Trừng Phạt Quân Phục Hệ Liệt
Chương 77 : Mở đầu
Được tầng tầng lớp năng lượng bảo vệ, trụ sở Quân bộ Liên Bang nghiêm mật cao chót vót là huyết mạch của toàn bộ Liên Bang, hệt như một bộ não khổng lồ, mạnh mẽ siêu việt mà điều khiển hằng tỷ đơn vị Liên Bang ở những khoảng cách xa xôi tác chiến.
Mỗi ngày, nơi đây phải xử lý một số lượng lớn tình báo quân sự, gửi đi vô số chỉ lệnh cơ mật, đưa ra đủ mọi quyết định trọng đại liên hệ tới vận mệnh Liên Bang.
Mà tuyệt đại quyền lực, đều tập trung trong tay ba vị được thừa kế chức vị Thượng đẳng tướng quân.
Lúc này, Tướng quân Đăng Tu La đang ngồi trong văn phòng Tướng quân rộng rãi xa hoa phê duyệt tình báo thực chiến vừa được đưa đến, bỗng thư ký tiến vào trình báo.
“Lawson tướng quân đích thân yêu cầu?” Tu La tướng quân ngừng di chuyển bút điện tử, ra chiều suy ngẫm.
“Đúng vậy, trưởng quan. Lawson tướng quân còn yêu cầu giữ kín, tiến hành cuộc họp hình thức bí mật tức thời. Ngài ấy đang ở phòng tiếp khách riêng tư của ngài chờ câu trả lời.” Sau khi thư ký báo cáo tình huống xong, nhìn về phía Tướng quân đang suy xét, chờ đợi mệnh lệnh của hắn.
“Cuộc họp hình thức bí mật tức thời à…”
Đối với những người làm Tướng quân sớm am hiểu đấu đá tranh giành mà nói, chỉ cần vài chữ giản lược ngắn gọn, đã nhanh chóng ngửi ra được mùi âm mưu toan tính.
Thậm chí, hương vị này còn quá nồng đậm.
Thực rõ ràng.
Cách làm dẫn người chú mục như thế, không hề đồng điệu với kiểu hành sự ề à trong những năm gần đây của gia tộc Lawson.
Tu La tướng quân một bên tìm kiếm manh mối, một bên giở tài liệu trên bàn. Kỳ thật không cần giở, hắn cũng đã nắm rõ lịch trình buổi chiều trong đầu. Có một hội nghị phải tham gia – Hội nghị cơ mật tối cao, người tham dự chỉ có duy nhất ba vị Thượng đẳng tướng quân.
Bởi đòi hỏi cấp bậc tối cao, kiểu hội nghị này rất ít khi diễn ra. Tuy nhiên mới đây không lâu đã triển khai một lần, do Tu La Tướng quân khởi xướng, thảo luận về vấn đề sở hữu Lăng Vệ. Thế nhưng, bởi thái độ ậm ờ của gia tộc Lawson mà không thu được kết quả như Tu La Tướng quân mong muốn.
Cho nên, xem như một lần thất bại.
Thành thử, Lăng Vệ đồng thời là hậu duệ duy nhất của Linh tộc, vẫn thuộc về tay Lăng gia.
Đúng là tai họa ngầm khiến người ta không thể yên lòng!
“Hội nghị buổi chiều, người đề xuất là Lawson Tướng quân phải không?” Tu La Tướng quân bỗng nhiên đặt câu hỏi.
Thư ký không dám sơ suất mà kiểm tra máy thông tín, mới trả lời “Đúng vậy.”
Nhận được câu trả lời xác định, Tu La tướng quân mới yên lặng gật đầu.
Thật ra, hắn biết người đề nghị họp hội nghị cơ mật chiều nay là ai, có lẽ chỉ mượn cớ có việc cần trao đổi, hòng giải đáp làm sáng tỏ vấn đề của mình.
“Trưởng quan, có cần từ chối Lawson tướng quân không ạ?” Thư ký quan sát cẩn thận mà hỏi thăm.
