Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 120
"Hừ! Bớt nói nhảm đi" Tổ mẫu cả giận nói: "Không bồi thường tổn thất cho nàng, thì bồi thường tổn thất bên trong Thần Điện cho ta, đây điều là những tác phẩm ngàn năm trước, ai bảo hai tiểu tử bại hoại các người phá hủy hoàn toàn"
Nhìn thấy tổ mẫu nổi khí xung thiên như vậy, bần đạo nhanh chóng thức thời, nói: "Ta bồi thường tổn thất cho tiểu thư Tạp Thu Toa là được chứ gì?"
"Ngươi thức thời đó. Còn có, phụ thân ngươi cùng ta nói về chuyện tranh chấp giữa ngươi và Mỹ Cách Lam đế quốc, ta sẽ không nhúng tay vào" Tổ mẫu nói đến đây, thở dài bất đắc dĩ: "Ai bảo ta là Huyết Tu La chi?"
Ý tứ của nàng ta cũng hiểu được, thân phận của vị tổ mẫu này quá mức nhạy cảm, một khi nàng thật sự nhúng tay vào, như vậy đối giáo hội chịu phản đối quá lớn.
"Khụ! Bọn họ chẳng qua là một đám ngu ngốc, ta căn bản không xem vào đâu, nhưng mà quốc vương bị áp bức lại không có một cái biện pháp gì, mới lấy cớ đến tìm ngài xin hỗ trợ, kỳ thật, ta chẳng muốn giải vây giùm cho quốc vương. Ngài không cần để ở trong lòng" Ta lập tức nói lời an ủi.
"Hảo hài tử! Ta hiểu được tâm ý của ngươi. Chẳng qua, ngươi nếu thật sự không có biện pháp, ta sẽ liều mạng không quan tâm đến chức vị quân đoàn trưởng này nữa chạy tới giúp đỡ ngươi" Tổ mẫu chân thành nói làm bần đạo một trận cảm động.
"Ngài cứ yên tâm đi ha, ta tuyệt đối có ứng sách đối phó mà"
"Vậy là tốt rồi, thời gian không còn sớm nữa, ngươi cùng phụ thân xuống núi đi, nhớ kỹ, trên Minh Thiên yến hội, cũng đừng tìm lấy phiền toái đó" Tổ mẫu căn dặn ta một lần nữa.
"Ân! Thưa vâng, hẹn gặp lại bà nội"
"Hẹn gặp lại, mẫu thân" Phụ thân cũng nói.
Trên đường trở về, ta hỏi phụ thân: "Ngày mai là cái yến hội gì thế"
"Yến hội ngày mai là quân chủ của các quốc gia sẽ tề tựu đến, chiếu theo lệ thường, Giáo hoàng sẽ thiết yến chiêu đãi, kỳ thật, bắt đầu từ ngày mai, là ngày chính thức chúc mừng sinh nhật của Giáo hoàng" Phụ thân ta giải thích.
"Nói đúng ra là sinh nhật của hắn được tổ chức trong vòng một tháng?" Bần đạo hỏi.
"Đúng vậy! Ăn mừng suốt một tháng" Phụ thân trả lời.
"Trời ơi! Thực hủ bại a" Bần đạo mắng thầm.
Trở lại khách sạn, chuyện thứ nhất chính là trở về phòng của mình, bắt đầu nghiên cứu Ám Hắc Thánh Điển. Thứ này có lai lịch lớn như vậy, nên không hề thiếu phong ấn. Cho nên đối vu yêu ở bên trong bần đạo không hề nhìn thấy trực tiếp. Hắn chỉ có thể dựa vào tinh thần lực để cướp đoạt thân thể người khác, ngoài ra cái gì cũng không thể được. Nếu hắn có thể xâm chiếm nguyên thần của bần đạo đã tu luyện mấy trăm năm mới là chuyện lạ? Nói như thế nào ta cũng là Đại La Kim Tiên a. Cái loại tu vi tinh thần này cũng không chịu hạn chế năng lực thân thể. Cho nên, nguyên thần của bần đạo hiện tại vẫn không thay đổi. Vẫn như cũ quá cường đại.
Phái người bảo Tiên Nhã cùng Cái Thứ và hộ vệ hộ pháp của ta đều ở phòng bên ngoài chờ đợi. Lấy quyển sách ra, đưa lực lượng tinh thần quán nhập vào trong đó, quả nhiên có một loại tinh thần lực âm hàn chống lại. Hắn cảm giác được sự cường đại của ta, không dám cùng ta va chạm, nhanh chân lùi về sau, bần đạo phát ra một thông tin, yêu cầu trao đổi.
"Trốn cái gì? Tới đây đi, bằng không ta hủy diệt ngươi đó" Bần đạo đã lâu rồi không nổi lên sự kiêu ngạo, rất nhớ rõ lần cuối cùng là cùng với Nhã Điển Na thu thập mấy tên thiên sứ dám giám thị chúng ta. Thật sự là hoài niệm a.
