Tổ nghiên cứu khoa học đã phân bố xong ký túc xá, Hình Lạc cùng Dương Tiểu Bách ở phòng hai người, Quý Tinh Lăng cùng Hoàng Húc ở phòng đơn. Điều kiện ở thôn nghèo này khẳng định sẽ không quá tốt, Dương Tiểu Bách mới vừa mở tủ quần áo, một cổ mùi mốc đã xông vào mũi, cái bàn ghế thì lồi lõm. Nam sinh ở tuổi này, lúc ở nhà cũng chưa từng làm việc nhà, Hình Lạc dùng hai ngón tay cầm giẻ lau cái bồn dơ, nhăn cả mặt:“Cậu có bao tay cao su hay không?” “Có, tớ còn mang giẻ lau mới.” Bốn vali lớn của Dương Tiểu Bách rôt cuộc cũng có chỗ để sài võ, “Mẹ tớ lúc trước là cán bộ giúp đỡ người nghèo, biết nơi này khẳng định đặc biệt khổ, cho nên chuẩn bị không ít thứ. Bọc khăn ướt đưa cho cậu trước, à mà, cậu nói chúng ta có nên đưa cho học trưởng không?” “Không biết.” Hình Lạc nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, lại chỉ chỉ ký túc xá của Quý Tinh Lăng, “Bất quá có Tống ca ở đó, hẳn là không cần chúng ta nhọc lòng.” Dương Tiểu Bách cân nhắc, cũng đúng, vì thế từ trong vali tìm một ít vật dụng hằng ngày và bánh quy muốn đi đưa cho Hoàng Húc. Nhưng còn chưa kịp ra cửa, còi xe bên ngoài vang lên, ba bốn người khiêng năm sáu cái vali lớn nối đuôi đi vào, nhân viên tổ nghiên cứu khoa học nhìn xong sửng sốt:“Mấy người thuộc tổ chức nào?” “Chúng tôi tới đưa hành lý cho Tiểu Tinh.” Tài xế Lão Phùng cầm di động nhìn tên cửa hiệu đối diện, “Là địa chỉ này không sai đúng chứ?” “……” Cả Quý Tinh Lăng cũng mông lung, không phải đã nói chỉ có hai cái vali sao, vì sao bây giờ lại biến thành sáu cái, mẹ rốt cuộc lại làm sao vậy. Hồ Mị Mị ở trong điện thoại nói thẳng:“Còn không phải sợ con không chịu khổ được buổi tối lại trộm chạy về sao, bây giờ mẹ đã chuẩn bị thức ăn quần áo đầy đủ cho con, để con đỡ phải bỏ dở nửa chừng khiến mẹ mất mặt.” Quý Tinh Lăng ngồi ở mép giường, không còn lời nào để nói, mẹ có thể có chút tin tưởng con trai mình được không, hơn nữa cách đưa đồ này cũng quá khoa trương rồi…… Hắn dựa về phía sau, một tay đặt trên mắt:“Mẹ, chúng ta thương lượng chuyện này, về sau mẹ đừng chủ động làm mọi việc được không? Còn có công nghệ khoa học đó, người của bọn họ để ý con quá mức, mẹ có thể nói một tiếng cho chú Lưu được không?” “Sao lại để ý con quá mức?” Hồ Mị Mị buồn bực, “Mẹ cũng chưa nói cho Lưu tổng, anh ấy sao biết được.” Quý Tinh Lăng trả lời: “Hình như chú ấy gửi tài xế đến chăm sóc con, ân cần đến mức khiến con hoảng hốt cho rằng con không phải dựa vào bản thân mà trúng tuyển, mà là dựa vào ba con.” “Con xem lão Lưu này, chuyện nên quản thì không quản.” Hồ Mị Mị nghe xong đau đầu, “Con yên tâm, mẹ khẳng định sẽ giải quyết chuyện này.” “Con đi ăn cơm trước.” Quý Tinh Lăng nói, “Mẹ cùng ba nhớ nghỉ ngơi sớm một chút.” Hắn lật lật vali Lão Phùng đưa tới, đừng nói ở Tuyền Thủy Thôn mười ngày, mười ngày ở đảo không người cũng đủ. Lâm Cạnh lúc này cũng gọi điện thoại tới, hỏi tình huống bên này. “Vân ổn, tín hiệu điện thoại khá ổn” Quý Tinh Lăng một tay vặn nắp