Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 141
Vì để làm rõ chân tướng sự thật, ta liền kéo một người đi đường hỏi :"Xin hỏi, đây là có chuyện gì xảy ra?"
"Mới tới đúng không?" Hắn thoạt nhìn giống như là một tên thích nói nhiều.
Ta nhẹ gật đầu, tức thì tên đó đã bắt đầu thao thao bất tuyệt.
"Tiểu cô nương kia là lão nhị trong Thánh Đô tam ma nữ, nói nàng là ma nữ hoàn toàn là do hai người kia liên lụy, kỳ thật nàng là một cô gái tâm địa thiện lương, chúng ta bình thường đều nguyện ý gọi nàng là Thánh nữ!" Hắn thấy ta vẻ mặt mơ hồ, chợt bừng tỉnh che miệng nói :"Ngươi không biết tam ma nữ là ai sao?"
Ta gật gật đầu!
Hắn nói tiếp :"Người thứ nhất chính là Tạp Thu Toa tiểu thư, không có ai biết lai lịch của nàng, chúng ta chỉ biết lực lượng của nàng biến thái kinh người. Nàng tuy rằng nghịch ngợm gây chuyện, nhưng mà coi như có chút khoan dung." Hắn mới vừa nói xong, ta liền nhanh chóng tiếp lời nói :"Nếu không rõ lai lịch, nàng vì cái gì đứng đầu tiên?" Đối với vị Long tiểu thư này, ta vẫn là rất lưu ý. Chắc hẳn Giáo Hoàng cũng không muốn nơi nơi tuyên dương thân phận của nàng, nên mới có hành động giữ bí mật như vậy.
" Đó là bởi vì sự lợi hại của nàng a!" Hắn mặt mày hớn hở nói :" Biết không? Nàng ai cũng không sợ. Ngay cả Giáo Hoàng cũng dám chống đối. Lợi hại nhất chính là, có một lần, một hoàng tử của một quốc gia mới đến Thánh Đô, nhìn thấy Tạp Thu Toa tiểu thư một thân một mình, không ngờ liền có can đảm trêu chọc nàng, còn sờ soạng cái mông của nàng một cái nữa."
Bần đạo ngẩn người, thầm nói, tên ngu ngốc kia toi là cái chắc.
Quả nhiên, hắn tiếp tục nói :"Tạp Thu Toa tiểu thư vẻn vẹn một quyền, liền đem lồng ngực của gia hỏa kia đánh nát, đương trường tử vong. Những tùy tòng của hoàng tử kia thấy vậy phẫn nộ, mấy chục người cùng tiến lên, muốn giết Tạp Thu Toa tiểu thư báo thù cho chủ tử. Kết quả cũng bị Tạp Thu Toa tiểu thư ba quyền hai cước đánh ngã hết. Nghe nói hầu hết đều là đương trường tử vong.
"Sau đó thì sao?" Bần đạo tiếp tục hỏi.
"Sau đó chúng ta đều nghĩ Tạp Thu Toa tiểu thư sắp gặp họa rồi, ai dè Giáo Đình không ngờ không có ý trừng trị nàng mà ngược là còn đem quốc gia của hoàng tử kia giáo huấn một trận. Ngài nghĩ xem, bối cảnh của Tạp Thu Toa tiểu thư này cường đại cỡ nào chứ? Chúng ta đều đoán nàng chính là con tư sinh của Giáo Hoàng."
"Ha ha!" Bần đạo nhịn không được cười vài cái, sau đó thuận nước đẩy thuyền nói :"Tuyệt đối chính là như vậy!"
"Hắc hắc!" Hắn cười gượng hai cái, nói tiếp :"Bài danh đệ nhị chính là vị Ái Liên Na tiểu thư này, nàng chính là con gái một của quân đoàn trưởng cuồng tín giả quân đoàn."
"A! Chẳng trách lại có khí thế như vậy!" Bần đạo giờ mới hiểu được.
"Đang cùng giằng co với nàng chính là đám bại hoại của Tắc Văn gia tộc, bọn hắn ở khắp nơi trong Thánh Đô làm chuyện xấu, ăn cơm không trả tiền, còn ép mua ép bán, Lệ Đê Ô tiểu thư bài danh thứ ba chính là người của gia tộc bọn họ. Phải nói cả ba nàng đều là những cô gái đẹp nhất ở Thánh Đô, tuy nhiên lại bị gọi là ma nữ, đa phần nguyên nhân là do Ái Liên Na tiểu thư mang lại."
"Vậy vị Ái Liên Na tiểu thư kia như thế nào? Nàng cũng dính líu đến những việc đó sao?" Bần đạo nghi hoặc hỏi.
