Đưa Khắc Lý đi, cũng an bài quản gia vương tiên sinh của, sau khi sắp xếp tốt hết thảy cho hắn và tìm cớ biện minh qua loa đối với sự nghi ngờ của Vương tiên sinh về bản lãnh xuất quỷ nhập thần của ta, bần đạo lại quay về Thánh Đô, tích cực chuẩn bị trận quyết chiến cùng dã man trọng trang bộ binh của Kham Mạt Tư đế quốc. Trên thực tế, bần đạo không chút nghi ngờ, cuồng long thiết kỵ của ta nhất định có thể chiến thắng dã man trọng trang bộ binh. Nhưng vấn đề là, ta muốn tận lực đảm bảo thương vong trong phạm vi ít nhất có thể. Đương nhiên, nếu không thường vong vậy thì càng tốt. Tuy rằng kết quả như vậy tương đối khó, nhưng cũng chưa hẳn là tuyệt đối không thể thành công. Ít nhất, bần đạo đã có kế hoạch bước đầu. Nếu hết thảy đều có thể thuận lợi thực hiện thì... hắc hắc! Kết quả đó đối với đại hoàng tử của Kham Mạt Tư đế quốc, tuyệt đối là vô cùng bi thảm. Vì kế hoạch này của ta, bần đạo đầu tiên đi đến Giáo Hoàng cung, mất thật lớn khí lực mới gặp được Tiên Nhã. Lại thật vất vả xua đuổi tùy tùng luôn theo sau nàng, ta cuối cùng mới có được cơ hội ở chung một mình với nàng. Lúc này mới ngắn ngủn mấy ngày không gặp, tiểu cô nương hiện tại không ngờ đã có sự biến hóa thay da đổi thịt. Trước kia nàng chỉ là tiểu cô nương tâm địa thiện lương, ôn nhu dịu dàng, như bây giờ thoáng cái đã biến thành thánh khiết uy nghiêm. Chỉ là giơ tay nhấc chân thôi mà đã toát đã một loại khí chất thần thánh rất tự nhiên. Tựa như nàng nguyên vốn là nữ thần cao cao tại thượng. Loại khí chất này, loại bộ dáng này, bần đạo nhìn thế nào cũng giống như là lần đầu cùng Athéna gặp mặt. Tuyệt đối chính là khí tức của nữ thần. Trong thoáng chốc, ta nhìn đến ngẩn cả người. "Ca ca, ngươi cuối cùng cũng đã đến gặp ta." Tiên Nhã vừa nói, liền lập tức quay trở về nguyên hình, khí chất nữ thần biến mất như băng tuyết tan rã, lại trở về là người bạn tri kỷ với ta mấy năm. Nàng bổ nhào vào trong lòng của ta, hai mắt đẫm lệ u oán nói với ta :" Ta còn tưởng rằng ca ca không quan tâm đến ta nữa chứ?" "Làm sao lại có thể như vậy chứ?" Bần đạo nhẹ vuốt tóc dài màu vàng của nàng, lời nói mang theo tình ý sâu xa :"Ta cho dù là không cần mạng cũng mình, ta cũng phải có được ngươi a! Ngươi chính là tâm can trong lòng ta!" "Ân!" Tiên Nhã bị lời nói rất là buồn nôn của ta làm cho đỏ bừng khuôn mặt, càng rúc sâu hơn vào trong lòng ta, gống như là muốn lao vào trong cơ thể ta mới cam tâm. "Ở trong này có quen không ?Ăn được ngon không? Ngủ như thế nào? Có người dám khi dễ ngươi không? Bọn hắn khi dạy ngươi có hung dữ với ngươi hay không? Nếu như bọn hắn ai dám đối với ngươi không tốt, ta sẽ một lần nữa đập nát cái giáo hoàng cung này trút giận cho ngươi!" Vì ta quá mức quan tâm Tiên Nhã, đem mấy vấn đề liên tiếp hỏi ra, làm cho nàng không kịp trả lời. "Ta ở trong này mọi thứ đều rất tốt!" Tiên Nhã tự nhiên là phi thường cảm động, trong ánh mắt tràn đầy gợn sóng hồi đáp :" Mọi người ở đây đối với ta đều rất tốt, các vị sư phụ đều khen ta thông minh. Bọn họ đều nói là ta siêu cấp thiên tài muôn đời khó gặp!" " Ha ha!" Bần đạo buồn cười nói :"Lũ ngu ngốc này, thiên tài như vậy làm sao có thể tồn tại? Nếu là không có " long linh thảo, ngươi sợ là ngay cả người bình thường cũng không bằng ấy chứ! Đúng rồi, bí mật này ngươi chưa nói cho bọn hắn biết đúng không?" "Không có! Ca ca không phải nói ai