Lúc thu âm ở Duyên Ninh tinh, Hàn Tiếu đã từng đề nghị Sở Ngôn tiến vào giới ca hát. Khi đó Sở Ngôn đã không lập tức tiếp thu đề nghị này thế nhưng cũng nói mình và người đại diện đang chờ xem hiệu quả của ‘Chu kỳ’, giả như ‘Chu kỳ’ tạo được tiếng vang tốt rất có thể sẽ dùng nó ra đĩa đơn. Đại khái đến buổi chiều ngày đầu tiên sau khi 《Tinh quang 》 công chiếu đã có người nhận ra bài hát này do Sở Ngôn biểu diễn. Cũng không phải người xem kia nhìn thấy được tên của Sở Ngôn trong danh sách —— dù sao phần này dùng size chữ đặc biệt nhỏ, hơn nữa xen lẫn quá nhiều người, căn bản không thấy rõ —— mà bởi vì đối phương là fans, có thể nhận ra giọng của y. Sở Ngôn trước đó chưa từng ca hát, theo lý thuyết vị fans kia hẳn là nghe không ra thanh âm của y, bất quá đoạn cuối của ‘Chu kỳ’ có một câu khá trầm thấp, lúc ghi âm đoạn này Sở Ngôn đã dùng chút kỹ thuật tạo ra thanh âm phảng phất đang nỉ non kể lể, vậy nên phần thanh âm này cứ thế bị fans cứng nhận ra. Vừa nhận ra xong, trong nháy mắt càng không thể vãn hồi! Ca khúc chủ đề của 《Tinh quang 》 là ‘Tinh không hạ tuyết’, kết phim là ‘Chu kỳ’, hơn nữa giai điệu của cả hai đều được vận dụng làm nhạc nền rất nhiều lần trong suốt chiều dài phim, vậy nên các khán giả cũng bị khắc sâu ấn tượng. Mà ca khúc ‘Chu kỳ’ này, mỗi lần cất lên đều là những đoạn bi tình nhất trong phim, không chỉ thúc người ta rơi lệ mà còn khiến trái tim đau thắt, khiến các khán giả đáng thương đều khóc đến không thể kềm chế. Hiện tại lại tuôn ra tin tức, bài hát này vốn do Sở Ngôn biểu diễn! Các fans trực tiếp liền bạo phát! Tuy nói hiện tại Sở Ngôn đang trong thời gian nghỉ ngơi, thế nhưng dạo gần đây mỗi ngày y đều sẽ ghé qua công ty, bởi vì Chu Hòa Huy nói muốn giúp y chọn một nhãn hàng tốt làm đại diện. Trước đây, sở dĩ y không nhận làm đại diện là vì các nhãn hàng đề nghị cấp bậc quá thấp, Chu Hòa Huy cảm thấy Sở Ngôn đang trong thời kỳ phát triển, không cần mạo hiểm nhận đại diện. Mà hiện tại, từ sau khi Sở Ngôn thu được giải ‘Diễn viên mới xuất sắc nhất’ của Kim Thịnh, rất nhiều thương gia đều đưa ra lời mời, trong đó có không ít nhãn hàn xa xỉ nổi tiếng tại Hoa quốc. Hơn nữa hiện tại Từ Ngọc Dung cũng không lại ngăn cản Sở Ngôn làm đại diện, Chu Hòa Huy chỉ cho rằng Giám đốc Từ cũng cảm thấy Sở Ngôn đã đến lúc có thể làm người đại diện, lại không biết vào tháng trước Từ Ngọc Dung đã nhận được thông tri từ người đàn ông nào đó: “Sau này đừng cản trở cậu ta làm đại diện thương hiệu.” Từ Ngọc Dung sửng sốt, sau đó nhanh chóng đáp ứng. Vì sao phải ngăn Sở Ngôn làm đại diện thương hiệu? Bởi vì cái này kiếm tiền nhanh nha! Kiếm nhanh hơn đóng phim nhiều lắm! Vậy hiện tại vì sao không cản nữa? —— cầu người đừng hỏi, việc này còn không phải sát muối lên vết thương của Hạ tiên sinh người ta sao! Nói ngắn lại, sau khi trả xong tiền vi phạm hợp đồng, trên lưng Sở Ngôn đeo món nợ kếch xù, cho dù các chủ nợ đều không vội vàng tìm y đòi tiền thế nhưng Sở Ngôn cũng gấp rút muốn trả lại. Bất quá cho dù phải nhận đại diện, Sở Ngôn cũng hy vọng mình có thể chọn lựa kỹ càng một chút, không cần nhận những