Trùng Sinh Chi Đích Thân Quý Nữ

Chương 73 : Gây xích mích, đánh đến tuyệt dục!

Hỉ nhi, Linh nhi mang khăn ướt để Đinh Tử lau mặt, Đinh Tử ngồi trong đại viện, bên cạnh bày trà thơm cùng với trái cây và ít điểm tâm, chỉ trong chốc lát Lâm mama mang theo một phụ nhân mặc một thân đỏ tươi, cùng hai mươi thiếu nữ trẻ tuổi đi vào Tử Trúc viện. “Đinh đại tiểu thư bình an, tiểu phụ họ Lưu, làm ma ma buôn bán, cô nương chỗ ta đây trước đều đã qua huấn luyện đặc biệt, làm việc kỹ lưỡng đáng tin lại cơ linh, không biết đại tiểu thư muốn mua mấy nha hoàn.” Lưu má má trang điểm quá đậm, nhất là cái miệng đỏ tươi, khi mở đóng lại liền nhìn hai mảnh hồng trên môi lên xuống không ngừng động, Đinh Tử nhìn có chút choáng váng mắt, sinh ra một tia buồn nôn. Lưu má má này mặc quần áo cũng là cố gắng bày ra một mặt khả năng kiều diễm, trên đầu cắm hai trâm cài, ngân trâm khác hơn mười chỉ (cây), vốn bộ y phục này mặc ở trên người người khác có thể còn có chút nhức đầu, mà nàng lại lớn tuổi, lại thích chưng diện như thế, có vẻ chẳng ra gì cả, không sinh ra nổi mấy phần hảo cảm. Đinh Tử quét mắt nhìn thấy hơn hai mươi thiếu nữ đang cúi đầu, cắt ngang lời Lưu má má, chậm rãi mà nói: “Được rồi, trực tiếp chọn người đi.” Lưu má má còn có một đôi lời muốn nói, bị Đinh Tử đánh gãy như thế, nhất thời cảm giác bị ngăn ở yết hầu, thiếu chút nữa không thở được. Trên mặt lóe lên tia mất tự nhiên, nháy mắt mấy cái lại cười nói: “Đại tiểu thư không phải ta nói a, biết là ngài muốn chọn thiếp thân nha hoàn, ta cố ý chọn người tốt nhất để mang đến, các nàng muốn tay nghề có tay nghề, diện mạo cũng không kém, các ngươi còn không mau ngẩng đầu cho Đinh đại tiểu thư nhìn.“ Chúng thiếu nữ sôi nổi ngẩng đầu, Đinh Tử chợt cảm thấy muôn hồng nghìn tía, bên trong thật là có mấy tướng mạo không tệ, nhưng đại thể thật ra thanh tú động lòng người, thật đúng là không có xấu đến không được, xem ra đều không kém: “Nói một chút có tay nghề gì đi.” Chúng thiếu nữ theo trái tới phải bắt đầu nói: “Nô tỳ Xuân Hoa, 15 tuổi, tay nghề rất tốt, nô tỳ cái gì cũng đều biết làm, đốn củi nô tỳ cũng…” “Xuân Xoa im miệng, Đinh đại tiểu thư không nên trách móc, trước kia Xuân Hoa là theo trốn tới, vẫn luôn làm việc vặt trong nhà, không biết chữ, kiến thức cũng ít, làm cho đại tiểu thư phiền lòng. Còn không lui xuống đi.” Lưu má má một phen đem Xuân Hoa đẩy trở lại, hai mắt Xuân Hoa lại chăm chú nhìn Đinh Tử, trong mắt tràn đầy khẩn cầu, chỉ là Đinh Tử nhìn lướt qua liền nâng chung trà lên uống, nghe những người khác lần lượt tự báo, hai mắt Xuân Hoa hiển thị tràn đầy thất vọng, Lưu má má lại âm thầm thở dài một hơi. “Nô tỳ Lý Tử, có một chút tay nghề châm tuyến…” “Nô tỳ Đinh Hương, có một chút tay nghề pha trà…” “Nô tỳ Sứ Nhi, nhận biết được mấy chữ…” “Nô tỳ…” Đinh Tử đem mấy tay nghề kia đều tinh tế thấy không tệ nhìn mấy lần, diện mạo cũng không tục, có xinh đẹp, có hoạt bát, còn có mấy phần quyến rũ, tươi mát, thật đúng là các loại hình đều có, căn bản không sợ nàng chướng mắt, rõ ràng Lưu má má trước đó nhắc nhở qua, đại thể người có được tay nghề mang theo cho Đinh Tử kiểm tra, thậm chí có mười lăm bên trong hai mươi người có bản lĩnh, bản lĩnh một so với một, quả nhiên đều là nhân tài a… Sau khi mọi người báo xong, yên tĩnh chờ Đinh Tử tuyển chọn, Đinh Tử hơi gạt trà trong chén, hai mắt nhìn nước trà nhẹ nhàng di chuyển dập dờn bồng bềnh, khóe miệng quyến rũ ra tươi cười nhàn nhạt: “Ta sẽ chọn Xuân Hoa, Đinh Hương, Sứ Nhi, Cưu Nhi, Nguyệt nhi, Mộc Hương.” “A!” Lưu má má sửng sốt, không ngừng nhìn nàng, hai mươi thiếu nữ đưa tới chọn cũng đều sửng sốt. Bởi vì Đinh Tử chọn sáu người này không thể nói là trong hai mươi người là người kém nhất, cũng không phải tốt nhất, các nàng mặc dù đều có chút tay nghề, đều là tay ngang, căn bản người bình thường suy nghĩ sẽ không chọn các nàng. Lưu má má lại kinh hãi không ngớt, mười bốn người khác có một nửa là vị kia an bài người giao cho, phân nửa không phải tâm tư bất chính thì là không có sở trường gì đặc biệt hoặc là diện mạo kém một chút, Đinh Tử chọn đó thập phần là tương đối thấp, lại làm cho nàng thập phần hồ đồ. Chẳng lẽ Đinh đại tiểu thư phát hiện mấy người khác có vấn đề? Không thể nào, nàng bao nhiêu tuổi, ánh mắt sẽ lợi hại như thế sao, lại nói nàng vừa rồi vẫn luôn uống trà, ở đâu ra rảnh mà nhìn người, là nàng đa tâm thôi. “Đinh tiểu thư, hay cho lão nô đề cử mấy người đi, mấy người này còn cần tôi luyện, ngài xem Lý Tú này lớn lên thanh tú, tay nghề thêu thùa cũng là tốt nhất trong chúng nữ nhân, ngài nhìn xem, hoa mai này sống động bao nhiêu, ta lúc đó mua Lý Tú liền