True love
Chương 3
HƠ~Ơ~Ơ~Ơ~Ơ~Ơ
"Tối wa mặt trời bận koi fim Hàn Quốc nên đi ngủ trễ wé. Sáng hôm nay mãi mới dzậy đc. Hồi hôm wa khóc nhìu wé, may mà stop lại kịp níu hok thui Trái Đất ngập lụt rùi. Chắc dưới đó mưa có chút xíu ah. Mà thui chít rùi, mình dzậy trễ dzị chắc con nhỏ Quỷ Quỷ kũng nướng tới khét lẹt lun rùi wé, dòm xuống koi thử koi"
Mặt trời bắt đầu nhìn xuống vô tình làm vung *** hàng triệu hạt nắng rơi rớt xuống trần.
Một ngày mới lại bắt đầu......
Á Á Á Á Á Á MÌNH LẠI TRỄ RÙI! FẢI NHANH LÊN NÍU HOK THÌ MUỘN MẤT Quỷ Quỷ phóng thật nhanh ra khỏi cửa trên tay còn cầm túi đựng cơm hộp (dzì hok có thời giạn bỏ dzô cặp)
.......KÉÉÉÉÉT.......Thầy Hàn lắc đầu ngán ngẩm:
- Quỷ Quỷ! Hôm nay em lại "đi sớm" nữa rồi. Thầy đành fải "thưởng" cho em 2 vòng bật cóc thôi.
Quỷ Quỷ tỏ vẻ mặt đáng thương:
- "Khách hàng" lâu năm bộ hok có "khuyến mãi" hay "giảm giá" jì hả thầy.
- Em thích "khuyến mãi" lắm hả?
Quỷ gật gật
- Đc, tôi "khuyến mãi" cho em thêm 100 cái thụt dầu nữa. Thi hành đi, ko nói nhiều, nói nữa tôi "khuyến mãi" tiếp đó
Quỷ xịu mặt, đành chấp hành lệnh đã ban ra.
Một ngày như mọi ngày
....................
Hình như có chút nhầm lẫn jì đó.
Hôm nay đối dzới Quỷ Quỷ thì có vẻ "hơi khác" mọi ngày.
Quỷ nhìn về phía bàn của Tiểu Dục rùi way sang hỏi Ariel:
- Ariel ui, hôm nay Tiểu Dục hok đi học hả?
Ariel cười trêu chọc:
- Mới hok gặp nhau có chút mà nhớ chàng rùi hả?
- Giỡn là Quỷ cho ăn "cóc chấm muối ớt" đó nha.
- Thui khỏi, cám ơn. Ariel sợ mấy kái món đó lém. Ăn dzô dễ pị đau pụng. Mà Quỷ có hỏi thì Ariel kũng pó tay. Seo Ariel bik đc.
Đồng Đồng ngồi bàn sau khều Quỷ Quỷ.
- Mún bik hả? Để Đồng nói cho.
Chưa kịp lên tiếng trả lời thì lập tức, 8s Club đc tụ họp đông đủ (Tất nhiên là fải chừa cô nàng Albee kiêu kỳ ra rùi)
Mei Mei: - Chiện jì? Có chiện jì mà tui hok bik dzị? Nói nghe koi.
Đại Nha: - Bộ Đồng bik lý do seo hôm nay Tiểu Dục hok đi học hả? Đó có fải là lý do jì đặc biệt hok.
Đồng Đồng: - Từ từ, cứ từ từ. Tui kể cho mà nghe. Lại đây, nói nhỏ thui. Hok thui Albee nghe đc là chít.
Apple: - Chiện jì mà bí mật dzữ dzị. Kể mau koi.
Đồng Đồng bắt đầu tiết mục "kể chuyện". Tuy nhiên, cô nàng hok ăn to nói lớn như bình thường mà giảm nhỏ volum đến mức tối đa. Bằng kái giọng "truyền cảm" có thâm niên trong nghề 8. Đồng Đồng chậm rãi kể cho hội viên trong 8s Club nghe:
- Dzị nàk. Hôm wa sau khi làm thêm ở quán chè dzìa thì trời bỗng dưng đổ mưa ầm ầm (Chắc fải kiện mặt trời dzì kái tội mê fim Hàn tình cảm sướt mướt wé), sấm chớp đì đùng, mây đen kéo tới đầy trời làm bầu trời trở nên đen thui kòn hơn lông kon mèo mun (Pà này hình như hết kái để so sánh hay seo dzị chời. mà dù hok có mây đen thì trời cũng tối đen sẵn rùi)
Tiểu Man: - Xì-tóp lại kái màn văn chương sến chảy nước của pà rùi ak. Tự dưng đi học theo kái trò kể chiện dài dong của Ngao Khuyển chi dzị.
- Ai nhắc tới tui đó - Ngao Khuyển thò mặt dzô, lập tức cả đám hội đồng
- ÔNG DZÔ DZIÊN WÉ AH, RA CHỖ KHÁC!
Đồng Đồng: - Sorry, Tại ngồi cạnh thằng Khuyển riết rùi nhiễm tính của nó. Dzô dzấn đề chính nak, kái này mới wan trọng nak, lắng nghe cho kỹ nha.
Quỷ Quỷ: - Bik rùi, khổ lắm, nói mãi. Dzô đề đi
Đồng Đồng: - Nhà Albee nằm kế nhà tui. Lúc chạy dzìa nhà, tui thấy.......Tiểu Dục đang đứng trước cổng nhà Albee. Dzốn dĩ là tui đang cầm dù chạy cho lẹ dzô nhà thui. Tự dưng dòm thấy "ai mà wen wé dzị ta", tui ngó kỹ kỹ một chút thì thấy đó chính là Tiểu Dục
Ariel: - Ghê dzị. Rùi seo nữa.
Đồng Đồng: - Hình như cậu ta hok thấy tui. Mà kũng đúng thui, mắt cứ ngó ngó lên lầu nhà Tiểu Huân thì lèm seo thấy tui đc. Hôm wa mưa to như dzị, tui cá chắc chắn là hôm nay cậu ấy pị cảm nên fải ở nhà. Có ai cá dzới tui hok?
Mei Mei trề môi: - Dầm mưa pị cảm là tất nhiên, ai hok bik.
Đồng Đồng: - Ủa dzị hả? Dzị mà tui cứ tưởng mình tui bik chớ.
Tiểu Man lắc đầu: - Nhiễm tính Ngao Khuyển nặng rùi!!!
Jiro đập mạnh dzào bàn đầu:
- THUI GIẢI TÁN. DZÔ LỚP RÙI.
..............................
Trong suốt cả mấy tiết học trôi wa, Quỷ Quỷ cứ cảm thấy trong lòng bồn chồn, lo lắng ko yên. Tiếng chuông trường vừa reo lên báo hiệu giờ ra chơi. Quỷ lập tức kéo Ariel ra ngoài.
- Đi dzới Quỷ ra đây chút.
- Đi đâu?
- Đi vệ sinh.
..........
- Quỷ Quỷ, Quỷ kéo Ariel ra đây chi dzị. đằng kia mới là nhà vệ sinh mà.