cũng không thể nói sao?" Tiên Nhã nói :" Ta ai hỏi cũng không nói, ngay cả Giáo Hoàng ta cũng không nói cho hắn biết. Kết luận cuối cùng của bọn hắn là ta chính là thiên sứ chuyển sang kiếp khác, cho nên mới có thể tuổi còn nhỏ mà đã nắm giữ quang minh ma lực cường đại như vậy. " Ha ha! Toàn là bọn hắn đoán mò thôi!" Bần đạo cười nói với Tiên Nhã :"Trước ủy khuất ngươi ở đây cùng bọn họ ngây ngốc ba năm, sau ba năm ta đảm bảo tới đón ngươi, hơn nữa sẽ không bao giờ tách ra với ngươi nữa!" "Ân!" Tiên Nhã lau lau nước mắt :" Ta hiểu được, ở trong này cũng rất tốt, ta chờ ngươi!" "Đúng rồi, ngươi xem ta mang cho ngươi quà gì đây?" Bần đạo cười đem một chiếc lông vũ của thiên sứ lấy ra đưa cho nàng. "A! Thật xinh đẹp! Cảm ơn ca ca!" Tiên Nhã vui mừng nhận lấy, sau đó ngạc nhiên nói với ta :" Như thế nào bên trong lại ẩn chứ ma lực quang minh hệ khổng lồ như vậy?" Chiếc lông vũ này dài chừng một thước, trắng như tuyết, quang huy chớp động thánh khiết. Cho dù là ai thấy được nó, cũng không khỏi sẽ bị vẻ đẹp của nó chinh phục. Tiên Nhã thích là tất nhiên. " Đây chính là vì lai lịch bất phàm của nó!" Bần đạo lập tức xuất ra miệng lưỡi ngàn năm tu luyện, đem cố sự về chiếc lông chim nghe được từ Khắc Lý, thêm mắm thêm muối nói cho Tiên Nhã nghe, còn đặc biệt thêm vào mấy đoạn về Athéna, bi kịch tình yêu của Romeo và Juliet, cường điệu thành đám điểu nhân chủ thần cực kỳ độc ác, là vô sỉ như thế nào can dự vào tình yêu thuần khiết của một đột thiên sứ thủ hạ, cuối cùng làm cho bọn hắn gặp phải kết cục bi thảm chết trong đọa lạc. Miêu tả của bần đạo về điểu nhân chủ thần là tràn ngập sự khinh bỉ, còn đối với tình yêu của đôi thiên sứ đáng thường kia thì vô cùng đồng tình. Có thể nói bản sự ba hoa chích chòe của bần đạo có thể so sanh với Phật tổ giảng kinh. Làm cho tiểu cổ nương ngây thơ nghe như say như dại, lệ tuôn như mữa. "Oa! Nguyên lai đây là lông vũ thánh khiết của đôi Đọa Lạc Thiên Sứ đáng thương lưu lại, bọn họ thật sự là đáng thương a!" Tiên Nhã vẻ mặt đầy nước mắt nói :" Đây không phải là rất trân quý sao?" Quả nhiên, tiểu cô nương vẫn là rất thích nghe chuyện xưa nha. Cho dù là buồn nôn nhất, nhàm chán nhất, chỉ cần dính đến tình yêu, các nàng đều là sẽ bị hấp dẫn. "Đúng a!" Bần đạo thay nàng lau nước mắt trên khuôn mặt, nói :" Ngươi nhất định phải bảo tồn cho tốt. Còn nữa phải luôn luốn nhớ kĩ bài học kinh nghiệm của đôi tình nhân này. Phân rõ đúng sai, ngàn vạn lần không để cho người ta lừa gạt!" Truyện " "Ân! Ta chỉ nghe lời của ca ca!" Tiên Nhã kiên định nói với ta. "Ân! Như vậy mới là muội muội tốt của ta!" Bần đạo giả vờ nghiêm túc nói. Ha ha! Đại công cáo thành! Chỉ cần có ấn tượng ban đầu làm chủ, ta xem giáo hoàng như thế nào có thể tẩy não nàng nữa. "Đúng rồi, Tiên Nhã, ta tìm ngươi còn có chuyện!" Bần đạo lúc này mới nhớ tới chính sự. "Cái gì vậy?" Tiên Nhã hỏi. " Cuồng long thiết kỵ của ta mấy ngày nữa quyết chiến với dã man trọng trang bộ binh của Kham Mạt Tư đế quốc tại cạnh kỹ tràng, bọn hắn thật là rất lợi hại, tuy rằng chúng ta có thể chiến thắng, nhưng là vì để cho người bên ta ít bị thương vong, ta muốn sử dụng " hữu nghị của Long Tộc một lần!" Bần đạo nghiêm túc nói :" Chờ ta dùng xong, trả lại cho ngươi!" " Không cần, ở trong này ta cũng không dùng đến, hơn nữa ta lại có lông vũ của thiên sứ, hoàn toàn có thể thay