quảng cáo của mấy xí nghiệp bất lương gì đó, như vậy tuyệt đối là hành vi không phụ trách với người hâm mộ của mình, cũng là không phụ trách với công chúng. Dưới tình huống như vậy, suốt mấy ngày sau khi 《Tinh quang 》 công chiếu, Sở Ngôn và Chu Hòa Huy liền hợp lại cùng nhau tỉ mỉ nghiên cứu những nhãn hàng gửi lời mời tới. Hôm nay, Sở Ngôn đang cầm tư liệu về một nhãn hàng châu báu nổi tiếng trong nước tỉ mỉ nghiên cứu, bất chợt Chu Hòa Huy đẩy cửa tiến vào, kích động cao hứng nói: ” Top 10! Hôm nay đã leo vào top 10 rồi!” Sở Ngôn nghe vậy hơi sửng sốt, ngẩng đầu lên hỏi: “Top 10?” Chu Hòa Huy vẫn luôn bảo trì tĩnh táo đến giờ đã không nén được sự vui sướng, anh hân hoan ra mặt, nói: “Đúng vậy, ngày hôm qua ‘Chu kỳ’ không phải đã đứng đầu bảng ‘Nhạc phim được yêu thích nhất’ sao? Hôm nay nó lại thành công leo vào top 10 của bảng xếp hạng ‘Ca khúc Hoa quốc hay nhất tháng này’!” Vừa nghe như vậy, Sở Ngôn cũng bị làm cho kinh sợ. Hôm qua khi y biết ‘Chu kỳ’ dẫn đầu bảng ‘Nhạc phim được yêu thích nhất’ của quý này thì đã có chút kinh ngạc, tuy rằng đây chỉ là bảng xếp hạng nhạc phim theo quý, thế nhưng suốt ba tháng này, cả trong và ngoài nước có đến trăm vạn bộ phim được ra mắt, nhạc phim càng không dưới nghìn vạn bài. Cho dù người Hoa càng có xu hướng ủng hộ điện ảnh và âm nhạc bổn quốc, thế nhưng có thể lấy được quán quân cũng đủ làm người ta chú ý. Vả lại ‘Ca khúc Hoa quốc hay nhất tháng này’ lại có chỗ bất đồng. Đây có thể nói là bảng xếp hạng quyền uy nhất của những ca khúc mới trong tháng trên khắp Hoa quốc! Không chỉ bị giới hạn trong mảng nhạc phim, Hoa quốc tài tử xuất hiện lớp lớp, ca khúc ưu tú cũng là ùn ùn không ngớt. Chất giọng của Sở Ngôn tuy rằng không tệ, kỹ xảo coi như khá tốt, bất quá nếu so với những ca sỹ chuyên nghiệp kia tuyệt đối có sự chênh lệch nhất định, vậy nên có thể len vào top 10 chỉ sợ cũng là nhờ phúc của 《Tinh quang 》. Suy nghĩ một chút, Sở Ngôn lại nói: “Nếu đã lên đến hạng mười, như vậy chuyện chúng ta nói lần trước…” Sở Ngôn cũng không nói hết lời thế nhưng Chu Hòa Huy đã hiểu, anh cười cười, trịnh trọng gật đầu: “Tuy rằng nghề chính của cậu không phải ca sỹ, thế nhưng ở trong giới giải trí này đa năng là một chuyện tốt, diễn tốt thì hát cũng là xu hướng đương nhiên. Trước hết anh sẽ liên lạc với Hàn Tiếu một chút, đợi qua vài ngày lại an bày một phòng thu tốt tốt cho cậu, ‘Chu kỳ’ cũng không nên theo lịch công chiếu của điện ảnh mà bị mai một, chúng ta phải đẩy ra đĩa đơn.” Tại tòa nhà Thiên Thịnh, kế hoạch phát hành đĩa đơn cho ‘Chu kỳ’ đã bắt đầu vận tác. Mà trong rạp chiếu phim, mỗi khi âm điệu của ‘Chu kỳ’ vang lên lại có người không nhịn được rơi nước mắt, nghe những lời hát kia lại khổ sở không kềm chế được. Giọng hát của Sở Ngôn tuyệt đối không tính hàng đầu, kỹ xảo biểu diễn cũng chỉ có thể coi như không tệ, thế nhưng mỗi khi y hát đén âm cuối, chất giọng trong trẻo động lòng kia lại tựa như đang nỉ non cùng tình nhân, lặng lẽ vang lên bên tai thính giả. 『Ta dùng một chu kỳ, đổi bầu trời ánh sao lấp lánh mà người từng mang đến, đổi một chút ý nghĩ yêu thương mà người từng trao tặng.』 