"Ngao ngao!" Liệt Hỏa Sư Tử Thú nghe lời gật gật hai tiếng. "Lại đây!" Tạp La còn không tin, liền mệnh lệnh với Liệt Hỏa Sư Tử Thú đang quỳ rạp trên mặt đất nói. "Ngao ngao!" Liệt Hỏa Sư Tử Thú thật sự đi đến bên cạnh Tạp La. "Ha ha! Thật sự rất thú vị!" Tạp La chưa hết tính trẻ con cười nói, sau đó lại hạ một loạt mệnh lệnh cho Liệt Hỏa Sư Tử Thú, cái gì mà xoay người, lăn lộn vân vân, ta nhìn mà không biết nói gì. "Được rồi! Được rồi!" Ta dở khóc dở cười nói với Tạp La: "Nó có tôn nghiêm của nó, ngươi không nên xằng bậy a? Cẩn thận ngày nào đó nó trả thù ngươi đấy!" "Hắc hắc!" Tạp La ngượng ngùng cười cười. "Chúng ta về đi!" Ta đề nghị. "Nó thì sao? Bây giờ liền lưu lại?" Tạp La vẫn không nỡ rời con Liệt Hỏa Sư Tử Thú này. "Đương nhiên là mang nó đi trước rồi!" Ta nói: "Vừa lúc đi về có nó dẫn đường, còn có thể làm bảo tiêu. Hơn nữa khi nó không ở đây có khi sẽ có một con cao cấp ma thú lại chạy đến a!" "Ừ, đúng! Như vậy cũng tốt!" Bọn họ đều đồng ý nói. Khi chúng ta trở lại doanh địa, xa xa nhìn thấy Bì Lỗ đang đại chiến Ái Liên Na, chung quanh có không ít người xem náo nhiệt, khi cuhngs ta đến, mọi người đều bị hai con Liệt Hỏa Sư Tử Thú hấp dẫn. "Quá đẹp!" Tinh linh nhân tộc Pháp Sư đa phần là nữ tử xinh đẹp, nhìn thấy sinh vật một lớn một nhỏ xinh đẹp như thế đã sớm đỏ mắt, vội xông lên! Trưởng thành Liệt Hỏa Sư Tử Thú hung danh vang dội, tuy bây giờ thoạt nhìn cả người lẫn vật vô hại, nhưng vẫn không ai dám chạy đến bên cạnh nó, đều chạy đến chỗ của ta, làm tiểu tử kia sợ không thôi, bị mấy chục người vây quanh thì đỡ, nhưng bị mấy chục dấu tay ịn lên thì có điều kích thích! Ta cũng chịu vạ lây, cũng bị nhóm Tinh Linh a di vô tình cố ý đụng chạm khắp người, sợ tới mức ta nhanh chóng ném tiểu tử kia đến phía mẫu thân nó. "Rống!" Lão liệt hảo gầm lên giận dữ, Tinh Linh Pháp Sư lập tức bỏ chạy khắp nơi, chỉ dám đứng ở xa xa chỉ trỏ, xỉu, nhìn sao cũng giống như đang tỏ vẻ bất mãn với ta vậy! Mà lúc này Ái Liên Na vẫn còn chiến đấu với Bì Lỗ, thực lực Bì Lỗ bây giờ đại khái đã tiếp cận cao cấp Hoàng Kim Chiến Sĩ, cũng không phải Ái Liên Na có thể đối kháng, lại là thêm Thiết Bối Lang Vương vừa thu của Ái Liên Na, dưới tình huống một đánh hai cũng làm Bì Lỗ luống cuống tay chân! Ai! Ta nhìn bọn họ chiến đấu mà thấy tội cho Bì Lỗ, hắn vẫn cố kỵ không dám làm bị thương người, cũng không dám thương sói, nếu không hắn đã sớm thắng! "Ái Liên Na mau đến xem này!" Ta ra tiếng hô: "Tiểu sư tử đáng yêu dường nào nha?" "Ở đâu?" Ái Liên Na lập tức ném Bì Lỗ ra mà chạy tới: "Nha! Thật sự rất đáng yêu!" Ái Liên Na nhìn thấy tiểu tử kia liền trực tiếp ôm lấy, trực tiếp không nhìn đại gia hỏa ở bên cạnh! Mồ hôi! Nếu ta không cường