True love
Chương 31
Vừa ngồi trên xe, Rainie vừa để mắt nhìn ra bên ngoài. Nhìn cảnh vật ngoài cửa kính xe thay đổi liên tục nhưng dường như đầu óc cô chẳng mấy để tâm đến.
Một Valentine quá buồn tẻ và nhạt nhẽo đối với cô. Năm ngoái và những năm trước nữa......cũng đều chán chường như thế. Nhưng những năm trước không khiến Rainie thất vọng nhiều như năm nay.
[C-biz] True love
"Nếu như....anh đừng nói chọn em làm bạn gái........anh đừng để cho em hy vọng....thì có lẽ....em đã chẳng thất vọng và đau đớn nhiều như bây giờ...Arron, anh không nghĩ rằng em cũng biết đau sao? Anh nghĩ chỉ cần nói....xin lỗi em....là mọi chuyện sẽ kết thúc dễ dàng như vậy sao? Em..em đã cố gắng để trở nên hoàn hảo trong mắt anh....để trở nên rất tuyệt để có thể xứng đáng ở bên cạnh anh....Nhưng....dường như em đã không thể hiểu được anh....Trong mắt những người khác Quỷ Quỷ là một cô gái không hề hoàn hảo, nhưng trong mắt anh cô ấy...lại trở nên hoàn hảo hơn bất cứ cô gái nào khác.....Tại sao chứ? Em có thể biết được lý do không?"
- Ơ.....đó không phải là......Anh Trần, cho tôi xuống xe đi. - Chợt nhìn thấy gì đó, Rainie thốt lên ngạc nhiên rồi vội vàng gọi tài xế cho cô xuống xe.
......................................
- Cậu....tại sao cậu lại ở đây? - Rainie bước đến cạnh một anh chàng đang gục đầu vào volang xe ngạc nhiên hỏi.
Cậu ta ngẩng đầu lên và cũng ngạc nhiên không kém
- Rainie? Còn cậu....sao lại? Tay cậu đang cầm cái gì thế?
- Cái này... - Rainie vội giấu nó đằng sau và nói sang chuyện khác. - Cậu nói là có việc gấp nên đã rất khó chịu khi tôi giữ cậu lại mà. Việc gấp đó của cậu chắc chắn là có liên quan đến Quỷ Quỷ đúng không? Vậy sao giờ này cậu lại ở đây một mình. Vương Tử?
- Assss...đừng nhắc đến nữa. Tôi đang sắp điên đầu lên rồi.
[C-biz] True love
- Xem ra cậu đang muốn trách khéo tôi vì đã làm hỏng việc của cậu đúng không?
- Cậu biết rõ hơn ai hết mà. - Vương Tử khoanh tay nhìn Rainie.
- Được rồi. Xem như là tôi sai. Xin lỗi cậu. - Rainie xin lỗi Vương Tử bằng giọng khó chịu
- Thành ý của cậu nhiều quá tôi nhận không hết.
- Đủ rồi. Giờ tôi đang có chuyện bực mình nên đừng chọc giận tôi.
- Hay thật. Bây giờ là tôi làm sai hay sao?
- Kệ cậu muốn nghĩ gì thì nghĩ. Tôi mệt mỏi lắm rồi.
Nói rồi, Rainie định quay đi lên xe của mình để trở về.....
- Khoan đã.
- Gì? - Rainie quay lại.
- Cậu cũng chưa ăn gì đúng không?
- Thì sao?
- Chúng ta vào đó đi.
[C-biz] True love
...............................................................
Bước vào một nhà hàng ngay gần đấy....
.....Nhà hàng Tropical........
- Vậy là.....cậu không thể tìm được Quỷ Quỷ. - Rainie vừa ăn một miếng bò bít tết vừa nói
- Nếu tìm được tôi đã không ngồi đây với cậu.
- Cậu đến nhà cô ấy chưa?
- Tôi đâu ngốc đến mức không đến đấy. Nhưng nhà cô ấy đã khóa lại....hình như không có ai ở nhà.
- Vậy còn nhà Ariel. Ariel không phải là bạn thân nhất của Quỷ Quỷ sao?
- Không cần đến cũng biết. Danson mà nắm được cô gái nào. Anh ta sẽ tìm mọi cách giữ cho Ariel không thể về trước 11h đêm.
- Nghe có vẻ giống cậu thật. Vậy thì Quỷ Quỷ có thể đi đâu.
