Người xem cuồng nhiệt la lên khẩu hiệu "Cuồng Long thiết kỵ, thiên hạ vô địch" Hòa lẫn trong tiếng hoan hô đó, đoàn người bần đạo đắc ý dào dạt về tới khách sạn. "Tuyệt vời, thật sự rất tuyệt vời" Quốc vương bởi vì quá kích động làm cho khuôn mặt đỏ bừng lên, hắn cao hứng nói: "Đây là trận quyết đấu tuyệt vời nhất mà ta từng chứng kiến, "Cuồng Long thiết kỵ, thiên hạ vô địch" Ngươi có nghe được mọi người đều hô lên chứ? Đây là khẩu hiệu dù trong mơ ta cũng chưa chừng nghĩ qua" "Đúng vậy" Thạch Nguyên Hùng Nhị theo lệ thường bắt đầu công phu vuốt mông ngựa, nói: "Theo đó Đại Hán quốc chúng ta cũng có thể có được vinh quanh đặc biệt này. Những cái khác như là: Lang kỵ binh, Thiết Huyết kỵ binh, Dã Man Trọng Trang bộ binh … hết thảy đều vứt sang một bên. Đây đều là công lao trị quốc của bệ hạ a" Trời xanh ơi. Hắn có cách trị quốc sao? Chính là một con heo tùy tiện làm quốc vương tuyệt đối so với hắn mạnh mẽ hơn nhiều. Ít nhất heo cũng không có chèn ép quân thần như ta vậy. Nhưng mà gã quốc vương này luôn được cao hứng, nếu không nhờ lão tử ta làm bàn đạp, chỉ biết hiện tại, ta tám phần đang còn ngồi xổm trong trường học học cái nghi lễ quý tộc chó mà gì đó? Cứ việc Thạch Nguyên Hùng Nhị hư ngôn xảo ngữ, nhưng vẻ mặt của quốc vương thật đúng là ngửi thấy mùi thơm ngon. Dường như chính hắn là một vị quốc vương anh minh thần võ. Bần đạo thật sự nghe không thông, Thạch Nguyên Hùng Nhị tại công phu vuốt mông ngựa tuyệt đối đạt đến thần cấp, thao thao bất tuyệt, liên miên không ngừng đến buồn nôn. Thật sự làm ta mở rộng tầm mắt. nguyên lai công phu vuốt mông ngựa cũng có cảnh giới như thế. Ngắn ngủi vài phút đồng hồ, ta cùng phụ thân da gà ở trên người như muốn rớt xuống khoảng một tấn. Mắt thấy quốc vương cùng Thạch Nguyên Hùng Nhị hai người đang rơi vào tiên cảnh đẹp nhất trần gian, có xu thế ngày càng thêm trầm trọng, ta nhanh chân tìm cơ hội bỏ chạy mất dạng. Chạy ra khỏi khách sạn, mệnh lệnh Cái Thứ mở ra Không Gian Môn quay về lãnh địa, nơi ta đi ra chính là thư phòng của ta tại lãnh địa. Lung lay ma pháp chuông đặt ở tên bàn, chỉ chốc lát sau, quản gia của ta – Vương tiên sinh gõ cửa. Sau khi hắn đi vào, không đợi ta nói chuyện, hắn liền đối với ta bắt đầu phàn nàn oán trách. "Đại nhân a. Ngài rốt cuộc từ đâu mà có một gã pháp sư như vậy chứ?" Vương tiên sinh sầu mi khổ hiểm nói: "Lúc này chỉ mất có mấy ngày công phu hắn tìm ta lấy đi ma pháp vật liệu trị giá mấy trăm vạn. Nếu ngài không sớm có lệnh, ta sớm đã đuổi hắn đi rồi" "Thế à" Bần đạo cười nói: "Hắn nhưng thật ra là bảo bối của ta, bảo bối lớn lắm đấy, bất kỳ ai cũng không được đối với hắn thái quá đó nghe" "Nhưng mà hắn cũng quá phận đi?" Vương tiên sinh nói: "Hơn nữa hắn còn chiếm lấy phòng thí nghiệm của ngài để thực nghiệm không ít lần, vật liệu thì lãng phí quá nhiều, cái gì cũng làm không được" "Việc này không vội, nói sau đi, phòng