“Không, mời vô. Sau khi ông ta vào, khởi động phong bế toàn bộ văn phòng, tất cả nội dung của lần gặp mặt này cần giữ bí mật tuyệt đối.”
“Tuân mệnh, trưởng quan.”
Lawson tướng quân rất hiếm khi chủ động tiến hành hội nghị quân sự tối cao, rõ ràng là có chuyện quan trọng cần bàn với hai vị Tướng quân còn lại. Thế nhưng, vì sao chỉ còn mấy tiếng nữa là hội nghị diễn ra, lại đột nhiên yêu cầu gặp mặt kín như thế này?
Ha, nhất định là có chuyện bất lợi cho Lăng gia.
Thật là, con thỏ già khú sắp chết đến nơi còn có thể mạnh miệng cắn người ư?
Nhìn Lawson tướng quân giống hệt mình vận quân trang Thượng đẳng tướng quân uy nghiêm vô hạn bước vào văn phòng, thâm tâm Tu La tướng quân ẩn ẩn một tia tà ác, xem kịch vui quả là khuây khỏa tinh thần.
“Đúng là khách quý. Mời ngồi, Lawson tướng quân.”
Thời điểm Lawson tướng quân ngồi xuống, cửa trong văn phòng khép lại, thiết bị nhận dạng điện tử trên tường cũng hiển thị trạng thái phong bế, bất kể là Tu La hay Lawson tướng quân đều tường tỏ, nội dung cuộc nói chuyện này sẽ được giữ bí mật hoàn toàn.
“Có lẽ ông đang phỏng đoán ý đồ tới đây của tôi, Tu La tướng quân. Chúng ta đều rõ, trước giờ hội nghị buổi chiều diễn ra mà hai vị Thượng đẳng tướng quân bí mật gặp nhau, khỏi phải nghi ngờ gì, nhất định sẽ khiến Lăng Thừa Vân hoài nghi.” Lawson tướng quân lấy thái độ đi thẳng vào vấn đề mở chuyện.
Phong thái sắc bén cùng dứt khoát này, nếu đổi lại là Lăng Thừa Vân, thì không có gì đáng nói.
Thế nhưng, xuất hiện trên người Lawson tướng quân luôn chẳng buồn hé răng, phản ứng chậm rãi ì ạch, thì đúng là phải khiến kẻ khác kinh ngạc.
Tu La Tướng quân không khỏi ngồi thẳng lưng dậy, dáng vẻ nghiêm túc.
“Vậy thì, Lawson tướng quân nhất định có chuyện cực kỳ trọng yếu mới ở ngay thời điểm không thỏa đáng này yêu cầu bí mật gặp mặt tôi?”
“Đúng thế.”
“Rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Có một việc, tôi nghĩ phải thông tri trước với gia tộc Tu La.” Tựa hồ cũng hiểu việc mình đến đây gây tò mò cho đối phương, để tăng thêm quyết tâm, Lawson tướng quân nhìn thật sâu vào mắt người đối diện, chậm rãi hít một hơi, sau đó, ngữ điệu kiên định, trầm giọng mở miệng “Tôi muốn rã băng anh trai của tôi – Al Lawson, tiếp theo lấy thân phận là con cháu có quyền thừa kế trong gia tộc, một lần nữa tiến vào Quân bộ, hơn nữa, khôi phục quân hàm nguyên bản của hắn, cấp bậc Chuẩn tướng!”
Trong vài giây, đại não Tu La tướng quân hoàn toàn đông lại.
Hắn có thể đoán việc Lawson đến gặp mình vào giờ phút này, ắt nhiên sẽ tiết lộ bí mật cực kỳ trọng đại, nhưng…
Đây quả thực là chuyện vớ vẩn nhất Liên Bang!
Phải nói, Tu La tướng quân chưa bao giờ từng nghĩ tới, gia tộc Lawson có lá gan làm ra quyết định cuồng vọng như vậy!
“Ông là đang nói giỡn đúng không?” Một hồi lâu sau, Tu La tướng quân mới hỏi một câu như thế.
