Trường Sinh Bất Tử Chi Ta Là Đế Tuấn
Chương 244
Đông Ngoại Châu!
- Ầm! Ầm! Oanh! Đùng!
Sâu trong tinh không phía trên Thành Hàm Dương hai người Hồ Hợi và Vũ Chiếu dốc toàn lực chiến đấu làm cho không gian xung quanh không thể nào chịu nổi bốn phía nhật nguyệt vô quang thiên địa thất sắc.
- Thập Ma xuất!!
Vào lúc này Hồ Hợi bỗng nhiên ngẩng đầu lên trời hét vang một tiếng tiếp theo đó chỉ thấy quanh người hắn cuồn cuộn không ngừng phun ra hắc khí.
- Grao!
Qua một lúc số hắc khí đó từ từ ngưng tụ lại thành hình dạng của mười con Ác Ma hung mãnh gầm to khí thế của mỗi con đều tuyệt không yếu hơn bản thể Hồ Hợi nửa phần.
- Giết!
Hồ Hợi quát to lên một tiếng Thập Ma lập tức đồng loạt xông lên vây công Vũ Chiếu.
- Ầm! Ầm!!
Vũ Chiếu dù cho có là cường giả Tổ Tiên thập bát trọng thiên cũng không thể nào chống nổi sự vây công của mười một cường giả thập thất trọng thiên đánh một hồi đã dần dần bị đẩy vào thế hạ phong.
- Ha ha ha ha.... Vũ Chiếu ngươi đã hoàn toàn thất bại rồi! Chuẩn bị chịu chết!!
Hồ Hợi cười lạnh nhìn Vũ Chiếu nói.
- Không, không lão sư! Xin người giúp đệ tử lần nữa! Xin cho đệ tử thêm lực lượng! Cho đệ tử thêm lực lượng!!!
Vũ Chiếu nghe vậy thì không cam lòng phẫn uất kêu lên.
- Nếu không địch lại vậy thì thức tỉnh kiếp trước đi. Sau đó nạp lấy công đức thiên hạ cho bản thân sử dụng như vậy thì có thể đánh bại Hồ Hợi rồi!!
Giọng nói của Hồng Quân đột nhiên vang lên trong đầu Vũ Chiếu.
Thức tỉnh kiếp trước? Thức tỉnh Đại Đức Tôn??
Vũ Chiếu nghe vậy thì kinh hãi kêu lên một tiếng sau đó sắc mặt trầm xuống. Trước đây lực lượng tăng thêm nhưng Vũ Chiếu vẫn không lựa chọn thức tỉnh ký ức kiếp trước bởi vì nàng biết rõ một khi thức tỉnh ý chí của kiếp trước nhất định sẽ sinh ra trùng kích với ý thức hiện tại như vậy rất có khả năng là nàng sẽ bị Đại Đức Tôn thôn phệ mất. Đó là chuyện nàng trăm vạn lần không muốn nhưng lúc này nàng lại đang bị Hồ Hợi áp chế làm sao có thể thoải mái báo thù được chứ?
- A!
Sau một lúc suy nghĩ chỉ thấy Vũ Chiếu rống to một tiếng toàn thân bắn ra hàng tỉ hào quang màu hoàng kim đẩy lùi Hồ Hợi và Thập Ma của hắn lại đồng thời trên cơ thể cũng phát ra tiếng rắc rắc mạnh mẽ.
- Vù!
Trong chớp mắt quanh thân cơ thể Vũ Chiếu xuất hiện vô số công đức.
- Thiên hạ công đức, trở về!!
Vũ Chiếu lại quát lên một tiếng trong lúc nhất thời tất cả công đức ở khắp Âm, Dương hai giới đều tụ tập đến trước người nàng tạo thành một tinh thể vàng kim óng ánh mười tám màu.
- Kiếp trước ý thức của ta và ngươi dung hợp. Ta không yêu cầu cao chỉ cần ngươi giúp ta hủy diệt Thành Hàm Dương tiêu diệt Đại Trăn là được!!
Vũ Chiếu nhìn vào tinh thể hoàng kim trước người trịnh trọng nói.
- Như ý của ngươi!!
Từ trong tinh thể vang lên giọng nói của một nữ tử.
- Vù!
Sau đó tinh thể lập tức nhập vào cơ thể Vũ Chiếu vô số công đức cũng cùng lúc nhập thể.
- Ầm! Ầm! Ầm!
Trong lúc nhất thời lực lượng của Vũ Chiếu tăng lên vô số lần từng đóa tường vân không ngừng từ trong cơ thể nàng tỏa ta tạo thành một biển lớn bao phủ Vũ Chiếu và Hồ Hợi lại.
- Đức Dày Thiên Địa!!
Chỉ nghe Vũ Chiếu quát lên một tiếng điều động công đức xung quanh dồn hết vào Đại Đức Chi Ấn công thẳng về phía Hồ Hợi.
- Tới đây!
Hồ Hợi thấy vậy cũng quát lên một tiếng sau đó cùng với Thập Ma xuất ra một chưởng cương.
- Ầm!