- Cậu đang hỏi tôi đấy à? Vậy còn cậu thì sao? Theo như tôi đoán chắc hẳn là vừa ở nhà Arron về.
[C-biz] True love
- .......
- Cậu đã tặng Socola nhưng cậu ta không nhận?
- Thậm chí tôi còn không gặp được mặt Arron.
- Hèn gì trông cậu lại buồn chán như thế.
Nhìn Vương Tử, đột nhiên Rainie nhớ lại một chuyện
Ôm choàng lấy cổ Rainie, Nha Đầu gục đầu vào vai cô rưng rức khóc.
- Rainie, cậu ấy đã biết rồi....cậu ấy đã biết rồi....
- Biết....biết gì chứ? - Rainie tỏ ra lúng túng bởi cô không hiểu ý Nha Đầu...
- Tình cảm của mình......
- Vương Tử.
- Sao?
- Cậu....nghĩ thế nào về.....
[C-biz] True love
Đúng lúc ấy........
Một đôi nam nữ bước vào. Những người trong nhà hàng đều ngước nhìn bởi hai người thực sự rất đẹp đôi. Đôi nam nữ ấy nhìn nhau mỉm cười trông rất hạnh phúc.
- Ơ...đó không phải là.... - Vương Tử tỏ ra ngạc nhiên khi nhìn thấy đôi trai gái đó.
- Chuyện gì thế? - Rainie ngoái đầu lại và........gương mặt cô bỗng biến đổi nhanh chóng. Cô cúi thấp người xuống và lấy bảng menu che mặt lại để hai người kia không nhìn thấy mình. Cô lo lắng nghĩ thầm
"Sao anh ta lại ở đây chứ?....Nhưng.....Mike...anh ta đi với...với cô gái nào? Mà chuyện của anh ta mình quan tâm làm gì?....Chuyện của anh ta thì mặc kệ anh ta. Mình không quan tâm, mình không hề quan tâm....không quan tâm...Anh ta xem ra đã có đối tượng khác....cô gái ấy cũng tốt đấy...Xem ra anh ta rất vui vẻ và ....và có lẽ đang hạnh phúc.........AAAAA....mình đã nói là mình không quan tâm.....không hề........"
[C-biz] True love
Và Mike cùng cô gái lạ kia đi ngang vừa nhìn nhau cười vui vẻ vừa đi ngang qua bàn của Rainie và Vương Tử. Họ dường như chẳng để ý đến ai ngoài đối phương. Điều này khiến Vương Tử lấy làm nhạc nhiên, cậu nhìn Rainie nói nhỏ
- Xem kìa, hình như anh ta không mấy để ý đến cậu. À không, phải nói là không hề để ý đến những người xung quanh. Cậu biết cô gái kia chứ?
- Đi mà hỏi anh ta. Làm sao tôi biết được. - Rainie cáu
- Này, không phải là cậu....đang ghen chứ?
- Vương Tử, cậu bắt đầu trở nên nhiều chuyện từ khi nào vậy?
Rainie khó chịu nhìn Vương Tử rồi cúi xuống ăn tiếp, cô đang cố tỏ ra rất bình tĩnh nhưng lại ăn rất nhanh và mạnh. Vương Tử nhìn cô rồi khẽ cười thầm.
Ở bên bàn cách đấy 2 bàn dãy bên..........
- Hình như em không thoải mái cho lắm. - Mike nhìn cô gái đối diện mình mỉm cười thật lịch thiệp
- Thật ra...em đã rất vui và hồi hộp khi gặp anh....
- Em là một cô gái xinh đẹp đấy Hebe
- Oh...Cám ơn anh. - Hebe hơi bất ngờ trước lời khen và cô thoáng đỏ mặt và nở nụ cười.
- Em nghĩ thế nào về anh?
- Sao?
- Cứ nói tự nhiên đi.
[C-biz] True love
- Ah...- Hebe khẽ lấy tay vuốt mái tóc mai và nhẹ nhàng nói - Em đã rất căng thẳng đấy. Uhm....em đã nghĩ...và cũng đã thử hình dung ra..người mà.....sẽ là chồng tương lai của em như thế nào.
"Chồng tương lai ư" - Rainie giật mình nghĩ thầm. "Asss...mặc kệ...mình không quan tâm."
- Cậu thật sự không quan tâm? - Vương Tử cố nén cười hỏi
- Không. - Rainie vẫn tiếp tục ăn phần ăn. Cô ăn nhiều đến nỗi chính cô cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Phía bàn bên kia. Mike và Hebe vẫn tiếp tục trò chuyện với nhau với một bầu không khí được tạo ra thật thoải mái
- Nói thật là.....anh cũng đã có chút căng thẳng khi gặp em.