Song, giọng điệu lạnh lẽo cùng ánh mắt trở nên nguy hiểm, đều chứng minh hắn không hề cảm thấy Lawson tướng quân nói giỡn chút nào.
Tương tự, Lawson cũng đưa nhãn thần thâm trầm giằng co, chứng tỏ giờ phút này y đang lấy cả vận mệnh gia tộc ra đặt cược.
Không khí chung quanh hai người, hệt như bị rút cạn.
Căng thẳng không thể thở nổi.
“Ông thế nhưng, dám không kiêng nể gì mà phá bỏ cam kết của toàn thể gia tộc Lawson với Quân bộ ư?”
“Đúng vậy, hơn nữa tôi hy vọng thông qua lần gặp mặt này, có thể đạt được ý kiến thống nhất của gia tộc Tu La trong buổi họp chiều nay, ủng hộ đề xuất này của tôi.”
“Tuyệt đối không!” Cự tuyệt chắc như đinh đóng cột “Ông có lẽ đã quên, để Al Lawson biến mất vĩnh viễn là lời hứa của cha ông, bậc cha chú của chúng ta – Bác Thượng Lawson! Vì ông ấy năm lần bảy lượt đau khổ van xin, cha của chúng tôi mới nhất thời mềm lòng, đồng ý không xử quyết con trai trưởng phản bội cả Quân bộ kia, giao cho gia tộc Lawson tự mình xử trí. Thế nhưng, bây giờ, sau nhiều năm, ông thế nhưng hủy bỏ lời hứa ngày đó, còn vọng tưởng được gia tộc Tu La giúp đỡ sao?” Đối với hành động to gan lớn mật này, Tu La tướng quân tỏ vẻ phẫn nộ tột độ.
Làm như thế, là hoàn toàn coi thường không chút nể nang ba vị Tướng quân tiền nhiệm, đặc biệt là cha hắn.
Gia tộc Lawson, nếu có đặt gia tộc Tu La và Lăng gia vào mắt, thì làm sao có thể đưa ra một vấn đề như vậy được!
Đối mặt với lửa giận của Tu La tướng quân, Lawson tướng quân túc trí đa mưu vẫn duy trì trầm mặc.
Y đã sớm đoán được sẽ bị khước từ, nhưng nếu không chuẩn bị phương pháp ứng đối, y chắc chắn sẽ không bao giờ mạo hiểm mà yêu cầu gặp mặt như thế này.
“Tôi làm như vậy, chẳng những vì bảo vệ gia tộc Lawson, mà còn vì kéo dài huy hoàng của gia tộc Tu La.” Chừa một khoảng lặng để Tu La tướng quân bình tĩnh lại, Lawson tướng quân mới không nhanh không chậm, triển khai giải thích “Lăng gia hiện tại sở hữu hậu duệ duy nhất của Linh tộc, Lăng Thừa Vân dựa vào điểm này mà ưu thế vượt trội, còn muốn áp đảo cả tôi lẫn ông, hơn nữa còn từng bước xâm chiếm thế lực của chúng ta, chuyện này là điều không thể chối cãi. Cho dù là Tu La tướng quân ông đi chăng nữa, lúc này cũng đang đau đầu vì chuyện làm sao để giữ thế cân bằng giữa ba gia tộc đúng không?”
Tu La tướng quân cười lạnh.
Các Tướng quân như bọn họ luôn phải suy xét tình hình cụ thể. Sau cơn thịnh nộ, phương hướng lo lắng liền chuyển qua vấn đề cần được ưu tiên hàng đầu.
“Ông nói thật động lòng người, nhưng đối với tôi chẳng hề hấp dẫn gì hết. Al Lawson được rã băng, đoạt lấy nhân bản của Vệ Đình vào tay mình, đây là có lợi cho gia tộc Lawson chứ? Gia tộc Tu La thì được lợi lộc gì? Trước đừng bàn tới Al có thành công giành được Lăng Vệ hay không, cứ cho là được, cũng chỉ béo miệng các ông. Một khi có được hậu duệ của Linh tộc, gia tộc Lawson sẽ phất lên như diều gặp gió, thế lực nhà Tu La chúng tôi cũng vẫn lọt vào suy yếu.”
