Chương trình giảng dạy cho lớp 12 của trường trung học rất chặt chẽ, gần như đến đêm 30 mới được nghỉ đông, mùng 8 đã phải về trường học. Sáng ngày mùng ba tháng giêng, Quý Tinh Lăng một bên chen vào bàn học phòng 1302 làm bài, một bên đưa mắt nhìn người bên cạnh:“Tối hôm qua lại thức đêm?” “Không, tôi buồn ngủ.” Lâm Cạnh nằm xuống bàn, “Cây có phải cũng có kỳ ngủ đông hay không?” “Nào có, cậu đừng có đem lười biếng nói thật đúng lý hợp tình như vậy.” Lâm Cạnh cười, đặt đầu lên cánh tay trái của hắn: “Ừ, tôi chính là lười biếng.” Ánh mặt trời rất ấm, rọi đến khiến toàn bộ phía sau lưng cùng tóc đều nóng lên, mí mắt nặng không mở ra được. Còn mơ một giấc mơ đầy màu sắc, cốt truyện ly kỳ, giống như bí mật vượt qua các rào cản, sau đó phát hiện Boss cư nhiên là Quý Tinh Lăng. Sau đó thầy giáo Tiểu Lâm liền kinh ngạc, đầy đầu chỉ là “Quý Tinh Lăng thế mà lại là vai ác, lúc này mình nên làm gì bây giờ, nhưng cậu ấy thật sự siêu mạnh, mình rất thích”, một phương diện lại cảm thấy “Không được, không thể. bản thân hẳn là nên đại biểu chính nghĩa đi khuyên hắn bỏ gian tà theo chính nghĩa”, sau đó liền bắt đầu điên cuồng hôn hôn, một bên hôn một bên phát sóng trực tiếp toàn cầu trên màn hình lớn, chính xác là biểu hiện của bệnh tâm thần nặng. Vì thế cũng bị dọa mà tỉnh. Trong nháy mắt mở to ra, vừa vặn đối diện chuẩn xác khuôn mặt người nào đó. Hôn chưa được như nguyện, Quý Tinh Lăng vẻ mặt bình tĩnh ngồi thẳng lại. Lâm Cạnh nẳm sấp xuống bàn như cũ: “Quý Tinh Lăng cậu thật biến thái.” Đại thiếu gia oan gần chết, vì sao tôi rõ ràng cái gì cũng chưa làm, đã trớ thành biến thái. Lâm Cạnh dịch sát người, nằm vào trong lòng ngực hắn:“Cậu không chuẩn bị chứng thực danh biến thái sao?” Quý Tinh Lăng phi thường thuần khiết:“Tôi không có biến thái, tôi siêu chính trực!” Lâm Cạnh buồn cười, tiếp tục vùi cả đầu vào hõm vai hắn: “Mấy giờ?” “11 giờ.” Quý Tinh Lăng vỗ vỗ cậu, “Đi rửa mặt, chúng ta nên xuất phát rồi.” Trấn thủ thần thụ gửi thiệp mời tới, mời cả nhà Lâm gia đến thôn trang yêu quái làm khách, Kỳ Lân nhãi con thân là đại yêu quái quý giá uy mãnh, cũng mạnh mẽ thêm tên mình vào. Xe một đường đi tới ngoại ô, Lâm bác sĩ dường như là người khách kích động nghiêm trọng nhất, cả một đường ngồi nghiêm chỉnh, tướng ngồi như đi tham gia hội nghị khoa học kỹ thuật tối cao toàn quốc. Lâm Cạnh nhỏ giọng nói: “Cậu thấy ba tôi giống như bị tiêm máu gà không, ông ấy đã phấn khởi suốt một đêm.” Quý Tinh Lăng từ giữa cổ áo cậu lấy ra một chiếc lá cây tròn tròn:“Ừ.” Mùa xuân vừa đến, cây non long huyết thụ cũng tiến vào thời kì sinh trưởng, thi thoảng sẽ bung một vài lá non, Quý Tinh Lăng đã tích góp được một bình thủy tinh —— tuy rằng hắn không biết mình tích góp để làm gì, nhưng thấy được thì nhất định sẽ nhặt lên. Chiếc xe kinh doanh vững vàng ngừng ở ngoại ô Nông Gia Nhạc. Đại thúc gia gia trải qua vài tháng tĩnh dưỡng đã khôi phục lại tinh thần, không cần dùng gậy nữa, vẻ mặt đầy tươi tỉnh. Lâm Thủ Mặc mới vừa bước vào cửa sân đã phi thường nhiệt tình mà cảm thán: “Hóa ra đây là hoa viên yêu quái sao? Thật là đẹp không sao tả xiết.” Những người còn lại nhìn cành khô lá úa xung quanh, trên mái hiên là thịt khô và ớt phơi? Phụ trách dẫn đường Mạnh cực lạnh nhạt trả lời, đây không