thí nghiệm của ta về sau là của hắn" Bần đạo cười hỏi: "Bảo hắn chuẩn bị ma pháp trận hắn đã chuẩn bị tốt đấy chứ? Như thế nào lại làm thực nghiệm vậy?" "Mọi việc hoàn hảo" Vương tiên sinh nói: "Đại nhân muốn làm cái gì vậy? Ma pháp trận này tiêu phí cực lớn, mà chỉ sử dụng có một lần, nếu không cần thiết …. Hay là đại nhân không cần dùng nữa đi ha?" "Nó rất tất yếu đấy chứ" Bần đạo cười nói. Từ những động tác gần đây của Quang Minh kỵ sĩ giáo hội ta có thể thấy được, bọn họ đối ta rất "quan tâm" a. Hơn nữa, không chỉ có bọn hắn, mà còn các quốc gia trên đại lục đều chú ý đến ta, tất cả các loại thế lực đều đến thăm dò, cho đến thế lực ngầm lần lượt kéo đến mọi góc ngách ở Bác Lạp Tư thành. Ta muốn bảo trụ cái bí mật này, không dụng ma pháp trận này tuyệt đối không được. Không thể không phí phạm mấy chục vạn, ngẫm lại ta vẫn thấy đau lòng a. "Đúng rồi. Ta bảo ngươi tìm người đi Thánh đô đã xuất phát chưa?" Bần đạo bắt đầu hỏi đến việc chính sự. "Đã xuất phát, chẳng qua mất khoảng hai tháng mới có thể đến. Khi đó ngài đã đã trở lại rồi?" Vương tiên sinh nói. "Ân! Việc này không quan hệ, chẳng qua bọn họ làm người chỉ điểm, ngươi tìm người thích hợp không vậy?" Bần đạo hỏi. "Không có vấn đề gì, bọn họ là đạo tặc thám báo lúc trước quy hàng ở trận chiến Thanh Phong hạp, chính là người bị ngươi bắt được - Tát Đại Mộc, ta xem bọn hắn cũng rất thức thời, hơn nữa đối việc này lại rất chuyên nghiệp. Mà vợ con bọn họ cũng đã sinh sống ở nơi này. Điểm mấu chốt chính là lòng trung thành, bọn họ đối với ngài lúc trước thu nhận cảm động không thôi, chính yếu hơn cuộc sống ở nơi này so với làm đạo tặc gấp trăm vạn lần, thành tâm vì ngài mà phục vụ quên mình" Vương tiên sinh giới thiệu. "Tốt lắm. Cứ như vậy đi" Bần đạo dặn dò: "Chút nữa ta cùng Khắc Lý pháp sư tiến hành thực nghiệm điều trọng yếu nhất, ngươi hãy giữ nghiêm bí mật, cảnh giới ở chung quanh mật thất tăng lên gấp đôi. Đảm bảo an toàn cùng bí mật tuyệt đối" "Vâng, đại nhân. Ta đi an bài việc này" Vương tiên sinh thấy thần sắc của ta, biết sự tình không phải là nhỏ, lập tức khẩn trương lên, cơ hồ nhanh chân chạy đi ra ngoài an bài. Vương tiên sinh vừa đi khỏi, ta đi vào phòng thí nghiệm để gặp Khắc Lý. Nhưng, lúc này hắn đang bộn rộn luyện chế dược tề. Ta biết hắn hiện tại đã tiến vào trạng thái luyện chế, nên không dám quấy rầy, đành đứng một bên quan sát. Bằng không, nếu ta thật sự quấy nhiễu, sự nóng giận của pháp sư là tùy tay công kích ngay. Hiện tại ta không muốn cùng một gã Pháp Thần đối một hai chiêu. Đợi đến khoảng hai giờ, một tiếng nổ mạnh vang lên – Khắc Lý thực nghiệm đã chấm dứt bởi tiếng nổ này. Ta hiện tại đối chính mình nghĩ nghĩ may mắn, quyết định thông minh. Nội trong phạm vi mấy chục thước, ngoại trừ Khắc Lý còn có đứng thẳng lưng ra, tất cả đồ vật này nọ đều vỡ nát, cái bàn gỗ có phụ trợ ma pháp vô cùng cứng rắn dùng để thực