Trường Công

Chương 11

Vốn định mười ngày sau rời bến, ai ngờ ngày thứ hai lại có mấy người ăn vận trang phục nước ngoài đến, nói chuyện với Duẫn Giám Phi bằng thứ ngôn ngữ hết sức lạ tai, Vân La mặc dù hầu hạ ở bên cạnh, nhưng nghe không hiểu gì hết trơn, mắt thấy Duẫn Giám Phi sắc mặt ngưng trọng, cũng liến thoắng nói lại bằng thứ ngôn ngữ khó hiểu đó, mấy người khách nước ngoài liên tục lễ bái, mặt lộ vẻ cảm kích vẻ mà đi. Đợi bọn họ đi xa, A Tam cũng tỏ ra nghiêm trọng nói: “Gia, không ngờ chúng ta mới đi có hơn ba tháng, trên biển đã không được yên ổn rồi, không bằng ngày mai ra biển luôn, xem xem là đám vớ vẩn nào, đúng rồi, còn có tên hỗn đản kia, vì cái gì lại không quan tâm, cứ mặc cho bọn hãn phỉ hoành hành như thế chứ?” Duẫn Giám Phi nói: “Chỉ sợ là hắn cố ý để cho đám người này hoành hành, đến thời cơ thuận lợi đối phó chúng ta, đợi cho hai bên lưỡng bại câu thương, hắn mới đến làm ngư ông đắc lợi.” Nói xong vỗ bàn đứng lên, trầm thanh nói: “Được, Phương Lục Dương, ta sẽ để xem ngươi có được như ý hay không. A Tam, thông báo xuống, sáng mai, đội thuyền nhổ neo xuất phát. Đăng Lung, ngươi đi thu thập đồ đạc dự bị.” Phân phó xong, thấy Vân La cũng muốn chạy theo chân bọn họ, hắn vội vàng gọi lại, nói: “Ngươi cái gì cũng không biết, hiểu cái gì mà chạy theo (câu này tớ chém X” P), ở lại đây hầu hạ ta (óe >__