Tiếp theo chỉ nghe một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Hồ Hợi nhất thời bị đánh bay ra ngoài Thập Ma mà hắn triệu hồi đều bị đánh nát.
- Ha ha ha... Giết! Hôm nay trẫm nhất định phải giết ngươi sau đó hủy Thành Hàm Dương!!
Vũ Chiếu điên cuồng cười to một tiếng rồi tiếp tục điều động thiên hạ công đức công về phía Hồ Hợi.
......
- Tại sao thiên hạ công đức lại biến động như vậy chẳng lẽ Đại Đức Tôn cũng thức tỉnh rồi?
Cùng lúc này quần hùng đang quan sát cuộc chiến ở trong Vô Cực đột nhiên cảm nhận được sự biến đổi trong thiên địa thì cùng lúc cả kinh kêu lên.
- Đức không ngờ ngươi cũng chọn lúc này để Vũ Hóa sống lại! Đúng là muốn chết hôm nay ta nhất định phải hủy diệt ngươi!!
Ở phía xa sau khi tạm thời đánh lui Phục Hi Mệnh Số cũng lập tức cảm nhận được Đại Đức Tôn Vũ Hóa trở về hét to lên một tiếng sau đó quay người lại muốn bay vào trong thiên địa.
- Mệnh Số chưa diệt được ta ngươi đừng hòng đi đâu!!
Phục Hy thấy vậy thì quát lên một tiếng xông lên chặn đường của Mệnh Số chỉ thấy lúc này toàn thân hắn đều là những vết nứt vô cùng kinh khủng nhìn qua giống như là có thể sụp đổ bất cứ lúc nào nhưng sự kiên định trong mắt vẫn không chút suy giảm quyết chí cản đường Mệnh Số lại.
- Sâu thịt đáng ghét chết đi cho ta!!
Mệnh Số thấy vậy quát lên một tiếng rồi vung quyền tấn công Phục Hi.
- Ầm! Ầm! Ầm....
Cuộc chiến lập tức bắt đầu, một hồi lâu sau chỉ thấy tuy Mệnh Số toàn diện áp chế đối thủ chiếm thế thượng phong tuyệt đối nhưng Phục Hi lại quyết tâm hy sinh liều chết cản đường làm cho hắn không thể nào trở về trong thiên địa giải quyết Đại Đức Tôn.
- Sâu thịt đáng ghét ngươi đừng tưởng làm như vậy là ta không còn cách giải quyết Đại Đức Tôn! Xem đây!!
Mệnh Số càng đánh càng buồn bực sau một lúc chỉ nghe hắn quát dài một tiếng tiếp đó chỉ thấy một luồng thần quang mười chín màu từ trong mắt hắn bắn ra lao thẳng vào trong thiên địa.
- Mệnh Số ngươi đừng mơ tưởng có thể đoạt cơ thể của trẫm! Không!!
Ngay khi luồng thần quang do Mệnh Số phát ra vừa bay vào trong thiên địa thì Đế Tuấn đột nhiên kêu to một tiếng sau đó ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.
- Sư tôn xảy ra chuyện gì sao Đế Tuấn đột nhiên lại hôn mê vậy!!
Liên Thần ở gần đó thấy vậy thì nhìn Đông Phương Bất Bại.
- Chuyện này.... xem ra Mệnh Số đã thông qua Đại Đế Tế Đàn đoạt thể Thái Nhất rồi cho nên Đế Tuấn mới như vậy!!
Đông Phương Bất Bại nghe hỏi thì nhìn Mệnh Số rồi lại nhìn Đế Tuấn một chút sau đó trầm giọng nói.
- Cái gì! Sư tôn người nói là Thái Nhất cũng đã bị Mệnh Số đoạt thể à?
Liên Thần nghe vậy cả kinh kêu lên.
- Đúng vậy! Ngươi đừng quên thân thể của Thái Nhất là thân thể Thú Hoàng Kim độ chắc chắn không thua kém Tướng Thần Chi Khu bao nhiêu hắn lại sở hữu mấy phần Đại Đế Tế Đàn đương nhiên chính là nhân tuyển tốt nhất cho Mệnh Số đoạt thể trong tình huống như thế này!!
Đông Phương Bất Bại gật đầu nhàn nhạt nói một tiếng sau đó không để ý tới Liên Thần nữa mà nhíu mày lại tập trung quan sát trận chiến giữa Phục Hi và Mệnh Số không biết trong lòng đang tính toán cái gì?
.....
- Ầm!
Vào lúc này phía trong thiên địa đúng như Đông Phương Bất Bại đã đoán Mệnh Số đã ký thể trên người Thái Nhất phá không bay từ Âm Gian đến Dương Gian sau đó lao thẳng đến chỗ Thành Hàm Dương ở Đông Ngoại Châu.
- Hừ! Mệnh Số ngươi đừng tưởng ta sợ ngươi muốn chiến thì cứ tới đây!!
Vừa nhìn thấy Mệnh Số xuất hiện thì trong mắt Đại Đức Tôn bỗng nhiên xuất hiện một tia sáng kỳ dị tiếp đó hắn hoàn toàn bỏ qua Hồ Hợi nhìn thẳng vào Mệnh Số quát lớn một tiếng rồi đánh ra một chưởng.
