Trùng Sinh Nghịch Chuyển Tiên Đồ
Chương 183 : Cướp thánh thú
Nhìn thấy Trọng Thiên biến mất, mọi người chần chờ một lát, nhưng không mạo muội đuổi theo mà chỉ là nhìn về phía Tư Hàn.
Mọi người tại chỗ đều tự biết mình, cái thứ Thánh thú này xuất thế, cũng không phải là một đám tu sĩ Kim Đan nho nhỏ như bọn họ có thể mơ tưởng. Hãy xem các loại uy áp cường hãn đằng trước liền biết, ngay cả đến gần một chút đều đã sinh ra hoảng sợ. Đương nhiên, phú quý tìm từ trong hung hiểm, cược một phen không chừng sẽ có kết quả không tưởng được, nhưng kết cục này lại thường là thân tổn đạo tiêu, dù số mệnh có thế nào, ở trước sức mạnh tuyệt đối thì chỉ có thể mặc người ta xâu xé.
Tư Hàn thần sắc lạnh lùng, nhìn không ra tâm tình của hắn, sau đó vung tay áo rộng lên, bước về phía trước.
Mọi người vội vàng đi theo.
Liễu Thành Phong vẻ mặt hưng phấn, tuy rằng Thánh thú là không thể mơ ước, nhưng đi xem tu sĩ đấu pháp cướp Thánh thú cũng là một chuyện lý thú.. Hơn nữa nếu không có gì bất ngờ xảy ra, bọn họ hẳn sẽ sớm kết Nguyên Anh, hiện tại được nhìn các tu sĩ Nguyên Anh, Hóa Thần ra tay, cũng có thể có một hồi cảm ngộ, có lợi với tu hành của bọn họ về sau, sao lại không làm.
Rất nhanh bọn họ đã đến gần nơi đó. Khoảng cách vừa vặn ở ngoài phạm vi tấn công của tu sĩ Hóa Thần, nếu như có cái gì ngoài ý muốn thì cũng có thể kịp thời né tránh, cũng chẳng gây chú ý với người khác.
Tư Hàn nhìn thoáng qua, quay đầu nói với người hai mắt sáng rỡ bên cạnh: "Lát nữa phải cẩn thận."
Tư Lăng chớp mắt, nhanh chóng phản ứng được lời này là nói với mình, hẳn là huynh ấy phát hiện thứ gì đó ngoài ý muốn, bèn nhanh chóng gật đầu.
Liễu Thành Phong sáp lại, dùng một loại giọng điệu vừa nhiều chuyện vừa hâm mộ nói: "Tư tiểu đệ, thật tốt nha, có đại ca quan tâm cậu như vậy, quan hệ của các cậu thật tốt..." Quan trọng nhất là, hắn vô cùng muốn biết, Tư tiểu đệ làm thế nào khiến một núi băng không nhân khí nói ra lời có tính người như thế. Cho nên mới nói, Tư tiểu đệ mới là kẻ lợi hại nhất sao?
Tư Lăng mặt không chút biểu cảm, thản nhiên nói: "Cậu cùng Tô đạo hữu chẳng phải cảm tình hết sức tốt sao? Có sư tỷ quan tâm cậu như vậy, cậu còn có cái gì không thỏa mãn?"
"Ách..."
Liễu Thành Phong yên lặng lui lại. Nếu hắn nói không thỏa mãn, sư tỷ tuyệt đối sẽ cho một quả đấm đánh lại đây. Uy lực nắm đấm của sư tỷ vô cùng lớn, cả tu sĩ Nguyên Anh cũng bị thua thiệt, cho nên... Hình như cũng không có gì không thỏa mãn.
Thấy bọn họ không quan tâm mình nữa, Tư Lăng xê dịch đến phía sau Tư Hàn, sau đó chậm rãi vận chuyển mặt nạ Thiên Diện, biến mình thành một người có khuôn mặt tương tự Tư Hàn. Sở dĩ làm như vậy là bởi vì câu dặn dò kia của Tư Hàn. Xem ra vị Ám Hâm thần quân kia có lẽ cũng ở đây, sợ gương mặt này của mình lại làm bà ta nổi điên, cho nên che giấu trước thì hơn.
Lâm Dương chỉ là tu sĩ Trúc Cơ, không có linh lực để giúp hắn lơ lững giữa không trung thời gian dài, lại bởi Biển Vô Tận không thể sử dụng pháp bảo, hắn đứng một lát, khí tức hơi đình trệ, trong lòng đang muốn kêu tiếng "hỏng bét" thì một thanh quang kiếm xuất hiện ở trước mặt. Lâm Dương ngẩng đầu, đối diện một gương mặt có năm phần tương Tư Hàn, cẩn thận nhận ra y phục trên người người nọ, bèn lặng lẽ nuốt nghi vấn xuống. Sau khi đa tạ hắn ta, Lâm Dương bèn đạp lên thanh Hồn lực kiếm này.