nghiệm như bị cự long giẫm đạp thành một đống mảnh vụn. Cả gian phòng thí nghiệm này giống như bị long quyển phong quét qua, nơi nơi đều là mảnh vỡ lăn lốc bừa bãi. Nếu không phải ta tránh xa xa, hơn nữa đứng ở phía sau người Khắc Lý, sợ là ta bị những mảnh nhỏ bay tung tán làm cho bị thương. Loại thực nghiệm ma pháp này thường thường mang theo tiếng nổ mạnh, cho nên pháp sư có kinh nghiệm tại trước khi thực nghiệm xuất ra pháp thuật phòng hộ bảo vệ chính mình. Mà Khắc Lý cũng không ngoại lệ, dù sao hắn cũng đã là Pháp Thần, pháp thuật của hắn cũng không phải bình thường, cho dù hai bên nổ mạnh thì trung tâm ơi Khắc Lý đứng lại không hề gì, ngay cả lông tóc cũng không rối loạn. Biểu hiện ra một Pháp Thần có thực lực cường hãn. Nghe được tiếng nổ mạnh cường đại này, Vương tiên sinh vội vàng chạy tới. Nhìn thấy trên mặt đất đầy dẫy những mảnh nhỏ, sớm đã tức giận phẫn nộ không thôi nhưng rốt cuộc hắn vẫn nhịn không được. "Trời ơi! Hai ngày các hạ đã cho nổ tung đến ba lần?" Hắn phẫn nộ hét: "Lĩnh chủ đại nhân làm nhiều thứ như vậy, và sử dụng phòng thí nghiệm cũng đã nhiều năm, ngay cả một lần nổ mạnh như thế cũng đều không có. Ta không thể không hoài nghi trình độ của ngài có hay không có thể đảm nhiệm thân phận ma đạo sư? Biểu hiện của ngài hiện giờ quả thực chính là phá gia chi tử" "Đại nhân, ngài đã đến" Khắc Lý xoay người nhìn liền thấy ta, lập tức ngượng ngùng nói: "Ngoài ý muốn mà thôi, thật sự là ngoài ý muốn. Cái dược tề kia của ngài rất thần kỳ a, vô luận ta cố gắng làm làm nhưng luôn lấy thực nghiệm thất bại mà chấm dứt" Nói đến đây, hắn có vài phần biểu tình nản lòng. "Ha hả! Không sao, thứ kia đích xác khó luyện, nếu dễ dàng luyện chế thành công, chẳng phải muốn thiên hạ đại loạn sao?" Bần đạo cười nói: "Dù sao phòng thí nghiệm của ta cũng rất nhiều, lần sau ngươi cứ tiếp tục đi ha" Loại "Hỏa Linh đan" này là dược vật nghịch thiên, chính tại tiên giới cũng rất là hi hữu, không chỉ có vật liệu tìm không thấy, hỏa hậu luyện chế nó cũng rất khó nắm chắc, mà thời gian bần đạo đắc đạo lại quá ngắn, quanh quẩn chuyện đánh nhau thôi cũng không đủ thời gian rồi, lấy đâu ra thời gian để học luyện đan cơ chứ. Cũng may ta có sư phụ quá giỏi, lại có một đống sư huynh lợi hại, mấy khỏa đan dược này chính là từ sư huynh của ta - Thái Thượng Lão Quân làm ra. Hiện tại sử dụng một viên liền ít đi một viên. Cho nên mới đả động chú ý của Khắc Lý, nếu hắn có thể luyện chế thành công, ta chẳng khác nào có hơn một đại quân ma thú cường hãn. "Lại tiếp nữa à?" Vương tiên sinh bất mãn nói: "Chính là có một tòa kim sơn cũng không chịu nổi sự phá của?" "Lần sau chuẩn bị cho hắn một địa phương cùng thiết bị kém chất lượng, không tất yếu dùng ma pháp mộc thực nghiệm thai (bàn gỗ có chú ma pháp)" Bần đạo cười khổ nói: "Cái này cũng không có biện pháp mà" "Vẫn là đại nhân hiểu được" Khắc Lý cao hứng nói: "Ta cũng