chai nước. “Cậu ăn cơm chưa?” “Chưa, hình như Dương Tiểu Bách cùng mấy người kia đang hỗ trợ làm cơm.” “Vậy vì sao cậu không đi?” “……” Lâm Cạnh dựa vào lan can nở nụ cười: “Tôi không phải nói nhất định phải đi nấu cơm, nhưng cậu không phải không thích được chăm sóc đặc biệt sao, có phải nên hòa nhập vào quần chúng nhân dân hay không.” “Lúc nãy không nghĩ đến chuyện này.” Quý Tinh Lăng rất dễ nói chuyện, “Được, tôi đi xem, cậu học tiếp đi.” “Quý Tinh Lăng.” “Làm sao vậy?” “Lúc cậu giúp cẩn thận một chút, đừng làm nổ phòng bếp.” “…… Tôi cho rằng cậu muốn nói cậu siêu yêu tôi.” “Ừ, tôi siêu yêu cậu.” Được thầy giáo Tiểu Lâm “Siêu yêu”, tâm tình Tinh ca liền rất tốt, chủ động đến phòng bếp làm sủi cảo. Hình Lạc cùng Dương Tiểu Bách đều rất ngoài ý muốn, một bên đưa đĩa cho hắn một bên hỏi:“Học trưởng còn biết nấu cơm?” Quý Tinh Lăng không chút để ý mà trả lời: “Không biết” Nhưng tôi không được biểu hiện một chút, hay hòa nhập một chút sao. Đang nói, canh trong nồi sôi sùng sục, ngọn lửa của bếp lò cũ bừng cao, đại thẩm nấu cơm vội vội vàng vàng chạy vào, đuổi ba nam sinh cấp ba đi vào gọi là hỗ trợ thật ra là quấy rối đi ra ngoài, còn tùy tay đưa cho Quý Tinh Lăng một đĩa bánh bao lớn, ý chính là xin các vị tiểu tổ tông có đói thì tìm đồ ăn có sẵn mà ăn, đừng đi xung quanh làm phiền. Hoàng Húc sau khi nghe được tiếng liền đẩy cửa vào, nghi hoặc hỏi: “Mọi người đang làm gì vậy?” Quý Tinh Lăng thuận thế giơ đĩa trong tay lên:“Làm bánh bao cho cậu, ăn không?” Hoàng Húc: “……” Dương Tiểu Bách cùng Hình Lạc đứng ở bên cạnh cười, thẳng đến lúc này bọn họ mới cảm thấy học trưởng cũng không phải rất lãnh khốc. Cuối cùng bốn người cầm bánh bao đi, sau đó lại giúp đỡ xếp bát đũa. Tiểu Tống có thể là đã nhận được chỉ thị mới trên điện thoại, cuối cùng cũng không đột ngột hiện ra ân cần săn sóc đại thiếu gia nữa, trong lúc ăn cơm Dương Tiểu Bách nhỏ giọng hỏi: “Trong vali của em có rất nhiều lon Coca, mọi người có muốn hay không?” Quý Tinh Lăng cùng Hoàng Húc chưa từng gặp qua phương pháp đóng gói 12 lon CoCa kỳ diệu khi đi ra ngoài này, Hình Lạc cười nói: “Học trưởng anh không biết đâu, vali của cậu ấy chính là túi Doraemon sống.” Dương Tiểu Bách lý do đầy đủ, hạng mục địa chất như vậy khẳng định rất mệt, em còn chuẩn bị thật nhiều chocolate, ngày mai mọi người xuất phát thì mang theo một ít. Ăn xong bữa cơm, quan hệ mọi người cũng coi như tiến thêm một bước, tuy rằng Hoàng Húc vẫn không thích nói chuyện như cũ, nhưng Tinh ca cũng không tới vì mục đích tham gia chương trình kết bạn bốn phương, thích nói hay không thì tùy. Buổi tối lại gọi điện thoại cho thầy giáo Tiểu Lâm, thông báo nhân duyên của bản thân hắn vẫn tốt, lại nhấn mạnh mình vừa đi nấu nước tắm, cực kì thơm tho cũng cực kì sạch sẽ. Lâm Cạnh nằm xuống bàn làm bài tập: “Ngồi xe cả một ngày rồi, đi ngủ đi.” “Tôi còn tính đọc sách một lúc.” Quý Tinh Lăng ngậm bàn chải đánh răng, lại nói, “Lần sau tôi có thể mang cậu tới nơi