- Quỷ đâu có định đi vệ sinh đâu. Chuyện này nói trong lớp hok đc.
- Chiện jì mà trong lớp nói hok đc?
- Quỷ mún đến thăm Tiểu Dục nhưng....Quỷ hok bik nhà.
- Chời, tưởng jì, để dzô lớp Ariel lấy giấy ghi địa chỉ cho.
- Kòn nữa.
- Jì nữa?
- Quỷ thấy, tự dưng đến đó thì...kì lém. Có kái cớ nào hok? Níu mà tự dưng Quỷ đến một mình thì...lỡ cậu ấy bik Quỷ thik cậu ấy thì seo? Tiểu Dục đang thik Tiểu Huân như dzị chắc hok đời nào đồng ý wen Quỷ đâu. Níu như dzị thì sau này Ariel bảo lèm seo Quỷ gặp Tiểu Dục đc.
- Uh ha. Nhưng mà "ừ ha" dzị thui chớ Ariel kũng hok bik lèm seo đâu.
- Hay Ariel đi dzới Quỷ đi. Hai người đi thì tốt hơn đúng hok.
Ariel lập tức từ chối:- Thui, Ariel hok đi đâu. Ariel có thik Tiểu Dục đâu mà bắt Ariel đi.
- Thì ai nói Ariel thik Tiểu Dục đâu. Ariel chỉ cần đi dzới Quỷ để Quỷ khỏi ngại là đc rùi. Đi đi muh Ariel. - Quỷ Quỷ bắt đầu năn nỉ ỉ ôi
Ariel tỏ vẻ lưỡng lự: - Nhưng muh...
Quỷ Quỷ dùng "chiến thuật" cuối cùng: - Đi đi, rùi sau đó Quỷ bao Ariel ăn kem. Chịu hok.
Koi pô chiêu đưa kem ra nhử có hiệu nghiệm nên sau đó Ariel hok cần suy nghĩ mà gật đầu ok khiến Quỷ mừng rỡ:
- Ok rùi nha.
- Uh. Ariel đồng ý đi dzới Quỷ. thui, giờ dô lớp đi.
- Khoan. Kòn một chiện nữa.
- Chiện jì nữa?
- Quỷ mún hỏi, Ariel có bik Tiểu Dục thik nhất là jì hok?
Ariel nhăn trán ra vẻ suy tư:
- Thik á hả? Ariel kũng hok bik chắc nữa. À, Ariel thấy cậu ấy hay đọc sách lém. Chắc là cậu ấy thik đọc sách. Hồi trước, Ariel kòn nhớ là khi Tiểu Dục chưa tỏ tình dzới Tiểu Huân, 2 người đó thân nhau lém, thường hay đem sách ra trao đổi rùi bàn luận.
- Bàn luận kái jì?
- Ngôn ngữ của người ngoài hành tinh, kẻ thường dân lớp F lèm seo hiểu đc. Ai bik trong sách nó đang nói dzìa kái jì.
- Túm lại là Ariel nghĩ Tiểu Dục thik Tiểu Huân jì Tiểu Huân thik đọc sách như cậu ấy đúng hok?
- Chính xác.
- Tiểu Dục thik Tiểu Huân kũng là jì tìm đc người tâm đầu ý hợp đúng hok?
- Chuẩn hok cần chỉnh.
- Dzị là chỉ cần Quỷ cố gắng đọc sách thì Tiểu Dục kũng sẽ đần thik Quỷ đúng hok?
- Ờ ờ...kái này thì hok dám đảm bảo ah nha. (Thấy mặt Quỷ Quỷ hơi xịu xuống, Ariel liền chữa "thiu") Nhưng bik đâu đc, lỡ thấy Quỷ kòn uyên bác hơn Tiểu Huân, Tiểu Dục đâm ra cảm mến Quỷ thì seo
- Đúng! Hok jì là hok có thể. Hôm nay sau khi tan học, Quỷ sẽ đến thư viện tìm sách đọc. Quỷ sẽ trở thành nhà bác học Quỷ Quỷ vĩ đại.
Ariel tán thưởng:
- Hoan hô Quỷ Quỷ. "Nói dzị thui chớ dòm mặt là Ariel bik Quỷ hok bao giờ đọc nổi rùi. Chúa lười như Quỷ mà nuốt nổi ba kái sách khô khan đó mới là chiện lạ đáng ghi dzào lịch sử đó. Ariel rành Quỷ wé muh. Ariel kũng dzị muh."
----------------------------------------------
Nói là làm...dù hok bik làm tới đâu...nhưng ngay sau khi tan trường dzà...trực lớp xong (Quỷ lại pị fạt trực nhật dzì tội ngủ gục trong lớp, kì này có 1 mình Quỷ pị fạt ah)
Quỷ Quỷ lò dò đến thư viện tìm sách để đọc.
Lần đâu tiên đặt chân dzào thư viện, đối với Quỷ Quỷ thì đúng là một thế giới hoàn toàn mới, cô lẩm bẩm:
-Hok ngờ lại có 1 ngày mình trở nên mẫu mực như dzị. Từ hồi nào đến giờ đây là lần đầu tiên mình đến nơi có nhìu sách hok fải truyện tranh như dzị. Ui, seo tự dưng mình fục mình wé đi ah. Kái này fải gọi là jì ta. Đúng rùi, "Quỷ Quỷ đã bước thêm một bước tiến xa trên con đường học vấn". Hay, câu này hay wé. Bi giờ bắt đầu tìm sách đọc koi.
- Đúng là kẻ ngốc thì suy nghĩ bao giờ cũng toàn những thứ nhảm nhỉ, ngu ngốc. - Chợt một giọng nam trầm trầm, lạnh lùng vang lên khiến Quỷ giật mình. Cô chạy sang fía kệ sách bên cạnh dzà....
- Cậu là ai dzị? Nè, tui có thù oán jì dzới cậu mà cậu mỉa mai tui như dzị chớ.
- Chẳng là ai cả. Chỉ thấy chướng tai bởi những lời lẽ ngốc nghếch mà tự cho đó là hay của cậu thôi. - Mắt cậu ta vẫn ko rời khỏi quyển sách. Đây chẳng fải một nhân vật nào mới mà chính là vị hội trưởng học sinh nổi tiếng lạnh lùng của trường Thánh Nhược Vọng - Arron.
Quỷ cảm thấy hơi bực mình:
- Nè, cậu nói chuyện cái kiểu jì đó? Cho dù cậu có đang mắng tui hay đang nói chiện dzới tui thì ít nhất cậu kũng fải nhìn tui mà nói chớ. Cậu xem tui là gì hả? Cái ghế ah.
Ánh mắt ko thèm nhìn sang Quỷ, tay vẫn từ từ lật từng trang sách. Arron đáp lại lời Quỷ bằng giọng điệu bình thường nhưng lời lẽ thì vô cùng khó nghe:
- Những kẻ ngốc nghếch, đầu óc đặc như gỗ thì so sánh với cái ghế dùng để ngồi vẫn còn là đánh giá quá cao rồi.