" Cũng không phải như vậy. Ái Liên Na tiểu thư tuy rằng chung quy vẫn đứng ra che chở cho bình dân chúng ta, thậm chí không tiếc cùng người của Tắc Văn gia tộc đánh nhau, nhưng mà kết quả thường là tàn khốc. Mỗi lần Ái Liên Na tiểu thư hảo hảo giáo huấn đám ác thiếu của Tắc Văn gia tộc thì bọn hắn cũng đều sẽ trả thù lại gấp bội cái người mà đươc Ái Liên Na tiểu thư ra mặt giúp đỡ. Cho nên mọi người chúng ta thà rằng không cho Ái Liên Na tiểu thư xuất đầu cũng không muốn trêu chọc đám ác thiếu này. Nhưng mà Ái Liên Na tiểu thư lại luôn chủ trì đại nghĩa gì đó, dần dà, bọn hắn ngay cả Ái Liên Na tiểu thư cũng ôm hận." Hắn bất đắc dĩ nói :" Thánh Đô tam ma nữ chính là xuất phát từ nguyên nhân này."
"Lần này lại là vì cái gì nữa đây?" Bần đạo hỏi.
"Còn không phải bọn bại hoại của Tắc Văn gia ăn cơm không trả tiền sao, ai!" Hắn hít một hơi nói :"Như thế nào lại cố tình để cho Ái Liên Na tiểu thư bắt gặp được ở đây? Lần này nếu như đánh nhau, Tắc Văn gia lần sau trở lại còn không đem cái tiệm cơm này đập nát đi a?"
Đã biết chân tướng của sự việc thì dễ giải quyết. Bần đạo chen chúc đi lên phía trước, tính toán nghiêm túc thưởng thức trận chiến mỹ nữ đấu dã thú.
Chỉ thấy tình thế bên trong dần dần khẩn trương lên. Lão đại Khắc Lâm của Tắc Văn gia phẫn nộ hướng Ái Liên Na tiểu thư nói :"Xú nha đầu thích xen vào việc của người khác, ngươi thực muốn tìm cái chết phải không?"
"Không trả tiền thì đừng nghỉ đến việc rời khỏi đây. Chính vì đám bại hoại các ngươi mà làm hạ thấp danh dự của Giáo Đình, chẳng trách các ngươi ngay cả thần khí của gia tộc mình giữ không được, đây tuyệt đối là sự trừng phạt của Quang Minh thần ban cho các ngươi." Thanh âm thanh thúy của tiểu cô nương vang dội khắp tứ phía, làm cho bần đạo cực kỳ dễ nghe thấy.
Bất quá, đánh người không đánh mặt, mắng người không vạch khuyết điểm, nàng lần này xem như là chọc vào tổ ong vò vẽ rồi.
"Chết tiệt! Ta một ngày nào đó sẽ thu hồi lại thần khí. Bất quá trước đó ta phải giáo huấn ngươi!" Hắn phẫn nộ nói :"Lên cho ta, đừng đánh chết là được!"
Bảy tám tên tay chân sau lưng hắn đã sớm nhịn không được, nghe được lời nói của Khắc Lâm tức thì cùng nhau xông tới. Hiển nhiên, bọn hắn cùng tiểu cô nương này đánh nhau cũng không phải là ngày một ngày hai, bọn hắn đối với chiêu thức của Ái Liên Na tiểu thư đã là rất quen thuộc, cơ bản đều là du đấu, không bao giờ dám ngạnh đấu thiết trượng của nàng, chỉ là chuyển động vây xung quanh nàng, ý đồ tiêu hao thể lực của nàng.
Chính vì thế mà trận chiến này liền trở thành màn biểu diễn cá nhân của Ái Liên Na tiểu thư. Chỉ thấy nàng đem thiết trượng múa vù vù, làm cho mấy quý tộc khắp nơi tán loạn. Tình thế mặc dù trông tốt đẹp, nhưng mà bần đạo cũng hiểu được nàng cứ cố đánh như thế thì không thể kéo dài được, một hồi sẽ mệt mỏi.
Bất quá tiểu cô nương này hiển nhiên cũng không phải ngọn đèn không dầu. Thiết trượng của nàng múa rất có tiết tấu, dường như có chút bản lĩnh, vẫn là đem mấy tên gia hỏa không kịp trốn tránh rơi vào phạm vi công kích của nàng. Cũng không để ý đến mấy người đó thỉnh thoảng đánh lén tạo ra những vết thương trên người mình mà chỉ là tìm cơ hội tốt hung hăng nện cho mấy tên gia hỏa xui xẻo bị mình bắt được cho một trận.
Đáng thương cho những tên đó đương trường bi đánh bay đi mấy thước, sau khi rơi xuống đất thì lộn mèo thêm vài vòng nữa rồi trực tiếp hôn mê, xương sườn ít nhất cũng là bị gãy vài cái, theo ta thấy nàng đã có lòng lưu thủ, chứ không kết quả tuyệt đối là bọn hắn lập tức chết ngay tại chỗ.
Trên người Ái Liên Na tiểu thư cũng đã trúng một vài vết thương, bất quá theo trong miệng nàng ngâm khẽ một tiếng :" Quang Minh thần vĩ đại, tín đồ thành kính thỉnh cầu ngài chữa khỏi." tức thì vết thương trên người nàng cơ hồ lập tức khỏi hẳn.