thích nàng.” Lý Tú hơi kiêu ngạo nâng cầm lên cao, Đinh Tử nhìn Lưu má má giới thiệu tay nghề thêu của nàng ta, cũng không phải sai, đáng tiếc, nàng nói không đó chính là không. “Đinh tiểu thư ngài nhìn lại Vạn Nhu thử, nàng vốn cũng là tiểu thư khuê các, đáng tiếc phụ thân chết sớm gia đạo sa sút, trước lại gặp mẹ kế ghi hận, liền nuốt đồ cưới mẹ đẻ nàng lưu cho nàng, đem nàng bán thành nô tỳ, nhưng từ nhỏ nàng cầm kỳ thư họa mặc dù không phải nói mọi thứ tinh thông, thế nhưng đều thập phần tốt, không dối gạt Đinh tiểu thư, Vạn Nhu đưa tới nhà nào đều được tranh đoạt để lựa chọn người a. Còn có…” Lưu má má liếng thoáng nói không ngừng, khóe miệng Đinh Tử quyến rũ cười cũng càng ngày càng rõ. “Quan hệ giữa Lưu má má cùng quý phủ ta là như thế nào?” Chờ sau khi Lưu má má chậm rãi nói xong, Đinh Tử đạm mạc hỏi. Lưu má má sửng sốt liền nói: “Dân phụ là má má, đồng thời cũng có liên hệ cùng mấy phủ, bọn họ trong phủ thiếu người liền liên hệ cùng dân phụ, trong đó cũng bao gồm thị lang phủ, liền quan hệ này.” “Thì ra là thế, ta còn tưởng rằng Lưu má má là thân thích nào trong phủ chúng ta, hoặc là ta đã quên ngươi là loa truyền tin mọi chuyện trong phủ a, nếu không, thế nào quản luôn chuyện thị lang phủ, ngay cả ta là chủ tử cũng phải nghe ngươi nói chuyện.” Đinh Tử lời này rất trào phúng, Lưu má má làm mẹ mìn trà trộn ở nhiều nhà quan, cũng là người thông minh, há có thể nghe không hiểu lời châm chọc của Đinh Tử. Trong lòng chợt căng thẳng, trong đầu vừa chuyển, lại mở to mắt. Vốn nàng còn nghi hoặc, hiện tại có thể khẳng định, này không lựa chọn người của người đó yêu cầu, không bỏ vào mắt, Đinh gia đại tiểu thư hoàn toàn nhìn trong mắt, đồng thời đã biết là ai. Các nàng tự cho là làm ẩn mật, kỳ thực căn bản không tránh được hai mắt Đinh tiểu thư. Đinh tiểu thư không phải mới mười ba sao? Làm sao có thể giảo hoạt như vậy? Nhưng mà lại dọa Lưu má má một thân mồ hôi lạnh, nói cho cùng vấn đề này, nàng làm mẹ mìn chính là tiền, người nọ đem người cho vào thị lang phủ cũng là đưa bạc cho nàng mới làm, nàng cũng nghe ngóng, thị lang phủ hiện tại là quản trong tay Đinh đại tiểu thư, làm nàng ấy mất hứng thay đổi mẹ mìn, bà tổn thất có thể sánh bằng một ít bạc tham kia nhiều hơn sao? “Đại tiểu thư nói phải, là dân phụ lắm mồm, ta xem đại tiểu thư chọn cũng đều là không tệ, này đều là linh động, đại tiểu thư yên tâm sai bảo. Sau này có cần, kính xin đại tiểu thư chiếu cố a.” Bà lập tức tươi cười nói, Đinh Tử mỉm cười, xua tay cho Lâm ma ma trực tiếp cùng mẹ mìn một tay giao bạc một tay giao khế ước. “Lưu má má ngươi là người thông minh, người thông minh sẽ làm việc thông minh, tiểu thư của chúng ta là do hoàng thượng tự thân phong nữ quan, vĩnh viễn người kia không có khả năng vượt lên trước tiểu thư của chúng ta.” Hai người lúc giao tiếp, Lâm mama thấp giọng nói, Lưu má má thân thể chấn động, lại ha hả cười không ngừng, “Lâm mama chính là người sảng khoái, lần tới trong phủ thiếu người, đừng quên giúp ta nói nhiều mấy câu hay, giúp ta kiếm thêm được chút bạc a.” Lâm mama cười khẽ, trộm liếc đại hà bao bên trong tay áo Lưu má má một vòng, Lưu má má trong mắt tinh quang lóe ra, làm cái khẩu hình, “Đại tiểu thư từ nhỏ chính là người bề trên, người khác ra kế thế nào đều không có việc gì, lão bà tử đỡ lo.” Lâm mama lại đưa phí dụng mua nha hoàn, Lưu má má vừa cười nói mấy câu, liền muốn đem những người khác ly khai. Vạn Nhu lại đột nhiên bước ra khỏi đoàn người, liền chạy mấy bước tới trước mặt Đinh Tử dừng lại: “Đại tiểu thư không chọn ta, là bởi vì ta ưu tú, cho ngươi cảm giác có nguy cơ sao?” Đột nhiên Vạn Nhu làm động tác cùng lời nói, làm mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người, Đinh Tử trước hết nhìn qua, nhìn Vạn Nhu bộ dáng tiểu thư, một thân xanh ngọc uyển chuyển, làm cho người nàng thoạt nhìn càng thêm thanh lệ động lòng người. Theo y phục cùng trang bị, so với những nha hoàn được chọn khác, Vạn Nhu đều cao hơn, Lưu má má hôm nay mang đến trong hai mươi người nàng là người mặc tốt nhất. Đinh Tử câu ra nụ cười lạnh, nhìn không ra hình thức như vậy, đó là bệnh chung của tiểu thư nhà quan xuống dốc, không ốm mà rên, quả thực làm cho người ta chán ghét cực độ! Hỉ nhi, Linh nhi lập tức cũng kịp phản ứng, Linh nhi nhất thời giận rống: “Nha đầu chết tiệt kia có hay không quy củ, nhanh biến đi, đừng lượng lờ ở đây, dơ tai cùng mắt tiểu thư.” Linh nhi trong lòng đại hận, trong lòng nàng, tiểu thư nhà mình chính là ông trời của nàng, tiểu thư nhà nàng là thông minh, cao quý như vậy, vạn không thể để cho người có khả năng ô nhục. Huống chi cũng không nhìn một chút