không cần thực nghiệm thai thật tốt để phá hư, chỉ cần vật liệu đầy đủ là được rồi" "Đi đi" Bần đạo đối Vương tiên nói: "Nhất định phải thỏa mãn hắn" "Vâng, đại nhân" Thấy ta nói lời kiên quyết như thế, Vương tiên sinh cũng không có tái ngăn trở. Sau đó bần đạo nói: "Ta cùng Khắc Lý muốn bế quan, ngươi quét dọn ở nơi này đi, sau đó chú ý cảnh giới" "Vâng" Vương tiên sinh nhanh chóng rời đi cái nơi mà hắn thương tâm. Hắn là chủ quản tài vụ, nhìn thấy nhiều thứ quý giá như thế chỉ một lúc biến thành rác rưởi, không đau lòng mới là lạ. "Tốt lắm! Khắc Lý, về chuyện thực nghiệm không vội lắm, nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta hiện tại là ấp quả trứng đó đi" Bần đạo nói lời an ủi đến Khắc Lý. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL "Vâng. Đại nhân, ta hiểu rồi, chúng ta hiện tại bắt đầu luôn chứ?" Khắc Lý hưng phấn hô lên. "Đi thôi" Nói xong, bần đạo mang theo Khắc Lý đi tới mật thất. Mật thất nằm ở phía dưới phòng thí nghiệm, chủ nhân trước đây của trang viên này dùng nó để cất giấu rượu, sau được ta cải biến thành một không gian ngầm rất lớn. Hiện ở trong này bày ra một ma pháp trận cự đại. Ma pháp trận diện tích đạt tới mấy trăm mét vuông, nơi nơi đều có ký hiệu ma pháp, mà mấy cái ký hiệu ma pháp này đều là dụng ma tinh thạch nghiền nát thành bột phấn họa thành, quang mang lấp lánh tràn ngập toàn bộ mật thất, nơi nơi đều có ma pháp dao động nồng đậm. "Ma pháp trận này hiệu quả như thế nào?" Bần đạo nhìn thấy một đống kim tệ cự đại bị nghiền thành bột phấn, không khỏi một trận đau lòng. Nếu tiêu phí nhiều tiền như vậy mà không thể làm cho ta hài lòng, ta không thể không ăn tươi nuốt sống Khắc Lý. "Đại nhân yên tâm" Bàn về vấn đề chuyên môn, Khắc Lý thần tình lập tức bay bổng, hắn hưng trí bừng bừng, giải thích: "Ma pháp trận này là ta ngẫu nhiên học được ở trong một điển tịch ma pháp cổ xưa, sau khi khởi động nó, có thể hình thành một cái pháp thuật "Bình Tế Kết Giới". Chuyên dụng của kết giới này là để ngăn cách khí tức ma pháp, ta cũng đã từng sử dụng qua nó, hiệu quả tương đối tốt, hiện tại tái sử dụng nó thì rất thích hợp. Ta đảm bảo cho dù chúng ta làm ra một cái ma pháp dao động, tuyệt đối cũng không truyền đi ra ngoài" "Tốt lắm. Chúng ta bắt đầu đi" Bần đạo nghe được lời nói của hắn, liền yên tâm không ít, rất khẩn trương bắt tay vào việc. "Đại nhân, mời" Dưới sự dẫn đường của Khắc Lý, ta cùng Cái Thứ cẩn thận tránh né những ký hiệu ma pháp này, đi tới giữa trung ương của ma pháp trận. Sau đó, Khắc Lý nhẹ nhàng vũ động Ám Hắc Long Cốt trượng của hắn để khởi động ma pháp trận. Chỉ thấy toàn bộ ký hiệu ở trên mặt đất đều bừng sáng lên, tiếp theo đó một đạo kết giới vô hình bao vây chúng ta ở giữa. Ta thả thần thức ra, liền phát hiện quả nhiên không thể xuyên thấu qua kết giới mỏng manh này, lúc này mới vừa lòng nói: "Tốt lắm, chúng ta bắt đầu tiến hành"