này ngắm sao.” “Ừ, cậu đừng đột nhiên lãng mạn như vậy.” “Tôi không có đột nhiên lãng mạn, tôi vẫn luôn siêu lãng mạn.” Bạn trai siêu soái còn siêu lãng mạn, Lâm Cạnh xoay bút trong tay, không hé răng. Quý Tinh Lăng vẫn hiểu rõ:“Cậu có phải đang điên cuồng nhớ tôi không?” Lâm Cạnh thiếu chút nữa buột miệng thốt ra, tôi không có điên cuồng nhớ cậu, tôi đang điên cuồng hâm mộ Lý Mạch Viễn. Bởi vì tuy rằng long huyết thụ cũng rất mạnh, nhưng cũng không thể một giây đồng hồ liền từ Cẩm Thành chuyển dời đến Tuyền Thủy Thôn, sau đó ấn bạn trai lên tường hôn. Trải nghiệm đầu tiên yêu xa cũng không tốt, thầy giáo Tiểu Lâm cảm thấy không được, không thể, không ok. Vì thế vô tình ra lệnh: “Quý Tinh Lăng cậu đừng ngủ, vẫn là đi đọc sách một lát đi.” Tinh ca: “……” Mùa xuân trên núi rất lạnh, đêm nay,giáo bá rất ngầu không thể nào không rúc trong chăn bông ấm áp, cùng bài nghe tiếng Anh mà chìm vào giấc ngủ. Sáng sớm hôm sau, bốn người đều thức dậy đúng giờ và chuẩn bị lên núi cũng tổ thành viên nghiên cứu khoa học. Trong sân một mảnh im ắng, Dương Tiểu Bách hỏi: “Mọi người chẳng lẽ chưa tỉnh?” “Không phải đã nói 8 giờ tập hợp sao.” Hoàng Húc nhìn thời gian trên di động, “Bây giờ là 8 giờ mười lăm.” Hình Lạc đứng trong cửa ký túc xá nghe một lúc, trong phòng không có động tĩnh nào, gõ cũng không ai đáp. Hoàng Húc nói:“Sẽ không phải đi rồi chứ?” Quý Tinh Lăng gọi điện thoại cho tiểu Tống, hỏi anh lịch trình ngày hôm nay. “An bài? Ngày hôm qua không phải đã đưa cho mấy đứa sao.” Tiểu Tống trong tay xách theo hai con gà sống vừa mới mua từ dân làng, “Cơm sáng ở trong phòng bếp, chỗ đó có một lò vi sóng mới, bốn đứa có biết dùng hay không? Anh lập tức về.” Quý Tinh Lăng từ trong tay Hoàng Húc nhận lấy lịch trình:“Phía trên viết 8 giờ tập hợp, hệ thống giải thích thảm họa lở đất.” “Đúng vậy, tư liệu hình như đặt trong phòng họp, có cái gì không hiểu thì khoanh tròn lại, buổi tối chờ lão Trịnh bọn họ về thì hỏi.” Quý Tinh Lăng mở loa ngoài, những người khác trong sân đều nghe rất rõ ràng, Dương Tiểu Bách dùng khuỷu tay đẩy đẩy Hình Lạc: “Tốn nửa ngày hóa ra hôm nay chúng ta không cần ra ngoài, cả giày leo núi và năng lượng đều vô nghĩa rồi.” Trong phòng hội nghị có một chồng giấy in đã được đóng dấu, đều là luận văn có liên quan đến thảm họa lở đất. Bốn người rút ra vài tờ, tự giác triển khai “Hệ thống hiểu biết”. Quý Tinh Lăng dựa vào bên cửa sổ, càng xem càng mộng bức, mịa nó cái này là cái gì, hắn cảm thấy địa lý của mình vẫn tốt, vì sao bây giờ đến một chữ cũng xem không hiểu. Hơn nữa những người khác sao vậy, sao đều có thể xem nghiêm túc như vậy, Hoàng Húc thì không tính, chẳng lẽ học sinh lớp 10 còn ổn hơn mình? Không được, hắn không thể đứng lên đổi tài liệu khác, Tinh ca không chịu được nỗi nhục này! Cùng lúc đó, Hình Lạc cùng Dương Tiểu Bách cũng đang điên cuồng khó hiểu, đây là cái gì đây là cái gì đây là cái gì, hai học trưởng vì sao ai cũng không nói lời nào vậy, chẳng lẽ chênh lệch giữa lớp 10 lớp 11 và lớp 12 thật sự lớn như vậy sao? Cuối cùng vẫn là Dương Tiểu Bách nhịn không được mở miệng trước:“Học trưởng, phần mềm GEO5(1) và phương pháp giám mục(2) là gì ạ?” Hoàng Húc vẻ mặt bình tĩnh ngẩng đầu: “Anh không biết.” Dương Tiểu Bách lại chuyển ánh mắt về phía học trưởng khác. Quý Tinh Lăng im lặng cùng cậu ta đối diện. Không khí liền trở nên tương đối xấu hổ. Kiến thức được cấp trong tài liệu vượt qua năng lực lý giải của học sinh cấp ba, cho dù có lên mạng tìm không rõ, bốn người tốn thời gian cả ngày cũng chỉ xem được hai cuốn. Cuối cùng bốn người sửa sang lại một chồng ghi chú thật dày, muốn chờ các thành viên tổ nghiên cứu khoa học về rồi hỏi, kết quả cuối cùng chờ mãi đến rạng sáng. Giáo sư Trương vẫn không lộ diện như cũ, chỉ có đội trưởng lão Trịnh mang theo mười mấy đội viên hò hét muốn ăn cơm, một đám thoạt nhìn vừa mệt vừa đói, thật sự không thích hợp để giải đáp mấy câu hỏi của học sinh cấp ba. Lâm Cạnh ở trong điện thoại nói: “Bằng không cậu đi ngủ đi, ngày mai nói sau, ba người khác đâu?” “Cũng không ra khỏi ký túc xá.” Quý Tinh Lăng đóng cửa sổ lại, “Tôi đã có chút hối hận khi đồng ý đi hạng mục này, căn bản không ai để ý tới bọn tôi, tiểu Tống thì không tính, anh ta trả lời vừa không đúng vừa miễn cưỡng.” Lâm Cạnh nghe hắn nói như vậy cũng cảm thấy đây là dự án khỉ gì, vì sao nghe lại tệ như vậy. Nhưng ngoài miệng vẫn phải an ủi và cổ vũ bạn trai, tục ngữ đã nói, đi cũng đã đi, thời gian mười ngày rất ngắn, kiên trì một chút rất nhanh có thể xong. Ngày hôm sau cũng như vậy, Quý Tinh Lăng hỏi tiểu Tống, tiểu Tống cũng hông rõ nguyên nhân, anh tới đây chủ yếu là phụ trách chăm sóc đại thiếu gia, đối với dự án nghiên cứu khoa học thì dốt đặc cán mai. Ngày thứ ba, bốn người có kinh nghiệm, chưa tới 6 giờ đã rời giường, trước khi những người kia xuất phát chủ động nói muốn đi cùng. Lão Trịnh lúc này cuối cùng cũng không ném bọn họ vào phòng đọc luận văn nữa, mang cả bốn cùng vào núi, nhưng toàn bộ hành trình ngoài trừ cầm túi với cầm vài vật dụng linh tinh thì chính là đứng bên cạnh xem, các đội viên đều rất bận, hết đi rồi lại chạy, nhóm học sinh cấp ba cũng ngại đưa ra yêu cầu “Bọn em xem không hiểu, hy vọng có thể có người giảng” rước thêm phiền. Hoàng Húc thân thể gầy gò, trên vai khiêng một túi thiết bị lớn, đứng ở kia lung lay sắp đổ tới nơi. Quý Tinh Lăng nhìn ngứa cả mắt, chủ động tiến lên duỗi tay:“Chia tôi một nửa.” “Không cần.” Đối phương lạnh lùng cự tuyệt, chính mình cắn răng đuổi theo đội nghiên cứu. Quý Tinh Lăng không hiểu ra sao, người này có tật xấu gì vậy, hai ngày trước không phải vẫn tốt sao, hiện tại lạnh lùng trừng mắt làm quỷ gì. Thời gian một ngày trôi qua, Hình Lạc cùng Dương Tiểu Bách cũng nhận thấy sự lạnh đạm của Hoàng Húc đối với Quý Tinh Lăng, nhưng cũng không thể hỏi, chỉ tự suy nghĩ trong lòng là đã có chuyện gì xảy ra, đi theo tổ nghiến cứu khoa học chạy đông chạy tây eo đau lưng đau, học thêm