Lâm Dương nước mắt đầy mặt. Hắn phải chăng nên cảm tạ Tư Lăng lúc này không lựa chọn dùng Hồn lực thừng trói mình mà lấy thanh kiếm giúp hắn chống đỡ? Thật là quá cảm động... Xạo đó, hắn sớm muộn sẽ bị đám không đáng tin này làm cho trực tiếp phát điên a a a!
Phóng mắt nhìn đi, liền nhìn thấy trên không Biển Vô Tận có vô số tu sĩ cấp cao lơ lững ở giữa không trung, làm cho bọn họ gần như hoài nghi có phải Ma Giới đã huy động toàn bộ tu sĩ cao giai đến đây hay không. Thậm chí ngay cả Nhân tu cấp cao cũng có mấy người, cũng không biết bọn họ là đã sớm mai phục tại Ma Giới, hay là cũng vì thánh thú Thượng Cổ mà chạy tới.
Trừ tu sĩ Hóa Thần, còn có vô số tu sĩ Nguyên anh, Kim Đan trở xuống, đa phần đều là giống bọn họ vây xem từ xa xa, sợ không cẩn thận sẽ bị cuốn vào vòng chiến. Tu sĩ Hóa Thần tùy tiện phất phất tay đã có thể tiêu diệt sạch bọn họ.
Trong vòng vây người như vậy, đồng thời cũng thấy rõ ở trung gian có một con thú con cuộn thành một cục, mông mao màu trắng dính đầy vết máu đỏ sẫm, nhưng lại không tổn hao gì tới loại trắng bạc cao quý kia. Con thú con kia tuy rằng tuổi nhỏ, sức yếu, nhưng trên người lại phát từng trận từng trận uy áp Thánh thú gây chấn động ra bên ngoài. Trong lúc nhất thời, thậm chí ngay cả tu sĩ Hóa Thần cũng không thể tới gần.
"Là Bạch Hổ!"
Thấy rõ ràng bộ dáng con yêu thú kia, mọi người sợ hãi lên tiếng.
Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, chính là tứ linh của trời, chính là tứ phương. Mà trong Tứ Đại Thánh thú, điều khiển nước là Thanh Long cùng Huyền Vũ. Cho nên trong suy đoán của mọi người, Thánh thú có thể bị phong ấn ở tiểu thế giới đáy biển này không phải Thanh Long thì chính là Huyền Vũ. Nhưng rốt cuộc lại đảo điên ý tưởng của mọi người, thế nhưng là một con Bạch Hổ.
Hơn nữa còn là một con Bạch Hổ con.
Huyết mạch Tứ thánh thú sau kiếp nạn Thiên Địa Thượng cổ đã đoạn tuyệt, nhưng con Bạch Hổ này lại có huyết thống thuần khiết như thế, chỉ sợ là trong trận đại nạn ấy, vì bảo vệ huyết mạch của mình, tộc Bạch Hổ mới đưa phong ấn đến nơi đây, kỳ vọng một ngày kia nó có thể phá phong ấn mà ra. Như thế lại liên tưởng đến tiểu thế giới dưới đáy biển, những tiểu thế giới kia chỉ sợ cũng là người ta cố ý lưu tại để bảo vệ Bạch Hổ.
Bạch Hổ xuất thế hiển nhiên có dị động thiên địa phát sinh, vì bảo hộ thánh thú con mới xuất thế, năng lực còn yếu, bèn lợi dụng những tiểu thế giới kia để che chắn. Dị động phát sinh hấp dẫn vô số tu sĩ tiến đến tra xét, sau khi phát hiện tiểu thế giới tự nhiên sẽ nghĩ trong những tiểu thế giới đó xảy ra chuyện gì nên mới sinh ra dị động, hoàn toàn sẽ không liên tưởng đến Thánh thú. Bạch Hổ con cũng có thể mượn cơ hội ẩn giấu, vượt qua thời kỳ mới sinh suy yếu, đợi nó lớn lên một ít thì sẽ không ai dám coi thường nó.
Chỉ là, e rằng bộ tộc Bạch Hổ thời kỳ Thượng Cổ không biết nơi này có một vị nữ tu, là kẻ tập hợp vận may của trời đất. Khi người bên ngoài bị các loại bảo vật trong tiểu thế giới mê hoặc, làm hoa mắt, làm trò hề, thì không gian của vị nữ tu kia nói cho nàng biết nguyên nhân của dị động, vô cùng dễ dàng tìm ra nơi phong ấn Bạch Hổ, rồi nhanh hơn bất luận kẻ nào tiến đến thu phục.