phải yêu quái hoa viên, nơi này là Nông Gia Nhạc, mùa ế 180 ngày, mùa có tiền 380 ngày, có máy mạt chược sử dụng miễn phí, muốn chơi thử không? Lâm Thủ Mặc lập tức gật đầu, có có có! Thương Vi: “……” Bắt đầu từ ngày mai anh không còn tiền tiêu vặt nữa. Năm mới ở thôn trang yêu quái so với trong thành thị càng thêm ồn ào náo động. Nhà nào cũng có câu đối tết màu đỏ, xung quanh không ngừng có nhóm tiểu yêu quái chạy tới chạy lui, trong tay nắm chặt cây kẹo hồ lô hay món quà ăn vặt khác đuổi nhau cười vang. Lâm Thủ Mặc không có gánh nặng phải làm một soái ca ưu nhã bình tĩnh, một đường đều không ngừng khiếp sợ, quả thực rất giống bản tin UC liên tục gây sốc (1)! Nhưng điều đấy cũng bình thường bởi nếu bạn nhìn thấy một con Thiên Cẩu(2)với cái miệng mở to, một con Thiên Mã(3) với đôi cánh dài, hay con Thông Thông ôm một chuỗi hạt ngọc màu xanh bạn cũng kinh, cho nên cũng không thể trách Lâm bác sĩ chưa hiểu việc đời. Thôn trang yêu quái tuy rằng cũng có bốn mùa thay phiên, nhưng cũng thường xuyên có thực vật không chịu được mà nở hoa trước, khoảng sân nhỏ vẫn đầy màu sắc, trên những vách tường đá là những bông hoa mùa xuân. Lâm Cạnh cùng Quý Tinh Lăng vội vàng ăn xong cơm trưa, rồi chạy ra đi xem náo nhiệt, trên bầu trời có tới ba mặt trời, chỉ một lát sau đó hai trong ba cái xoay quanh rồi giương cánh, biến thành kim ô bay lượn về phía chân trời. Con cá ngừ răng sắc đang bơi trong hồ tính tình không tốt lắm, hùng hổ la mắng. Kỳ Lân nhãi con giơ tay chỉ nó, cá ngừ nhanh chóng im lặng hạ mình xuống bơi đi. Lâm Cạnh đề nghị: “Quý Tinh Lăng, cậu có muốn biến về hay không.” Đại thiếu gia một tiếng từ chối, không cần, không thể, không mạnh, không ok. “Quý Tinh Lăng, Quý Tinh Lăng, Quý Tinh Lăng.” “Câm miệng.” “Xin cậu” “Xin tôi cũng không được.” Lâm Cạnh treo cả người trên lưng hắn: “Nhanh lên.” Thầy giáo tiểu Lâm là người ưa dính người, cũng là máy lặp lại mà công tắc thì hư. Quý Tinh Lăng muốn cõng cậu, nhưng ồn ào đến chóng cả mặt, cảm thấy đây quả thật là một việc mãnh nam không thể chịu đựng được, cuối cùng đành phải đầu hàngL “Được được được, cậu câm miệng.” Lâm Cạnh hôn một cái ở cổ hắn: “Ừ.” Kỳ Lân nhãi con mười bảy tuổi không khác gì với mười sáu tuổi, vẫn giống một con sư tử nhỏ uy lẫm. Lâm Cạnh vẻ mặt bình tĩnh ôm bạn trai vào trong lòng ngực, nội tâm giống như đang có một ngàn có gà gào to, a a a a kiểu đó, hai lúa thì cứ hai lúa đi, dù sao bạn trai cậu đáng yêu nhất toàn thế giới! Tinh ca lãnh khốc muốn đào cái hố chôn mình, tự trách bản thân tự sa ngã mà không phản kháng. Bỏ đi, yêu quái siêu mạnh cũng không thèm so đo với tiểu thực vật. Ầy, hình như bị gãi cũng có chút thoải mái. Mặt trời nhẹ nhàng rọi cả thôn trang. Lâm Cạnh trong lòng ngực ôm Kỳ Lân nhãi con ấm áp, lưng dựa vào một cây đại thụ, một bên phơi nắng một bên cùng hắn nói chuyện, câu có câu không. Nơi này không có ô tô hay loa, bốn phía yên tĩnh đến phảng phất như không còn gì, thần kinh căng thẳng bởi vì học tập cũng dần được thả lỏng, đầu khẽ nghiêng sang, chìm vào giấc ngủ. …… Cây mây kế bên vươn một cành cây, “Bộp bộp” vỗ vỗ. Kỳ Lân nhãi con đang nằm mơ bất mãn mà “Xì” một tiếng. Cây mây lại vỗ vỗ, lúc này động tĩnh lớn hơn nữa, làm cả cây cỏ cũng sỏi đá phía dưới bay lên. Kỳ Lân