- Thật thế chứ. Oh... - Hebe bật cười.
- Em không tin sao?
- Em đã không biết đấy...Ban đầu, em đã nghĩ anh rất khó gần và...lạnh lùng.
- Anh không tệ như thế đâu.
- Thật may mắn.
- May mắn gì?
- Vì người đó là anh....
......................
- Ăn no rồi. Tôi về. - Rainie bực tức đứng lên và định bước ra trong khi Vương Tử vẫn đang nhìn vào màn hình điện thoại của mình
"Gần 100 cuộc gọi rồi....con Quỷ ngốc đó giận đến như thế sao?"
- Vương Tử.
- Gì?
- Cậu định để tôi đi bộ về sao?
- Cậu có thể đi taxi.
- Tôi không mang tiền. Mà thôi....tôi sẽ tự về. Đồ ích kỷ.
- Thôi được rồi, đại tiểu thư. Tôi đưa cậu về là được chứ gì.
Thoáng liếc nhìn qua phía bàn của Mike đang ngồi trò chuyện rất vui vẻ. Cô khẽ mím môi lại rồi quay ngoắt đầu bước đi.
"Chẳng việc gì mình phải tức giận......không đáng..Mình....đúng là mình đang buồn....rất buồn....Mình sẽ không khóc....mình không khóc....Nếu như có khóc....thì cũng chỉ là...là vì...vì Arron thôi......Đúng, chỉ có một lý do đó....Kiên cường lên nào Rainie...cô không bao giờ như thế....dù cho bất cứ chuyện gì xảy ra....."
- Cậu còn đứng đó sao? - Vương Tử bực mình gắt
- Lớn tiếng thế làm gì. - Rainie vội bước nhanh đến.......
[C-biz] True love
...................................................................................
RẦM!
Arron vội vàng đóng cánh cửa phòng tắm lại và nhanh tay khóa chốt cửa. Cậu nghiến răng lẩm bẩm
- Mình phát điên lên mất. Con Quỷ này nguy hiểm thật. Sao có thể vô tư hành động khó hiểu như thế chứ. Nếu....nếu như....Assss
Arron lắc nhẹ đầu để cố xua đi những ý nghĩ không tốt trong đầu. Cậu bước ra ghế và cầm quyển sách đang đọc dở lên tiếp tục đọc.
RẦM! RẦM! RẦM!
- Sao tự nhiên đóng cửa lại dzị?.....Mở cửa cho em ra.....Sao lại nhốt em ở trong đây? Arron đáng ghét....anh là kẻ nói xạo....Hok bik đâu. Mở cửa cho em ra...Mở cửa ra koi!!!!
Quỷ Quỷ đập cửa rầm rầm trong phòng tắm. Cô không ngừng la hét lảm nhảm. Arron bực tức ném quyển sách vào một góc và bước đến cánh cửa phòng tắm gắt
- Cậu không thể im lặng hay nói nhỏ hơn được sao? Ồn ào quá.
- Đó là tại anh tự nhiên nhốt em trong đây muh?...Mở cửa cho em ra đi. - Quỷ nhẹ giọng nói một cách nũng nịu
[C-biz] True love
- Không phải cậu nói cậu đang nóng nực sao. Cậu tắm đi.
- Uh..uh há...nóng thì fải tắm....Đúng rùi....Anh thông minh wá. - Quỷ tự ngẫm nghĩ rồi vỗ tay reo lên
Arron ngán ngẩm nói: - Hiểu rồi thì đi tắm đi.
Nói xong, cậu quay lại định nhặt quyển sách lên đọc tiếp. Chưa kịp nhặt lên thì...
- Nhưng lúc nãy hok fải anh đã hứa sẽ tắm dzới em sao?
- Cái gì?
- Nói lời mà nuốt lời là hok fải bé ngoan.
Arron bực tức cố nén giận "Đầu óc con Quỷ ngốc này bị thoái hóa rồi. Nếu không phải là mình mà là người khác thì sao chứ?"
- Nè...anh có nghe em nói hok? - Quỷ Quỷ tiếp tục lên tiếng.
- Nghe. Nhưng cậu không thể tự tắm được sao? Cậu đâu phải là trẻ con. - Arron khó chịu nói.
