Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
Chương 507 : Cự ma Địch Luân Tư
Ở hai đế quốc Cách Lâm Lan và Tát Đặc Ân, cũng chỉ có ba bốn chục chỗ cho vay nặng lão, chỗ có vốn trên trăm vạn rất ít, bình thường có hai ba chục vạn kim tệ đã không tệ rồi, bọn họ thông qua việc cho người ngoài vay tiền mà kiếm lợi nhuận.
Quách Hoài liên lạc với những người này, hiện tại Ngưu Nhân Bộ Lạc đang đứng trên đỉnh, lấy tiền lời của cứ điểm làm thế chân vẫn khá dễ dàng mượn nợ.
Rất nhanh, Quách Hoài liên lạc được đến hơn mười nhà, mượn được khoảng 300 vạn kim tệ sau đó bỏ hết ra mua bảo thạch cùng phù văn thạch.
Trên thị trường, có khoảng hơn 40% bảo thạch đã được bọn họ mua, thuộc tính cũng khá ngon, có rất nhiều loại có khả năng nổ giá, nhất là Hỏa kháng bảo thạch. Trước đó Nhiếp Ngôn cũng nói nhất định phải gom được càng nhiều Hỏa kháng bảo thạch càng tốt, bởi vì phó bản cấp sáu mươi, bảy mươi đều cần dùng đến loại này, tiềm lực tăng giá rất lớn.
“Hiện tại chúng ta phải làm gì tiếp?” Quách Hoài hỏi: “Trên thị trường còn rất nhiều bảo thạch, chúng ta ôm không hết, nhiều bảo thạch tồn kho như vậy không ai thèm mua thì giá tiền không tăng được.”
“Hiện tại chúng ta phải làm ba chuyện. Đầu tiên là làm sáng tỏ tin đồn về cửa hàng bí ẩn kia, giải thích chuyện đó chỉ là tin đồn thôi. Thứ hai, bán Hỏa kháng bảo thạch ra ngoài, trước hết cứ bán những viên phẩm chất 5 trước, chắc giá 1200 kim tệ! Việc cuối cùng chính là đợi! Đợi mấy ngày nữa tâm tình của người chơi ổn định lại, những người đang bán tháo bảo thạch sẽ rút hàng về, lúc đó bảo thạch trên thị trường sẽ khan hiếm, giá tiền dĩ nhiên sẽ tăng cao trở lại!”
Nhiếp Ngôn nói, hắn đã sớm tính toán xong hết rồi. Tất cả bảo thạch đều điên cuồng rớt giá, duy nhất chỉ có Hỏa kháng bảo thạch là có giá cao, giá tiền tăng gấp đôi giá ban đầu sẽ khiến người chơi cảm thấy kỳ lạ, một vài người có tầm nhìn sẽ nhận ra điểm kỳ quái. Nếu bọn họ kịp phản ứng thì sẽ bắt đầu điên cuồng mua bảo thạch dự trữ, bảo thạch trên thị trường sẽ bị càn quét hết. Đến lúc đó người có hàng có thể đầu cơ tích trữ, người không có hàng chỉ có thể trừng mắt nhìn, giá bảo thạch không chừng còn có thể tăng cao hơn dự định.
Quách Hoài nói: “Ta lập tức đi làm ngay.”
“Tiền lời mấy ngày nay của Tinh Không dược điếm cùng Thích Khách Liên Minh với cả cứ điểm cứ dùng để trả lãi vay nợ trước, tiền còn dư tiếp tục mua bảo thạch. Thêm nữa công khai sự thật cho anh em trong công hội để bọn họ lấy tiền mua bảo thạch trữ trước, nếu không thì không còn cơ hội đâu. Nếu còn có thể mượn thêm tiền thì cứ mượn, chỉ cần giá bảo thạch chưa tăng thì vẫn cứ mua hết.”