nhãi con bị quấy rầy ngủ không được, mở to mắt rõ ràng còn chưa hết buồn ngủ, nhìn cây mây với biểu tình hung ác. Cây mây thẩm thẩm tính tình rất tốt, không so đo với nhãi con không lễ phép này, chỉ chỉ một cây nhỏ đâm chồi bên cạnh. Kỳ Lân nhãi con:? Cây non long huyết thụ đang điên cuồng vặn vẹo —— ý ghi là điên cuồng, nưng trên thực tế thức chất là yên lặng. Bởi vì Lâm ca của cậu trước mắt đang tương đối kinh hoảng, đột nhiên đã bị vùi vào trong đất là chuyện khủng bố gì, tôi còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt mà. Quý Tinh Lăng cũng ngốc, chưa bao giờ nghĩ tới sau khi ngủ một giấc lại có tình huống kỳ diệu như vậy. Hắn đầu tiên là gọi điện thoại cho trấn thủ thần thụ, sau đó ngồi xổm trước mặt thầy giáo Tiểu Lâm, hỏi: Cậu có thể biến về không? Thầy giáo tiểu Lâm đã chuẩn bị một ngàn câu trả lời dể diss câu hỏi vô nghĩa này rồi, nhưng một câu cũng diss không được! Quý Tinh Lăng vỗ vỗ tán cây của cậu, kịp thời an ủi:“Không sao, cậu đứng tạm trong đất một lúc, đại thụ gia gia lập tức tới.” Cây non long huyết thụ còn đang không tiếng động gào thét, bởi vì trong đất không ngừng có sâu đang bò tới bò lui, cậu đã não bổ ra những con bọ cánh cứng hay rết, bây giờ rất muốn tại chỗ hôn mê. Nếu có thể nói được, cậu nhất định sẽ mạnh mẽ ép buộc bạn trai lấy xẻng đào mình ra. Trấn thủ thần thụ cùng cha mẹ Lâm gia rất nhanh liền chạy tới. Lâm Thủ Mặc nhìn cây non gầy nhỏ cao gần 1 mét này cũng có vài phần bối rối, nhưng may mắn ông đã đọc thuộc lòng quyển《 bảo dưỡng cũng đào tạo tiểu yêu quái hệ thực vật》, biết tình huống này nên xử lý như thế nào, một bên chỉ huy Thương Vi đi lấy linh khí Côn Luân, một bên cầm xẻng bắt đầu đào con trai. “Cháu giúp cho ạ!” Quý Tinh Lăng đi theo Thương Vi chạy sâu vào trong rừng. Trấn thủ thần thụ lại một chút cũng không nóng nảy, ông còn đang cao hứng, đến cạnh cây non long huyết thụ nhìn ba bốn vòng, không tồi, rất khỏe mạnh! Lâm Thủ Mặc đào đất lên, một nhóm động vật thân mềm uốn éo bò ra, Lâm Cạnh sau khi thấy liền muốn hôn mê, người cha biết rõ tật xấu của con trai cũng muốn hôn mê, đẩy nhanh tốc độ đào xẻng, kết quả không cẩn thận vô tình tạo một vết thương trên thân cây non của long huyết thụ. “A!” Miếng vết thương chảy ra một chất lỏng màu đỏ tím, rồi gặp gió khô đi. “A!” Hai tiếng “A” đều của Lâm bác sĩ, mà bản thân Lâm Cạnh kỳ thật cũng không có một chút cảm giác, cậu có chút buồn bực, ba mình hoảng lên làm gì. Trấn thủ thần thụ vỗ vỗ bả vai Lão Lâm, an ủi: “Không có việc gì, rất mau sẽ tự lành, đây là Kỳ Lân kiệt (4).” Quý Tinh Lăng vừa vặn ôm một thùng linh khí lớn chạy tới: “Dạ?” Trấn thủ thần thụ giải thích, long huyết thụ sau khi bị thương sẽ chảy ra chất lỏng gọi là Kỳ Lân kiệt. Thương Vi thét chói tai: “Lâm Thủ Mặc sau anh lại xúc làm con trai chảy cả máu!” Lâm bác sĩ: “Không phải như thế, em nghe anh giải thích!” Thừa dịp hai người còn đang cãi nhau, Quý Tinh Lăng dứt khoát dùng tay đào thầy giáo Tiểu Lâm ra, lại cẩn thận bỏ cậu vào thụng đựng đầy linh khí Côn Luân. Không quá năm phút, Lâm Cạnh quả nhiên biến trở về hình người, vết thương trên thân cây cũng không xuất hiện trên người, nhưng trong tâm lý không thích ứng được lại khá trầm trọng. Trấn thủ thần thụ còn cố tình hỏi: “Cảm giác đứng