Vạn Nhu này là cái thứ gì, cũng muốn song song cùng tiểu thư đặt ngang hàng, quả thực không biết thân biết phận. “Các vị phản ứng không cần mãnh liệt như thế, tiểu nữ tử chỉ là muốn hướng Đinh tiểu thư hỏi nghi ngờ trong lòng ra mà thôi, tâm tính tiểu nữ tử rất so đo, nếu như không hỏi rõ ràng, sợ là trong lòng bất bình thật lâu không thể giảm bớt, nếu bởi vậy mà để lại vết đen trong lòng, sợ là đại tiểu thư cũng không muốn đi.” Vạn Nhu trong lòng hừ lạnh, cái gì quan gia tiểu thư, nàng sai ở nơi nào, chẳng qua là phụ thân phạm tội do tiểu nhân hại mà thôi, nếu làm lại tất cả, sự thành tựu của nàng tuyệt đối so với Đinh Tử cao hơn. Lúc trước không phải cũng chỉ là một nữ tử thô lỗ sao, thế nào có thể cùng tài hoa khuê tú của nàng so sánh chứ, nếu đổi thành trước đây, Đinh Tử này ngay cả tư cách cùng nàng so cũng không có. (Zenzi: Tự kỷ cấp 1. Sally: Ta thấy là bệnh này đã mãn tính oj ấy chứ) Lưu má má mang đến mười chín vị thiếu nữ khác, có một tính một, nghe Vạn Nhu nói, đều cười lạnh, đáy mắt xem thấy chẳng đáng. Nhìn ra, Vạn Nhu tư thế đã từng là thiên kim tiểu thư vẫn không thay đổi qua, nếu không phải Lưu má má thấy tư sắc nàng tốt, có tài nghệ, âm thầm che chở muốn bán được giá tốt, Vạn Nhu chết như thế nào cũng không biết. Lưu má má thấy Vạn Vhu như vậy lại vừa sợ vừa giận, ngu xuẩn, bình thường ngạo mạn không ai bì nổi cũng không sao, nàng cũng dám ở trước mặt thần tài nói như vậy, thật không biết sống chết. Lưu má má đi lên phía trước vừa muốn đá Vạn Nhu, dư quang lại nhìn thấy Lâm ma ma đánh cái thủ thế, Lưu má má sửng sốt nhìn kỹ lại, Đinh Tử khoát khoát tay chặn lại, lại làm cho nàng lui sang một bên. Đinh Tử mị mắt nhìn Vạn Nhu cũng không nói gì, Vạn Nhu lại cho rằng Đinh Tử bị nói trúng, không khỏi càng tỉ mỉ nhìn Đinh Tử. Trước mắt mỹ nhân một thân xanh nhạt tay áo thêu bạch nhu sam xanh tươi, người có khí chất tươi mát động nhân không nói, gương mặt đó cũng là sắc đẹp hiếm có. Tuổi tác mặc dù còn nhỏ, ngũ quan có chút non nớt, thế nhưng mặt mày như họa, mũi thanh tú, môi đỏ mọng, cùng ngũ quan ôn nhu càng động lòng người, hào quang bắn ra bốn phía, khí chất nàng ấy ưu nhã cao quý, trên đầu chỉ có hai trâm cài kim tương hồng ngọc, cùng trâm cài hoa mai tua kim làm đẹp, lại vô hình thêm mấy phần phú quý, lại đường hoàng không tục khí, Vạn Nhu trong lòng kinh động, ngay sau đó một cỗ đố kị nồng đậm đánh thẳng lòng của nàng. Nếu không phải cha gặp chuyện không may, nếu không phải tiện thiếp nắm quyền từ đó làm khó dễ nuốt đồ cưới của nàng, hiện tại nàng không kém hơn Đinh Tử cái gì, Đinh Tử là diện mạo hơn nàng thì thế nào, nàng ta chẳng qua là tiểu cô nương, mới mười ba tuổi thân thể còn chưa có nẩy nở. Nàng mười sáu, dưới tình huống bình thường trước nàng đã cùng có lễ (được người cầu hôn, có hôn ước), được rất nhiều công tử danh quý tới cửa cầu hôn tranh đoạt, nàng chuẩn bị tùy thời trở thành chính thê danh môn, nàng trở thành một nữ nhân so với Đinh Tử thích hợp hơn, bàn luận thủ đoạn kén phu quân, Đinh Tử thế nào so sánh cùng với nàng? (Tự kỷ cấp độ 2^^) Nhìn lại hai nha hoàn bên người Đinh Tử, sắc mặt thế nhưng đều thập phần không tệ, trên người mặc ý phục, chất lượng cùng kiểu dáng đều hơn với nàng. Hừ! Nhưng rốt cuộc là nha hoàn, trang điểm lên tuyệt đối không có xuất sắc bằng nàng, Đinh Tử mười ba tuổi, sớm qua tuổi nam nữ đại phòng, trong lòng tự nhiên cũng bắt đầu tới tuổi tư xuân, bên người tự nhiên không hi vọng giữ lại nha hoàn quá xuất sắc, tương lai hồi môn mang ra ngoài, còn không sợ bị nàng đoạt phu quân thương yêu. ( Zenzi: éc éc… Sally: nàng bị chọc tiết sao?) Vạn nhu trong lòng hừ lạnh, Đinh Tử vô sỉ không biết xấu hổ, thế nhưng muốn chặn tiền đồ của nàng như vậy, quả thực tội đáng chết vạn lần!(tự kỷ n…) Nhìn đáy mắt Vạn Nhu sinh ra hận ý, Đinh Tử cảm thấy thú vị, đây cũng là những người đó dùng để làm nàng khó chịu sao? Nếu như vậy, thật đúng là làm được, không có đầu óc như vậy, lại tự cho là xuất thân quan gia tiểu thư, luôn tản ra khí tức ngu xuẩn còn cho mình là tài trí hơn người, xác thực cho nàng nhìn thấy liền muốn buồn nôn a! “Đinh tiểu thư, ngươi yên tâm, cho tới hôm nay dân nữ gặp tình trạng lưu lạc không tốt, sau đi vào thị lang phủ chắc chắn sẽ toàn tâm toàn ý chiếu cố ngươi, vạn không có tâm tư gì khác.” Dù là có, ngươi có thể ngăn cản? Nam nhân bệnh chung là thích mỹ nhân, thế nhưng ngươi ngăn cản được? Chẳng qua là bàn đạp để nàng đứng ở cao hơn một chút, nàng sớm muộn sẽ thu thập tiện nhân Đinh Tử này do không nhìn được kim hương ngọc như nàng! Hơn nữa người kia nói, Đinh Tử cũng không biết thế nào được vận cứt