『Cái chu kỳ này, mười sáu năm, đến chết không thôi.』 Thanh âm của thiếu niên trong trẻo còn mang theo một tia bi thống trầm thấp, thế nhưng lại không có bất kỳ oán hận tuyệt vọng nào, chỉ là nhẹ nhàng mà hát, giữa lời hát tràn ngập hy vọng và lạc quan, tràn đầy cảm xúc yêu thương tốt đẹp. Đến tận cuối cùng cũng không có một chút cừu hận nào, chỉ lưu lại cảm ơn, cảm ơn tình yêu người đã từng cho ta, cảm ơn người đã xuất hiện trong sinh mệnh của ta. Đây mới thực sự là ‘Mười sáu năm, đến chết không thôi!’ Tiếng hát như vậy, lại phối hợp với nội dung điện ảnh cảm động, quả thực khiến mọi người đau đớn khóc thành tiếng —— “Ô ô ô ô, Tiểu Ngọc của ta, tiểu thiên sứ của ta, Sở Nghiên Nghiên của ta!!!” Kế hoạch phát hành ‘Chu kỳ’ là tên đã lên dây, tối hôm đó trên đường Sở Ngôn về nhà còn thuận tiện lên weibo cảm ơn một chút các fans đã bỏ phiếu thăng hạng cho ca khúc của mình, sau đó gửi thêm một nội dung mới: /Tinh Quang 》 còn mười ngày nữa sẽ rời rạp, mọi người đều đã xem rồi chứ? *cười* tôi nghe nói bên trong có một nhân vật đặc biệt xinh đẹp, hình như là một họa sỹ, mọi người có gặp anh ta không? *cười* *cười*/ Sau đó không bao lâu liền có rất nhiều người trả lời —— /Đã xem, đã xem, hôm nay vừa đi xem xong lần thứ sáu! Tiểu thiên sứ Tiểu Ngọc thực sự quá xinh đẹp mà!!!/ /Sở Nghiên Nghiên đúng là không biết xấu hổ! Chào mọi người, ta là da mặt của Sở Nghiên Nghiên, hôm nay chủ nhân lại không muốn ta nữa rồi!/ /Làm sao lại không biết xấu hổ như vậy chứ Sở Nghiên Nghiên, mọi người sẽ không yêu cậu nữa đâu!Chị liền bất đắc dĩ tiếp thu cậu đi, mau mau chạy tới trong ngực chị này, chị muốn hôn hôn hôn!!!/ Sở Ngôn tuy rằng sẽ không đều đặn hằng ngày lên mạng giao lưu cùng người hâm mộ của mình, thế nhưng trong thời gian nghỉ phép y chính là ba ngày hai lần thường xuyên xuất hiện. Hai hôm trước y còn lần nữa leo lên cái nick nhỏ  “Mộc mộc phát phát’ của mình, đi vòng quanh quảng trường người hâm mộ nghe ngóng. Sở Ngôn kinh ngạc phát hiện, đại khái bởi vì sức ảnh hưởng của 《Tinh quang 》, cp của y và Bạch Kỳ Nhiên đã không còn là cp đứng đầu nữa, rất nhiều fans đều chỉ hận không thể nhanh chóng hủy đôi cp này, đá Tiểu Bạch tránh qua một bên. Trước khi rời đi quảng trường người hâm mộ, ma xui quỷ khiến Sở Ngôn lại đi nhìn thoáng qua cái cp vô cùng thần kỳ trước đó vẫn luôn vắng vẻ kia. Thế nhưng y vừa mới đứng vững đã sợ hãi phát hiện —— Trong không gian cp nho nhỏ này lại đang có mười mấy người điên cuồng thảo luận nha! Không còn nữa tình huống ‘một buổi sáng chỉ có vài bóng người qua lại’, rất nhiều fans của những cp khác không ngừng đề cử cái cp vốn rất ít được chú ý này với bạn bè mình, còn cố ý giới thiệu rằng: Tuy vị Tổng giám đốc kim cương Vương lão ngũ kia của Hạ thị không có quá nhiều giao lưu với Sở Nghiên Nghiên nhà chúng ta, thế nhưng bọn họ đã cùng đi thảm đỏ ở giải Kim Thịnh đâu! Còn từng kéo tay nữa! Cục thính này mọi người có đớp không? Có đớp không! Sở Ngôn: “…” Ôm tư thái bi phẫn muốn chết như vậy, suốt hai hôm nay Sở Ngôn không thèm để ý người đàn ông nào đó như thế nào. Chu Hòa Huy đưa