Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 17
Bà ngoại gật đầu, từ trong không gian giới chỉ của bà lấy ra một cái cự nỏ hắc sắc, dây nỏ thì hoàng sắc, lóe ánh kim quang; thân nỏ dài 1 thước 5, bộ dáng cũng rất giống với thời hiện đại, cũng có lẫy cò. Trên thân có khắc hình dáng một con hắc long, long sí là cánh nỏ, long vĩ là chỗ cầm tay, chỉnh thể được tạo hình vô cùng tinh mỹ. Bần đạo vừa thấy đã cực kỳ thích, từ chất liệu nhìn thấy, không phải là do kim chúc tạo thành.
Bà ngoại nói với ta: "Nếu không phải cháu là cháu ngoại của ta thì cho dù có tán gia bại sản ta cũng không giao nó cho cháu!" Nói xong đưa cho ta.
"Cảm ơn bà ngoại, nó có phải trong truyền thuyết được xưng "Vô Sở Bất Phá" là nõ tiễn cấp thần khí - Nộ Long Chi Bào Hao không?" Sau khi bần đạo nhận lấy, tự tin hỏi ngược lại.
"Di? Không thể tưởng được là cháu còn có kiến thức cao thế này!" Bà ngoại ngạc nhiên nói.
"Cháu xin bà! Bà ngoại, cháu chính là làm luyện kim, sao lại có thể không biết siêu cấp thần khí cung nỏ chi vương này chứ? Đặc biệt là nó có hình dáng độc đáo như vậy!"
"Không sai, chính là nó, cháu sẽ sử dụng chứ?"
"Không, cái này thuộc về bí mật người sử dụng."
"Cái nỏ này cần một lực lượng rất lớn, đừng nói nhân tộc, ngay cả long tộc cũng rất khó mà kéo dây nỏ ra."
"A? Vậy làm sao mà dùng? Mặt trên cũng không có cơ quan à?"
"Trên tay cầm của nó có một khối long tinh, thấy không? Đưa ma lực vào bên trong là nó có thể tự động mở ra, đưa vào nhanh thì mở ra cũng nhanh, đại khái là cần phải phóng thích ma lực tương đương cửu cấp ma pháp là có thể sử dụng tốt. Lực lượng của nó quá lớn, mũi tên bình thường không có cách nào dùng, nếu dùng thì sẽ bị gãy liền. Mũi tên ít nhất một nửa làm từ hắc thiết mới có thể dùng, tốt nhất thì tất cả đều là hắc thiết."
"Bà ngoại, tinh linh đều am hiểu cung tiễn, sao bà không lưu lại?"
"Ai, kỳ thật nó không thích hợp cho chúng ta phát huy tiễn kỹ, chúng ta am hiểu xuất tiễn khoái tốc, dựa vào ma pháp hỗ trợ gia tăng lực công kích. Bản thân nó đã có pháp thuật hỗ trợ, chúng ta thêm nữa không được, hơn nữa tốc độ của nó thật sự chậm, ngay cả ta muốn bắn một tên cũng phải mất năm giây mới kéo được dây nỏ, với thời gian này thì ta đã có thể bắn mấy chục phát, hơn nữa lại cần ma lực cửu cấp. Ma pháp cửu cấp có thể giết mấy trăm người, tầm bắn xa nhất của nó có thể đoạt mạng tướng lĩnh địch. Đáng tiếc là mấy trăm năm nay không có ai chọc đến chúng ta!" Bà ngoại nói.
"Được rồi, bà biết nó được làm từ gì không?"
"Thi thể của hắc long vương, độc giác làm thân nỏ, tủy làm cung nỏ, gân tứ chi làm dây, long tinh làm cơ quan bắn cung. Theo truyền thuyết thì là do Quang Minh thần chế tạo. Được rồi, chỉ có như vậy thôi, còn có hai phần thưởng nữa, bây giờ cháu muốn sao?"
"Không, cháu nghĩ khi nào cần sẽ tìm bà. Có được không?"
"Đương nhiên, lúc nào cũng được, bây giờ đi theo ta, chúng ta đưa vật đó đến nguyên tố tinh linh."