“Tôi phải nói rõ một chút.” Lawson Tướng quân rành mạch trầm thấp “Tôi cũng không cho rằng, Al sẽ giành được Lăng Vệ.”
“Ồ.”
“Dù sao đi nữa Lăng Vệ cũng không phải là Vệ Đình, tuy rằng cậu ta là nhân bản của Vệ Đình, nhưng cậu ta có quá trình phát triển, có tình cảm của riêng mình. Nếu cho rằng chỉ cần Al xuất hiện, Lăng Vệ sẽ thần hồn phách lạc mà đi theo Al, thì tôi quá ngây thơ ấu trĩ.”
“Đúng vậy.”
“Song, chúng ta phải thừa nhận một điều, bởi có quan hệ với Vệ Đình, Al nhất định sẽ gây ra ảnh hưởng tới Lăng Vệ. Nếu – tôi nói là nếu – sâu thẳm trong nhân bản Lăng Vệ này, còn lưu lại một tí chút tiềm thức của Vệ Đình, vậy thì, giả thiết này sẽ có khả quan. Và chí ít, Al có thể nhiễu loạn quan hệ thoạt trông thập phần gắn bó giữa Lăng Vệ và Lăng gia.”
Đồng tử của Tu La tướng quân, thoắt cái co rút lại.
“Nhiễu loạn quan hệ giữa Lăng Vệ và Lăng gia, đây là mục đích của ông sao, Lawson tướng quân?” Hắn chậm rãi, nói lên nghi vấn.
“Đương nhiên không phải đơn giản mỗi vậy. Mục đích của tôi, là giết chết Lăng Vệ được Lăng gia bảo vệ chặt chẽ, diệt trừ tận gốc tai họa ngầm của Linh tộc.”
Trả lời thẳng thắn lớn mật như thế, nhất thời làm cho Tu La tướng quân phải nhìn Lawson với cặp mắt khác xưa.
Nhưng đồng thời, cũng tràn ngập hoài nghi.
“Ông thật sự định giết chết Lăng Vệ?”
“Tu La Tướng quân, hôm nay, tôi và ông thành thật với nhau một phen đi.” Lawson tướng quân nhìn hắn, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười khiến kẻ khác kinh hãi “Kỳ thật trong một khắc xác định Lăng Vệ sở hữu Quyết sách lực, là hậu duệ chân chính của Linh tộc, tôi đã quyết tâm phải giết cậu ta bằng được. Đối với ba gia tộc chúng ta mà nói, Linh tộc là một lời nguyền rủa hàng thật giá thật. Hai mươi năm trước, Vệ Đình đã hại chết anh trai của tôi, liên lụy toàn bộ gia tộc Lawson. Chuyện này vĩnh viễn khắc sâu vào trí nhớ tôi. Những việc tổ tiên chúng ta làm khi xưa đều rất đúng, nhổ cỏ nên trừ tận gốc, chỉ là không ngờ, sau khi hủy diệt hành tinh nơi Linh tộc sinh sống, bọn chúng vẫn còn hậu duệ tồn tại. Lúc này đây, chúng ta phải hoàn thành công việc của tổ tiên, hơn nữa phải sạch sẽ gọn gàng.”
Tu La tướng quân trên mặt vẫn duy trì bình tĩnh, nhưng nội tâm bắt đầu dao động.
Chậm rãi xem xét Lawson tướng quân, hệt như một con thỏ nuôi dưỡng nhiều năm, bỗng nhiên có một ngày đứng thẳng dậy, nhe răng nanh sắc nhọn.
Mặt nạ mà con người đeo, đúng là không thể tưởng tượng.
“Gia tộc Lawson, chẳng lẽ không có ý định sử dụng Lăng Vệ làm quân át chủ bài?”