chó, thế nhưng được thái hậu để mắt, sau này Đinh Tử ra vào hoàng cung tham gia các yến hội phu nhân khẳng định không thể thiếu, nàng chỉ cần đi theo bên người nàng ta, còn sợ không có ngày nổi danh sao? Từ đầu tới đuôi nàng cũng không muốn sẽ làm một nha hoàn mãi mãi, tất cả, chờ nàng có thân phận đầy đủ, nàng nhất định hoàn trả gấp mười, gấp trăm lần con tiện nhân trong nhà kia phải chịu! (Tiếp tục pay pay…) “Này, tâm tư khác, ngươi nghĩ có tâm tư gì khác? Ha ha, nhìn bộ dáng cùng khí chất của ngươi, nhưng thật ra bên trong lại xuất chúng hơn người.” Càng nhìn Vạn Nhu, nàng càng buồn cười, ngoài miệng Đinh Tử lại khích lệ. Sáu người được Đinh Tử lựa chọn, lúc này đều lộ ra biểu tình phẫn nộ, bình thường quan hệ các nàng cùng Vạn Nhu không tốt, Đinh Tử đã tuyển các nàng, kia đã nói lên từ giờ trở đi các nàng là nha hoàn của Đinh Tử, Vạn Nhu chỉ trích cưỡng bức tiểu thư như vậy, đó là địch nhân các nàng. “Vạn Nhu, thu hồi tâm tư xấu xa của ngươi đi, người nào không biết tâm ngươi lớn a? Bản thân mình chính là nô tỳ thấp hèn, còn luôn luôn giả vờ thanh cao, thật coi ngươi là thiên kim tiểu thư a. Sợ rằng, ngươi kiếp này đều trở lại không được, chỉ bất quá ngươi nghĩ muốn làm thiên kim cũng không phải không thể nào a, ngươi mau van cầu Lưu má má đem ngươi bán địa phương tốt đi, cái loại địa phương đó không ngừng cần thiên kim, Vạn Nhu ngươi cũng được a. Ha ha ha ~” Trong đám người chưa được lựa chọn, Lý Tú người có thay nghề thêu tốt nhất, lên tiếng cười nhạo nói. “Đúng vậy, mỗi ngày vênh mặt hất hàm sai khiến, kỳ thực sau lưng mỗi ngày đền nghĩ làm thế nào quyến rũ nam nhân ngủ cùng nàng, đáng tiếc, trong viện chúng ta ít có nam tử tiến vào, nàng liền mỗi ngày tự oán tự ai, cũng không cam lòng tịch mịch a.” “Ha ha ha, các ngươi đừng nói khó nghe như vậy, người ta da mặt rất mỏng, loại chuyện tư mật này nàng chỗ nào nguyện ý đem vạch trần a, sự thực chúng ta cũng không nên nói a, trong lòng minh bạch rõ ràng là được.” “Các ngươi, các ngươi…” Vạn Nhu tức giận, máu xông lên não, đưa tay chỉ nhưng run rẩy cái không ngừng, trên mặt chuyển đổi hồng xanh, tức giận sôi lên, “Hừ, quả nhiên là một kẻ thấp hèn bại hoại không giá trị, miệng không sạch sẽ, trong lòng thế nhưng ác ý hãm hại một người vô tội như vậy, ta thấy các ngươi chẳng qua là đố kị xuất thân cùng diện mạo với tài học của ta, nói xấu ta như vậy, ta xem, người tịch mịch không cam lòng muốn quyến rũ nam nhân, là tâm lý các ngươi đi!” Vạn Nhu cũng là tiểu thư khuê các được giáo dục, rất nhanh phản ứng trở lại, lập tức dùng lời nói phản kích. Đinh Tử cực kỳ nghiền ngẫm nhìn, quả nhiên a, những nữ nhân này ý nghĩ chính là đơn giản, ha ha ha, không phải đến làm khó chịu ta sao, kia liền làm cho những người đó nhìn, muốn xếp người bỏ vào nơi này của nàng, cuối cùng nội chiến đánh nhau, sẽ có nhiều hình ảnh thú vị nha. Lưu má má nhìn Đinh Tử cười, phía sau lưng đổ mồ hôi lạnh, hoàn hảo hoàn hảo, vừa rồi nàng không có làm quá mức, bằng không hiện tại bị thiết kế làm cho người ta chế giễu khả năng chính là nàng. Lưu má má còn chưa có cao hứng quá nhiều, bên kia Vạn Nhu cùng những nữ tử khác mắng nhau càng ngày càng kịch liệt, không biết ai rống lên một lời: “Tiện nhân.” Mười mấy thiếu nữ thế nhưng đánh nhau ở cùng một chổ, cảnh kia vẫn rất sôi nổi. Xé y phục, nắm tóc, trực tiếp hướng ngực, đầu đối phương, dùng không được tay liền cắn, đá, tiếng khóc tiếng mắng vang thành một mảnh. Bất quá chật vật nhất chính là Vạn Nhu, nàng ta thế nhưng bị đại đa số người cùng nhau công kích, không hai ba cái trâm châu trên đầu liền bị kéo xuống giẫm gãy, tóc bị vài người bắt được mỗi người kéo một lọn, tràng bạt tay liền hung hăng hạ xuống, Vạn Nhu giãy giụa khóc mắng lại không người giúp nàng, hận nàng thân thủ cuồng trảo, thế nhưng vài người đem cánh tay đều vẽ ra vết máu, có thể nghĩ đối phương trên tay đánh càng dùng sức. Cuối cùng Vạn Nhu bị đá té trên mặt đất, chúng thiếu nữ nhấc chân liền hướng trên người nàng đạp, trên mặt trên người trên bụng tiếp theo trên thân thể, sau đó mặt đã bị chân đạp nghiêm trọng nhất. Vạn nhu đau một hơi lãnh khí, toàn thân run không ngừng, Lưu má má cũng thật sâu ngây ngẩn cả người, vừa rồi không phải là chửi bới hai câu sao, thế nào liền quần ẩu lên, hơn nữa nhìn thương thế của mọi người nàng càng kinh hãi, những người đó hoàn toàn ra tay rất nặng a. Hạ thân Vạn nhu bắt đầu nhè nhẹ phiếm hồng, bụng tiếp theo có thể là chỗ nghiêm trọng, Lưu má má tâm bị nhéo chặt, trước nay chưa có sợ hãi, làm cho nàng trừng lớn hai mắt nhìn về phía Đinh Tử. Đinh Tử chỉ cười nhạt cúi đầu uống trà, coi như hoàn toàn không thấy được tình cảnh này. Lâm mama, Hỉ nhi, Linh nhi đều cười lạnh nhìn, chủ nhân Tử Trúc viện không lên tiếng bọn hạ nhân tự nhiên sẽ không nói, huống chi vạn nhu cao ngạo cũng làm các nàng rất phiền chán, lúc này thế nhưng làm cho các nàng hảo hảo một hồi hả giận, ai sẽ tiến lên giúp? Ánh mắt sáu người được lựa chọn khác nhau, có xem náo nhiệt, có vui sướng khi người gặp họa, có không hề kiên nhẫn, có băng lãnh nhìn quần ẩu. b7003af33a87e95001e8e2cb11385343faf2b211921394a5_zps4ea2a824 “Dừng tay, mau dừng tay, các ngươi muốn đánh chết nàng sao, các ngươi tiểu chân này, chờ trở lại ta lại thu thập các ngươi!” Vạn Nhu vốn chính là Lưu má má bồi dưỡng, chuẩn bị đưa đến làm tiểu thiếp trong phủ, tuy nói theo nàng ở đây bán đi, thế nhưng lại chiêu hoặc là lúc mua người nàng chính là đồ tốt, rất nhiều người đều sẽ đến tự nguyện bán mình. Đó là một nha đầu nàng có thể dưỡng ra cầm kỳ thư họa, người quan gia phủ này cũng sẽ cao mắt liếc nhìn, cớ sao mà không làm a. Đẩy chúng nữ ra, Lưu má má nhìn Vạn Nhu thê thảm, trong lòng cả kinh, nàng là người từng trải, coi như kiến thức rộng rãi, Vạn Nhu bị thương ở bụng có thể là chỗ nặng nhất, sợ là sau này… Không có khả năng có thai. Kết quả như thế tuyệt đối là những nha hoàn kia cố ý, Vạn Nhu trước đây ỷ vào được sủng ái, rất cao ngạo, ngoài miệng còn thường xuyên không sạch sẽ châm chọc những người khác, kỳ thực cũng là đáng đời, lúc trước nàng liền đem người đắc tội hết. Chỉ là Đinh đại tiểu thư bất quá mới nhìn, chẳng lẽ liền rõ ràng đoàn người Vạn Nhu bất hòa, lấy lời nói gây xích mích, liền làm cho đám người kia đánh nhau, đồng thời thật sâu đánh mặt người thu mua. Không thể nào… Lưu má má sống đến từng tuổi này, lần đầu tiên cảm thấy một thiếu nữ đáng sợ như vậy, tâm cơ sâu làm cho lòng người kinh hãi! “Dừng tay! Đều hồ nháo thành cái gì, không biết đây là thị lang phủ, đây là viện đại tiểu thư sao? Làm như thế chẳng lẽ là khinh thường đại tiểu thư, cố ý làm cho người ta khó chịu!” Lâm ma ma thấy vậy lập tức rống lên, chỉ trích chúng nha hoàn vừa mới ra tay đánh chửi đều quỳ trên mặt đất. “Đại tiểu thư thứ tội, chúng ta chỉ là trong lúc tức giận, bất quá Vạn Nhu đáng trách như thế, không biết thân phận còn chỉ trích đại tiểu thư.” “Đúng vậy đúng vậy, ta cũng nghĩ như vậy.” “Đúng đúng đúng, thỉnh đại tiểu thư không nên trách tội chúng ta.” “A!” Lý Tú dẫn đầu thỉnh tội, thiếu nữ khác theo sau phụ họa, ai biết lúc này Lý Tú lại đau ngã xuống đất, mọi người vừa nhìn thấy cánh tay nàng bị cào mấy vết máu, hiển nhiên là bị vạn nhu giãy giụa hại, máu loãng lưu có vài phần ghê người. Đinh Tử thở dài một tiếng: “Thôi, tất cả đứng lên đi, các ngươi cũng là hảo tâm, ta thế nào la rầy. Ngươi gọi Lý Tú?“ Lý Tú lập tức quỳ xuống, hướng Đinh Tử quỳ: “Hồi đại tiểu thư, nô tỳ Lý Tú gặp qua đại tiểu thư.” Như vậy tự xưng nô tỳ, người khác không biết còn tưởng rằng Lý Tú chính là nha hoàn của Đinh Tử. Đinh Tử cười: “Thật ra là người cơ linh, Lưu má má, trước ta chọn sáu, còn có Lý Tú này là bảy ta đều muốn, một hồi ngươi cùng Lâm ma ma lấy bạc đi.” “Vâng, đại tiểu thư, ngài yên tâm đi. Này không hiểu chuyện ta trở lại chắc chắn sẽ hảo hảo quản giáo, hôm nay các nàng cũng cảm thấy làm cho đại tiểu thư chịu ủy khuất thực đáng tức giận mới xúc động, cảm tạ đại tiểu thư không so đo các nàng xúc động, lần tới quý phủ lại cần người, ta nhất định chọn tốt nhất đưa qua đây.” Lưu má má cung kính nói, trong lòng nhưng không khỏi khó hiểu, Lý Tú này cũng là bị bắt mua, Đinh đại tiểu thư không phải là không muốn sao, hiện tại tại sao lại nuốt lời. Chẳng lẽ thật là bởi vì Lý Tú xuất đầu vì Đinh Tử trút giận? Kia Đinh đại tiểu thư tâm tính xem ra còn không lớn, nhưng nàng thế nào liền cảm thấy nơi này còn có việc đây? Lấy đối với hiểu biết nhìn người, thông minh nhất cũng không phải là Vạn Nhu, mà là Lý Tú này, trước kia trong viện nếu không phải lý tú âm thầm thiết kế, Vạn Nhu nói không chừng cũng không nhiều địch nhân như vậy, đắc tội người nhiều như vậy. Bất quá này cũng không phải là việc nàng cai quản, Lưu má má trực tiếp thu tiền dẫn người rời đi, về phần Vạn Nhu hiện tại bị đánh thành trọng thương, còn phải mua thuốc cứu chữa, nàng rốt cuộc không muốn nên trị không. Vạn Nhu tựa hồ cảm giác được sự do dự của Lưu má má, dùng hết sức khí lực cầu xin: “Má má cầu ngươi đừng bỏ Nhu nhi, chỉ cần ngươi cứu Nhu nhi, sau này vinh hoa phú quý tuyệt không thể thiếu phần của ngươi.” Trong mắt Vạn nhu đều hận ý cùng tuyệt tâm, Lưu má má nhẹ cười, cũng đúng, Vạn Nhu nàng vốn không có ý định bán là nha hoàn bình thường, nàng hồi báo bạc tuyệt đối so với nàng ra