vương chối đây đẩy. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL " Nhưng Mã Hách là người Mỹ Cách Lam, mà quan hệ giữa Mỹ Cách Lam và Tạp Đặc ta chẳng cần nói, người nào cũng biết ngài mong mỏi Mã Hách kiếm thánh chiến tử cỡ nào, như vậy đối thủ của Tạp Đặc vương quốc lại bớt đi một cao thủ, đúng không?" Bần đạo lời nói sắc bén chỉ ra. " Ngươi nói bậy! "Tây Tư Nhĩ thân vương chính là không thừa nhận, vô nghĩa, nếu có hắn cũng không thể thừa nhận a! " Có phải hay không nói bậy, ai cũng rõ ràng, hiện tại ta chỉ hỏi ngươi, coi là hòa được không?" Ta cười hỏi. " Đương nhiên không được! "Tây Tư Nhĩ thân vương cả giận nói. Tiếp theo còn nói, "Trừ phi các ngươi nhận thua!" "Ha ha!" Bần đạo cười to nói :" Tuy rằng Mã Hách kiếm thánh luôn ở lập trường đối địch cùng ta, nhưng mà ta luôn kính trọng thái độ làm người chính trực của Mã Hách các hạ. Để tỏ lòng tôn kính của ta, không đành lòng để cho một vị trưởng giả khiêm tốn nhã nhặn khoan dung độ lượng như vậy chết dưới âm mưu của tiểu nhân, cũng vì không để cho âm mưu mượn dao giết người của Tây Tư Nhĩ thân vương ngài thực hiện được, ta hiện tại chính thức tuyên bố - nhận thua!" Lời nói nhận thua của bần đạo, thật sự là một tảng đá ném vào lòng sông kích khởi gợn sóng, vô luận song phương địch ta tất cả mọi người đều sợ ngây người, bọn hắn đều là nghị luận sôi nổi. Tạp La càng là người đầu nhảy dựng lên phản đối, vọt tới trước mặt của ta sốt ruột nói :" Ta còn có thể đánh! Không thể bởi vì ta phá hủy đại sự a?" " Không phải vì ngài!" Bần đạo kiên định nói : "Ta là vì kiếm thánh Mã Hách các hạ, vì không cho âm mưu mượn dao giết người của Tạp Đặc thực hiện được, mới ra hạ sách này, thật có lỗi rồi, ta biết làm như vậy là có lỗi với ngài, nhưng vì lợi ích nhân dân quốc gia, xin ngài trước ủy khuất một lần đi." "A?" Tạp La bị ta nói đến sửng sốt, sắc mặt hòa hoãn rất nhiều, cuối cùng xác định lần nữa, "Thật là vì đại cục?" "Ân! Thật sự!" Bần đạo kiên định nói. " Như vậy tùy ngươi quyết định đi!" Tạp La bất đắc dĩ nói! cơ hội nhiều năm khó được, cứ như vậy buông tha, trong lòng hắn nhiều ít có một chút mất mát. Trở lại trong thành, tại sự diễn thuyết cùng kích động của bần đạo, Tạp La thành một vị anh hùng chân chính, nhận được sự hoan hô nhiệt liệt như anh hùng quân đội. Bần đạo nói hắn dốc sức chiến đấu Mã Hách, đại chiếm thượng phong, vốn hoàn toàn có thể bằng vào cuồng hóa, dễ dàng đem hắn chém giết, nhưng mà, vì không cho âm mưu vô sỉ mượn dao giết người của Tạp Đặc thực hiện được, dưới mệnh lệnh của ta, Tạp La bất đắc dĩ nhận thua. Loại hy sinh vì đại cục to lớn biết bao, tác phong vĩ đại không đặt lợi ích cá nhân lên đầu, đáng giá cho mọi người khắc sâu cùng học tập. Nhất thời Tạp La trở thành mẫu mực của toàn bộ quân nhân. Nơi nơi đều truyền tụng cố sự của hắn, thật so với hắn đánh thắng trận càng thêm được hoan nghênh. Mà vào buổi họp tối, đối mặt với câu hỏi của thủ hạ, bần đạo mới đem nguyên nhân chân chính nói ra. " Chúng ta hiện công tác chuẩn bị còn không có hoàn thành, cũng không thích hợp hành động, hôm nay nếu là thắng, Tây Tư Nhĩ thân vương tất sẽ trở mặt, ngang nhiên phát động tiến công, tuy rằng chúng ta không sợ, nhưng mà đối với kế hoạch của bần đạo, lại có ảnh hưởng rất lớn, cho nên ta mới cố ý nhận thua." Bần đạo cười a a giải thích nói. "Thiếu soái, ngài luôn nói kế hoạch kế hoạch, nhưng mà chúng ta lại không biết tí gì về kế hoạch của ngài, có thể hay không tiết lộ một chút, cũng coi như làm cho chúng ta không còn phải băn khoăn nữa a?" Sư đoàn trưởng đệ nhị Văn Hoa cợt nhả nói. "Ân, không được!" Bần đạo lắc lắc đầu nói, "Bây giờ còn không phải lúc, việc này sự tình trọng đại, tuyệt không dễ dàng tiết lộ." "Thiếu soái ngài chẳng lẽ không tin chúng ta sao?" Sư đoàn trưởng đệ tam sư đoàn Thạch Hổ vẻ mặt oán giận nói. " Đúng a! Đúng a! Cũng không thể bởi vì một tên Long Cách Á mà cũng hoài nghi chúng ta chứ?" Mấy sư đoàn trưởng cũng sôi nổi tỏ vẻ bất mãn. " Các ngươi chớ nói nhảm! "Bần đạo cười nói :"Ta chính là đối xử bình đẳng, không tin các ngươi hỏi cha ta xem, ông ấy cũng không biết đấy?" " A? "Vài người nghi hoặc nhìn chằm chằm phụ thân. "A cái rắm!" Phụ thân tức giận nói: "Lão tử thật sự cũng không biết. Xú tiểu tử, ngay cả ta cũng giấu diếm, xem ta sau này có bí mật gì cũng không nói cho ngươi." " Ha ha! Thật sự là xin lỗi!" Bần đạo điều chỉnh sắc mặt nói : "Ta nghĩ là nói cho các ngươi, biểu hiện của các ngươi liền sẽ mất tự nhiên, như vậy chẳng khác nào tiết lộ cơ mật, cho nên, mọi người hay là trước nhịn một chút, ta tin tưởng, sau trận quyết đấu thứ ba này, đáp án sẽ được tiết lộ!" Ha ha! Bần đạo đến lúc đó phải làm các ngươi đều phải thất kinh.