Lúc này, mọi người tuy rằng chú ý tới con Bạch Hổ cuộn tròn kia, nhưng nữ tu bên cạnh Bạch Hổ cũng đồng dạng làm cho bọn họ chú ý. Thấy đối phương chỉ là một tu sĩ Kim Đan nho nhỏ thì không khỏi có chút khinh miệt.
Tu sĩ Kim Đan nhỏ nhoi mà cũng vọng tưởng thu phục thánh thú Thượng Cổ, không biết tự lượng sức.
Một tu sĩ Hóa Thần Ma Giới âm trầm nói: "Tiểu bối, Bạch Hổ không phải là thứ mà bọn ngươi có thể thu phục, còn không mau mau rời đi?"
Nguyệt Thiên Dạ cười lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn bọn họ, đột nhiên hai tay bấm tay niệm thần chú, từng đạo linh quang đánh lên trên người con Bạch Hổ con kia. Chỉ chốc lát, trên người Bạch Hổ bắn ra huyết quang tràn ngập.
"Không tốt, thì ra cô ta vẫn chờ đợi thời cơ muốn kết huyết khế cùng Bạch Hổ!"
Mọi người sắc mặt đại biến. Một khi Huyết khế được kết, yêu thú cả đời này vĩnh viễn chỉ có thể nghe lệnh chủ nhân huyết khế, hơn nữa đây là khế ước hết sức không công bằng đối với yêu thú. Đương nhiên, huyết khế đối với bên kẻ yếu thì chính là bảo đảm có lợi nhất. Mặc cho tương lai yêu thú cường đại thế nào, muốn tự do cũng không cách gì tổn hại chủ nhân, thậm chí không thể sinh ra chút tâm bội nghịch, bằng không sẽ chịu huyết khế phản phệ trừng phạt. Loại đau đớn như xé toạt linh hồn kia, vạn vật chúng sinh đều không thể chịu được.
Vốn bọn họ thấy khí tức Bạch Hổ đột nhiên bùng lên, uy áp ngập trời làm cho bọn họ không dám tới gần, chỉ cho rằng nó bị thương, ai biết thì ra là đang chống cự huyết khế này.
Lý giải tình huống, những tu sĩ muốn có con Bạch hổ kia cũng không hề nhẫn nại, ào ào ra tay. Nếu không chiếm được, bọn họ tình nguyện hủy đi Bạch Hổ.
Nguyệt Thiên Dạ tuy rằng chuyên tâm kết khế ước cùng Bạch Hổ, nhưng không phải không chú ý tình huống chung quanh, không khỏi cười lạnh một tiếng, quát: "Đồ Mục!"
Một tu sĩ Hóa Thần bất thình lình xuất hiện, ra tay liền là một vùng Vạn Nhận kim quang (lưỡi đao vàng). Sau khi bức lui những tu sĩ dám tiến gần, vị tu sĩ Hóa Thần kia lại tung ra một thứ, hai tay bấm tay niệm thần chú, rất nhanh, bốn phía quanh bọn họ được một cái chụp Ngân Sa (lưới bạc) mỏng như cánh ve bao lại, những công kích đánh vào Ngân sa đều bị hấp thu, khiến cho khí tức Ngân sa càng thêm cường đại.
"Là Cửu Thiên Ngân Dực Thiền Sa." Một vị tu sĩ Hóa Thần sắc mặt lạnh lùng nói.
Cửu Thiên Ngân Dực Thiền Sa nghe nói là chế bằng cánh của một loại ve sầu Cửu Thiên Ngân Dực ở Thượng Giới. Loại cánh ve này có thể hấp thu các loại pháp lực, hóa thành sức mạnh bảo vệ cho mình, ngươi càng công kích, nó càng mạnh hơn. Nhưng nếu ngươi không công kích, vậy chỉ có thể đứng ngoài Cửu Thiên Ngân Dực Thiền Sa trở mắt nhìn người ta thu phục thánh thú Thượng Cổ trước mặt ngươi-- cmn nghẹn khuất.
"Là Hóa Thần Yêu Tu, thế nhưng làm bạn với Nhân tu, bảo vệ nàng ta, đích thực làm mất mặt chủng tộc bọn ngươi." Nhận ra bản thể Đồ Mụ, tu sĩ Ma tộc nhịn không được châm chọc khiêu khích, đem cảm giác nghẹn khuất kia vứt xuống trên người hắn.
Đồ Mục hơi mỉm cười, căn bản không để ở trong lòng, mặc cho bọn họ tùy ý trêu chọc, nhục mạ. Đương nhiên, kẻ nhục mạ đều là tu sĩ Hóa Thần, nếu đám tu sĩ Nguyên Anh dám nói một câu, Đồ Mục sẽ trực tiếp giết chết.