bạc nhiều hơn. “Truyền tin ra, gọi người nhìn chằm chằm chỗ Lưu má má, Lâm mama, Hỉ nhi, Linh nhi các ngươi là người bên cạnh ta, sáu người mới tới này, các ngươi đều quan sát tỉ mỉ, nhìn hợp hay không hợp dùng, không hợp dùng liền không nên trọng dụng.” “Vâng tiểu thư, kia…” Hỉ nhi do dự, tiểu thư thế nhưng nói sáu, vừa nhận lấy lý tú? “Lý Tú ta tự có chỗ hữu dụng, cũng không cần quản nàng.” Đinh Tử câu môi cười, trong mắt hiện lên tia giả dối, ba người Lâm mama nhìn cảm thán, Lý Tú này sợ là cũng không tốt. Bất quá ý nghĩ của tiểu thư, các nàng xem như là tương đối rõ ràng, tự nhiên minh bạch người nọ là không tin được . Bữa tối, Đinh Trí biểu tình vui vẻ chạy tới tìm Đinh Tử, tỷ đệ cười cười nói nói trò chuyện rất vui vẻ, thẳng đến đêm có chút tối, nên thời gian lúc nghỉ ngơi Đinh Trí phải về Thọ An đường, Đinh Tử mới nói: “Trí nhi, bên người chỉ có một Hoàng Oanh, thời gian này tỷ tỷ vừa mua nha hoàn, cũng vừa ý, vốn định giữ dùng, bất quá nàng là người trung tâm, làm việc cũng gọn gàng. Hoàng Oanh tuy là người nhanh nhẹn, thế nhưng phương diện thêu thùa lại vạn không bằng Lý Tú, ngươi liền mang về cũng nhiều giúp đỡ, Hoàng Oanh cũng có người giúp đỡ chiếu cố cho nhau, đối với ngươi chiếu cố càng có thể tận tâm.“ Lúc nói chuyện cùng Đinh Trí, Đinh Tử đã đem Lý Tú gọi tới, Lý Tú nghe không khỏi có chút mở cờ trong bụng, nàng bị mang vào trong phủ thế nhưng nghe đồn ít lời nói Đinh gia đại tiểu thư, mặc dù cùng ngoại giới nghe đồn có rất nhiều chuyện, thế nhưng cũng nhìn ra không phải chân thật, cùng nha hoàn mama mình, nàng luôn nói chuyện nhẹ giọng, lời nói nhỏ nhẹ, tính tình cũng không giống lời đồn. Lý Tú tự nhiên muốn lưu lại, đáng tiếc không có bị nhìn trúng, bất quá cũng may Vạn Nhu kia ngu xuẩn, nàng có cơ hội biểu hiện tận tâm, này không phải bị Đinh đại tiểu thư nhìn trúng sao. Nàng rất rõ ràng phân lượng Đinh Trí ở trong lòng Đinh đại tiểu thư, đem nàng điều đi chiếu cố Đình trí, tuyệt đối không phải đối với nàng không tín nhiệm, ngược lại là hết sức coi trọng nàng, chỉ cần nàng đem Đinh Trí chiếu cố tốt, thỉnh thoảng lại truyền mấy tin đi ra, Đinh đại tiểu thư này tuyệt không thể thiếu nàng chỗ tốt, điểm này nàng còn nhìn ra. Đinh Trí mắt to nháy nháy, cảm giác lòng bàn tay bị tỷ tỷ gãi gãi, lập tức sáng tỏ, trên mặt lộ ra hồn nhiên tươi cười: “Tỷ tỷ đem tới đương nhiên là tốt, Hoàng Oanh xác thực rất bận, mỗi ngày hầu hạ trái phải còn quản mọi chuyện trong viện của đệ, nhưng rất mệt, ta còn xem qua nàng mệt thẳng không dậy nổi thắt lưng a, cám ơn tỷ tỷ lo lắng cho đệ đệ đưa tới giúp đỡ. Ngươi gọi Lý Tú, sau này hảo hảo hầu hạ bản thiếu gia đi, hiểu rõ ta ở tại trong viện tổ mẫu, người bên trong ít, có một quản sự đại nha hoàn Hoàng Oanh, sau ngươi liền cùng nàng làm việc là được, bất quá hai người các ngươi đều chuyên môn hầu hạ ta, hảo hảo ở chung a.” Lý Tú trong mắt sáng ngời, thầm nghĩ Hoàng Oanh này hẳn là người lợi hại, cũng rất được mắt thiếu gia, bất quá nàng chắc là sẽ không làm cho người ta ở trước mặt nàng độc sủng, trên mặt lộ ra tươi cười: “Nô tỳ cám ơn thiếu gia đề tên, cũng tạ ơn đại tiểu thư tín nhiệm, nô tỳ sau này chắc chắn sẽ hảo hảo chăm sóc thiếu gia, không cho đại tiểu thư thất vọng.” “Tốt, ngươi là người thông minh, ta cảm tạ ngươi hôm nay lên tiếng giúp ta. Ai tiểu thư khuê các thế nào có thể cùng một tỳ nữ chửi bậy, ta cũng thật khó xử, ngươi thật ra giải quyết quấy nhiễu của ta, một chút cũng không sai. Chỉ cần ngươi ở trong phủ kiên định làm chuyện ngươi nên làm, ta nhất định không bạc đãi ngươi được.” Đinh Tử thở dài một tiếng nói. “Đại tiểu thư xin yên tâm, nô tỳ chết muôn lần cũng muốn hầu hạ tốt thiếu gia.” “Được rồi, Trí nhi cũng mệt mỏi, mau đi về nghỉ ngơi đi.” “Tỷ tỷ, ta đi đây.” Đinh Trí lưu luyến không rời mang theo Lý Tú ly khai. Lúc trở lại viện mình, nhìn thấy Hoàng Oanh chờ ở cửa chính. Bởi vì Hoàng Oanh là quản sự viện, bình thường cũng có rất nhiều chuyện phải xử lý, vì thế thời gian cũng bất tiện, Đinh Trí đi Tử Trúc viện đều là tùy tiện hắn đi vào, Hoàng Oanh vô pháp theo, mỗi hồi đều canh giữ ở cửa viện chờ Đinh Trí. Rất xa, nàng liền nhìn thấy Đinh Trí phía sau hơn một thiếu nữ xa lạ, bộ dáng còn pha vài phần tiếu ý, mặc dù không như nàng, nhưng cặp mắt kia cuồn cuộn chuyển động, rất linh động, nhất thời làm cho nàng tâm sinh cảnh giác. Đinh Trí vừa thấy Hoàng Oanh liền nhân tiện nói: “Đây là Lý Tú, nha hoàn hôm nay trong phủ vừa mới mua về, tỷ tỷ không muốn ngươi quá mức mệt nhọc, một người hầu hạ ta ngươi cũng quá cực khổ, ta liền thuận tiện muốn nàng. Sau này nàng chính là đại nha hoàn, các ngươi giúp đỡ cho nhau một chút đi, nàng mới đến trong phủ đối rất nhiều chuyện trong phủ còn chưa quen thuộc, liền giao cho ngươi.” Đinh Trí ngáp một cái, làm cho đôi mắt hắn bịt kín vài tia hơi nước, đủ thấy buồn ngủ, “Ta muốn ngủ, không cần các ngươi hầu hạ, ngươi trước giao cho nàng một chút chuyện đi.” Đinh Trí nói xong xoay người vào phòng. Bên ngoài, Hoàng Oanh cùng Lý Tú nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy địch ý. Các nàng đều là đại nha hoàn, thế nhưng Hoàng Oanh lại hơn quản lý sự vụ viện, hơn nữa lại là người tới trước, tự giác so với Lý Tú cao hơn nhất đẳng. Lý Tú nhìn đối phương bất quá là tiểu nha đầu mười hai, mười ba tuổi, ở trong phủ so với nàng lâu hơn, có mấy phần khôn khéo, thế nhưng rốt cuộc so với nàng non một chút, không cần quá sợ hãi. Hai người tầm mắt trên không va chạm, mơ hồ tiếng đùng vang chấn động. Ngày hôm sau khi đi Thọ An đường thỉnh an, Đinh Tử còn cố ý đi chỗ hậu viện Đinh Trí nhìn, thấy Lý Tú thích ứng coi như hài lòng, trong lòng rất là an ủi, bất quá vẫn là dặn Hoàng Oanh mấy câu: “Hoàng Oanh ngươi cũng là người gọn gàng cơ linh, sau này Lý Tú với ngươi cùng nhau hầu hạ Trí nhi cũng có bạn, các ngươi tuổi tác tương đương cũng có thể nói cùng nhau, ta nghĩ thật không tệ. Bất quá nàng là người mới, vẫn cần ngươi chiếu cố nhiều.” Như vậy rõ ràng càng coi trọng Lý Tú, trên mặt Hoàng Oanh có một chút không tốt, lại cười gật đầu. “Đại tiểu thư xin yên tâm, ta cùng với Tú nhi tỷ tỷ đều chiếu cố thiếu gia, chúng ta tự nhiên đều muốn thiếu gia tốt, sẽ không có chuyện gì. Trí thiếu gia cũng mỗi ngày nhớ kỹ tiểu thư quan tâm hắn nhất, phần tâm ý này nô tỳ minh bạch nhất.” Hoàng Oanh cười ngọt động nhân, người đẹp thắng hoa kiều. “Hoàng Oanh hiểu chuyện nhất, cái miệng nhỏ nhắn cũng ngọt, sau này Trí nhi có các ngươi chiếu cố ta càng yên tâm, ta cũng không ở lại lâu, trong phủ còn có việc phải xử lý.” “Cung tiễn đại tiểu thư!” “Cung tiễn đại tiểu thư!” Hoàng Oanh, Lý Tú cười tiễn người đi, đương lúc Đinh Tử rời đi, hai người lại mặt trào phúng cười cùng tâm bất hòa nhìn nhau, hạt giống cừu hận mọc mầm, lại càng ngày càng sâu. Vừa mới trở lại Tử Trúc viện, bên kia lại truyền Liên Nguyệt di nương cầu kiến, Đinh Tử chau mày, từ lúc Liên Nguyệt được Đinh Bằng thu vào, gặp qua một mặt ở Thọ An đường, sau thật đúng là ít có cơ hội đụng tới, thế nào là hôm nay lại đến: “Thỉnh vào đi.” “Liên Nguyệt bái kiến đại tiểu thư, đại tiểu thư hiện tại thế nhưng là người bận rộn trong phủ, Liên Nguyệt không có quấy rầy chứ?” Hôm nay Liên Nguyệt một thân hoàng y mềm mại, thân áo thuê những đóa hoa nhỏ xinh đẹp, trên eo buộc đai lưng thêu án mây đường tử đỏ, trên đầu mang hai trâm thuý ngọc nạm vàng, một cái trâm cài lưu vân kim theo nàng đi lại, chậm rãi đong đưa, gương mặt trắng nõn, mị mắt, màu da trắng hồng lộ khỏe mạnh, so với lúc trước đẹp hơn mấy phần. Hiển nhiên Đinh Bằng trong khoảng thời gian này thực sự rất sủng Liên Nguyệt, nàng mang theo một phong tình tư nhuận dường như cảm thấy rất hạnh phúc, nhưng cũng rất rêu rao… “Nào có, chính là ta quá ngu ngốc, làm đến mọi việc đều có vẻ luống cuống tay chân mà thôi, đổi làm người khác sợ là sẽ tốt hơn rất nhiều.” Đinh Tử cười tự hạ mình. “Đại tiểu thư ngàn vạn đừng khiêm tốn như thế, trước đây Liên Nguyệt hầu hạ đại tiểu thư, trong lòng rõ ràng nhất, đại tiểu thư là người rất thông minh, việc này đối với ngài mà nói rất đơn giản. Ngài xem bất quá mới vài ngày, trong phủ liền khôi phục ngay ngắn rõ ràng, Liên Nguyệt thật là không bội phục không được.” Liên Nguyệt cười tâng bốc, lời nói khích lệ cũng không mất tiền, Đinh Tử trong lòng lại tựa như gương sáng, căn bản không có nghe lọt tai. “Thương Nguyệt cô nương hôm nay thế nào rảnh rỗi đến chỗ ta đây.” Liên Nguyệt chỉ là thông phòng, xưng hô cũng không, cũng chỉ so với vị trí nha hoàn hơn chút, Đinh Tử gọi như vậy thập phần bình thường. Liên Nguyệt sững sờ, liếc mắt nhìn Đinh Tử, thấy nàng nghiêm túc chờ mình trả lời, cảm thấy mình đa tâm, đè xuống tâm tư của mình, cười nói: “Nô tỳ là hưởng phúc khí đại tiểu thư, mới may mắn có thể hầu hạ lão gia, nô tỳ tuy là người Mã di nương, nhưng lại thụ ân đại tiểu thư, trong lòng nô tỳ đại tiểu thư là ân nhân của nô tỳ, trong lòng nô tỳ thật cảm kích, trong lòng không khỏi cảm thấy thân thiết. Mong rằng đại tiểu thư không nên ghét bỏ xuất thân ti tiện nô tỳ mới tốt a.” Đinh Tử cười nói: “Nào dám, ngươi đã được phụ thân thu, hơn nữa đều là người một nhà, ta nơi nào sẽ ghét bỏ. Kỳ thực ta cùng với thương Nguyệt cô nương cũng có duyên, thời gian thương Nguyệt cô nương ở Tử Trúc viện hầu hạ, cũng hết sức hài lòng. Nào có gì ghét bỏ chê bai, ta cũng rất hài lòng. Phụ thân bình thường công vụ phiền muộn, nhưng lại là nam tử tốt, cũng là ngươi tự có phúc khí, có thể bắt cơ hội này, loại sự tình này ai cũng không giúp được, phải dựa vào chính ngươi.