- Đức năm xưa đã Vũ Hóa cần gì tỉnh lại! Ngươi cho là cùng Đạo cùng nhau sống lại là có thể gây khó khăn cho ta sao? Không thể nào! Chết đi!!
Mệnh Số nhìn thấy Đại Đức Tôn như vậy cũng quát lớn một tiếng sau đó đánh ra một chưởng.
- Ầm!
Hai đại chưởng cương vừa chạm vào nhau lập tức phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa tiếp đó trận chiến của hai đại cường giả lập tức bắt đầu.
- Đại ca không ngờ phụ thân cũng bị Mệnh Số đoạt thể bây giờ chúng ta phải làm sao đây!!
Lục Áp đứng ở Yêu Tộc Thiên Giới thấy vậy thì lo lắng kêu lên.
- Yên tâm đi! Ta tin tưởng phụ thân nhất định có cách kháng cự lại Mệnh Số!!
Cửu Dương nghe hỏi thì kiên định nói.
- Đúng vậy! Chúng ta phải tin tưởng phụ thân của các con chàng ấy tuyệt đối sẽ không để Mệnh Số chiếm lấy thân thể của mình dễ dàng như vậy đâu!!
Cửu Dương vừa dứt lời thì Thái Âm cũng bước tới nhìn Lục Áp nói.
- Ừ! Con cũng tin tưởng phụ thân nhất định có thể đoạt lại thân thể!!
Lục Áp nghe huynh trưởng và mẹ nói vậy thì cũng gật đầu một cái sau đó cả ba người tập trung quan sát trận chiến của Mệnh Số và Đại Đức Tôn trong lòng âm thầm cầu nguyện cho Đế Tuấn có thể thuận lợi đoạt lại thân thể từ trong tay của Mệnh Số!!
.....
Trong biển ý thức của Đế Tuấn!
Bị Mệnh Số tập kích khiến cho ý thức của Đế Tuấn giống như là bị nhấn chìm vào đáy biển trong chớp mắt đã bị ép tới hôn mê bất tỉnh.
- A! Nơi này chính là ý thức hải của Mệnh Số trong truyền thuyết sao?
Qua một lúc lâu sau Đế Tuấn mới có thể miễn cưỡng tỉnh lại đảo mắt quan sát xung quanh phát hiện bản thân đang nằm trong một không gian màu đen tràn đầy các loại năng lực kỳ dị
- Ầm!
Đúng lúc Đế Tuấn đang quan sát hoàn cảnh xung quanh thì ở gần đó đột nhiên xuất hiện một quả mệnh cách cũng rung lên một luồng ánh sáng màu mười bảy màu từ trong đó bắn ra bên ngoài.
- Ngươi... ngươi là Diêm Xuyên sao?
Đế Tuấn thấy vậy lập tức nhìn vào viên mệnh cách đó một lúc sau khi phát hiện khí tức quen thuộc phát ra từ đó lập tức kêu lên.
- Đế Tuấn không ngờ ngươi cũng bị Mệnh Số đoạt thể bên ngoài đã xảy ra chuyện gì rồi?
Từ bên trong viên mệnh cách đó phát ra giọng nói của Diêm Xuyên.
- Tạm thời ngươi đừng quan tâm mấy chuyện đó! Bây giờ chuyện quan trọng chúng ta cần làm là hợp sức thoát ra khỏi nơi này cái đã!!
Đế Tuấn nhìn Diêm Xuyên trầm giọng nói một câu.
- Được!
Diêm Xuyên nghe vậy thì gật đầu một cái rồi bắt đầu toàn lực giãy dụa muốn thoát ra khỏi ý thức hải của Mệnh Số.
- Ầm!
Ý thức hải của Mệnh Số cảm nhận được có người muốn thoát ra khỏi nó lập tức phát ra lực lượng muốn nhấn chìm hai người Diêm Xuyên và Đế Tuấn xuống.
- Mệnh Số ngươi đừng hòng nhấn chìm trẫm! Ngọn lửa hy vọng cháy lên đi!!
Diêm Xuyên thấy vậy hét lên một tiếng phía trên mệnh cách của hắn đột nhiên bốc lên một ngọn lửa màu hoàng kim vô cùng tinh thuần giúp hắn chống lại sự tấn công của Mệnh Số.
- Tinh Lực đi!!
Đế Tuấn thấy vậy cũng kêu lên một tiếng từ trong mệnh cách của hắn lập tức cuồn cuộn không ngừng bắn ra từng dòng tinh lực màu xanh da trời kháng cự lại ý thức của Mệnh Số.
Trong biển ý thức của Mệnh Số của Mệnh Số Đế Tuấn và Diêm Xuyên giống như hóa thân thành hai chiếc thuyền nhỏ đối mặt với sóng to gió lớn cỡ nào cũng không nản chí không ngừng đi ngược dòng tiến lên phía trước.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
1000 chương
263 chương
65 chương
50 chương