“Điều tôi muốn, đó là khôi phục mọi thứ lại như cũ, cân bằng thế lực tam đại gia tộc Tướng quân.” Lawson trả lời không chút do dự “Trên thực tế, suốt một trăm năm chưa xuất hiện hậu duệ Linh tộc, ba gia tộc chúng ta vẫn hợp tác khăng khít và duy trì quyền lực của nhau, đây rõ ràng là một cục diện hết sức tốt đẹp. Đập tan điều này chính là Vệ Đình của Linh tộc. Hiện tại lại lòi đâu ra một Lăng Vệ, không biết sẽ đẩy tương lai Quân bộ Liên Bang về đâu. Làm người đứng đầu gia tộc Tu La, ông cũng có thể dễ dàng nhận thấy đúng không? Liên Bang không có Linh tộc, mới là Liên Bang chúng ta mong muốn.”
Tu La tướng quân suy ngẫm lời y nói, cuối cùng, tán thành gật đầu.
“Đúng vậy, nếu không có Linh tộc gây phiền phức, ba gia tộc chúng ta vẫn sẽ hợp tác lâu dài.” Thế lực cân bằng, không thể phủ nhận, đối với ba gia tộc đều có lợi “Bất quá, Al sẽ hành động như suy nghĩ của ông sao? Tôi thực hoài nghi điểm này đấy.”
Tuy chỉ là nhân bản của Vệ Đình, nhưng có thể đang tâm thương tổn cậu ta ư?
Hai mươi năm trước, Chuẩn tướng hào hoa phong nhã khi dùng súng bắn chết Vệ Đình hấp hối, ánh mắt toát lên đau đớn cùng bi thương tột cùng mà không từ ngữ nào trên thế gian này có thể diễn tả.
Tất cả những ai chứng kiến giây phút đó, đều không thể nào quên.
“Không, Al tuyệt đối sẽ không đồng ý với suy nghĩ của tôi. Hắn làm sao có thể thương tổn một người bề ngoài giống y như đúc Vệ Đình cho được? Tôi cũng không ngu dốt đến độ nói ý tưởng này cho hắn. Song, chỉ cần gièm pha Lăng Vệ và anh em Lăng gia, Al sẽ không chút ngần ngại mà dùng mọi loại thủ đoạn cướp lấy Lăng Vệ. Về vấn đề này, hắn sẽ không làm tôi thất vọng.”
“Phát hiện chuyện dâm loạn giữa anh em nhà họ Lăng và nhân bản của Vệ Đình là thật, hắn sẽ phát cuồng lên.” Tu La tướng quân phát ra tiếng cười khàn khàn cổ quái.
Có thể dễ dàng tưởng tượng, khi biết anh em họ Lăng làm chuyện gì với Lăng Vệ, Al sẽ nhớ lại điều gì.
Năm đó, Lăng Thừa Vân cũng từng tuân theo mệnh lệnh của cha mình, làm chuyện không thể nói với Vệ Đình đã hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng.
Này có được xem là kế thừa từ cha không?
“Lawson tướng quân, ông hình như còn chưa nói đến trọng điểm, ông rốt cuộc… định làm thế nào để anh trai khôn khéo của ông giết chết Lăng Vệ đây?”
Hai bên đều rất rõ ràng, nếu không thể đưa ra một đáp án thỏa mãn cho vấn đề này, thì cuộc gặp bí mật hôm nay hoàn toàn thất bại.
Lawson tướng quân cẩn trọng sắp xếp lại câu chữ trong đầu, mới rành rọt trật tự mà nói “Lấy sức ảnh hưởng của Al tới nhân bản của Vệ Đình cùng năng lực cá nhân của hắn mà nói, tôi tin tưởng tuyệt đối hắn sẽ tìm được cơ hội cướp Lăng Vệ khỏi anh em Lăng gia về tay mình. Nhưng, điều đó chỉ được duy trì trong thời gian ngắn. Lăng Vệ không giống Vệ Đình, sẽ không cam tâm tình nguyện chôn cùng một chỗ với Al, rồi chẳng mấy chốc, Lăng gia sẽ giành được Lăng Vệ trở lại.”