"Chào ngài! Tôn kính cường giả. Xin hỏi ngài tìm ta có chuyện gì sao?" Một cái thông tin nhún nhường truyền đến.
"Ngươi chính là Pháp Thần trong truyền thuyết – Vong Linh Pháp Thần Bất Lại Nhĩ" Bần đạo hỏi.
"Ta chính là Bất Lại Nhĩ. Nhưng mà tại trước mặt ngài không dám tự xưng là Pháp Thần" Hắn rất khiêm tốn nói.
"Biết ta tìm ngươi làm gì không?" Bần đạo uy nghiêm hỏi.
"Ngài muốn thôn phệ ta sao?" Hắn ngữ khí bắt đầu run rẩy.
"Không phải! Một chút lực lượng này của ngươi không hấp dẫn được ta" Bần đạo là người xuất gia, loại chuyện ác độc đi hủy diệt nguyên thần thì không bao giờ làm?
"Ta đây cũng không biết ngài tìm ta có chuyện gì" Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, rồi nói.
"Ngươi có nghĩ muốn đi ra ngoài không?" Hấp dẫn so với uy áp thường thường có hiệu quả hơn.
"Đương nhiên muốn rồi. Chẳng lẽ ngài giúp ta sao" Hắn với giọng kích động nói.
"Ta có năng lực này" Bần đạo kiêu ngạo nói: "Nhưng mà ta cần động lực a"
"Ta hiểu được, ngài muốn ta làm cái gì?" Hắn cẩn thận hỏi lại.
"Ngươi có muốn là thủ hộ của ta không" Bần đạo cười nói: "Ta cũng không bức ngươi, dù sao ta muốn duy trì phong độ của ta nữa chứ"
"Ta e rằng chỉ có lòng trung thành mà thôi" Hắn do dự một chút mới hạ cái quyết tâm nói: "Tuy rằng, lực lượng của ta so với ngài quá mức nhỏ bé, nhưng ta vẫn hy vọng ngài có thể thu nhận ta làm người hầu"
"Xem ra ngươi ở trong này đã đủ lâu a"
"Đúng vậy, ta cô độc vượt qua mấy ngàn năm. Ta thật sự chịu đủ mọi khổ cực" Hắn bắt đầu nổi lên kích động.
"Được rồi, tại nhìn ngươi có thành tâm, nên ta thu nhận ngươi"
"Cám ơn! Cám ơn chủ nhân" Hắn rất kích động nói năng lắp bắp, liền đưa cho ta một đám linh hồn ấn ký. Có được thứ này, sinh tử của hắn đã hoàn toàn bị ta khống chế"
Bần đạo không khách khí đưa tay nhận lấy, rồi nói: "Ta đi ra ngoài kiếm cho ngươi một thân thể, một hồi sau ngươi đi ra tiếp nhận đi"
"Vâng! Cám ơn chủ nhân" Hắn lúc phát ra thông tin đều run run.
Bần đạo sau khi đi ra, xuất ra Phật Tổ Kim Liên, bắt đầu ở trong đó tìm kiếm. Bất đắc dĩ ở trong này có rất nhiều thứ, tìm hơn nửa ngày mới tìm được một cái có thể sử dụng được. Một cái bình "Huyền Âm Thực Thủy". Thứ này là vật chí âm trong thiên hạ, nó được âm khí tại địa ngục ngưng kết mà thành, tối thích hợp cho vong linh pháp sư dụng nó làm thân thể.
Đã có vật liệu, việc còn lại rất dễ dàng. Bần đạo thi triển pháp thuật Ngũ Hành Biến Hóa, làm cho cái bình Huyền Âm Thực Thủy này kết thành hình người, một thân hình nam tử cao ước chừng 1m70. Sau đó, đem Ám Hắc Thánh Điển hướng bên trên ập vào. Lập tức, một trận âm phong cường đại xuất hiện trong phòng, từ trong sách vô số đạo hắc khí lóe ra, bao quanh cái thân hình kia. Qua một hồi sau mới dần dân khôi phục lại như cũ.
Lúc này, ở trước mặt ta đã xuất hiện một đại pháp sư mặc hắc bào che mặt.
"Đa tạ chủ nhân" Hắn kích động quỳ xuống đất hành lễ.
"Đứng lên đi. Về sau đừng kêu ta là chủ nhân, không được tự nhiên cho lắm, cứ gọi ta là lĩnh chủ đại nhân là được" Bần đạo uốn nắn nói.
"Vâng! Lĩnh chủ đại nhân" Thanh âm của hắn cũng không già lão lắm, chỉ là có bộ dáng lão nhân mà thôi.
"Ngươi, thân phận sau này là thủ tịch ma pháp sư của ta, đúng rồi, lực lượng của ngươi phát huy hoàn toàn rồi à?"