Quỷ Quỷ tức mình sấn tới giật lấy cuốn sách từ trên tay cậu ta. Cho dù có như vậy thì anh chàng lạnh lùng này vẫn ko thèm nhìn Quỷ. Nét mặt vẫn lạnh tanh thậm chí một chút khó chịu cũng ko có, cậu cầm lấy một cuốn sách khác trên kệ và bắt đầu chăm chú xem nó.
Quỷ mím môi, cô đặt quyển sách ban nãy vào tay Arron: - Cậu đúng là một kẻ vô cảm. Trả lại cho cậu nè. Đúng là ko còn thuốc chữa.
Nhưng khi đầu chuyển sách vừa mới chạm nhẹ vào tay Arron, cậu đã lập tức hất nó ra khiến quyển sách rơi xuống. Quỷ Quỷ lấy làm khó hiểu:
- Cậu đang làm kái jì dzậy hả?
Arron nhìn xuống quyển sách rồi tiếp tục đọc quyển sách mới của mình:
- Đó vốn là một quyển sách rất hay nhưng khi qua tay một kẻ ngốc thì nó tự dưng trở thành loại sách dành cho những kẻ ngốc. Nó tự khắc sẽ mất hết giá trị của mình. Quyển sách tôi đang đọc, cho dù nó ko hay bằng, nhưng ít ra nó cũng chưa để những kẻ ngu ngốc như cậu chạm vào.
Quỷ tức giận:
- Đấy là cách cậu nói chuyện với người khác hả? Sách hay qua tay người dở thì thành sách dở. Đào đâu ra kái chân lý hay wé dzậy? Chỉ có những kẻ tự cho mình là tài giỏi mới có kái lối suy nghĩ xem thường người khác thui.
Đôi mắt vẫn nhìn vào từng dòng chữ trên sách. Arron đáp lại lời Quỷ một cách bình thản:
- Cậu lấy tư cách gì để tôi fải nói chuyện tử tế với cậu chứ. Cậu có muốn biết tôi xem cậu là gì ko? Chỉ là ko khí hay cao lắm thì cũng chỉ là một con muỗi vo ve khiến tôi cảm thấy hơi khó chịu một chút thôi
Lần này thì Quỷ Quỷ nổi giận thật sự. Cô nhặt quyển sách dưới đất lên để ngay ngắn trên kệ sau đó giật lấy quyển sách trên tay Arron. Như ko để cậu có cơ hội lấy quyển khác, cô chạm tay vào tất cả những cuốn sách gần đó, vừa làm vừa nói:
- Quyển này tui đã đụng vào rùi đó, quyển này cũng dzậy. tui sẽ đụng vào hết tất cả sách ở đây để xem cậu đọc kái jì. Để koi cậu kiếm đc cuốn nào mà cậu cho là cao quý. Đồ phách lối, kiêu ngạo.
- Đủ rồi! - Lần này, Arron fải nhìn Quỷ Quỷ, ánh mắt băng giá của cậu khiến Quỷ hơi chợn lại, cậu nói:
- Nếu cậu đến đây chỉ để chứng tỏ cậu cũng là người biết đọc sách thì cậu ra khỏi đây đc rồi vì cho dù cậu có đọc bao nhiêu đi chăng nữa thì cái đầu gỗ của cậu cũng ko chứa đc chút gì đâu. Tốt hơn hết là cậu đừng để nơi này thành sân khấu gây cười.
- KÁI JÌ? Cậu thật quá đáng. cậu đừng nghĩ nhìn tui bằng ánh mắt đó thì tui sẽ sợ. Cậu là hội trưởng học sinh đúng ko? Cậu xem thường những học sinh lớp F lắm đúng ko? ĐC, chưa bik ai hơn ai đâu. Rồi sẽ có một lúc lớp F sẽ vượt qua lớp A.
- Đầu óc ngu ngốc của học sinh lớp F còn có chỗ để mà chứa những ý tưởng viễn vông như vậy thì đúng là tài giỏi.
Nói xong, Arron bước sang một kệ sách khác. Quỷ Quỷ chống nạnh nghiến răng:
- Đôi co dzới kái tên máu lạnh này thật mất thời giạn. Hứ!
Nói rùi, Quỷ Quỷ xách cặp đi dzìa, dzừa đi dzừa dậm chân thật mạnh dzà hok ngừng lẩm bẩm:
- Ko thể tin đc trên thế giới còn tồn tại nhũng kẻ như dzậy. Đúng là khinh người quá mức. Trường này toàn những kẻ kỳ lạ. Kía tên hội trưởng lạnh lùng khó ưa đó dzà cả kái tên Vương Tử nữa, bọn chúng toàn những kẻ đáng ghét. Dzậy mà kũng là 2 người đc xem là hoàng tử của trường. Nghe mà nổi hít da gà da dzịt lên. Ớn. Những kẻ như dzậy đáng lẽ fải tuyệt chủng hết rùi mới đúng. Càng nghĩ càng thấy tức, tại sao mình lại gặp tình huống như dzậy chớ. Mấy hôm nay seo xui xẻo wé dzị nè. Chắc tại mình ít đi chùa.....hôm nay đi thăm Tiểu Dục xong nhất định mình fải ghé dzô chùa giải xui mới đc. Nhân tiện đem sách cho cậu ấy lun. Sách hả?....UH HA. CHÍT RÙI, KÒN SÁCH NỮA, MÌNH WÊN. Chán wé, lại fải way lại thư viện, thui kệ, tránh voi chẳng hổ mặt nào. Kái tên lạnh tanh đó đã xem mình là ko khí hì mình kũng xem hắn ta là ko khí. Đơn giản dzị thui. Rùi. OK!
....................
Quỷ Quỷ bắt đầu trở lại thư viện, cô đứng trước của hít một hơi thật sâu rùi thở ra sau đó mới đi dzào.
Dzừa mới bước đến kệ sách để tìm sách thì....
- OÁI!
Quỷ Quỷ la lên đột ngột (Chiện jì đây???)
Trước mặt Quỷ Quỷ là một cảnh tượng lạ lùng và đáng sợ khiến cô ko tránh khỏi kinh hoàng.
Arron đang nằm lăn lộn dưới đất, một tay ôm đầu, nét mặt tỏ ra vô cùng đau đớn. Tay còn lại nắm thật chặt chiếc cà vạt day qua day lại như đang tìm cách khống chế đơn đau. Mồ hôi túa ra như vừa mới tắm. Gương mặt tái hẳn đi. Toàn thân run rẩy và ko ngừng giãy giụa. Hơi thở lúc dồn dập lúc lại đứt quãng. Cậu ko rên rỉ hay chính xác hơn là cơn đau kinh khủng đã khiến cậu ko còn đủ sức để phát ra thành tiếng.
Nhìn hình ảnh Arron đang ôm đầu đau đớn như vậy, Quỷ Quỷ chợt nhớ đến người cha thân yêu đã mất của mình. Phải rồi, cha của Quỷ đã mất vì một căn bệnh jì đó về não mà khi ấy cô còn bé quá ko thể hiểu hết đc.
Quỷ Quỷ ngồi xuống nhìn Arron nói:
- Cậu đau lắm ư? Để tui đưa cậu lên phòng y tế nhé.
