Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn
Chương 98
Mười năm sau khi trở về Hoa Quả Sơn Tôn Ngộ Không tuyên bố muốn khai sơn thu đồ đệ phàm là Hầu Tộc đều có thể tham gia thi tuyển.
Thiên hạ Hầu Tộc thanh niên nghe tin lập tức lên đường tới Hoa Quả Sơn tham gia tuyển chọn. Bọn họ trong lòng đều có chung một mục đích đó là phải bái cho được Hầu Tộc truyền kỳ Tề Thiên Đại Thánh làm sư phụ.
Ngày thi tuyển trước Hoa Quả Sơn đứng đầy Hầu Tộc tinh anh bọn họ đều ngưng thần chờ đợi khảo nghiệm tới, đúng giữa trưa trong Hoa Quả Sơn bốc lên sương mù nồng nặc đem tất cả người tới bao phủ vào trong.
Chưa đợi bọn họ kịp kinh ngạc thì từ trong sương mù truyền tới tiếng nói:
- Hầu Tộc các tiểu tử nghe cho rõ đây!! Các ngươi muốn bái Lão Tôn ta làm sư phụ thì cần phải qua nhiều thử thách mới được!! Đây là ải thứ nhất nếu ngay cả nó các ngươi cũng không vượt qua được thì nên cút về hết đi!!
Nghe được tiếng nói đó những thanh niên Hầu Tộc đều kích động vô cùng tranh nhau tiến về trong sương mù. Vào trong sương mù bọn họ liền sinh ra vô số ảo ảnh nào là yêu ma phệ thân, khí số hao tận hồn phi phách tán, nào là đọa lạc luân hồi mãi trong bể khổ.
Đối mặt với các ảo cảnh đó những người tâm cảnh hơi yếu lập tức sợ hãi lui ra chạy trốn đi khắp nơi chỉ có khoảng trăm người là vượt qua được tiến vào cửa ải tiếp theo.
Lúc này trước mặt trăm người vượt ải thành công là một diễn võ trường nghìn thước trong đó có đặt hàng trăm khôi lỗi tay cầm trường côn thần sắc hung hãn nhìn bọn họ trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.
Từ trên cao tiếng của Tôn Ngộ Không lại vang lên:
- Ha Ha!! Chúc mừng các ngươi đã thành công xông qua ải thứ nhất. Đây chính là ải thứ hai muốn vượt qua ải này rất đơn giản chỉ cần các ngươi có thể đem đám khôi lỗi này đánh nát là được.
Nhưng đừng trách ta không báo trước một khi bước vào diễn võ trường thì các ngươi thực lực sẽ bị phong xuống Thiên Cực Cảnh thập nhị trọng cùng những khôi lỗi một dạng hơn nữa thần thông của các ngươi đều không thể thi triển chỉ có thể dựa vào thân thể lực lượng và võ kỹ chiến thắng chúng. Chúc ngươi may mắn!!!
Trăm người dự thi nghe vậy thần sắc lộ ra vẻ do dự vốn bọn họ đều đến đây với quyết tâm bái Tôn Ngộ Không làm sư phụ. Nhưng nhìn thấy hung hiểm của ải thứ nhất đã làm quyết tâm đó vơi đi rất nhiều nay lại nghe ải này còn hung hiểm hơn ải trước trăm lần thì rất nhiều người lựa chọn bỏ cuộc. Cuối cùng thì chỉ có ba mươi người đủ can đảm bước vào ải.
Ba mươi người này vừa vào ải thì cảm thấy bản thân thực lực đúng là bị phong ấn xuống Thiên Cực Cảnh thập nhị trọng chưa đợi bọn họ kịp thích nghi thì đám khôi lỗi trước mặt đã lao tới tấn công.
Ba mươi người này lập tức lâm vào cảnh bị vây công bọn họ chỉ có cách tự mình thi triển các loại vũ kỹ tự mình nghênh kích. Lúc đầu nhờ vào ưu thế vũ kỹ biến hóa xảo diệu bọn họ ổn chiếm thượng phong đập nát nhiều khôi lỗi.