trong đất thế nào?” Lâm Cạnh sắc mặt trắng bệch mà trả lời, chẳng ra gì, cháu phải về nhà đi tắm. Trấn thủ thần thụ: “……” Khiết phích như vậy làm sao được! Quý Tinh Lăng đứng ở bên cạnh, nghĩ thầm, mình mẹ nó nhất định phải học tập cho giỏi, tương lai làm một tổng tài bá đạo có thể vì thầy giáo Tiểu Lâm ký hợp đồng toàn bộ cơ sở dinh dưỡng! Lần đầu tiên biến trở về nguyên thân trải qua không thể nào vui vẻ,vui vẻ duy nhất là Lâm Cạnh đã biết hóa ra sau khi mình bị thương, sẽ chảy ra Kỳ Lân kiệt. Kỳ Lân kiệt. Cậu một bên lau tóc một bên nghĩ, đây đúng là duyên phận lãng mạn đã được định sẵn. Quý Tinh Lăng sửa đúng: “Không phải, cậu đừng bị thương, chúng ta không cần duyên phận như vậy.” “Nhưng không đau.” “Không đau cũng không được.” Lâm Cạnh nắm đồ ngủ, sát cả người vào hôn hắn một cái:“Đêm nay đọc sách không?” “Có.” Quý Tinh Lăng sờ sờ đầu cậu, “Tôi còn chưa làm xong tiếng Anh.” “Vậy cậu lên giường, tôi cũng học với cậu” Hả? Đối mặt với đãi ngộ bất ngờ này, Quý Tinh Lăng suy nghĩ một lúc: “Cậu có phải còn đang kinh hoảng sau khi biến thành cây cho nên muốn tôi ở lại hay không?” “Tôi không có.” “Cậu rõ ràng có.” “Tôi đã nói tôi không có, Quý Tinh Lăng cậu câm miệng!” “……” Vì sao muốn tôi ngủ cùng lại hung dữ như vậy? Thầy giáo Tiểu Lâm quả thực không nói đạo lý!Chú thích: (1): bản tin UC gây sốc – Là một một tổ chức bình luận nổi trên Weibo. Họ tự gọi mình là “Biên tập viên tin tức UC” hoặc bắt chước đảng tiêu đề. Các tác giả dựa trên các sự kiện phóng đại hoặc tiêu đề khó hiểu để thu hút sự chú ý của mọi người. (2)Thiên cẩu: Tengu (天狗)là một loại sinh vật huyền thoại được tìm thấy trong tín ngưỡng dân gian Nhật Bản và cũng được coi là một loại thần trong Thần đạo (kami) hoặc yōkai (yêu quái). Mặc dù tên sinh vật này được lấy từ một con quỷ Trung Quốc với hình chó (“Thiên cẩu”), tengu ban đầu lại có bộ dạng của chim săn mồi, nó được mô tả với mỏ chim, nhưng đặc điểm này thường được nhân bản hóa thành một cái mũi dài bất thường. Chiếc mũi dài của tengu là có thể coi là đặc trưng và phổ biến trong hình tượng của sinh vật này ngày nay. // <img alt="" data-cfsrc="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/d/d8/Karasu-Tengu-Statue.jpg/220px-Karasu-Tengu-Statue.jpg" style="display:none;visibility:hidden;"/><img alt="" src="https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/d/d8/Karasu-Tengu-Statue.jpg/220px-Karasu-Tengu-Statue.jpg" data-pagespeed-url-hash=882239393 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> (3)Thiên Mã: Được mô tả là một con ngựa có cánh và có sừng. Thiên Mã là một con ngựa được nhân cách hóa và thần thánh, vì vậy biểu hiện của các bức tượng ngựa đặc biệt sống động. Thiên mã còn được xem là thần chiến tranh với lòng can đảm vô biên, không sợ kẻ thù mạnh mẽ, hy sinh và làm việc chăm chỉ. Đó là một thần tượng được tôn thờ bởi những người lính và một trong những vật tổ quan trọng nhất của quốc tịch Hán. (4): 麒麟竭 – Ghi chép trên google nói rằng đó là một cây tên Daemonorops draco. Nếu nó bị cắt sẽ có nhựa như “máu” chảy ra và ngưng tụ thành một thứ hình cục máu đông sau khi khô. Đây là một thức thuốc rất quý bên Trung quốc và người ta gọi là ” Kỳ Lân kiệt”, Sau khi phân tích, máu chứa tanin, làm giảm đường và nhựa.