Arron nhìn Quỷ và cố sức nói:
- Tại sao cậu...cậu còn quay lại làm gì? Mau...mau đi đi. Ahhh
- Đi seo đc mà đi. Nhìn cậu cứ như sắp chết tới nơi dzị đó. Dù cậu rất khó ưa nhưng may cho cậu tui hok fải là người thấy chết hok cứu. Cậu nằm đây ko tốt đâu. Để tui đưa cậu lên phòng y tế nằm.
Quỷ vừa chạm tay vào người Arron đã bị cậu hất mạnh ra:
- Đi đi, ko cần cậu quan tâm. Ahhhhh. Lát nữa, nó sẽ.... tự động hết. Cậu đi đi.
- Cậu đúng là ngang ngược, thấy tui có lòng tốt như dzị thì cậu nên cám ơn mới đúng. Khó ưa dzừa thui chớ.
Cơn đau càng lúc càng dữ dội hơn, Arron đau đến mức giật đứt cả chiếc cà vạt, cậu nắm chặt lấy cổ áo như cố khống chế cơn đau.
Thấy vậy, Quỷ Quỷ nói:
- Cậu đã đau như dzậy rùi mà còn cố. Đã nói là để tui đưa cậu lên phòng y tế nằm mà.
Một lần nữa tay Quỷ lại bị Arron hất ra:
- Tôi đã nói ko cần....sao cậu lỳ lợm như vậy hả? Mau đi đi. Ahhhh.
- Tại sao cậu cứ muốn đuổi người muốn giúp cậu dzị hả? Cậu sợ kẻ ngốc như tui đụng vào sẽ làm cho học sinh giỏi nhất trường như cậu trở nên ngốc à. Kái đạo lý hay ho này hok bik cậu học từ đâu nữa.
Một tay ôm đầu, một tay nắm chặt cổ áo. Arron cố nói:
- Trời ơi, đồ ngốc. Cậu....cậu mau biến đi. Nếu ko....nếu ko... Ahhhhhh
- Nếu hok kái jì?
Cơn đau đã làm Arron giật đứt cả chiếc nút áo ra. Dường như càng lúc đầu cậu càng trở nên đau hơn và nó đang lên đến đỉnh diểm của sự đau đớn.
Nhìn thấy áo Arron bị đứt cúc, mặt Quỷ Quỷ đỏ bừng lên, cô cảm thấy hơi xấu hổ liền way mặt đi và nói:
- Cậu đau wé rùi đó. Để tui đưa cậu đi nếu hok cậu sẽ chết đó.
Lần này thì Quỷ Quỷ chưa kịp chạm vào người Arron thì cậu đã nắm chặt hai tay Quỷ và đè cô xuống khiến Quỷ vô cùng ngạc nhiên:
- Cậu làm gì dzậy? Bỏ tui ra.
Quỷ Quỷ cố giằng ra nhưng hai tay Arron đã cầm chặt hai cổ tay Quỷ và đè mạnh xuống khiến cô ko tài nào nhúc nhích đc. Quỷ Quỷ ko tin đây là sức mạnh của một người vừa mới ban nãy đây thôi còn đau đớn, giãy giụa. Cô ra sức thoát khỏi nhưng ko tài nào thoát đc.
"Cậu ta đang làm jì vậy? Mình hoàn toàn chẳng nhận ra kẻ lạnh lùng, kiêu ngạo vừa lúc nãy còn mỉa mai mình. Bây giờ trông cậu ta cứ như một người khác vậy dù rằng gương mặt ấy vẫn chẳng có gì thay đổi. Ánh mắt của cậu ấy trông thật kinh khủng, thật đáng sợ. Mình đang cảm thấy thực sự sợ hãi, sợ hãi gấp ngàn lần so với khi cậu ta lạnh lùng như băng giá. Người cậu ấy bây giờ cứ như một ngọn lửa cháy dữ dội vậy, sức nóng lan toả khiến mình cảm nhận đc vô cùng rõ ràng. Mình fải làm gì đây? Đúng rồi, mình fải thoát khỏi cậu ấy, fải thoát ra, fải cố thoát ra"
Arron nhìn thẳng vào mắt Quỷ Quỷ nhưng cô có cảm giác như đôi mắt của cậu đang như muốn thiêu đốt cô. Dường như Arron lúc này đã ko còn kiểm soát đc bản thân mình và thật sự cơ thể cậu đã hoàn toàn mất kiểm soát. Hơi thở của Arron dần trở nên gấp gáp, vội vàng. Lúc này Quỷ ko muốn suy nghĩ jì nhiều nữa, cô dùng hết sức cố giãy giụa thoát ra cho bằng đc. Nhưng vẫn ko tài nào thoát ra.
Như một kẻ mất trí, Arron đè thật chặt Quỷ Quỷ xuống, kề sát môi vào môi cô và hôn. Quá bất ngờ, Quỷ Quỷ chỉ biết mở to đôi mắt biểu lộ sự ngạc nhiên tột độ. Đôi mắt Arron khép lại và đôi môi hôn Quỷ Quỷ một cách say đắm. Toàn thân cứng đờ không nhúc nhích, Quỷ Quỷ như hoá đá bởi nụ hôn đến quá đột ngột. Một chàng trai hoàn toàn xa lạ đang hôn cô khiến cô vừa kinh ngạc vừa sợ hãi cho dù đó có là hội trưởng học sinh nổi tiếng đẹp trai đi chăng nữa. Nhận thức đc sự việc đang xảy đến với mình, Quỷ Quỷ càng cố gắng rút tay lại để đẩy Arron ra khỏi người mình, cô giằng co dữ dội nhưng vẫn ko thoát khỏi nụ hôn ấy.
Bất lực, Quỷ Quỷ đành thả lỏng người và....khóc. Cô ko khóc đc thành tiếng bởi đôi môi giờ ko thuộc quyền kiểm soát của cô. Nhưng đôi mắt vẫn là của cô và những giọt nước mặt bắt đầu chảy ra ko ngừng. Nước mắt đọng lại nơi khoé mi mà ko lau đi đc khiến Quỷ Quỷ cảm thấy mọi vật đang nhoè dần đi. Cô từ từ khép mắt lại trong khi Arron vẫn ko ngừng hôn cô. Giọt nước mắt dần lăn xuống nụ hôn ấy khiến Arron cảm nhận đc vị mặn của nước mắt.
Dường như Arron đang dần lấy lại đc lý trí, cậu nới lỏng tay mình. Cảm thấy nhẹ nhàng nơi cổ tay, như người đi trên sa mạc gặp đc ốc đảo, Quỷ Quỷ vội vàng rút tay ra và dùng hết sức lực xô mạnh Arron ra khỏi người mình. lần này thì cô đã thành công. Quỷ vội vàng đứng dậy cầm lấy cặp và chạy thật nhanh ra ngoài.
"Thật kinh khủng, mình hok thể tưởng tượng đc chuyện này lại xảy ra với mình. Nụ hôn đầu của mình.......cậu ta....cậu ta.......kái tên lạnh lùng đó....đã cướp mất nụ hôn đầu tiên của mình. Sao có thể như dzậy đc chứ? Cậu ta thật đáng sợ. Cậu ta đè chặt mình đến mức ngạt thở, rồi sau đó......ko ko...ko thể nào. Chắc chỉ là mơ thôi, mình fải về nhà....fải về nhà thật mau, ngủ một giấc là mọi chuyện sẽ coi như ko có jì....."
