Trùng Sinh Chi Độc Phi
Chương 110 : Ngự Tiền Đón Gió.
-->An Thái sư chưa từng thấy An Nguyên Chí luyện võ, đối với một người luôn nghĩ chỉ có đọc sách mới là cao nhân còn tất cả đều là hạ phẩm mà nói thì An Nguyên Chí có thỉnh ông đi xem ông cũng không hãnh diện mà đi. Sau khi An Nguyên Chí chân chính múa đại đao trong tay đánh nhau với cây đao của Lâm Chương, An Thái sư xem đến nhập thần, chưa kể còn kinh hãi một phen. Đứa con này của ông không phải là nhi tử mà ông thích, nhìn thân hình hai người bay qua bay lại, tiếng đao va chạm nhau vang lên không dứt, An Thái sư nhìn hoàn toàn không hiểu chuyện gì, chỉ sợ Lâm Chương làm tổn thương An Nguyên Chí.
Đao pháp Lâm Chương luôn lấy sắc bén tàn nhẫn làm chủ, ngay từ đầu hắn không thể đánh toàn lực với An Nguyên Chí, Ngũ thiếu gia An gia này không nhận được một sư phụ nổi danh nào, lại chỉ là thiếu niên hơn mười tuổi, không đáng để đối phó toàn lực, đồng thời Lâm Chương cũng sợ mình làm bị thương đến người thiếu niên được Thế Tông che chở, khó có thể trả lời với Thế Tông và An Thái sư nên ngay từ đầu đều là An Nguyên Chí công, Lâm Chương thủ.
Bất quá sau khi đánh được mười chiêu, Lâm Chương phát hiện nếu mình không nghiêm túc sẽ thua nhân thủ của thiếu niên An Nguyên Chí này, Lâm Phó thống lĩnh liền nghiêm túc lên. Một khi đã nghiêm túc, hắn ép An Nguyên Chí lui vài bước nhưng cũng không hơn, hai người đấu cùng nhau, khó có thể phân thắng bại.
Bạch Thừa Trạch lạnh lùng nhìn hai người đánh nhau mấy chục chiêu, phát hiện đao pháp An Nguyên Chí không hề có môn phái nào, mỗi chiêu mỗi thức cũng không liên tục nhưng chiêu nào cũng đâm vào chỗ yếu hại của Lâm Chương, có thể nói chiêu chiêu chí mạng, hơn nữa đao phong còn sắc bén hơn Lâm Chương một chút, vậy mà có thể tự nghĩ ra đao pháp, Bạch Thừa Trạch không nhịn được nói với Thế Tông: “Phụ hoàng, đao pháp Nguyên Chí không tồi, so sánh với Lâm Chương, không rơi vào hạ phong chút nào.”
An Thái sư nói: “Ngũ điện hạ, như thế là sao? Hạ quan thấy nó lui về phía sau mà.”
Thế Tông cười nói: “Ngươi đúng là tên thư sinh, muốn trẫm nói với ngươi thế nào đây?”
Bạch Thừa Trạch nói với An Thái sư: “Khi Nguyên Chí ở vào thế thủ, lui về sau một chút để né lưỡi đao của Lâm Chương. Thái sư, trong luận võ, tiến về trước hay lui về sau cũng không liên quan đến thắng bại đâu.”
Sau khi An Thái sư nghe xong lời Bạch Thừa Trạch nói, xem tiếp cuộc đấu của hai người, hai người di chuyển nhảy lên, thân hình thoạt nhìn mạnh mẽ, chỉ là ai chiếm phần thắng, An Thái sư thật không thể nhìn ra.
Thượng Quan Dũng đứng một bên xem đao pháp An Nguyên Chí, một bên trong lòng âm thầm may mắn, d.i.e.n.d.a.n.lqd nếu không phải hắn lấy cớ dẫn An Nguyên Chí đi thay quần áo, lén lút dặn An Nguyên Chí không được đả thương tính mạng Lâm Chương, hôm nay Lâm Chương nhất định sẽ bị An Nguyên Chí giết chết.
Thế Tông thấy đầu Lâm Chương toàn mồ hôi, đao pháp của hắn Bạch Thừa Trạch cũng đã xem xong, mở miệng nói: “Đủ rồi, tất cả ngừng đi.”
Lâm Chương trước thu đao, sau đó nói với An Nguyên Chí: “Đã thỉnh giáo võ công Ngũ thiếu gia.”
An Nguyên Chí giao đao cho tiểu thái giám vừa bước đến gần, ôm quyền nói với Lâm Chương: “Đa tạ Lâm đại nhân.”
Thế Tông vẫy tay gọi An Nguyên Chí đến bên cạnh, cười nói: “Tiểu tử Nguyên Chí, ngươi là công tử An gia lại học được chiêu thức đao pháp giết người!”
An Nguyên Chí vội hành lễ với Thế Tông: “Thảo dân bêu xấu.”
Bạch Thừa Trạch bên cạnh nói: “Phụ hoàng, võ nghệ Nguyên Chí nếu tiến quân tôi luyện mấy năm không chừng trở thành một thượng tướng quân của triều Kỳ Thuận ta.”
Thế Tông gật đầu, vì đây là bào đệ An Cẩm Tú, Thế Tông cũng thiên vị An Nguyên Chí, lúc nãy thấy võ nghệ An Nguyên Chí làm cho Lâm Chương không chiếm được nửa điểm tiện nghi, đối với An Nguyên Chí càng muốn tài bồi, mặc kệ thế nào, tiền đồ An Nguyên Chí cũng là nơi dựa vào của An Cẩm Tú sau này.
Sau khi đao của An Nguyên Chí tra vào vỏ, cỗ sát khí trên người lúc luận võ liền biến mất không còn một mảnh, thấy Thế Tông gật đầu tán đồng lời nói Bạch Thừa Trạch, cũng chỉ nhìn Thế Tông không hảo ý mà cười, nói: “Thánh thượng, võ nghệ thảo dân có thể ra trận giết địch sao?”
“Nguyên Chí à,” Thế Tông nói: “Hai quân đánh nhau chỉ cần một người đấu tranh
<img src=" img. .com/public/images/storyimg/20180922/docphi-102.png" data-pagespeed-url-hash=3281734026 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"><img src="http://sstruyen.com/images/data/11716/chuong-110-ngu-tien-don-gio-1537762259.0389.jpg" onerror="loadDefault(this)" data-pagespeed-url-hash=1826188868 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
9 chương
285 chương
93 chương
21 chương
109 chương