Trùng Sinh Kikyou
Chương 21
" Thật xin lỗi cô nương, là tại hạ vô tình đụng trúng cô, không biết cô nương có bị thương hay không?"
Kikyou còn chưa kịp nói gì thì một giọng nói ôn nhu cùng trầm thấp đã vang lên bên tai. Kikyou âm thầm quan sát nam tử xa lạ này. Làn da của hắn có thể nói là không trắng như con gái nhưng nếu so với con trai thì trắng hơn rất nhiều. Chân mày kiếm đen và rậm, đôi mắt sắt bén màu nâu, trong đôi mắt ấy là một tầng băng bao phủ khiến người khác nhìn vào không rét mà run . Mũi hắn cao, môi mỏng đỏ hồng. Mái tóc được cắt tỉa gọn gàng, mái xéo bướng bỉnh đổ xuống trán che đi vầng trán cao và rộng. Phải nói đây là một nam tử ngọc thụ lâm phong a. Nhưng mà nàng là Miko, không phải cô nương.
Nghĩ lại thì Kikyou nhẹ nhàng a một tiếng. Lúc vào thành Shesshomaru đã làm chút thủ thuật nho nhỏ nha. Ngay cả tên quỷ lùn Jaken mà cũng biến thành thư đồng, A-un thì biến thành con chó nhỏ, đừng nói tới nàng và Shesshomaru. Trang phục hiện tại cùng lắm giống như những tiểu thư khác thôi nên không có gì đáng ngại. Nếu không thay đổi sợ rằng bây giờ đã có mấy pháp sư diệt yêu đi kiếm chuyện gây phiền phức cho Shesshomaru hắn rồi đi?
Tên này thật có kinh nghiệm a. Thấy vị cô nương trước mắt không để ý đến mình khiến công tử kia ngạc nhiên không thôi. Hắn bắt đầu nghi ngờ về sức quyến rũ của bản thân. Chẳng lẽ dạo này hắn không còn sức hấp dẫn nữa rồi? Ngay cả tùy tiện một cô nương ngoài phố cũng không nhìn hắn?
" À, ta không sao, ngươi không cần bận tâm"
" Tại hạ xem ra cô nương là người ở gần đây, có cần tại hạ đưa cô về nhà hay không?"
Kikyou khoát tay từ chối nhưng nam tử kia vẫn cố chấp muốn giúp nàng khiến Kikyou cơ hồ muốn cười. Này làm ơn có được hay không, đây là cái tình huống cẩu huyết gì?
Với lại nàng xem ra thân phận của người này không tầm thường, không quyền cũng quý. Nàng vừa mới đến, để bớt phiền phức chi bằng tốt, vì vậy người này không thể chọc.
Trong lòng Kikyou âm thầm nhận định.
" Này, Hoàng thượ...thiếu gia, ngài còn có việc, không biết có muốn đi hay không?" Đám thuộc hạ đi phía sau vị nam tử kia rốt cuộc cũng mở miệng nhỏ giọng nhắc nhở, bọn họ không phải là muốn quản chủ tử, chỉ là cô nương này từ đâu chui ra, rất khả nghi, lỡ là thích khách thì tính thế nào? Tuy bọn họ nói riêng với người kia nhưng Kikyou lại nghe rất rõ, bọn họ chính xác gọi chính là Hoàng thượng, nàng không ngốc, cho rằng đổi lại cách xưng hô nàng liền không nghi ngờ sao? Nha ngẫm lại thì Kikyou nàng thật may mắn, mới vào thành còn chưa tiến cung đã được diện kiến long nhan rồi a...
" Kikyou, thiếu gia đang đợi cô, cô đứng đó làm gì?" Từ đằng xa truyền lại âm thanh già nua bén nhọn, Kikyou nhắm mắt cũng biết là giọng của ai. Còn không phải lão yêu vừa già vừa lùn lại xấu kia sao?
" Cô nương, là đang gọi cô sao?" Miệng rồng lại mở.
" A, đúng vậy đấy, vậy ta xin cáo từ" Kikyou theo bản năng đáp khách sao một tiếng rồi mới nhớ đến nàng còn chưa lấy tiền của nàng a...
Ngay lập tức nàng ba chân bốn cẳng chạy đi, ba bước cũng thành hai bước lao tới chỗ của Shesshomaru nhào vào trong lòng hắn cho hắn đỡ rồi mới thở hổn hển xòe bàn tay nho nhỏ ra bắt đầu đòi hỏi:
" Shesshomaru, tiền, cho ta tiền đi".
" Nàng muốn tiền của ta? Cứ như vậy đòi lấy đi sao? Lại nói ta vì cái gì phải cho nàng mượn."
Shesshomaru nhẹ nhàng nhướn mày tà mị hỏi, hắn chính là cố ý nhấn mạnh từ "mượn" đấy, chỉ rõ giữa hai người bọn họ không có cái quan hệ gì đặc biệt mà của hắn chính là của nàng a.
Chẳng phải lúc nãy nàng và nam tử kia nói chuyện rất vui vẻ? Sao không đi đòi tên đó đi, đến tìm hắn làm gì? Hắn mới không nhận mình nhỏ mọn.
" Nè Shesshomaru sao ngươi keo kiệt quá vậy? Cũng không nghĩ lại xem là ai nấu cơm cho ngươi ăn, ai giúp ngươi đỡ buồn chán, ngươi cứ như vậy đối xử với ta sao? Ta mặc kệ, hôm nay nhất định ta phải có tiền, tiền đó ngươi có nghe chưa?"
Kikyou bắt đầu thổi cho mặt mình dày lên, nói cái gì cũng được, nàng nhất định muốn ăn kẹo đấy, hắn dám không cho? Được, nàng quậy hắn tới cùng. Đứng ở phía xa, hầu như tất cả mọi người đều là chung một cảm xúc hết sức ngạc nhiên.
Đối với nhóm người của Jaken thì ngạc nhiên là vì cái gì Shesshomaru lại dễ dãi với Kikyou như vậy? Còn đối với nhóm người của của vị công tử ngọc thụ lâm phong kia nguyên nhân của sự ngạc nhiên chính là cô gái lúc này đang cùng vị công tử kia cò kè mặc cả là người lúc nãy đối hắn từ chối khách khí sao? Đối với người ngoài thì là nam tuấn mĩ, nữ xinh đẹp, hết sức bắt mắt a.
Truyện khác cùng thể loại
270 chương
145 chương
67 chương
55 chương
96 chương