Nhiếp Ngôn nói tiếp, hơn 40% số lượng bảo thạch của cả hai đế quốc Cách Lâm Lan và Tát Đặc Ân đều rơi vào tay bọn hắn, không biết sẽ sinh ra bao nhiêu lợi ích đây. Nếu như trút hết ra bán thì Nhiếp Ngôn đoán chừng có thể kiếm hơn 2000 vạn kim tệ, đây cũng là mức thấp nhất mà hắn tính thử.
2000 vạn kim tệ có thể làm được gì trong game thì chẳng ai biết rõ cả. 2000 vạn kim tệ có thể mua hết tất cả cứ điểm của Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ, có thể mua thêm 20 trung tâm đấu giá lớn như cái ở thành Tạp La Nhĩ, đương nhiên điều kiện đầu tiên là họ chịu bán. 2000 kim tệ còn có thể đem cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư đập đi xây lại, xây lại rồi lại đập ra 50 lần, có thể đem các chi nhánh của Tinh Không dược điếm tăng cấp thành dược điếm cấp 16 hết (hiện tại tổng chi nhánh cũng chỉ là cấp 10 mà thôi). Nhiều tiền như vậy, đem trang bị của hơn 6 vạn thành viên Ngưu Nhân Bộ Lạc tăng lên tận răng vẫn còn dư chán.
Nếu mang được về 2000 kim tệ thì cỡ Pháp Sư Liên Minh, Thần Thánh Thủ Hộ cho đến Thiên Sứ Phách Nghiệp trước mặt Ngưu Nhân Bộ Lạc cũng chỉ là hạng nghèo rớt mồng tơi mà thôi. Cả ba công hội này cộng hết vốn lưu động lại cũng chỉ tầm bảy tám trăm vạn kim tệ là cao.
Ngưu Nhân Bộ Lạc luôn nổi tiếng là giàu, vốn lưu động lúc cao nhất cũng chỉ tầm ba bốn trăm vạn kim tệ mà thôi.
Điều khiến Nhiếp Ngôn buồn nhất chính là nếu có 2000 vạn kim tệ thì hắn không biết phải xài như thế nào cho hết đây. Nếu quăng hết lên kho hàng thì nói không chừng qua một thời gian ngắn sẽ mất giá dần.
Bất quá mấy chuyện này cứ đợi khi kim tệ vào tay rồi tính tiếp, bây giờ nói cũng chưa chắc ăn.
Quách Hoài dựa theo lời dặn của Nhiếp Ngôn mà làm, bắt đầu thực hiện kế hoạch. Hiện tại ai nấy đều tin rằng cửa hàng thần bí có thật nên giá tiền bảo thạch vẫn không thể tăng lên. Mấy ngày nữa, người chơi không thấy giá bảo thạch giảm xuống nữa, số lượng bảo thạch trên thị trường lại ít đi thì khẳng định sẽ nghi ngờ. Cho nên đám Nhiếp Ngôn luôn kiên nhẫn đợi, đợi người chơi bắt đầu nghi ngờ thì sẽ lan truyền ra, giá tiền bảo thạch sẽ nhanh chóng tăng về mức ban đầu. Cộng thêm việc đám Nhiếp Ngôn điên cuồng thu mua sẽ khiến số lượng bảo thạch trên thị trường mất đi lượng lớn, đủ để món hàng này trở nên khan hiếm. Nhu cầu về bảo thạch lại tăng cao, kéo theo đó giá cả cũng lên theo.
Đúng lúc người chơi tin rằng cửa hàng thần bí là có thật, điên cuồng bán tháo bảo thạch thì có người lại lặng lẽ đồn thổi, bảo rằng tập đoàn tài chính Thế Kỷ vì muốn vơ vét của cải nên bịa đặt ra chuyện này, đợi giá bảo thạch rớt xuống liền gom hết hàng. Chuyện cửa hàng thần bí gì đó căn bản chỉ là nói láo.