RẦẦẦẦẦẦM
Vừa chạy vừa mải suy nghĩ, Quỷ Quỷ đâm sầm vào một cô gái khác cũng đang vội vã đi. Cô gái ngước mặt lên nhìn Quỷ rồi lại cúi xuống xin lỗi lia lịa:
- Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi.....cậu có sao hok?
Nước mắt Quỷ Quỷ vẫn ko ngừng chảy, cô lấy tay lau vội nước mắt đi rồi đứng dậy chạy đi tiếp khiến cô gái kia lấy làm lạ:
- Lạ thật, giờ này mà bạn ấy vẫn còn ở trên trường để làm jì nhỉ? Mà hình như bạn ấy đang khóc thì fải.....mà thui, mình còn fải tìm thiếu gia nữa....hôm nay mình wên chưa bỏ thuốc vào cặp cho cậu ấy. Chán wá ah, đầu óc mình lại hay wên nữa rùi....hy vọng hôm nay thiếu gia sẽ hok bị tái phát chứng đau đầu....nếu hok thì sẽ lớn chuyện...úi úi....lại nữa rùi. Mình đâu có thời gian ở đây mà suy nghĩ.....
Nói rùi, cô gái vội vàng chạy đi. Cô gái ấy chính là Yako - Nha Đầu, người lúc nào cũng luôn ở bên cạnh săn sóc Arron. Một cô gái đáng yêu nhưng hơi hậu đậu.
----------------------------
Còn về phần Quỷ Quỷ...
Sau khi chạy một mạch về đến nhà, Quỷ Quỷ đứng trước cửa đập mạnh liên tục vào cánh cửa...
RẦM RẦM RẦM
- MỞ CỬA! MAU MỞ CỬA RA ĐI! MỞ CỬA!
RẦM RẦM RẦM
Bỏ dở tay đang thái rau, Joe bực bội đi ra.....
- Nghe rùi! Nghe rùi. Ai mà ồn ào dzị hem bik nữa ah....Nhà có chuông thì hok chịu nhấn. Đập đập ồn ào wé đi.
Vừa mở cánh cửa ra, thấy Quỷ Quỷ, Joe liền quát:
- ĐI HỌC GIỜ NÀY MỚI CHỊU VÁC MẶT DZÌA HẢ? Lại thang lang đi chơi hay là bị fạt đây đúng hok? Nhà có chuông seo hok nhấn. Đập cửa jì mà ồn ào wé dzị. Hôm nay mama bận, hok có ở nhà đâu...ủa?....
Đang mắng Quỷ liên hồi bỗng dưng Joe nhìn kỹ lại em gái mình. Quỷ Quỷ với đôi mắt đỏ hoe chẳng nói một lời liên vứt cặp ra ghế và chạy ào ào vào trong nhà tắm.
- Ê Ê....Quỷ Quỷ, pị seo dzị? Ê, nè....
Quỷ Quỷ mở vòi nước xả liên tục, cô ko ngừng lấy tay chùi mạnh đôi môi của mình đến mức môi cô dần tấy đỏ lên. Nhưng cảm giác đau dường như ko hiện diện lúc này, Quỷ vẫn ko ngừng chà mạnh như muốn rũ bỏ nụ hôn lúc nãy. Có lẽ lúc này, Quỷ Quỷ nghĩ rằng, chỉ cần chùi nó đi là có thể xoá đc nụ hôn giữa cô và Arron.
Tiếng nước xả mạnh và liên tục khiến Joe bực mình, cô bước đến sát cửa nhà tắm và gõ vào cánh cửa:
CỐC! CỐC!- Nàk nàk, lèm jì xả nước giữ dzị? Rửa có kái mặt thui mà lâu dzị hả? Mau lên thay đồ rùi xuống ăn cơm koi. Hôm nay chị nấu nhìu món ngon lém nak.
Ko một tiếng đáp lại khiến Joe thấy lạ
- Kỳ lạ...lạ hok thể nói....Mọi hôm nghe nói tới ăn là hai mắt nó sáng ra kòn hơn 2 đèn pha ô tô nữa. Hôm nay seo "hiền lành" wé dzị kà? Hình như kon nhỏ này dzừa gặp chiện jì thì fải? Hồi sáng thấy kòn tung tăng lém muh. Mình cá chắc chắn là nó gặp chiện jì ở trên trường...mà chiện jì mới đc chớ? Pộ nó cãi nhau dzới Ariel hả ta?......HẾT HỒN AHQuỷ Quỷ lừ đừ mở cửa nhà tắm rồi đi lên phòng khiến Joe phải giật mình
- Đúng là có chiện jì rùi.
.........
Chẳng vội vàng thay quần áo rồi chạy xuống ăn cơm như mọi hôm, Quỷ Quỷ ngồi thừ người trên giường ngước mắt nhìn lên trần nhà.
"Rốt cuộc mình đang ở đâu đây? Mình đang làm jì thế này?.....Chẳng hiểu đc.....bỗng dưng đầu óc mình trở nên trống rỗng......Đầu óc mình giống như vừa cố suy nghĩ một chuyện gì đó....lại vừa cố quên một chuyện jì đó....nhưng mãi vẫn ko thể nghĩ ra đó là chuyện jì......nhức đầu wé ah........"
- QUỶ QUỶ!
Joe đột nhiên mở cửa xông vào phòng....nhưng Quỷ Quỷ kũng chẳng tỏ ra có bất kỳ phản ứng jì. Joe bước đến trước mặt Quỷ, lấy tay vẫy vẫy ngay trước mắt Quỷ nhưng kũng chẳng ăn thua.
- Kỳ lạ.....
- QUỶ QUỶ! - Lần này, Joe hét toáng vào tai Quỷ Quỷ khiến cô bắt đầu nhận ra sự có mặt của bà chị gái ở đây
- Chị Joe đó hả? - Quỷ Quỷ nói bằng giọng yếu ớt.
- Nè...Có chiện jì mà từ nãy tới giờ trông em người hok ra người ....Quỷ hok ra Quỷ dzị hả? Có chiện jì dzị?
- Hok có chiện jì hít ak.
- Chị bik rùi nha....nói đi muh...có chiện jì nói chị nghe đi. (bắt đầu nhìu chiện)
- Có jì đâu mà nói.
Joe hơi bực mình: - Hok có jì thì mau thay đồ rùi xuống ăn cơm. thiệt tình...người ta wan tâm mà hok đc đáp lại jì hít.....Ủa mà áo seo nhăn nhúm rùi kòn dơ dzị nè..Uýnh lộn trên trường đúng hok? Kon gái kon đứa jì đâu mà bạo lực wé ah (Giống pà wé rùi kòn la lối jì nữa, "chị nào em nấy" muh)...Thui, thay đồ đi rùi xuống ăn cơm.
Quỷ Quỷ lắc đầu: - Em hok mún ăn đâu.
- Pộ hok đói hả?
Quỷ gật gật.