“ Đinh Tử lời nói nhìn như không nói lời Liên Nguyệt muốn nghe, ngẫm nghĩ một chút, thời gian rất nhiều, Liên Nguyệt tinh tế nghĩ nghĩ, lại cười, hài lòng chuyển tâm tư đùa với Đinh Tử, hai người hàn huyên đủ một canh giờ, Liên Nguyệt mới ra về. “Tiểu thư, Liên Nguyệt là có ý gì? Ta xem nàng lai giả bất thiện a.” Hỉ nhi đứng ở một bên, lập tức nói. Linh nhi bưng trà bánh vào nghe thế, vội hỏi: “Nàng vốn là không có gì tốt, lúc trước là Mã di nương phái tới thám thính tin tức, hiện tại cũng sợ tìm hiểu tin tức chúng ta đây, xem ra không có hảo tâm gì, tiểu thư chúng ta cần phải đề phòng nhiều hơn a.” Đinh Tử mỉm cười: “Linh nhi của chúng ta thế nhưng càng ngày càng thận trọng thông minh, này đó đều nghĩ tới.” Linh nhi bị nói hơi có chút đỏ mặt, Đinh Tử cười, “Bất quá người này a, thân phận thay đổi, cũng thay đổi tâm tính. Liên Nguyệt không phải bớt lo, sủng ái càng ngày càng nhiều thì dã tâm nàng càng ngày càng lớn, hơn nữa ngươi xem hôm nay nàng mặc, đã rất hiển nhiên, dáng vẻ thông phòng, ta không nên động thủ, chậm đợi là được.” Trong mắt lóe lên lãnh ý, trong phủ này một với một đều muốn tính kế nàng, sao nàng lại để cho những người đó như nguyện được, nếu như thế, nàng liền không phải Đinh Tử! Hỉ nhi Linh nhi lập tức minh bạch ý tứ trong lời Đinh Tử nói, hai người mặt đồng thời trầm xuống, trong lòng thầm hận. “Tiểu thư, mau đến trưa, hiện tại có cần bày cơm chưa?” Lâm mama sáng sớm vội vàng phân phối người làm Tử Trúc viện đồng thời thỉnh thoảng quan sát, nhìn sắc trời lập tức hỏi. “Cũng tốt, ăn xong, ta phải xuất môn, Lâm mama liền nhìn chằm chằm mọi việc, còn có Hỉ nhi Linh nhi, thời gian này quan sát chú ý nhiều một chút sáu người mới mua, mặt khác hai nhị đẳng bất kể các nàng, các nàng bất động ta cũng không động, trước nhìn kỹ hẵn nói.” “Vâng, tiểu thư!” Dùng qua ngọ thiện, Đinh Tử tùy tiện dặn dò mấy câu, liền dẫn Hỉ nhi xuất phủ, hai người ngồi trong xe ngựa, đầu tiên là đi hiệu sách ở hậu nhai, lấy hai quyển sách, lại đi tiền nhai thành như cũ là đi dạo hiệu sách, sau đó đi dạo các cửa hàng, để Hỉ nhi, Linh nhi, Lâm mama mua mấy thứ linh tinh, lúc này mới đi cửa sau An quốc hậu phủ, nơi đó sớm có tiếp ứng, thấy Đinh Tử đến vội vã chào đón, cẩn thận đưa đến hậu viện Thọ An đường của Bạch lão thái quân. Ở thọ An đường Tiết Vũ sớm chờ tại đây, nhìn thấy Đinh Tử đến, thở dài một hơi: “Làm phiền Đinh tiểu thư, tổ mẫu ngay nội đường.” Đinh Tử gật gật đầu, đang muốn xoay người đi vào, lại nghe một giọng nữ truyền đến: “Vị này chính là Đinh nữ quan sao? Nhưng thật ra nghe tiếng không như gặp mặt a!” Đinh Tử quay đầu nhìn lại, lại thấy một người mặc thân thêu đóa hoa sen lớn đỏ thẫm, đầu đội bát bảo kim bố diêu, phu nhân mười phần quý khí. Tướng mạo nữ tử vô cùng tốt, mắt cong mị, mũi cao môi đỏ mọng, da trắng nhẵn nhụi, rõ ràng so với tuổi tác thực tế nhìn còn trẻ hơn, mà Tiết Vũ bảy phần giống nữ tử, liếc mắt một cái liền biết được quan hệ của hai người. “Đúng vậy nương, vị này chính là người ta nhắc tới, đại tiểu thư thị lang phủ, nàng y thuật thập phần cao minh, vì tổ mẫu nên ta thỉnh nàng đến.” Tiết Vũ đối phu nhân an quốc Hậu thập phần cung kính, mang trên mặt một tia lễ độ, có thể thấy được Tiết Vũ là người cực kỳ hiếu thuận. Phu nhân An quốc Hậu gật gật đầu, liền sâu liếc mắt nhìn Đinh Tử một cái, khóe miệng câu ý cười, biểu hiện trên mặt cũng coi như cực kỳ hòa nhã, chỉ là Đinh Tử rất không thích nàng, bởi vì ánh mắt phu nhân an quốc Hậu tràn đầy lơ đễnh thậm chí cho dù chẳng che giấu vẫn bị nàng bắt được, hơn nữa ánh mắt quan sát rõ ràng mang theo vài phần phòng bị. Lúc trước Đinh Tử thân là đại công chúa, trong cung cao ngạo không có mấy người có thể sánh bằng, nàng chưa từng gặp người lần đầu tiên liền tâm sinh phiền chán, thế nhưng phu nhân an quốc Hậu lại làm nàng cảm thấy như thế. Phòng bị, nàng có cái gì phải phòng bị, nếu không phải Tiết Vũ khẩn cầu, nàng cũng không muốn đến an quốc hậu phủ, phu nhân an quốc Hậu cần gì đề phòng, lại dựa vào gì cảm thấy là nàng vội vàng muốn leo lên An hậu phủ. Buồn cười đến cực điểm! Phu nhân an quốc Hậu lại lên tiếng, trong lời nói giống cây gai đâm lòng Đinh Tử: “Nhưng thật ra tướng mạo cô nương rất tốt, cũng là người thông minh lanh lợi, thái hậu bệnh toàn bộ thái y viện đều trị không hết, ngươi lại có bản lĩnh, thật đúng là làm cho người ta không dám coi thường a! Ha ha ha…”