“Đây cũng là điểm tôi lo ngại trong kế hoạch của ông.”
“Không, phải nói, đây mới là điểm mấu chốt, Tu La tướng quân. Giáp mặt với một nhân bản diện mạo giống hệt người yêu của mình, mà nhân bản đó lại nép vào lòng con trai của kẻ thù thì ông sẽ có phản ứng như thế nào? Ông có phẫn nộ không? Ông có tìm mọi cách để biến người đó trở lại thành người ông yêu sâu đậm khi xưa không?”
Lawson nói tới đây, Tu La tướng quân đã nhạy bén mà lĩnh hội huyền cơ trong đó.
Tu La tướng quân lộ ra biểu tình thông thấu, bắt đầu dùng một ánh mắt hoàn toàn mới đánh giá Lawson.
Lão cáo già này, thật sự không thể khinh thường!
Kế hoạch vừa trình bày, biết đâu chừng y đã chuẩn bị từ rất lâu về trước. Có lẽ, khi DNA của Vệ Đình được phân cho các gia tộc, khi sinh mệnh nhỏ bé kia chỉ vừa hình thành, y đã mong chờ đến ngày bồi dưỡng thành công một thế hệ hậu duệ Linh tộc mới.
Cũng phải, tốt xấu gì Lawson cũng là một trong ba gia tộc Tướng quân vĩ đại, sao có thể khiêm nhường thua kém cho được?
“Ông là tính, cấy hồ sơ trí nhớ của Vệ Đình vào não Lăng Vệ sao?”
“Sau khi Vệ Đình bị giết, gia tộc Lawson bị gạt bỏ quyền xử lý giải quyết. Bất quá theo tôi điều tra, lúc ấy ngoài mẫu DNA được sử dụng để chế tạo phục chế nhân, Quân bộ còn tách trí nhớ của Vệ Đình, đúng không?”
“Chuyện này bị liệt vào tuyệt mật hàng đầu, thế nhưng bị Lawson tướng quân ông điều tra ra rồi.”
“Dù sao tôi cũng là Thượng đẳng tướng quân, biết được chút thông tin tuyệt mật cũng là điều bình thường.” Trong mắt Lawson, thoáng một tia mỉm cười “Ngặt nỗi, muốn có được hồ sơ trí nhớ của Vệ Đình, cần nhờ Tu La tướng quân giúp một tay.”
“Tôi sao?”
“Chẳng lẽ ngay cả Tu La tướng quân cũng vô pháp chạm tới hồ sơ?”
“Lấy thì có thể lấy, song…” Ngữ khí của Tu La tướng quân, bỗng nhiên trở nên cổ quái.
“Có chuyện gì khó xử sao?”
Trầm mặc qua đi, Tu La Tướng quân mang theo biến hóa cảm xúc khác thường rất nhỏ, thấp giọng nói “Al là người nổ súng, không biết trong hồ sơ trí nhớ sẽ biến thành điều gì, liệu có làm cậu ta thần kinh rối loạn. Hơn nữa, cứ cho là hồ sơ trí nhớ ổn cả, nhưng nếu bị cấy, cậu ta sẽ sống không bằng chết.”
“Đây chẳng phải là mục đích của chúng ta sao? Cho dù bị Lăng gia đoạt lại, nhưng Lăng Vệ đã bị nhập trí nhớ của Vệ Đình khi còn sống vào đầu, không thể giữ quan hệ như cũ với bọn họ được nữa. Một khi phát hiện Lăng Vệ có trí nhớ của Vệ Đình, chỉ sợ Lăng Thừa Vân sẽ lập tức xử quyết cậu ta, vậy thì hai nhà chúng ta cũng bớt việc, không cần mạo hiểm với tội danh mưu sát hạ cấp vô đạo đức này nữa. Ha ha, năm đó bị Quân bộ cưỡng chế xâm phạm Vệ Đình, phản ứng của lão ta cực kỳ kỳ quặc, phỏng chừng chuyện này là điều nhục nhã lớn nhất trong đời lão mất. Thế nên, đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu, tại sao chỉ có duy nhất Lăng gia nuôi dưỡng nhân bản của Vệ Đình thành công. Rất không có đạo lý!”