- Hok đói thì thui....cho nhịn. Lát hồi mò xuống thì bik tay tui.
Nói rùi, Joe way lưng bỏ xuống nhà.
Miệng kòn lẩm bẩm: - Koi pà nhịn đc bao lâu....
....................
Joe đi rùi, Quỷ Quỷ dzẫn ngồi thừ ra....
Nhìn lên trần nhà.......
Nhìn xuống sàn nhà........
Nhìn ra cửa sổ......
Nhìn dzô trong phòng.....
Nhìn ngó một hồi thì.......
Dưới phòng khách...
Joe đang nằm trên ghế xem hoạt hình, tay cầm tô cơm, dzừa ăn dzừa koi, dzừa koi dzừa cười.
Quỷ Quỷ lẳng lặng mò mò xuống dưới bếp.......lấy cơm ăn. Cô bưng tô cơm xuống phòng khách rùi ngồi xuống đối diện dzới Joe. Đc thể, cô nàng Joe liếc xéo:
- Ủa? Hok ăn muh. tự dưng bưng cơm ra chi dzị? Lấy cho tui hả? Tốt pụng wé hen.
- Em đói.
- Đói? Tui có nghe lộn hem ta. Dzị lúc nãy ai dzừa kêu "em hok đói" dzị kà.
- Thui muh chị Joe. Em bik rùi muh
- Xìiììììììì. - Joe trề môi rùi ngước mắt lên Tv dzà ăn típ.
Quỷ Quỷ xúc một muỗng cơm nóng hổi đưa lên miệng, cơm nóng vừa chạm vào môi làm cô cảm thấy hơi đau rát
- ÚI, ĐAU WÉ!
Joe ngạc nhiên:
- Đau kái jì.....ủa mà Quỷ. Môi pị seo mà đỏ dữ dzị....kòn hơi sưng sưng nữa nak...nãy giờ hok để ý. Pị seo dzị? Ai đánh hả? Pộ lúc nãy trên trường cãi nhau dzới Ariel rùi đập lộn đúng hok?
- Làm jì có, chị Joe tưởng tượng hơi wé rùi đó.
- Chớ tại seo?
- Tại jì....mà hok có jì hít.
- Lãng nhách.
Kết thúc cuộc đối thoại ngắn, cả hai típ tục cắm cúi ăn cơm. Đột nhiên, Quỷ Quỷ đặt tô cơm xuống (Lưu ý là chưa ăn xong)
- Chị Joe.
- Huh? - Joe nói trong khi mắt vẫn nhìn lên TV.
- Em có chiện mún hỏi chị.
- Uh, hỏi đi. - Mắt vẫn chưa rời khỏi màn hình. Tiện tay lấy li nước trên bàn để uống
- Chị đã từng hôn ai bao giờ chưa?
- PHỤỤỤỤỤỤT
Câu hỏi bất ngờ của Quỷ Quỷ làm Joe phụt toàn bộ nước từ trong miệng ra.
- Sặc...sặc....Khăn...giấy...
- Nè...Chị lèm jì kích động dữ dzị. - Quỷ Quỷ rút khăn giấy ra đưa cho Joe
Lua miệng xong, Joe way sang nhìn Quỷ:
- Kái kon nhỏ này! Hỏi kái jì kì cục dzị hả?
- Thì...thì em chỉ hỏi dzị thui. Em chỉ mún bik là......cảm giác nụ hôn lần đầu của chị Joe như thế nào thui.
- Hay wé hen...Nói thiệt đi...Hôn thằng nhóc nèo rùi đúng hok. Kon nít thời này ghê gớm thật...
Trúng tim đen. Nhưng Quỷ cố lèm ra vẻ phủ định:
- Lèm..lèm jì có....Hì hì. Em hỏi dùm thui, hỏi dùm cho.....ah..cho...Đồng Đồng đó. Đồng Đồng lớp em đó chị.
- Thiệt hok? - Joe liếc Quỷ dzới ánh mắt đầy...nghi ngờ.
- Thiệt muh.
- Haizzzzzz (Joe đột nhiên thở dài). Hỏi lộn người rùi em ui. Chị á hả? Tất nhiên là....là...chưa rùi. Chị đây thậm chí bạn trai kòn chưa có chớ đừng nói là....
Quỷ lẩm bẩm: - Thì em kũng đã có đâu, dzậy mà...
- Nói jì đó?
- Em...em có nói jì đâu.
- Uh....Haizzzzz...Nhưng dù chưa từng kiss ai, chị Joe của em đây dzới gần 50 năm kinh nghiêm koi phim Hàn dzà phim Đài dzẫn có thể chỉ dẫn cho em bik (thiệt ra pả sống chưa đến 20 năm)
- Xììììì
- Xì kái jì? Pà đó, đúng là Quỷ muh, suốt ngày chỉ bik fim ma dzới truyện kinh dị thì bik kái jì mà trề môi. Bước dzô kái fòng pà là tui thấy ớn lạnh rùi, dán hình jì đâu toàn là ma dzới Quỷ. Kòn lại toàn là nhân vật kiếm hiệp. Bạo lực thấy ớn.
- Phòng chị kũng hơn jì em, toàn là Big Bang, SHINee, FT.Island, 2PM....tùm lum từa lưa, toàn là Boyband hem.......
- Tất nhiên, những chàng trai dzừa đẹp dzừa hát hay lại nhảy giỏi, hok hâm mộ thì uổng wé. Ai như em....
- Xì, thui đi, em thấy Trương Vô Kỵ, Quách Tĩnh đẹp trai dzà hay hơn thần tuợng của chị đó chớ. Mà túm lại là chúng ta đang nói dzìa chiện jì đây?
- Uh...thì thì...theo như chị nghĩ thì.....Êh mà khoan, seo chị thấy em có vẻ sốt sắng wé dzị? Giống như người hỏi là em chớ hok fải Đồng Đồng á....Nghi lém nhe.
- Ờ thì...tại dzì......dzì..bạn...Đồng Đồng là bạn em muh, giúp bạn là đìu đương nhiên thui, tính em nó hay thương người dzị đó.
- Có hok đó.
- Có muh...mà chị nhìu lời wé ah.
- Bình tĩnh, theo như chị thấy thì...mà chính xác là theo như kinh nghiệm koi fim của chị thì...
- Haizzzzzz, seo kái virut dài dòng của Ngao Khuyển phổ biến wé dzị kà....chị lèm ơn dzô trọng tâm đi.
- Đc rùi...để koi koi...nụ hôn đầu đìu cảm thấy rất hồi hộp, vui sướng, vì đó là tình cảm của 2 người dành cho nhau.
- Nhưng lỡ chẳng có tình cảm jì hít thì seo?
- Kái này đc gọi là "nụ hôn ngẫu nhiên". (Kái này là do Joe bịa ra)
- Là seo?