Đám người Nhiếp Ngôn làm rất bí mật, đa số người chơi đều không tra ra được là ai làm nên dứt khoát đổ xô nước bẩn này lên đầu tập đoàn Thế Kỷ, dù sao trước giờ tập đoàn Thế Kỷ cũng không ít tiếng xấu, thêm một cái cũng không đáng là bao.
Hai lời đồn kịch liệt va chạm, số lượng người tin cửa hàng thần bí có thật vẫn chiếm đa số, nhưng đã có vài người dao động trong lòng. Có người lặng lẽ rút bảo thạch đang bán trên thị trường về, bán giá đó cũng không có lời nên cứ dứt khoát rút về bỏ rương chờ xem tình hình rồi tính. Chỉ có những người tin cửa hàng thần bí có thật hoặc tin tức không linh thông là còn bán bảo thạch.
Thị trường buôn bán muốn đổi gió thì còn có chút khó khăn. Nhưng như Nhiếp Ngôn nói, qua một thời gian ngắn nó cũng đã dần thay đổi. Dù sao đám người Nhiếp Ngon mua vào với giá thấp nhất cũng không ít, kiếm tiền chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Nhiếp Ngôn tiếp tục công việc thăng cấp của mình, có Tiêu Thương Phát Xạ hắn ít nhất có thể tăng lên vài cấp. Ngoài ra Quách Hoài còn gửi cho hắn mấy trăm tổ Phù văn thạch, đến lúc đó đi trả nhiệm vụ cũng có thể tăng mấy cấp, rất nhanh sẽ up lên cấp 100 thôi.
Nhiếp Ngôn bật Tật Phong Bộ lao đi, lướt giữa núi rừng bao la. Đây chính là một bản đồ cấp 120, nhưng hắn vẫn tiếp tục chạy sâu vào. Dần dần hắn đã tiếp cận mục tiêu, đây là một dòng suối chảy từ núi cao xuống, hai bên có các dãy quái thạch san sát nhau che khuất, theo Nhiếp Ngôn nhớ, bờ loạn thạch phía đối diện có một con Cự ma, đó cũng chính là mục tiêu của chuyến đi này.
Cự ma là một chủng tộc sống trong rừng, bọn họ rất cao lớn, nổi danh với lực chiến đấu mạnh mẽ. Bọn họ am hiểu nhất là cận chiến, có thể khiến cho bất cứ chủng tộc nào nghe tên phải sợ vỡ mật. Bất quá bọn họ cũng khá ngờ nghệch, trí thông minh bọn họ tỉ lệ thuận với số tuổi. Cự ma bình thường rất ngu ngốc, chỉ có vài tên già yếu, râu dài quá ngực tầm 300 tuổi trở lên mới có trí khôn trung bình. Loại cự ma này trong tộc đã được xem là đại tiên tri.
Hơn nữa bọn họ còn nổi tiếng là có tầm mắt gần, chỉ có thể nhìn rõ trong phạm vi 30 mét, còn xa hơn thì bọn họ chịu thua.
Đối diện là một con Cự ma vóc dáng cao khoảng 3 mét, khoác một tấm da thú rách nát, trong tay cầm cây Lang nha bổng khổng lồ, du đãng không mục đích. Khu đất trống trước người nó khoảng 30 mét có một vòng lửa, lửa cháy hừng hực cao đến 5 mét. Kiếp trước, kháng hỏa ít nhất phải hơn 380 điểm mới có thể đi xuyên qua đây mà không bị miểu sát, ngoài vòng lửa chính là dãy loạn thạch hình thù kỳ quái, ngăn trở tầm nhìn của người chơi.
Cự ma Địch Luân Tư, quái vật cấp Tinh anh, kiếp trước là loại quái vô cùng nổi tiếng. Cái khu vực bị phong bế này giống như một cái đấu thú tràng nhỏ, chỉ có thể chứa một tiểu đoàn khoảng hai mươi người. Ở trong một khuôn viên 30 mét đấu với một Cự ma là chuyện kinh khủng thế nào chứ?