“Đúng vậy, người khác cũng không rõ.” Tu La Tướng quân tựa hồ không yên lòng.
Nếu hồ sơ trí nhớ này có tác dụng, vậy thì khổ hình sau khi bị bắt giam, còn cả đoạn từ Tướng quân đến con trai của Tướng quân thi nhau lăng nhục, cũng sẽ nhớ lại…
Thật sự là… cảm giác không cách nào hình dung.
Khắc cốt ghi tâm hai mươi năm trước, dường như trong giây lát phá vỡ gông cùm xiềng xích thời gian, tái hiện một màn tàn nhẫn ngày đó.
Lặng lẽ, hồi tưởng lại hình ảnh Vệ Đình hấp hối.
Còn nhớ rõ sao?
Bị nhốt trong mật thất thẩm vấn bí mật của Quân bộ, sau chuỗi ngày liền bị tra tấn liên tiếp, cả người hốc hác tiều tụy chồng chéo vết thương, nhưng ngạc nhiên thay, lại tràn ngập mỹ cảm khiến kẻ khác phải sững sờ.
Sống mũi thẳng tắp, kiêu ngạo.
Đôi môi tái nhợt, không một chút huyết sắc.
Con ngươi lạnh lùng đen như ngọc, ẩn chứa kháng cự đến cùng.
Đáng lẽ nên sớm lãng quên đi, vậy mà bỗng dưng lại ùa về như chỉ mới ngày hôm qua. Tu La không thể khống chế mà nhớ lại, một thời tuổi trẻ tinh cường lực tráng tràn đầy nhiệt huyết của mình.
Chẳng hề suy nghĩ đúng sai, tất cả luôn hợp lý xác đáng.
Mệnh lệnh được các Tướng quân trực tiếp đưa ra, tuyệt đối không thể vi phạm. Vì chứng minh lòng trung thành của mình với Quân bộ cùng gia tộc, thân là con trai nhà Tu La có nghĩa vụ phải thực hiện nó.
Hắn bước qua cửa an ninh, hít vào một hơi không khí tanh mặn cùng gỉ sét, vươn tay, chặt chẽ bắt lấy Vệ Đình, cảm giác như bắt được một con thiên nga đen hấp hối mà quật cường…
“Tu La tướng quân, ý ông thế nào?” Câu hỏi của Lawson tướng quân, kéo hắn từ cơn hồi tưởng xa xôi trở về văn phòng rộng lớn lạnh lẽo.
Hắn ngẩng đầu, nhìn chằm chằm người đàn ông ở phía đối diện.
Trong nháy mắt, tất cả cảm giác yếu ớt ngu xuẩn bị xua tan sạch sẽ không còn bóng dáng, Tu La tường tỏ mình phải đưa ra một quyết định thực tế nhất.
Lăng gia gần đây rạng rỡ đến nở mày nở mặt, dưới sự che chở của Lăng Thừa Vân, ba anh em tiến hành mọi thứ đều thuận lợi trôi chảy. Nước dâng thì thuyền lên, trên bàn của hắn, chính là báo cáo chi tiết thuật lại đại chiến hình bình Lecco Mick, quả thực chẳng khác nào dao kề cổ họng gia tộc Tu La.
Bây giờ đã vậy, tương lai không biết sẽ khuếch trương bành trướng đến mức độ đáng sợ nào.
Nếu gia tộc Lawson có thể tiêu diệt gia đình này, Tu La ông phải vui mừng hưởng ứng.
“Ông đã có quyết định đúng không?”
“Đúng thế.” Tu La tướng quân vươn bàn tay mạnh mẽ hữu lực về phía Lawson, mỉm cười “Lawson tướng quân, hiện tại, chúng ta là đồng minh.”
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
17 chương
102 chương
6 chương
7 chương