lệnh nó không được vọng động thì sợ rằng bây giờ Ái Liên Na đã biến thành phân hóa học! "Đại nhân! Ngài đã trở lại rồi!" Bì Lỗ cả người đầy mồ hôi nói: "Ái Liên Na muốn đi theo, ta ấn theo ý ngài nên..." "Được rồi! Ta biết!" Ta xen lời hắn: "Ngươi nghỉ ngơi trước đi, chúng ta lập tức rời đi!" "Vâng! Đại nhân, ta không sao cả, ta lập tức đi chuẩn bị!" Bì Lỗ nói xong muốn đi ngay. "Đại nhân! Ngài xem chúng ta có nên thanh toán không?" Vinh Dự Chi Kiếm Dong Binh Đoàn đội trưởng lại đây nói với ta. Ta thấy bộ dáng của hắn và những người đằng sau đều hưng phấn bừng bừng cũng cảm thấy cao hứng thay bọn hắn, nói: "Tốt! Đưa Tạp ra đây!" "Mời đại nhân!" Đội trưởng đưa Tạp cho ta, cái này của hắn cao nhất chỉ bỏ vào được 50 vạn. Ta lắc lắc đầu nói: "Không đủ, ta tính trả cho các ngươi 50 vạn!" "Đại nhân! Cái này nhiều lắm a?" Đội trưởng giật mình nói: "Cho dù là hai ma thú, tính gấp đôi lên cũng mới 20 vạn a?" "Ta không dối gạt người, ở trong sào huyệt của nó ta còn phát hiện một cái ma tinh quặng mỏ!" Ta cười nói: "Cho nên chúng ta phải trả thêm cho các ngươi một ít mới đúng!" "Đại nhân! Tiền, chúng ta từ bỏ, xin đại nhân thả chúng ta đi!" Đội trưởng lại vẻ mặt khẩn trương nói, hơn nữa bày ra tư thái phòng bị. "Xỉu! Ta có tà ác như vậy sao?" Ta cười khổ hỏi Tạp La. "Chỉ cần ngài gật đầu thì quả thật bọn hắn không thể trở về!" Tạp la không sao cả nói: "Có thể tiết kiệm được một số tiền, hơn nữa lại không có di chứng!" "Bày trận!" Đội trưởng sợ tới mức lập tức hô to lên, hơn nữa chạy về chỗ đoàn viên của mình. Nhân mã hai bên lập tức động lên, cơ hồ là trong nháy mắt, dưới sự điều khiển của Tạp La, đám người Bì Lỗ lập tức vây quanh Vinh Dự Chi Kiếm Dong Binh Đoàn, 200 Cuồng Long Kỵ Sĩ vây quanh hơn 40 người, còn có 50 Pháp Sư và một cái Kiếm Thánh, lại còn một Khắc Lý bí hiểm và một lĩnh chủ lợi hại như ta nữa, những người bị vây quanh đều lộ ra thần sắc tuyệt vọng. "Làm gì?" Ái Liên Na nhìn thấy hai bên vừa mới nãy còn là bằng hữu, giờ lại đối chọi với nhau cũng có chút không biết làm sao, nàng ở chung với người của Dong Binh Đoàn vẫn không sai. "Lĩnh chủ đại nhân muốn giết chúng ta diệt khẩu à?" Đội trưởng bi phẫn nói. "Diệt khẩu?" Ta nghi hoặc nói: "Ngươi có biết bí mật gì của chúng ta à?" "Ma tinh quặng mỏ là chuyện bí mật trọng yếu cỡ nào, ngươi không chỉ thuận miệng nói cho chúng ta biết, còn muốn cho chúng ta thêm tiền, trên đời có người tốt như vậy sao?" Đội trưởng lớn tiếng nói. "Hắc hắc!" Tạp La hắc hắc cười nói: "Tiểu tử thật đúng là thông minh a!" "Là vậy thật sao?" Ái Liên Na lại bất khả tư nghị nhìn ta hỏi. Trong mắt rưng rưng nước, ta biết chỉ cần ta gật đầu thì người chính nghĩa thái quá như nàng chắc chắn sẽ đứng ở bên Dong Binh Đoàn yếu thế. "Không thể nào!" Ta vội vàng phủ nhận: "Là đội trưởng kia hiểu lầm, ta nói phải đưa thêm thù lao là thật, nhưng không có ý muốn giết người diệt khẩu!" Mặc dù bần đạo là Tam Hại, nhưng cũng không có nghĩa là tà ác a? Chỉ chuyện gì thú vị mới thoáng gây tai họa với người ta một chút mà thôi, chuyện thương thiên hại lí như vậy, một người tu đạo như ta không thể làm được. "Phù!" Ái Liên Na mới nhẹ nhàng thở ra. Tạp La lại sốt ruột nói: "Đại nhân, chuyện về ma tinh quặng mỏ không phải là nhỏ a? Bại lộ ra không tốt với chúng ta!" "Chúng ta không thừa nhận là được, hơn nữa, quặng mỏ Hỏa Hệ ma tinh thạch này hoàn toàn khác với cái mỏ Thủy Hệ kia, cho dù giết bọn họ thì nhiều nhất người ta nhiều nhất chỉ mấy tháng là biết à!" Ta nói với Tạp La: "Cho nên không cần phải diệt khẩu! Hơn nữa chúng ta dẫn dắt bọn hắn đến đây một cách oanh động như vậy, tin tức đã sớm truyền khắp Bác Lạp Tư, nếu chúng ta trở về mà bọn họ chết hết thì ngươi nói người ta sẽ nói chúng ta thế nào đây?" "Gớm!" Tạp La bất mãn nói: "Vậy thì đại nhân cũng không cần phải... vừa ra tay là 50 vạn a!" "Ha ha!" Ta lớn tiếng cười nói: "Ta muốn bọn họ làm tấm gương, chỉ cần mang đến cho ta mối lợi thật lớn, ta tuyệt đối sẽ không keo kiệt! Được rồi, buông bọn hắn ra a!" Trong lòng bần đạo nói, đầu gỗ mộc não như Tạp La này làm sao biết đạo lý thiên kim thị mã cốt chứ? Chỉ bỏ ra 50 vạn mà không biết sẽ có thể điều động bao nhiêu kẻ liều mạng tìm ma thú cho ta đây? ------------------------------- (*)Ngày trước có một ông vua ham mê chơi ngựa, muốn dùng giá thiên kim (1000) trưng cầu thiên lý mã, qua ba năm vẫn không kiếm được một con. Lúc này, trong cung có một tiểu thị thần chức vị thấp lại xung phong nhận việc, đứng ra nói: "Xin ngài giao việc này cho ta." Vua gật đầu đồng ý, không đến ba tháng, người này quả nhiên tìm được ngựa tốt ngày đi ngàn dặm, nhưng khi hắn muốn mua ngựa thì con thiên lý mã này lại chết mất. Hắn suy nghĩ một chút, vẫn tiêu phí 500 kim mua thi cốt con ngựa về. Khi hắn mang theo đầu thiên lý mã về phục mệnh với vua, vua thấy đầu ngựa, phi thường tức giận, nổi giận nói: "Ta muốn ngựa sống, ngươi mua con ngựa chết này về làm gì? Không phải uổng phí 500 kim sao!" Thị thần cười nói: "Xin ngài bớt giận, kim không uổng phí, một con ngựa chết ngài còn nguyện ý mua giá cao, tin tức này mà truyền ra thì mọi người mới tin ngài thật tâm yêu thích ngựa tốt, hơn nữa cũng là người biết hàng, nói chuyện giữ lời, như vậy mới có người tới hiến mã." Sau đó, không tới một năm, quả nhiên vua có được ba con thiên lý mã người khác đến hiến cho. Ngụ ý: Không nên nhìn ích lợi trước mắt, hẳn là nên vì ích lợi lâu dài mà làm ra quyết sách