không ít keiến thức, không khí còn quỷ dị xấu hổ như vậy, quả thực khổ thân. Hai người đều không muốn gây thêm rắc rối, cho nên cũng đành phải tỏ ra thật thoải mái. Địa hình ở Tuyền Thủy Thôn phức tạp, nó nằm trong khu vực địa chấn, không thể so với khu danh lam thắng cảnh trên núi. Các thành viên trong tổ nghiêm cứu khoa học đi đã quen, nhưng học sinh cấp ba thì không quen, vì nghĩ đến thể lực của bọn họ lão Trịnh không thể không sắp xếp thêm nhiều lần nghỉ ngơi, tiến độ ngược lại bị kéo chậm không ít. Sắc mặt của Hoàng Húc bằng mắt thường cũng có thể thấy được càng ngày càng đen, đặc biệt là vào lúc đối mặt Quý Tinh Lăng, rất giống như uống lộn thuốc. Đại thiếu gia bị nhằm vào cũng không thể hiểu được, nhớ đến thầy giáo Tiểu Lâm năm lớp 11, quả thực đáng yêu không chịu được, lại nhìn lại thiếu niên đứng nhất khoa khoa học tự nhiên lớp 11 mới tinh đối diện mình: đậu má đây là tên bệnh tâm thần từ nơi nào. Rạng sáng trở lại ký túc xá, Quý Tinh Lăng nằm xuống giường, hữu khí vô lực gọi điện thoại đêm khuya:“Tôi còn chưa tắm.” Lâm Cạnh buông bàn chải đánh răng: “Cho nên cậu khiêng mấy túi lớn cả ngày?” “Đúng vậy, những người còn lại nói cái gì mà sườn dốc sét bùn kỷ đệ tứ(3), hay một phần của kỷ Neogen(4), bọn tôi hoàn toàn nghe không hiểu càng không có biện pháp gia nhập, chỉ có thể làm công việc thể chất.” Quý Tinh Lăng hoạt động gân cốt, “Chuyện này còn chưa tính, chủ yếu là Hoàng Húc, cậu ta hình như đầu óc có vấn đề.” Lâm Cạnh dựa vào sô pha: “Hôm nay tôi đến nhà cậu ăn cơm chiều.” “Ừ, mẹ tôi có nói.” “Nghe cô chú nói trên bàn ăn, gần đây hình nhhư bên công nghệ khoa học gì đó có nhận một dự án, hy vọng chú Quý có thể hỗ trợ.” Quý Tinh Lăng ngồi dậy: “Dự án gì, chẳng lẽ thật sự là dựa vào ba tôi tổ phỏng vấn mới cho tôi vào?” Lâm Cạnh thật sự không muốn nói tới chuyện này, nhưng càng không muốn gạt hắn: “Không phải cậu đã nói lúc sau căn bản không có việc gì để làm sau.” Quý Tinh Lăng phản ứng lại: “Cho nên ý của cậu, giáo sư Thần Đại căn bản không cần phải tuyển dụng tình nguyện viên, là khoa khoa học công nghên bên kia vì lấy lòng ba tôi mới cưỡng ép làm ra dự án thực tập này? Trách không được các đội viên còn lại căn bản không cần bọn tôi, Hoàng Húc hôm nay đột nhiên làm vẻ mặt như Lỗ Tấn như vậy, cậu ta hẵng là nghĩ tôi là người khơi trò, khoa trương làm lãng phí thời gian ba người bọn họ chỉ để mạ vàng thêm cho tôi đúng không?” “Cậu đừng nóng giận.” “Tôi không tức giận, bỏ đi, mai tôi về.” “Sẽ bị người ta nói cậu chịu khổ không được.” “……” Thời gia thực tập mười ngày, thế mà còn có thể nhiều tính kế như vậy, tâm tình của Quý Tinh Lăng càng thêm phiền: “Tôi chịu xong dự án này, không cần ký tên trên thành quả của bọn họ, cũng không tham gia tuyển sinh ba tháng của Thần Đại.” Lâm Cạnh thử: “Bằng không tôi đến đó với cậu” “Đừng.” Quý Tinh Lăng thả chậm ngữ điệu, “Tôi chỉ có chút phiền, cậu cứ ở Cẩm Thành đợi khi tôi kết thúc sẽ về.” “Vậy cậu có việc gì cứ tùy