Bà ngoại dẫn bần đạo đi đến một mật thất ở dưới đất, nơi này không có thứ gì cả, chỉ có khắc họa một cự hình ma pháp trận trên mặt đất. Chúng ta đứng trên nó, bà ngoại khởi động trận pháp, trong nháy mắt, chúng ta đã đi tới một thế giới kỳ dị. Nơi này hoa cỏ như người, đại thụ che trời, một tầng bạch vụ mờ ảo bao phủ trong đó, bạch vụ này nồng đậm như ma pháp nguyên tố thật chất. Có rất nhiều tiểu nhân cao hơn thước huy vũ hai cánh bay đi bay lại trong rừng. Thấy chúng ta đến, đều tò mò đi lại, bà ngoại với bọn họ rất quen thuộc, không ngừng chào hỏi. Bà ngoại nói với ta: "Cháu ở đây chơi với bọn họ một lát, bà đi nói chuyện với tinh linh nữ hoàng một chút rồi trở lại đón cháu."
"Dạ, biết rồi!"
Bà ngoại đi rồi, ta lập tức được mấy tiểu gia hỏa kia nhiệt tình vây lấy, bọn họ cứ hỏi này hỏi nọ luôn làm bần đạo có cảm giác sứt đầu mẻ trán a!
Trong đó có một tinh linh đặc biệt tinh nghịch, da tay người khác đều chỉ có một màu, chỉ duy nhất nàng là đủ loại màu sắc, giống như một con bướm bảy màu.
"Bên ngoài có gì vui không?" Nàng nắm lấy ngực áo của ta mà hỏi.
"Đương nhiên là có rất nhiều, giống như cái này." Ta lấy ra một thanh mật đường từ trong không gian giới chỉ, là ta dựa theo đồ ăn ưa thích nhất của Nhã Điển Na mà làm, khi ở cùng với Nhã Điển Na ta cũng bị lây tật xấu thích ăn mật đường, nhưng công nghệ tại thế giới này rất là kém cỏi, làm ta đành phải tự mình động thủ giải quyết. Ta đối với tay nghề của mình cũng rất tự tin, dù là cũng là một sáng tạo độc đáo của Nhã Điển Na sau khi góp nhặt các thủ pháp chế đường trên các thế giới. Bần đạo từng rất là hiếu thuận đưa cho mẫu thân đại nhân một ít, khi ăn xong bà lập tức bị chinh phục, vì "thưởng cho" cực khổ của ta, bà "khẳng khái" lấy kim tệ dựa vào giá cả của ta mà mua!
"Đây là cái gì?"
"Dùng để ăn." Ta cầm lấy một khối bỏ vào trong miệng. Nói giống như vậy.
Nàng lấy một khối trong tay ta, sau khi liếm thử liền lập tức bỏ vào trong miệng, hung hăng nhai mạnh, sau đó dùng tốc độ không thể tưởng tượng lấy hết các thanh mật đường trong tay ta ôm vào trong ngực, liền bay lên trên hô: "Quá ngon, tất cả đều là của ta!"
Đáng tiếc người nàng quá nhỏ, mật đường không ngừng từ trong tay nàng rớt ra ngoài, sau đó bị các tinh linh khác lấy mất, nàng cuống cuồng đuổi theo, kết quả không những không đuổi kịp mà ngược lại càng rớt nhiều, cuối cùng chỉ còn lại hai khối ở trong tay liền vội vàng nhét vào miệng. Nhưng mà thèm quá, đành phải tìm tới ta: "Ngươi còn không? Cho ta vài khối nữa được không?"
"Được rồi." Nhìn nàng tinh linh với bộ dáng đáng yêu, bần đạo làm sao nhẫn tâm từ chối chứ? Chỉ là ta vừa xuất ra một thanh, lập tức đã bị một đống tinh linh bu lại đoạt lấy. Nhìn lòng bàn tay trống trơn, bần đạo hết biết nói gì – đây được xưng là thế giới tinh linh không có tranh đấu sao, cướp đoạt đồ vật so với cường đạo còn chuyên nghiệp hơn!
"Ô …… thật đáng ghét! Ngươi cẩn thận một chút cho ta?"
Vì thèm nhỏ dãi mà sát thương lực của tiểu tinh linh quá lớn, làm bần đạo vô luận thế nào cũng không nói ra được chữ "không". Vừa mới làm động tác cầm lấy, đã bị một đống tinh linh xúm lại như muốn chôn sống. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
"Các ngươi làm gì đó? Còn không đứng lên? Đối đãi với khách nhân như vậy sao?" Một âm thanh uy nghiêm truyền đến.