[C-biz] True love
- Trẻ con....uh..uh...zì em lớn rùi nên em có thể tự tắm một mình....Anh nói có lý.
- Não không thể phát triển được. - Arron thở dài lẩm bẩm. Cậu mệt mỏi bước đến giường và nằm xuống. Nghe tiếng nước chảy bên trong và không còn tiếng Quỷ Quỷ lảm nhảm lung tung nữa. Cậu yên tâm thở nhẹ và chán nản nghĩ
"Mình có thể....kiềm chế được bao lâu đây? Nếu cứ thế này....mình sẽ...sẽ làm hại cậu ta mất....Cậu ta chắc chắn sẽ không tha thứ cho mình, không...mình không thể. Bình tĩnh lại đi Arron. Mày có thể chịu được. Hãy cứ như lúc trước....không quan tâm, không cần biết bất cứ điều gì...."
...............................
Tiếng nước ngừng chảy và...
CỐP! CỐP!
- Nè! Mở cửa cho em đi...- Quỷ gõ gõ vào cánh cửa và lên tiếng
- Phiền phức thật. - Arron khó chịu lẩm bẩm, cậu bỏ quyển sách sang một bên và đứng lên tiến về phía cánh cửa phòng tắm.
CẠCH!
Arron mở khóa ra và định mở cánh cửa ra. Bỗng sực nhớ đến chuyện gì đó. cậu vội vàng đóng cánh cửa lại và nhanh chóng khóa nó lại thật nhanh
- Nè...mở ra đi chớ. Mở cửa cho em ra. Em tắm xong rùi muh. - Quỷ cố nói vọng ra bên ngoài.
- Cậu...cậu có mặc quần áo không đấy? - Arron lúng túng hỏi.
- Quần áo hả?....Hok. Đồ đâu muh mặc (=.=)
- Không mặc quần áo mà đòi ra ngoài. Cậu điên à? - Arron bực tức gắt.
- Sao lại mắng em....Tại anh chớ ai. Anh fải mắng anh mới đúng. - Quỷ phụng phịu cãi lại.
- Sao lại tại tôi?
- Ai biểu lúc nãy anh tạt nước dzô người em làm jì. Tại anh mà đồ em ướt hết rùi nak. - Quỷ Quỷ phân bua.
- Thôi được rồi. Tôi không cãi lại cậu. Bây giờ ở yên đấy. Tôi sẽ đi lấy quần áo cho cậu. Trong thời gian đó cậu hãy phơi quần áo của mình lên đi. Cấm không được la hét hay gây bất cứ tiếng ồn nào. Nếu không cậu cứ ở đó đến sáng đi. Nghe rõ chưa - Arron cố nén giận lại nói nhưng dù cố nén cách mấy trong giọng nói của cậu vẫn chứa đầy sự nghiêm khắc và bực tức
- Uh...uh....Nghe rùi....Cậu...dữ dằn wá ah. - Quỷ chu mỏ ra giận dỗi nói
Không thể nói thêm được gì. Arron gắt - Đừng nói nhiều nữa.
Nói xong, Arron mệt mỏi ngồi xuống giường lẩm bẩm
- Cậu ta lúc nào cũng phiền phức. Sao có thể tự nhiên như thế chứ? Quần áo...Có lẽ ở phòng Nha Đầu có.
Nghĩ rồi, Arron đứng dậy và đi ra khỏi phòng.
Tuy nhiên...........
[C-biz] True love
Mới đi ra khỏi phòng được vài bước........
Arron phải khựng lại và tự hỏi
- Phòng.....Nha Đầu....ở đâu?
Bình thường, Arron là một người cực kỳ vô tâm và lãnh đạm. Cậu chẳng bao giờ quan tâm đến bất cứ thứ gì đang diễn ra xung quanh mình. Không cần biết đến mọi người nghĩ đến mình như thế nào. Nếu đi trên đường. Cho dù có hàng trăm ánh mắt đổ dồn về mình đầy ngưỡng mộ, cậu cũng không bao giờ chú ý đến mà cứ thế bước đi. Nhưng cậu ghét sự ồn ào vì thế cậu luôn tự nhốt mình ở trong phòng. Tòa biệt thự như một tòa lâu đài với rất nhiều phòng nhưng cậu chỉ nhớ và thường xuyên đặt chân đến phòng mình và thư phòng. Còn những nơi khác cậu dường như không bao giờ chú ý đến. Vì thế, phòng của Nha Đầu ở đâu cậu cũng không biết. (>"
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
19 chương
113 chương
11 chương