tiện gọi tôi.” Lâm Cạnh nói, “Còn có, cô chú cũng khá lo lắng, sợ sau khi cậu biết sẽ tức giận,” Đặc biệt là Hồ Mị Mị, bà vô cùng hối hận bản thân ở tiệc rượu lần trước, thuận miệng nói một câu con trai muốn thi đại học ở Bắc Kinh, rồi để khoa khoa học công nghệ tận dụng điều đấy. Trong lòng càng oán trách ý tưởng của đối phương, chuyện này không phải là có bệnh sao, chúng tôi nếu muốn đi theo con đường này chẳng lẽ không thể tự quyên góp tòa nhà sao, cần phải dùng chuyện thực tập này sao? “Tôi không tức giận.” Quý Tinh Lăng lại dặn dò thêm một lần, “Cậu cũng đừng tới Tuyền Thủy Thôn.” Hành trình lần này đã đủ sốt ruột, trong lòng hắn chỉ muốn tốc chiến tốc thắng, xong càng sớm càng tốt. Ký túc xá kế bên, Hoàng Húc cũng không ngủ, cậu ta đang ngồi ở bàn học đọc sách. Cậu ta so với Quý Tinh Lăng còn hối hận khi tham gia công việc thực tập này hơn, nếu nói hai ngày trước còn chưa xác định, thì đến hôm nay nguyên một hành trình thuần túy chỉ đi làm culi, đã cũng đủ chứng minh tổ nghiên cứu khoa học căn bản không thiếu học sinh cấp ba như vậy, lại kết hợp với thái độ ân cần cả một đường của tiểu Tống, cùng với địa vị kim chỉ trong tiến bộ dự án của khoa khoa học công nghện, rất rõ ràng là có thể suy ra được kết luận —— chuyện này căn bản không phải thực tập đứng đắn, thuần túy là dự án được thiết kế đặc biết để mạ vàng thêm cho đại thiếu gia. Tuy rằng theo lý mà nói, ba thực tập sinh khác cũng coi là người có lợi, đi theo rảnh rỗi cũng có luận văn không mất tiền, cũng không có hại. Nhưng học bá tâm khí vốn kiêu ngạo, lại có chút khinh thường người có tiền mà không có học không nghề nghiệp như vậy, tâm tình đương nhiên không thể tốt, cho nên trực tiếp thể hiện rõ trên sắc mặt. Sáng sớm thứ tư, Quý Tinh Lăng dậy sớm nghe tiếng Anh, nghe được trong sân có tiếng vang, hắn nhìn ra từ cửa sổ, hình như là giáo sư Trương cùng trợ lý đã trở lại, vẻ mặt hai người đều rất mệt mỏi, một bên ở phòng bếp bận việc, một bên thấp giọng trò chuyện gì đó. Đại thiếu gia vốn muốn đi ra nấu nước hộ, nhưng nghĩ lại bản thân đã có thân phận phú nhị đại, cả Hoàng Húc nhìn còn không thuận mắt, huống chi là giáo sư đại học thanh cao lạnh nhạt, vẫn là bỏ đi, không cần tự rước lấy nhục. Giáo sư Trương tên thật là Trương Khiếu, là giáo viên ở trường đại học Khoa học môi trường, bởi vì hàng năm đều ra ngoài với thiên nhiên, phong cách cũng hoang dã theo. Nếu dùng cách hình dung của thầy giáo Tiểu Lâm thì đổi thành diễn viên đóng phim cũng có thể trực tiếp mời làm thợ săn ma mà không cần có stylist. Trương Khiếu mang một đôi giày lên núi, xách một ấm nước trà đến một góc rửa mặt. Nắng sớm buổi sáng, xi măng bên ngoài phòng bếp phản chiếu ánh sáng phân cực, nhạt đến mức gần như không thể thấy được bằng mắt thường, giống như vảy màu xanh tím từ cánh bướm. Nhưng mùa này không có bướm, cho dù có thì trừ khi bước hàng trăm ngàn bước liên tiếp, nếu không thì không thể để quá nhiều phấn nhỏ trên giày leo núi và