Lập tức tất cả tinh linh đều bay đi, chỉ có nàng tinh linh rực rỡ kia còn ở lại. Ta nhân cơ hội này đưa cho nàng một thanh mật đường. Nàng cao hứng tiếp lấy. Sau đó, bần đạo bắt đầu đánh giá tân tinh linh mới tới, cũng là thất thải (bảy màu), giống như nàng tinh linh bên cạnh ta.
"Xin mời theo ta." Nàng nói với ta.
"Được!"
Ta đi theo nàng đến dưới một gốc đại thụ, nhìn thấy bà ngoại cùng với một thất thải tinh linh đứng chung một chỗ. Tinh linh cầm mật đường cũng tới, ngồi trên vai ta không ngừng ăn.
"Vị này là nữ hoàng bệ hạ!" Bà ngoại nói với ta.
"Chào nữ hoàng bệ hạ!" Ta vội đến hành lễ.
"Khách nhân tôn quý, ngươi đã cứu tinh linh nhất tộc chúng ta, ta cũng không biết phải cảm ơn ngươi như thế nào!" Nữ hoàng nhìn tinh linh trên vao ta nói: "Uy Na, xuống đây, ngươi đang làm gì vậy? Thật là quá thất lễ!"
"Không sao, để nàng ăn đi, ta không ngại đâu." Ta vội nói.
"Mẫu thân, thật sự rất ngon, người nếm thử đi!" Nàng bay đến bên cạnh nữ hoàng, đưa vào trong miệng nữ hoàng một khối, sau đó đưa cho bà ngoại một khối: "Người cũng nếm thử đi."
"Thật không sai, đồ ngon thế này cũng là lần đầu ta ăn!" Nữ hoàng nói: "Được rồi! Vào chính sự đi, ngươi tùy lúc đều có thể tìm ta đưa ra ba điều kiện, nếu như ngươi chết, điều kiện sẽ bị hủy, được chứ?"
"Được rồi, dù sao ta cũng còn có nhiều thời gian."
"Còn nữa, bởi vì thân thể ngươi bị phong ấn, lần trước ta đã đáp ứng bà ngoại ngươi, chấp thuận ngươi tìm một tinh linh thiêm định khế ước, bây giờ ngươi có thể tìm, nhưng mà ngươi phải để bọn họ tự nguyện mới được!"
"Tất cả đều có thể?" Ta nghiêng đầu nhìn về Uy Na.
"Uy Na là hoàng tộc, nàng có thể không làm được!" Bà ngoại giành nói.
"Thiêm định khế ước có thể đi ra ngoài chơi sao? Mẫu thân?" Uy Na hỏi.
"Đúng vậy, hài tử. Ngươi muốn đi với hắn?" Nữ hoàng kinh ngạc hỏi.
"Ân, con muốn ra ngoài chơi, còn muốn mỗi ngày được ăn cái này!"
"Như vậy sao được, ngài là hoàng tộc mà?" Bà ngoại phản đối.
"Ta nghĩ có thể được!" Nữ hoàng nói: "Uy Na không thích hợp với nơi này, hơn nữa tỷ tỷ nó lại thích hợp kế thừa hoàng vị, ta cũng không hy vọng trong tương lai lại xuất hiện hai nữ hoàng! Uy Na con quyết định chưa?"
"Ngươi có thể bảo vệ ta hay không, rồi mỗi ngày cho ta ăn mật đường nữa?" Uy Na hỏi ta.
"Đương nhiên, ngoài mật đường đủ để nàng ăn, còn có rất nhiều thức ăn ngon khác mà!" Bần đạo vội đáp ứng.
Tiếp theo là tốt rồi, chúng ta thiêm định tinh linh khế ước, loại khế ước này có thể cho chúng ta cùng hưởng ma lực lẫn nhau, nàng cũng có thể bay vào bên trong thân thể của ta. Cuối cùng nữ hoàng nói: "Vì để ngươi có thể bảo vệ nữ nhi của ta cho tốt, ta cho ngươi một kiện lễ vật bảo vệ tính mạng. Giúp ngươi vĩnh viễn có siêu cấp cấm chú thập tứ cấp - Đại Phong Ma Thuật."
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
98 chương
33 chương
164 chương
302 chương
106 chương