Nhưng càng kéo dài thì bọn họ bắt đầu hao tổn pháp lực bị đám khôi lỗi không biết mệt mỏi ép vào tuyệt cảnh. Mới một lúc mà đã có hai mươi người bị đánh trọng thương bay khỏi lôi đài. Chỉ còn mười người có thể tiếp tục ở lại chiến đấu trên cơ thể mười người này cũng đã nhiều chỗ bị thương nhưng bọn họ không chút lui bước vẫn hiên ngang xông lên trong đó có một thiếu niên càng giống như điên cuồng liều mạng bất chấp tổn thương công kích khôi lỗi những người khác cũng bị hắn kích thích càng thêm liều mạng chiến đấu.
Cuối cùng dưới sự liều mạng của mười người trăm con khôi lỗi đã bị đánh nát bản thân bọn họ cũng bị trọng thương chỉ còn nửa cái mạng trong lúc bọn họ đang nằm thở trên mặt đất thì một luồng bạch quang chói lóa bao phủ bọn họ. Đợi bọn họ phản ứng kịp thì đã phát hiện mình đang ở trong sơn động xung quanh tiếng nước chảy róc rách ở trung tâm sơn động có một kim giáp hầu tử đang ngồi nhìn mười người nói:
- Chúc mừng các ngươi!! Các ngươi đã chính thức trở thành ta Lão Tôn đệ tử!!
Mười người nghe vậy sửng sốt một lúc rồi lập tức quỳ xuống nói:
- Chúng đệ tử đa tạ Đại Thánh thu nhận!!
Tôn Ngộ Không nghe vậy nói:
- Cái gì mà Đại Thánh chứ!! Phải gọi là sư phụ!!
Mười người nghe vậy hô to:
- Vâng thưa sư phụ!!
Tôn Ngộ Không hài lòng gật đầu nói:
- Các ngươi đã là ta đệ tử thì từ hôm nay các ngươi cũng sẽ là họ Tôn biết chưa!!
- Chúng đệ tử tuân lệnh!!
Mười người cùng hô to lần nữa.
Tôn Ngộ Không hài lòng nhìn bọn họ một lượt sau đó dừng lại trên người thiếu niên lúc nãy hung hăng nhất nói:
- Tiểu tử ngươi tên gì?
Thiếu niên đó nhìn Tôn Ngộ Không nói:
- Thưa sư phụ đệ tử tên là Tôn Thân!!
Tôn Ngộ Không nhìn Tôn Thân gật đầu nói:
- Lúc nãy ngươi làm rất khá!! Có phong phạm của Lão Tôn ta năm đó vật này thưởng cho ngươi!!
Nói xong hắn ném một Cổ Tiên khí cấp bảo vật về phía Tôn Thân. Tôn Thân trong ánh mắt ngưỡng mộ của các đồng môn đem bảo vật thu vào. Tiếp đó Tôn Ngộ Không bắt đầu giảng giải về tu luyện chi đạo cho mười người tận tình giải đáp các nghi vấn. Có thể thấy hắn thật lòng muốn truyền lại tất cả cho mười người.
.......................
Thời gian thấm thoát đã trăm năm trôi qua khoảng thời gian này Tôn Ngộ Không mỗi ngày trừ việc uống rượu cùng các huynh đệ ra thì đều dành hết thời gian còn lại dạy dỗ cho mười đệ tử.
Mười người dưới sự dạy dỗ của hắn thực lực đều nhanh chóng tăng lên thành có thể độc đương một mặt cường giả nhất là Tôn Thân thực lực của hắn tăng lên nhanh nhất hôm nay đã là Đại Tiên cấp cao thủ cơ hồ có thể sánh Tôn Ngộ Không năm đó.
Hôm nay Tôn Ngộ Không đang như thường lệ đốc thúc các đệ tử luyện công thì đột nhiên có một hầu nhi chạy vào báo:
- Bẩm báo đại vương bên ngoài có một người tự xưng là sư đệ của đại vương là Trư Bát Giới xin vào gặp!!!
Tôn Ngộ Không nghe vậy nói:
- Mau dẫn hắn vào đây!!
Hầu nhi nghe lệnh ra ngoài chốc lát sau nó dẫn theo một hán tử béo mập mình đầy vết thương vào. Hán tử vừa thấy Tôn Ngộ Không thì khóc nói:
- Đại sư huynh ngươi nhất định phải nhanh đi cứu mọi người a!!!