Ngoài 30 mét chính là đám kỳ thạch, có thể tìm biện pháp leo lên đó sau đó dùng cung nỏ tấn công Cự ma. Bất quá không có nhiều chỗ để đứng, lại rất dễ bị phát hiện, nếu như bị Cự ma Địch Luân Tư thấy thì cũng đừng nghĩ đến việc nhảy xuống chạy trốn.
Cộng thêm chỗ này lại là khe suối nữa, đường đi gập ghềnh, mấy loại công trình di động bắn xa như Xe ném đá cũng không kéo tới được. Bất quá chỗ này lại có thể dùng Tiêu Thương Phát Xạ. Không chỉ là Nhiếp Ngôn, mà kiếp trước cũng đã có người nghĩ ra cách dùng Tiêu Thương Phát Xạ train Cự ma, bất quá đằng trước lại có nham thạch chắn tầm mắt, Tiêu Thương căn bản là bắn không được. Hơn nữa trong phạm vi 100 mét chỉ có ba chỗ có thể bắn, không có biện pháp kéo cả đội dùng Tiêu Thương bắn chết Cự ma Địch Luân Tư.
Tốc độ hồi HP của Cự ma Địch Luân Tư dù chậm nhưng thanh HP lại hơn 30 vạn, sau khi chết thì hai tiếng sau mới sống lại, do nó chỉ là Tinh anh nên tần số xuất hiện vẫn rất nhanh.
Lúc trước khi nhóm người chơi đạt đến cấp 120, Cự ma Địch Luân Tư vẫn là quái vật thuộc dạng không thể địch nổi bởi vì công kích nó quá cao. Đến tận sau này khi phòng ngự của Thuẫn chiến sĩ tăng đến một mức độ họ mới đánh bại được Cự ma Địch Luân Tư. Cự ma Địch Luân Tư mang đến lượng exp cao ngất cùng với trang bị phẩm chất rất tốt là chuyện ai cũng biết. Kiếp trước, khu vực này cũng vì tranh đoạt Cự ma Địch Luân Tư mà không ngừng phát sinh chiến tranh, sau này mấy công hội lớn như Khải Hoàn Đế Quốc, Quang Minh Thánh Diễm chiếm đoạt nơi này, cục diện hỗn loạn mới giảm xuống. Nghe nói Khải Hoàn Đế Quốc vì cân bằng lợi ích chung đã định ra một quy tắc, đó là mỗi công hội thay phiên giữ chỗ này một ngày.
Chỉ cần như thế cũng đủ biết Cự nhân Địch Luân Tư khiến người ta thèm thuồng cỡ nào.
Nhiếp Ngôn tra xét địa hình một chút, chỉ có thể thấy đằng xa có một bóng người loáng thoáng đung đưa, nhưng cũng không có cách nào xác định vị trí cụ thể của nó. Theo hắn nhớ thì đúng là vị trí này, hắn lấy cả Tiêu Thương Phát Khí và Cơ Nhĩ Cách nhãn ra, hôm nay muốn giết Cự ma Địch Luân Tư cần phải dùng đến hai món này.
“Đây là khai hoang, không biết có rớt Ma Lực Thược không nữa.” Nhiếp Ngôn không khỏi mong chờ. Ma Lực Thược là một vật phẩm vô cùng cần thiết, trên người Cự ma Địch Luân Tư chỉ có tỉ lệ một phần mười vạn rơi ra, nhiêu đó đủ nói lên độ hiếm của nó. Ma Lực Thược là một thứ rất tốt, là vật phẩm đặc thù cấp Truyền kỳ, Nhiếp Ngôn cũng chỉ nghe người ta nói qua thôi chứ chưa thấy bao giờ.
Truyện khác cùng thể loại
1253 chương
168 chương
148 chương
8 chương
456 chương