y về biệt thự, dặn dò sáng hôm sau Sở Ngôn nhớ phải thức dậy sớm một chút, bọn họ còn phải cùng Hàn Tiếu thương lượng chuyện ra đĩa đơn, sau khi nói xong liền tự mình rời đi. Sở Ngôn vừa dùng vân tay mở khóa vào nhà, ngẩng đầu đã thấy người đàn ông nọ đứng trước mặt mình. Y thoáng sửng sốt, sau đó hừ nhẹ một tiếng, nhấc chân dự định lướt qua Hạ Bách Thâm, nào ngờ lần này mới đi được vài bước cổ tay đã bị người kéo lại. Sở Ngôn quay đầu nhìn về phía anh, chỉ thấy đôi môi mỏng của Hạ Bách Thâm hơi cong lên: “Đã lâu như vậy rồi, vẫn còn giận?” Hạ Bách Thâm cho là Sở Ngôn vẫn đang giận chuyện cùng đi thảm đỏ ở Kim Thịnh, chuyện lần đó đúng là anh tiền trảm hậu tấu, có chỗ không đúng, vậy nên Hạ Bách Thâm cũng không còn gì để giải thích. Bất quá lần này anh chỉ doán được tám chín phần, tuy rằng sau đó Hạ Bách Thâm đã đè lại ngôn luận truyền thông, thế nhưng hình ảnh trực tiếp đã sớm truyền vào trong mắt người xem trên toàn tinh hệ. Quản hai người xuất phát từ nguyên nhân gì mới cùng đi thảm đỏ, đi chính là đi, cp vốn không được lưu ý lập tức nổi lên! Sở Ngôn giả vờ kinh ngạc, quét mắt nhìn Hạ Bách Thâm một vòng từ trên xuống dưới, hỏi: “Tôi phát giận với anh từ lúc nào chứ?” Đồng tử của Hạ Bách Thâm lay động, lát sau lại nói: “Như vậy có nghĩa là không tức giận?” Sở Ngôn cười nhẹ một tiếng, rất đương nhiên nói: “Phát giận với anh làm gì, tôi cùng anh rất quen thuộc sao? Hạ tiên sinh!” Hạ Bách Thâm: “…” Ừ, quả nhiên vẫn còn giận dỗi. Bất quá đối với việc lần này Hạ Bách Thâm không hề lo lắng, Hoa quốc có một câu cách ngôn là “Nợ nhiều không luống cuống’, Hạ Bách Thâm tự nhận cơn giận của thiếu niên này đối với mình chưa từng nguôi hẳn, hiện tại bất quá chỉ nhiều ra một chút, cũng không có gì quá nghiêm trọng. Nói đến tận đây, Sở Ngôn thành công tránh thoát xiềng xích của Hạ Bách Thâm chỉ muốn đi thẳng về phía trước, nào ngờ người sau đã xác định kéo chết y trở về. Ngay lúc Sở Ngôn ngẩng đầu còn muốn nói gì đó, chợt thấy Hạ Bách Thâm hơi lắc tay trưng ra một con chip màu đen nho nhỏ, cười nói: “Không tiện ra rạp xem 《Tinh quang 》, đây là con chip mới nhất của bộ phim này, Ngôn Ngôn, em có hứng thú không?” Năm phút đồng hồ sau, Sở Ngôn và Hạ Bách Thâm đã ngồi tại rạp chiếu phim tư nhân cực rộng trong nhà, cùng đợi điện ảnh bắt đầu. Đối với sự xa xỉ của Hạ Bách Thâm, Sở Ngôn từ lâu đã tràn đầy cảm xúc, cái rạp chiếu phim tư nhần này y có biết đến nhưng chưa từng xem qua. Từ sau khi thành danh Sở Ngôn đã không còn đi rạp phim của thời đại này nữa, y đã sớm biết hiện tại rạp phim chính là dùng kỹ thuật hình chiếu toàn tức hàng đầu, từ sớm không còn là cái gì 3D, 4D, thậm chí 5D mà là khiến cả bộ phim hoàn toàn trình diễn trước mặt khán giả. … Không biết,cái rạp phim tư nhân này của Hạ Bách Thâm lại là bộ dáng gì đâu? Theo một đoạn âm nhạc du dương chậm nhẹ, 《Tinh quang 》 từ từ mở màn, cảnh đầu tiên của bộ phim là bầu trời nghìn sao lấp lánh, tiếp đó là lần gặp đầu tiên của nam nữ chính. Lý giải của Sở Ngôn đối 《Tinh quang 》 quá sâu, cho dù chưa xem qua bản phim cuối cùng cũng xâu chuỗi được nội dung tình tiết. Mà Hạ Bách Thâm đã bám ở trường quay quan sát quá trình hơn nửa tháng, đối với mạch phim cũng là rõ ràng không kém. Vậy nên trong rạp chiếu phim tư nhân, hai người cũng không đem toàn bộ tâm tư đặt lên phim điện ảnh, nương ánh sáng lờ mờ của nơi này, cái móng heo muối của người đàn ông nào đó chậm rãi xê dịch, nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay của thiếu niên. Cảm nhận được nhiệt độ trên tay mình, Sở Ngôn cười lạnh một tiếng, trở tay trả lại một cái vỗ! “Chát —— “ Hạ Bách Thâm: “…” Hạ tiên sinh bị đánh tay hoàn toàn không bỏ cuộc trái lại càng đánh càng hăng lần nữa luồn tay lên đùi thiếu niên sờ soạn. Lúc này khóe mắt Sở Ngôn giật giật một cái, y vừa mới chuẩn bị hung hăng trách cứ vị khán giả ‘không chuyên tâm xem phim còn quấy rầy người khác’ kia, bất ngờ nghe được thanh âm của mình vang vọng giữa rạp phim: “Thư Thư, thích.” Sở Ngôn sửng sốt, Hạ Bách Thâm cũng là sửng sờ. Vừa rồi hai người đều chuyên tâm đùa giỡn và chống đùa giỡn, lại không để ý đến bộ phim đã tiến triển đến tình tiết Tô Ngọc Quang và Hứa Dịch Thư thổ lộ nỗi lòng. Sở Ngôn khẽ run, nhìn hình chiếu của mình đang ngẩng đầu, đôi mắt trong suốt thâm tình tha thiết hướng về Bạch Kỳ Nhiên cách đó không xa. Mà Bạch Kỳ Nhiên ở bên cạnh cũng giơ tay lên chậm rãi chạm vào gò má của mình. Sở Ngôn: “…” Hạ Bách Thâm: “…” Cái kỹ thuật hình chiếu của rạp phim tại gia này cũng không tránh khỏi quá tốt rồi đi! Quả thực hệt như đang diễn ra trước mắt luôn này! Sự phát triển của tình tiết bộ phim nhanh đến khiến người ta không thể tin được, thoáng cái hôn môi đã qua, tiến đến cảnh giường chiếu duy nhất của Sở Ngôn và Bạch Kỳ Nhiên trong phim. Tiếng thở dốc trầm thấp của Bạch Kỳ Nhiên và giọng hổn hển rên rỉ của Sở Ngôn quanh quẩn trong không gian, hai loại thanh âm kia hòa cùng một chỗ khiến cả người Sở Ngôn run lên, theo bản năng liếc nhìn người bên cạnh. Chỉ thấy trong ánh sáng mờ tối của rạp phim, người đàn ông nọ khẽ mím môi mỏng, thần sắc bình tĩnh, anh nói: “Hai người quay lại cảnh nóng?” Đoạn cảnh nóng của Sở Ngôn và Bạch Kỳ Nhiên, anh vẫn nhớ kỹ trong lòng, chỉ cần nhắm mắt lại liền có thể mườn tượng ra biểu tình xinh đẹp đỏ bừng của thiếu niên khi đó. Thế nhưng những màn ảnh vừa rồi rõ ràng so với lần anh nhìn thấy càng thêm mê hoặc rối rắm, thậm chí thanh âm của Sở Ngôn cũng nhiều thêm vài phần mềm mại đáng yêu, có thể nghe đến người ta huyết mạch căng tràn. Sở Ngôn lo lắng, trong nhất thời không dám trả lời. Một giây tiếp theo, Hạ Bách Thâm nguy hiểm híp mắt, chợt cười nhẹ một tiếng: “Ừ, hẳn là đã quay lại.” Rõ ràng không phải chuyện lớn gì, thế nhưng Sở Ngôn đột nhiên cảm thấy có chút không ổn, y phân bua: “Là do bộ thiết bị anh đưa tới khiến Hàn lão động tâm, vậy nên muốn quay lại rất nhiều cảnh, mà cảnh này… uhm” Người đàn ông bỗng xoay thân, đem thiếu niên gắt gao giam lại trên sopha mềm mại của rạp chiếu tại gia. Trong bóng tối, nụ hôn bá đạo cưỡng chế thình lình ấn xuống, hoàn toàn không cho đối phương một chút cơ hội phản kháng nào, Hạ Bách Thâm dùng sức mút vào đôi môi mềm mại, cạy răng của người nọ ra tiếp tục công chiếm.