"Không chỉ có thể phát huy ra hoàn toàn, mà chủ nhân cấp cho thân thể này làm cho năng lực của ta tăng lên rất nhiều. Ta hiện tại có thể sử dụng cấm chú pháp thuật cấp 14, thuấn pháp thập cấp ma pháp" Hắn nịnh ta: "Không ngờ chủ nhân có thể đắp nặn ra thân thể trống rỗng, năng lực này chỉ sợ Chủ Thần mới có được?"
"Gọi lĩnh chủ đi" Bần đạo không kiên nhẫn được nữa liền nói, "Cho nên lực lượng của ta về sau ngươi sẽ biết thôi. Lực lượng của ngươi nên thu liễm một chút, ta đối người ngoài nói là ma đạo sư, vong linh pháp sư các ngươi có chứng thực giai vị không?"
"Chúng ta không có chứng thực chính quy, thậm chí ngay cả tổ chức chính quy cũng không có, chúng ta đều là độc lai độc vãng cả" Hắn rất bất đắc dĩ nói: "Nhưng mà ta có thể ngụy trang thực lực ma đạo sư, ở nơi đây, ngoại trừ Giáo hoàng ra, đảm bảo không bất luận kẻ nào nhận biết được"
"Không phải thế chứ. Tên gia hỏa kia lợi hại như vậy sao, thần thuật của hắn so với ngươi lợi hại hơn à? Nhiều nhất là ngang tay thôi" Bần đạo khó hiểu hỏi: "Ngươi nếu tận lực che dấu nên cũng không có thể giấu diếm được hắn?"
"Đúng vậy!" Hắn hồi đáp: "Hắn dùng chính là "Thần thuật" a, hơn nữa lại rất đặc thù. Muốn giấu diếm hắn thì rất khó khăn"
Bần đạo nghĩ nghĩ, không thể để cho Giáo hoàng phát hiện được bên ta có người nguy hiểm như vậy tồn tại, dựa theo lối suy nghĩ thành thói quen của hắn, hắn tất nhiên phòng bị, sau đó phái ngươi đến diệt tuyệt chúng ta mới an tâm. Hừ! Rơi vào đường cùng, ta từ trong Kim Liên xuất ra một cái vòng cổ nhìn hắn nói: "Dùng cái này đi, nếu hắn còn có thể nhận biết được mới là chuyện lạ"
Cái vòng cổ này là tác phẩm của Nhã Điển Na, lúc trước vì muốn chúng ta ba người lẻn vào nhà người ta "cầm" thứ gì đó mà có cố ý chế tạo ra. Ngay cả cảm giác của chủ thần Zeus cũng không phát hiện ra, làm chúng ta hảo hảo ăn một bữa "kim bình quả" của hắn, thiếu chút nữa khiến chúng ta sinh bệnh. Cũng may vật gì đó của Nhã Điển Na không hề thiếu, tiện tay lấy một hai kiện. Vì thế nên ngươi chiếm tiện nghi khá tốt đó.
"Ặc! Trời ạ, hơi thở của ta không ngờ hoàn toàn được ẩn giấu, nếu không phải một thân áo choàng này, người khác sẽ xem ta như là một người bình thường không khác biệt lắm? Mà ở phương diện ma pháp lại có trình tự rất kỳ quái, so với nắm giữ của ta còn muốn cao hơn nhiều lắm. Ta muốn hảo hảo nghiên cứu nó" Hắn rất là cao hứng hứng nói: "Đa tạ chủ nhân! A … không, lĩnh chủ đại nhân"
Thật sự là một gã cuồng nhân ham học hỏi, thậm chí lấy bản thân mình nghiên cứu mà thành vu yêu, nhưng còn có thể bảo trì tâm tính như thế, cũng không đánh mất xích tử chi tâm a.
"Đi theo ta, ta giới thiệu ngươi đến mọi người ở bên cạnh ta, bọn họ không biết năng lực của ta, ngươi cũng đừng nói ra bí mật này" Bần đạo cảnh cáo hắn, "Còn có, tên của người đổi thành Khắc Lý , bằng không một khi tổ mẫu biết được bên người ta còn có người gọi ngươi là Bất Lại Nhĩ thì không an toàn chút nào"
"Vâng! Ta sẽ không nói ra" Hắn vội vàng nói.
Chúng ta đi ra ngoài đi. Đầu tiên hướng Tiên Nhã giới thiệu: "Đây là muội muội của ta, Tiên Nhã"
"Người khỏe chứ" Hắn lễ phép chào hỏi.
"Đây là …. ?" Tiên Nhã bị ta làm cho mông muội, như thế nào lại đi ra thêm một người?
"Hắn gợi là Khắc Lý, là ma pháp sư ta mới mời đến, ngươi về sau nên hướng hắn thỉnh giáo nhiều hơn nữa. Hắn là … ân …. Là ma đạo sư mà thôi" Bần đạo đối Tiên Nhã giải thích nói, đương nhiên còn che giấu tính danh cùng cấp bậc. Nếu nói cho nàng biết ở bên ta có một siêu cấp Pháp Thần, không phải bị dọa cho chết sao hả.
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
134 chương
3399 chương
3808 chương
122 chương
531 chương