Tôn Ngộ Không thấy vậy chạy tới đỡ Bát Giới dậy hỏi:
- Bát Giới ngươi không phải đang cùng sư phụ ở Đại Lôi Âm Tự sao? Sao bây giờ lại bị thương thế này là ai làm?
Trư Bát Giới nghe vậy khóc nói:
- Là do thiên ma từ Thiên Ma Giới xông ra làm!! Bọn chúng do một Thiên Ma Vương dẫn dắt đột kích Đại Lôi Âm Tự đánh trọng thương Như Lai giết chết rất nhiều Bồ Tát, La Hán. Hiện giờ sư phụ, Sa sư đệ và Tiểu Bạch Long đều đang bị vây bên trong đệ là do họ mở ra một con đường máu mới có thể tới đây gắp huynh. Sư huynh huynh nhất định phải nhanh chóng tới cứu mọi người!!!!
Tôn Ngộ Không nghe vậy gật đầu nói:
- Được!! Được!! Ta lập tức đi ngay đây!!
Nói xong hắn lấy ra Kim Cô Bổng đang muốn thi triển Cân Đẩu Vân thì sau lưng vang lên tiếng hô:
- Sư phụ khoan đã!! Đệ tử cũng muốn cùng đi!!
Tô Ngộ Không quay đầu lại thấy Tôn Thân ở phía sau cũng lấy ra thiết bổng theo mình bay lên thì nói:
- Tốt!! Hảo đồ nhi hôm nay chúng ta cùng đi cứu ngươi sư công!!
Nói xong hai người cùng thi triển Cân Đẩu Vân mang theo Trư Bát Giới chạy về phía Đại Lôi Âm Tự.
Ba ngày sau ba người tới trước Đại Lôi Âm Tự thì thấy trong tự lúc này tràn đầy thiên ma đang tứ ngược, chém giết ở trung tâm là Như Lai đang bị vây trong một hắc sắc cầu,bên cạnh hắn là sư phụ của Tôn Ngộ Không Đường Huyền Trang đang bị đông cứng lại trong lúc giải cứu.
Tôn Ngộ Không thấy vậy cầm Kim Cô Bổng xông lên đánh giết điên cuồng mở ra một đường máu tiến tới chỗ hai người khi tới gần hắn vung gậy gầm lên:
- Xú thiên ma Tan Xác cho Lão Tôn!!
Một gậy manh theo lực vạn cân giáng thẳng xuống hắc sắc cầu làm nó nổ tung thành vô biên hắc khí bao phủ Tôn Ngộ Không và Đường Tăng vào bên trong. Tôn Ngộ Không thấy vậy một mặt bảo hộ đang hôn mê Đường Tăng một mặt ngưng thần cảnh giác đề phòng đánh lén.
Đang lúc Tôn Ngộ Không toàn lực đề phòng thì bất chợt sau lưng hắn truyền tới một trận đau nhói theo bản năng hắn vung Kim Cô Bổng về phía sau đồng thời nhanh chóng bay ra xa. Khi bay đủ xa hắn trông lại thấy người đánh lén thì hoàn toàn kinh hãi nói:
- Sư phụ sao lại là ngươi?
Người đánh lén Tôn Ngộ Không chính là Đường Tăng. Chỉ thấy lúc này hắn nhìn Tôn Ngộ Không lạnh lùng nói:
- Con khỉ sao không thể là ta? Hôm nay chỉ cần ta giết ngươi thì sau này ta nhất định sẽ càng được Như Lai Phật Tổ coi trọng!! Nên vì tương lai của ta hôm nay ngươi chỉ có thể chết!!
Nói xong hắn lạnh lùng thân hợp thiên đạo công tới chỗ Tôn Ngộ Không. Tôn Ngộ Không lúc này tuy đau lòng muốn chết nhưng cũng không khoanh tay chờ chết vung Kim Cô Bổng phản công. Nhưng do bị đánh lén trọng thương từ trước cộng thêm không gian này lại bày xích lực lượng của hắn cho nên hắn nhanh chóng bị ép xuống hạ phong không sức đánh trả.
Ngay lúc hắn chuẩn bị khoanh tay chờ chết lúc thì bên tai bỗng vang lên tiếng của Tôn Thân:
- Sư phụ!! Ta tới cứu ngươi đây!!