thế!" Tiên Nhã vừa đem " hữu nghị của Long Tộc cho ta, vừa nói. " Nhưng ta cảm thấy ngươi vẫn là người thích hợp sử dụng!" Bần đạo khuyên nhủ. " Thật sự không cần!" Tiên Nhã gấp gáp nói :" "Ngươi ở Tinh Linh chi sâm còn phải bắt ma thú, cũng là ngươi sử dụng tốt hơn! Chỗ này của ta một chút chiến đấu cũng không có, cầm cũng là lãng phí." "Vậy chờ ta dùng xong rồi nói sau!" Bần đạo không có cùng nàng tranh luận vấn đề này nữa, chuyển lời nói :"Tiền của ngươi còn có bao nhiêu? Có đủ dùng hay không?" "Còn có mấy trăm vạn nữa, căn bản xài không hết, hay là ca ca dùng đi!" Tiên Nhã đem đưa cho ta nói :"Nơi này cũng không có chỗ tiêu tiền a!" "Hắc hắc! Sau này sẽ có!" Bần đạo sau khi nhân lấy, lại đưa vào bên trong 1000 vạn nữa, trả lại cho nàng nói :"Số tiền này ngươi giữ lấy mà dùng, có thể cứu trợ được không ít người bần cùng khốn khổ." "Ân! Cám ơn ca ca!" Nói cứu trợ người nghèo, Tiên Nhã lập tức ái tâm tràn ra. "Còn có chính là, ngươi sau này có thể sẽ có cơ hội nhìn thấy một vài thứ rất khó gặp được. Tỷ như lông vũ này chẳng hạn, chỉ cần có thể ngươi cũng đừng e ngại, nhất định phải giúp ta mua, biết không?" Kỳ thật đây mới là mục đích chính yếu của bần đạo. Quang Minh giáo hội thứ tốt thật sự nhiều lắm, chỉ từ cất chứa của bà nội đại nhân, cùng với những thứ mà Tắc Văn gia tộc lấy ra trao đổi mà xem thì bọn hắn đã tích lũy đến mấy ngàn năm. Quả thật là không như bình thường a. Lấy thân phận đặc thù của Tiên Nhã, nhất định sẽ có cơ hội nhìn thấy không ít vật phẩm quý trọng, chỉ cần nàng có thể thu mua được cho dù chỉ một hai kiện, cũng không uổng phí ta đây khổ tâm an bài. Lúc này, một vị hồng y giáo chủ đã tới, nói :"Long lãnh chủ các hạ, thời gian không còn sớm, Tiên Nhã tiểu thư còn có lớp cùng với ta đi trước. Ngài có thể lần sau lại đến a?" "Được rồi!" Tên hỗn trướng này tới cũng thật nhanh. Bần đạo đành phải bất đắc dĩ cáo biệt với Tiên Nhã. Đau khổ chia tay Tiên Nhã khóc đến thiên địa hôn ám, bần đạo mang tâm tình nặng nề trở lại tân quán. Vội vàng ăn cơm trưa xong ta liền chạy tới nơi đóng quân của cuồng long quân đoàn. Chuẩn bị thực nghiệm ý tưởng của ta. Đầu tiên để cho Bì Lỗ tập hợp cho ta 1000 cuồng long kỵ binh, nhìn những kỵ binh mặc khải giáp uy phong lẫm lẫm này, trong lòng bần đạo cũng cảm thấy khuây khoả một chút. Xuất ra " hữu nghị của Long Tộc, quả nhiên như ta suy nghĩ, Địa Hành Long xung quanh bởi vì nhiều ít cũng có một chút huyết thống của Long Tộc nên đều thành thật quỳ xuống dưới đất, đem cằm áp đến trên mặt đất, vô cùng tôn kính. Tuy nhiên ngựa xung quanh lại không có cảm giác nào hết. Xem ra hữu nghị của Long Tộc vẻn vẹn đối với ma thú có tác dụng, ngựa là loài cấp thấp không có chút ma pháp nguyên tố nào, căn bản không cảm giác được uy nghiêm của Long Tộc. Đây cũng là vì cái gì lúc trước ở trận chiến Thanh Phong hạp ta sử dụng "hữu nghị của Long Tộc gia trì pháp thuật lên các bộ hạ nhưng không có khiến cho vật cưỡi của bọn họ hoảng loạn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https:// Vì để tiến thêm một bước hiểu biết về tác dụng của long uy, ta lại làm một loạt thực nghiệm. Bần đạo phát hiện, chỉ cần khẽ thôi động nó, Địa Hành Long liền đứng ngồi không yên, nếu không phải nhóm kỵ sĩ áp chế thì đã sớm chạy ra xa. Có phát hiện đáng kinh hỉ này, bần đạo đối với trận chiến vài ngày sau, tràn ngập tin tưởng!