Xa xa, đám Tư Lăng cũng trợn mắt há mồm. Nguyệt Thiên Dạ không chỉ có lá gan lớn, còn có tên Hóa Thần Yêu Tu hộ pháp, đến cả loại Cửu Thiên Ngân Dực Thiền Sa Thượng Giới cũng lấy ra được, quả thực chính là thổ hào. Thử hỏi, có tên tu sĩ Kim Đan nào lại dám bình tĩnh kết Huyết khế với Thánh Thú Thượng cổ ở nơi có mấy vạn tu sĩ cấp cao đang vây xem?
Tư Lăng lại một lần nữa thể nghiệm sự lợi hại của Nguyệt Thiên Dạ, trong lòng không khỏi sinh ra một loại ý tưởng tránh đi mũi nhọn. Quả nhiên, ngày trước có thể liên tiếp chạy trốn khi Nguyệt Thiên Dạ hạ sát chiêu, chỉ là bởi vì nàng ta vẫn thủ hạ lưu tình sao?
Hơn nữa, nếu giờ nàng ta lại thu phục được con Thượng Cổ thánh thú này, vậy quả thực chính là nghịch thiên, tương lai còn ai có thể tranh chấp với họ?
Tư Lăng đột nhiên vô cùng hi vọng, Trọng Thiên mau ra tay đi, dù nó thêm mang về cho hắn một đại gia để hầu hạ, hắn cũng chấp nhận.
Lúc Tư Lăng nóng lòng thì đột nhiên thoáng thấy Tô Hồng Phi chuyển động, Tư Lăng nghiêng đầu nhìn lại, đồng thời Tô Hồng Phi cũng ngẩng đầu nhìn sang.
Bốn mắt nhìn nhau, tuy không nói gì, nhưng lại đột nhiên có chút hiểu được ý tứ đối phương.
Tuyệt đối không thể để cho Nguyệt Thiên Dạ thu phục con thánh thú Thượng Cổ kia!
Tư Lăng bước lên một bước, thả Tiểu Khôi ra. Tô Hồng Phi cũng tung một thứ gì đó ra, lúc không người nào biết, chậm rãi chìm vào trong biển.
Là giới tử không gian.
Tuy rằng trong lòng kinh ngạc, nhưng trên mặt hắn lại không biểu lộ, hơn nữ cử động này của Tô Hồng Phi cũng chỉ ra được nàng ta mượn cơ hội này thăm dò mình. Tư Lăng biết Tô Hồng Phi vẫn có một loại địch ý cùng phòng bị kỳ lạ đối với mình, sau này địch ý biến mất, nhưng phòng bị vẫn luôn tồn tại. Hồi tưởng những chuyện sau khi quen biết Tô Hồng Phi, hắn đích thực nghĩ không ra mình đắc tội nàng nơi nào mà làm cho nàng phòng bị như thế, ba lần bốn lượt tìm cơ hội thăm dò mình.
Tư Lăng im lặng, tuy rằng giới tử không gian thực quý giá, con yêu thú trong giới tử không gian kia cũng khả năng sẽ rất lợi hại, nhưng là -- đã nuôi ba đứa yêu thú, yêu thực như đại gia kia, hắn đích thực không muốn lại nuôi thêm một con nữa, tất nhiên cũng không mơ ước yêu sủng của người khác. Hơn nữa Tiểu Yêu Liên còn có không gian Hồng Liên có thể trồng rất nhiều thứ, không có giới tử không gian tùy thân hắn cũng không tiếc.
Cho nên, đối với trận thăm dò này của Tô Hồng Phi, Tư Lăng làm như không thấy được.
Đúng lúc này, dường như đã bàn bạc trước, ầm ầm hai tiếng, một con Thanh Long phá thủy đi ra, một con đại yêu thú màu đen với bốn đôi cánh theo sau, uy áp ngập trời, không phải yêu thú hạ cấp có thể sánh bằng. Một Long, một Thú trực tiếp công kích hướng Cửu Thiên Ngân Dực Thiền Sa đang bảo vệ bọn Yêu Tu Đồ Mục.
Thanh Long tuyệt đẹp với thân hình cao to cuộn lên mũi tên nước đầy trời, phá không mà đến, pặc pặc pặc bắn về hướng Cửu Thiên Ngân Dực Thiền Sa. Yêu thú màu đen phun ra thiên uy yêu hỏa, như một con rắn dài vây quanh Cửu Thiên Ngân Dực Thiền Sa, biến Cửu Thiên Ngân Dực Thiền Sa trở thành một biển lửa.
Mọi người ồ lên, cũng không biết hôm nay là ngày lành gì, thánh thú Thượng Cổ, bộ tộc Thần Long Thượng Giới, còn có đại yêu thú huyết mạch viễn cổ ào ào leo ra. Bất kể là con nào, nếu là có thể khế ước chúng nó, đều không uổng chuyến này.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
158 chương
98 chương