Sau tiếng quát là một Tôn Thân toàn thân thiêu đốt lửa đỏ đang hung mãnh giết vào không gian hắc ám cứu trợ Tôn Ngộ Không. Tôn Ngộ Không thấy vậy quát lơn:
- Đồ ngốc!! Tới đây làm gì mau chạy đi!!
Tôn Thân nghe vậy không trả lời chỉ hung mãnh lao về phía Đường Tăng chém giết nhưng lực lượng chênh lệch quá xa dù có liều mạng sau hai ba chiêu hắn cũng chịu không nổi toàn thân nứt vỡ hắn dung sức tàn ôm lấy Đường Tăng quát to:
- Sư phụ người mau chạy đi!! Con muốn cùng chết với Yêu Tăng này!!
Nói xong cơ thể trương to thành quả cầu thịt ép Đường Tăng vào trong chuẩn bị tự bạo. Tôn Ngộ Không thấy vậy quát to:
- Không!! Mau dừng lại a!!
- Ầm ~~ Ầm ~~ Ầm
Đáng tiêc là hắn kêu quá chậm tôn Thân đã nổ tung thành triệu mảnh sóng nhiệt do đó sinh ra cũng nhấn chìm cả Tôn Ngộ Không vào trong. Khi Tôn Ngộ Không phản ứng kịp thì lại thấy bản thân trong một không gian như biển luc73 trước mặt hắn là Tôn Thân còn nguyên vẹn.
- Tôn Ngộ Không ngươi cho ta chết đi!!
Tôn Thân hét lên một tiếng hóa thành chân thân Lục Nhĩ Mi Hầu mang theo Tổ Tiên khí thế giết hướng Tôn Ngộ Không. Sự việc liên tục thay đổi khiến Tôn Ngộ Không không kịp phản ứng thoáng chốc đã bị Lục Nhĩ nuốt lấy cơ thể chỉ còn dư lại một đạo tàn hồn điên cuồng la lên:
- Lục Nhĩ sao ngươi có thể còn sống?
- Người chết không cần biết nhiều!! Ngươi chỉ cần biết từ hôm nay ta sẽ thay ngươi là Hầu Tộc chí tôn là được. Chết đi!!
Lục Nhĩ cười lạnh đánh một chưởng về phía tàn hồn Tôn Ngộ Không muốn hoàn toàn giết chết hắn nhưng lúc này dị biến lại phát sinh từ không gian bắn ra một đạo kiếm khí hóa giải công kích của Lục Nhĩ cứu đi Tôn Ngộ Không.
Lục Nhĩ thấy vậy đại nộ cầm theo trường côn chuẩn bị truy sát nhưng thế giới lửa dưới chân hắn lại xoắn lại keo hắn xuống rồi đưa hắn thẳng tới chỗ Đế Tân. Đế Tân nhìn hắn nói:
- Lục Nhĩ chuyện làm thế nào rồi?
Lục Nhĩ nghe vậy quỳ xuống nói:
- Bẩm thánh vương sự tình tất cả đều thuận lợi nhưng tới cuối cùng lại xuất hiện một đạo kiếm quang cứu đi tàn hồn của Tôn Ngộ Không.
Đế Tân nghe vậy gật đầu nói:
- Việc này không sao trẫm biết người cứu hắn là ai!! Ngươi cứ yên tâm luyện hóa máu thịt linh hồn của Tôn Ngộ Không đi phải nhanh lên vì kế hoạch của trẫm chỉ còn ba tháng nữa là chính thức bắt đầu.
Tôn Thân nghe vậy cung kính nói:
- Xin thánh vương yên tâm trong vòng ba tháng thuộc hạ nhất định sẽ hoàn toàn luyện hóa tất cả của Tôn Ngộ Không toàn lực phối hợp kế hoạch của ngài!!
Đế Tân nghe vậy gật đầu nói:
- Tốt!! Ngươi lui ra đi!! Trẫm cần làm mấy cuẩn bị cuối cùng.
- Vâng!!
Tôn Thân nghe vậy cung kính lui ra để lại Đế Tuấn ở trong sơn động chuẩn bị những bước cuối cùng của kế hoạch.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
1000 chương
263 chương
65 chương
50 chương