"Ngất! Vừa chiến đầu vừa niệm chú được hả trời? Hiệu quả còn lợi hại như vậy? Thật sự là biến thái làm cho người ta hâm mộ a!" Bần đạo kinh ngạc nói.
"Việc này thuyết minh sự kiên định tín ngưỡng trong lòng tiểu cô nương!" Khắc Lý giải thích nói :"Tín đồ càng kiên định, pháp thuật hiệu quả càng cao."
"Cuồng tín giả quả nhiên lợi hại!" Bần đạo gật đầu nói.
Ngay mà lúc chúng ta nói chuyện, Ái Liên Na tiểu thư đại phát thần uy, lại đem một tên cùng thanh kiếm của hắn nện trúng. Quý tộc lễ nghi kiếm mảnh khảnh không chịu nổi áp lực, lập tức vỡ thành mấy đoạn, dư thế của thiết trượng chưa hết, tức thì nặng nề đập vào trước ngực của hắn. Đáng thương cho một thanh niên tốt, trực tiếp ngã xuống đất không dậy nổi. Ta phỏng chừng, hắn ít nhất phải nằm trên giường ba tháng.
"Xú nha đầu muốn chết!" Liên tiếp hai người thủ hạ bị trọng thương, hai huynh đệ của Tắc Văn gia nhịn không được xuất thủ.
Hai tên này đều là cao thủ cấp bạch ngân, so với đám phế vật cấp thanh đồng của bọn hắn mạnh hơn nhiều. Phối hợp với nhau cũng tương đối ăn ý, sau một hồi cuối cùng tạm thời át chế được thế công của Ái Liên Na tiểu thư.
Ngay khi ta nghĩ đến kết cục Ái Liên Na tiểu thư sắp xong đời thì nàng lại cho ta một cái kinh hỉ.
Chỉ thấy Ái Liên Na tiểu thư cấp tốc quơ quơ thiết trượng của nàng, tiếng gió vù vù truyền ra thật xa, người vây xem đều bị kình phong do thiết trượng vũ động thổi đến cho tóc tai bay loạn xạ. Mấy tên bại hoại hoàn toàn bị gạt bỏ ra bên ngoài phạm vi thiết trượng vũ động. Nhưng mà cũng không cam chịu rời xa, cứ như vậy vây quanh nàng. Đột nhiên, thiết trượng của nàng rời tay, may theo tiếng xé gió, với tốc độ cao xoay tròn đánh tới Khắc Lâm.
Ai có thể nghĩ đến nàng lại có chiêu thức ấy a! Xem ra đây cũng là lần đầu tiên nàng dùng chiêu này trước mặt người Tắc Văn gia. Thế cho nên Khắc Lâm ngay cả chút phản ứng cũng không có, trực tiếp sợ choáng váng. Đây chính là thiết trượng nặng đến bảy tám chục cân, mang theo xung lượng do Ái Liên Na tiểu thư vũ động nửa ngày tạo ra cho nên lực lượng cực lớn, hơn nữa còn bay đến với tốc độ cao. Khắc Lâm đáng thương sau khi bị nện ngất cũng chưa minh bạch mình tại sao lại xui xẻo như vậy nữa?
Trước ngược Khắc Lâm sau khi bị nện trúng, thì toàn bộ bị lõm vào bên trong, xương ngực đứt gãy không biết bao nhiêu cái. May mắn trên người hắn mang theo một món ma pháp hạng liên dùng để bảo mệnh, sau khi hắn trọng thương té xỉu liền tự động phóng thích pháp thuật Thánh Quang hệ, chậm rãi trị liệu thương thế của hắn. Lúc này mới giữ lại được một cái mạng nhỏ.
" Ta cùng ngươi liều mạng!" Cùng nhau xuất trận là lão nhị Bố Lại Đặc nhìn thấy tình cảnh bi thảm của huynh trưởng, ánh mắt tức thì đỏ lên, tựa như con chó điên đánh về phía Ái Liên Na tiểu thư.
Mà Ái Liên Na tiểu thư đáng thương hiện tại đang còn thất thần. Nàng cũng thật không ngờ chính mình lâm thời nghĩ ra một chiêu có uy lực khổng lồ như vậy. Cư nhiên đem chiến sĩ cấp bạch ngân miễu sát. Nàng tuy rằng thoạt nhìn hung hãn, nhưng mà nói đến giết người, còn không có dũng khí này. Lại liên tưởng đến người mình giết còn là một hậu nhân của một đại nhân vật, phụ thân nhất định rất tức giận, hậu quả nhất định rất nghiêm trọng. Trong nhất thời không ngờ sợ tới mức thất thần.
Mắt thấy kiếm của lão nhị Bố Lại Đặc sắp đâm vào Ái Liên Na tiểu thư thì thời khắc làm anh hùng cứu mỹ nhân của bần đạo rốt cục cũng đã đến.
Truyện khác cùng thể loại
119 chương
7 chương
164 chương
1896 chương