ống quần như vậy. Cho nên đó 80% là yêu quái, là yêu quái phấn, không thể bay, tuổi rất lớn, hoặc là sắp chết mới có thể rãi nhiều phấn như vậy. Quý Tinh Lăng nhíu mày, ném cây bút trong tay mình xuống, không thích thì cứ không thích đi, dù gì tôi cũng phải đi xem. Kết quả không đợi hắn đi ra ngoài, cửa ký túc xá kế bên đã đẩy ra, Hoàng Húc một đường chạy đến phòng bếp, tự giới thiệu: “Chào thầy, em là học sinh cấp ba tới thực tập ở nơi này, muốn em phụ gì không ạ?” Trợ lý Trương Khiếu nhìn cậu ta một cái: “Không cần, nơi này rất lạnh, em mau về phòng tiếp tục ngủ đi.” “Không có việc gì.” Hoàng Húc cầm kẹp gắp than trong tay người kia, “Em đi nấu nước.” Quý Tinh Lăng: “……” Học sinh giỏi tích cực chủ động như cậu có thể đừng chậm trễ chính sự của tôi hay không.Chú thích: (1): GEO5 là một bộ phần mềm mạnh mẽ để giải quyết các vấn đề địa kỹ thuật dựa trên phương pháp giải tích truyền thống và phương pháp phần tử hữu hạn (PTHH).Mỗi chương trình tính toán một dạng kết cấu nhất định, giúp cho phần mềm trực quan và dễ sử dụng. (2): Phương pháp Giám mục là một phương pháp phân tích trượt hồ quang xem xét lực tương tác giữa các dải đất để phân tích độ ổn định của độ dốc đất. Nó được đề xuất bởi Giám mục học giả (AW) vào năm 1955, do đó có tên này. Phương pháp này vẫn dựa trên nguyên tắc cân bằng giới hạn, lấy đất trơn làm thân cứng và xoay quanh tâm vòng tròn, và tính riêng lực trượt và lực chống trượt, và cuối cùng có được hệ số an toàn ổn định , có tính đến sự tương tác giữa các dải đất Các lực thì là một phương pháp trượt hồ quang cải tiến . (3): Kỷ đệ tứ: là một giai đoạn trong niên đại địa chất theo Ủy ban quốc tế về địa tầng học.  +Niên đại địa chất được sử dụng bởi các nhà địa chất và các nhà khoa học khác để miêu tả thời gian và quan hệ của các sự kiện đã diễn ra trong lịch sử Trái Đất. Khái niệm này cũng có thể được dùng để miêu tả các sự kiện của vật thể khác trong vũ trụ. +Ủy ban Quốc tế về Địa tầng học viết tắt là ICS (tiếng Anh: International Commission on Stratigraphy), đôi khi được gọi bằng tên không chính thức Ủy ban Địa tầng Quốc tế, là một thành viên, hoặc cấp tiểu ban khoa học chính, tổ chức xem xét các vấn đề liên quan tới địa tầng, địa chất, và các vấn đề địa thời học trên quy mô toàn cầu. (4): Kỷ Neogen: Kỷ Neogen hay kỷ Tân Cận là một kỷ địa chất của đại Tân Sinh bắt đầu từ khoảng 23,03 ± 0,05 triệu năm trước (Ma). + Trong địa chất học, một kỷ hay một kỷ địa chất là một đơn vị thời gian trong niên đại địa chất được định nghĩa như là sự mở rộng của một khoảng thời gian liên tục, trong đó các đại địa chất được phân chia thành các khung thời gian nhỏ hơn, dựa trên một số sự kiện được đánh giá là quan trọng trong lịch sử Trái Đất; tương tự như các liên đại được phân chia thành các đại. +Đại Tân Sinh là đại hiện tại và gần đây nhất trong số ba đại địa chất của Liên đại Hiển sinh. Nó bắt đầu 66 triệu năm trước ngay sau kỷ Phấn trắng và kéo dài đến tận ngày nay.