- Có nghĩa là chẳng wen bik jì nhau, wa một nụ hôn tình cờ trở nên iu nhau nhau. Ví dụ nak, trong phim Thơ Ngây, Tương Cầm jì một nụ hôn tình cờ dzới Trực Thụ mà tim trở nên loạn nhịp rùi theo đuổi anh chàng này dzô kùng dữ dội. Kòn trong Tình Cờ, Hà Quần chạy trốn kí giả mà hôn fải Hiểu Thi trên đường...vân vân dzà vân vân. Túm lại. tất cả đìu gọi là "nụ hôn ngẫu nhiên"
Trong đầu Quỷ Quỷ hiện ra vô số dấu hỏi
"Tương Cầm?.... Trực Thụ?..... Thơ Ngây?.... Hiểu Thi?.... Hà Quần?.... Tình Cờ?....". - Họ là ai dzị chị Joe?
- Trời ạ, mình wên mất nó có bao giờ koi fim đâu muh nói.
- Dzị có trường hợp nào mà.....à mà thui.....
- Chiên jì?
Quỷ Quỷ đứng lên
- Thui, em mệt rùi, em lên phòng đây.
......................................
Thả mình lên chiếc giường quen thuộc, Quỷ Quỷ nhắm mắt lại định ngủ nhưng cứ vừa nhắm mắt là những hình ảnh Arron hôn cô ban sáng lại hiện ra khiến cô ko thể ngủ đc
"Bực mình wé, sao mình cứ nghĩ đến chuyện đó hoài chớ, đã hok mún nhớ tới rùi mà. Nhức đầu wé! Nhức đầu wé! Mà tại seo mình fải khổ sở như dzị chớ? Đâu fải lỗi do mình...Đúng! Tất cả là do kái tên hội trưởng học sinh đáng ghét kia, ko đâu tự dưng cậu ta lại....làm dzậy dzới mình. Nghĩ mãi vẫn hok hiểu tại sao cậu ta lại làm dzậy nữa. Thấy cậu ta đang bị đau, mình chỉ mún giúp thui muh....Mà mình kũng ngu wé, bik dzị lúc đó bỏ mặc cậu ta đi cho rùi, ngu jì ở lại chi cho mang hoạ. Uh đúng rùi, kái tên háo sắc ấy, lúc đó cậu ta chỉ hôn mình thui, níu như cậu ta kòn...làm jì mình nữa thì...."
Quỷ Quỷ ngồi bật dậy:
- Xuỳ xuỳ.....hok nghĩ tới nữa....cứ koi như mình xui xẻo bị....... kon jì đó cắn vào môi đi....UH...cứ koi như là dzậy đi, ngủ một giấc là mọi chuyện sẽ trở lại bình thường. Ngủ!
"Rất ít khi tôi phải ngủ vào buổi trưa, nhất là ngay sau khi ăn cơm xong. Hôm nay có thể đc xem là ngoại lệ. Một người con trai đối với tôi hoàn toàn xa lạ đã cướp mất đi nụ hôn đầu đời của tôi. Có nằm mơ tôi cũng ko hề nghĩ đến một tình huống tương tự như thế này. Trong đầu tôi luôn chất chứa hàng vạn câu hỏi "vì sao?" mà ko có lời giải đáp. Có ai đó đã nói "mọi chuyện rồi cũng sẽ qua đi", tôi nghĩ có lẽ đã đến lúc mình nên áp dụng câu này đc rồi"
----------------------------------------------
Một buổi chiều khá đẹp trời.......
Tại nhà Quỷ Quỷ........
- Quỷ Quỷ! pó tay Quỷ lun. Quỷ hẹn Ariel đi thăm Tiểu Dục muh bi giờ bắt Ariel tới tận nhà tìm Quỷ là seo? (Dù nhà 2 đứa cách nhau có 5 bước chân)
- UH HÁ! QUỶ WÊN NỮA!
- Hok seo, dù jì kũng mới có 3h thui. Mà seo hôm nay Quỷ ngủ dữ dzị, 3h rùi mà kòn ngủ. Ariel hok tới đánh thức chắc Quỷ ngủ tới tối lun wé.
Quỷ Quỷ gục đầu xuống:
- Quỷ...Quỷ thấy hơi mệt.
- Mệt? seo mà mệt?...À mà đúng rùi, Quỷ nói sáng nay tới thư viện tìm sách, thế đã tìm đc mấy cuốn rùi. Đưa Ariel koi koi.
- SÁCH! ĐÚNG RÙI! QUỶ WÊN MẤT!
- Ngắn gọn wé hen, câu đầu 1 chữ, câu 2, 2 chữ, câu cuối 3 chữ. Quỷ giỏi ghê á. Có từng đó mà kũng wên, chứ Quỷ tới thư viện lèm jì trong đó?
- Quỷ...Quỷ.....Quỷ gặp một rắc rối trong đó.
- Rắc rối jì?
- Quỷ hok mún nói. Nhắc tới chỉ làm Quỷ thấy bực mình.
Máu nhìu chiện bắt đầu nổi lên, Ariel tò mò:
- Chiện jì dzị Quỷ, nói đi muh. Bik đâu Ariel giúp đc.
Quỷ Quỷ lắc đầu quầy quậy:
- Thui, Quỷ hok nói đâu. Nói chỉ thêm tức thui
- Nói đi, nói đi muh Quỷ. Ariel là bạn thân của Quỷ từ nhỏ đến giờ, có chiện jì Ariel kũng nói dzới Quỷ, chẳng lẽ Quỷ lại giấu Ariel. nói đi muh.
Thấy Ariel năn nỉ dữ wé, Quỷ kũng xiêu lòng
- Thui đc rùi, nhưng Ariel fải hứa là hok nói dzới ai hít.
- OK, chiện nhỏ, Quỷ nói đi.
- Chiện là dzị nè.......^$%^#$%#.....&*&(*)&@......#!#%$##@.......$#!#$^%&%&*^^%%@#.
...............
- QUỶ NÓI SEO? - Ariel nhảy dựng lên một cách ngạc nhiên
- Lèm jì mà la lớn như dzị hả?
- Seo hok la đc? Chiện động trời như dzị muh. Ariel đang kòn choáng đây nak. Thật hok thể tin đc.
- Đến Quỷ kòn hok tin nổi nữa, huống jì là Ariel. Lúc đó Quỷ sợ mún chít lun. Nghĩ lại mà thấy tức kinh khủng, tại sao cậu ta có thể.....
- Thật hok thể tưởng tượng nổi.....hội trưởng học sinh Arron lạnh lùng, kiêu ngạo mà lại....hôn một nữ sinh lớp F ư? Chiện này đúng là gây shock cho học sinh toàn trường mà.
- Có đến mức đó hok?
- Tại Quỷ hok bik đó thui, Arron rất đc nữ sinh hâm mộ. Thế nhưng cậu ta là con người cực kỳ lãnh đạm. Cho dù là một cô gái xinh đẹp đến mức nào đi nữa thì cũng chẳng làm cho ánh mắt cậu ta chú ý tới đc đâu. Chứ đừng nói là....hôn, đặc biệt là nữ sinh lớp F. Quỷ bik hội trưởng ghét lớp F thế nào muh, ko fải chỉ là ghét thui đâu, mà kòn là xem thường nữa. Chính jì dzị nên chiện này quả là kì lạ.
- Lúc đó, trông cậu ta rất đang sợ. Tay cậu ta đè chặt Quỷ đến mức Quỷ có cố cách mấy cũng hok tài nào thoát ra đc. Ban đầu thấy cậu ta đau đầu như dzị, Quỷ chỉ mún giúp thui, ai dè......
Ariel chợt nhớ tới lời Mei Mei nói "Nghe đâu cậu ta mắc một chứng bệnh rất quái lạ từ sau cái chết của mẹ cậu ấy". Cô vỗ tay mạnh như vừa phát hiện mọt điều jì đó
- Ariel nhớ rùi, trước đây Mei Mei từng nói hội trưởng mắc một căn bệnh lạ nhưng hok bik là bệnh jì, theo Ariel nghĩ, có lẽ chính là chiện này đây. Ariel đoán hội trưởng mắc một chứng đau đầu kỳ lạ mà khi đau đến mức ác liệt nhất thì cậu ấy sẽ trở nên ko kiểm soát đc chính bản thân, vì vậy nên cậu ấy mới hôn Quỷ đó.
- Hả? Uh...kũng có lý. Ariel ghê thật. (Chà, pà này seo tự dưng hôm nay thông minh đột xuất dzị ta)
Lỗ mũi Ariel phổng ra:
- Ui, chiện nhỏ muh.....Mà kũng uổng wé...haizzzzzz.
- Uổng kái jì?
- Bik dzị lúc đó.......Ariel đến thư viện cho rùi. Thế nào kũng đc hội trưởng hôn, cho dù là trong lúc cậu ấy mất kiểm soát kũng đc. Hì.
- Trùi ui, pó tay!!! Kái tên đáng ghét đó có jì hay ho chứ.
- Chỉ có Quỷ mới nghĩ dzị thui. Hội trưởng học sinh là nam sinh số một trường mình muh. Chưa có bất kỳ ai đc cậu ấy chú ý đến đâu, dzì dzị Quỷ fải xem như đây là một may mắn hiếm có mới đúng
- ARIEL! - Quỷ Quỷ nhăn mặt
- Hì hì, đc rùi, đc rùi. Nói thì nói dzị thui, thật ra Ariel chỉ ngưỡng mộ vẻ đẹp trai của cậu ấy thui chứ Ariel kũng chẳng thik con trai mà lạnh lùng wé như dzị. Người Ariel thik chỉ là Vương Tử thui.
- Haizzzzzz....có jì khác nhau đâu chứ. 1 kẻ thì lạnh lùng, 1 kẻ thì "chảnh" thấy ớn. 2 tên đó đìu khó ưa dzà đáng ghét như nhau. Mà thui, Quỷ chẳng mún ở đây nhắc đến 2 tên đó nữa. Tụi mình đến nhà Tiểu Dục đi.
- Uh. Quỷ thật lạ, Tiểu Dục tuy kũng đẹp trai nhưng làm seo bằng hội trưởng dzà Vương Tử đc.
Quỷ Quỷ liếc xéo khiến Ariel cười huề:
- Bik rùi. Bik rùi.
Ariel chỉ tay về fía trước:
- Gần tới rùi đó, ngôi nhà đằng kia là nhà Tiểu Dục đó. Cậu ấy chỉ sống có một mình thui dzì cha mẹ cậu ấy đìu ở nước ngoài hít.
Chợt thấy một bóng dáng wen thuộc cũng đang đi đến, Quỷ Quỷ vội vàng kéo Ariel vào một bụi cây gần đó.
- Ariel. Nhìn koi kìa. Là...
Ariel mở to mắt ngạc nhiên rùi nhìn Quỷ Quỷ:
- Là Tiểu Huân.
Ariel chỉ tay về fía trước:
- Gần tới rùi đó, ngôi nhà đằng kia là nhà Tiểu Dục đó. Cậu ấy chỉ sống có một mình thui dzì cha mẹ cậu ấy đìu ở nước ngoài hít.
Chợt thấy một bóng dáng wen thuộc cũng đang đi đến, Quỷ Quỷ vội vàng kéo Ariel vào một bụi cây gần đó.
- Ariel. Nhìn koi kìa. Là...
Ariel mở to mắt ngạc nhiên rùi nhìn Quỷ Quỷ:
- Là Tiểu Huân.
Quỷ gật đầu:
- Uh, cậu ấy đến đây làm jì chứ, hay là.......
- Chỉ có một lý do thui.
- Đến thăm Tiểu Dục.
- Chính xác! Quỷ Quỷ, Ariel nói nghe nak. Bi giờ tụi mình đừng nên vào vội. Như dzị sẽ gây rắc rối cho cả tụi mình, Tiểu Huân lẫn Tiểu Dục. Tụi mình cứ chờ ở đây đi. Koi họ nói jì.
- Uh.
Tiểu Huân đứng tần ngần trước cửa, đã mấy lần cô tính đưa tay lên nhấn chuông cửa...nhưng lại thôi. Bàn tay cô hết lần này đến lần khác đưa lên rồi lại rút lại giống như đang sợ sệt một điều gì đó. Cô thở dài một tiếng rồi quay lưng đi khiến cả Ariel lẫn Quỷ Quỷ đều lấy làm lạ
- Ariel, Tiểu Huân bỏ đi rùi kìa. Seo kì dzị?
- Quỷ hỏi Ariel, Ariel bik hỏi ai bi giờ. Cô nàng này lạ thật. Ariel thấy, Tiểu Huân kũng có vẻ wan tâm đến Tiểu Dục lém nhưng cậu ấy kiêu kỳ wé nên hok mún biểu hiện ra bên ngoài.
- Woa, Ariel triết lý dữ ta.
- Chớ seo. Ariel muh.
- Dzị mình ra ha.
Bước đc mấy bước, Tiểu Huân bỗng khựng lại, cô mím nhẹ môi rồi quay trở lại đứng trước cửa nhà Tiểu Dục. Quỷ la khẽ:
- Í...Tiểu Huân...cậu ấy way lại kìa.
- Núp dzô.
Đưa tay lên chạm vào chuông cửa, Tiểu Huân hơi ngần ngừ một chút rồi mạnh dạn nhấn vào.
RIIIIING RIIIIIING........
Nhấn xong, Tiểu Huân đứng chờ đợi. Cô ko fải đợi lâu bởi ngay sau đó. Tiểu Dục bước ra, mở cánh cửa. Gương mặt hơi xanh pha lẫn vẻ mệt mỏi. Vừa nhìn thấy Tiểu Huân, nét mặt Tiểu Dục tỏ vẻ chẳng chút gì là vui mừng, thậm chí giọng điệu còn có vẻ lạnh nhạt:
- Cậu đến đây làm gì? Về đi.
Nói rồi, Tiểu Dục định đóng cửa nhưng Tiểu Huân đã chặn lại:
- Khoan đã, cậu đối xử với bạn như vậy sao?
Cảm thấy nực cười trước câu nói của Tiểu Huân, Tiểu Dục cười nhạt:
- Bạn? Chúng ta là bạn khi nào vậy? Cậu là bạn gì của tôi chứ?
- Đừng nói với tôi bằng cái giọng điệu đó. Tôi đến đây chẳng phải vì quan tâm câu. Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết, cậu có như thế nào thì cũng chẳng liên quan gì đến tôi.
- Vậy ư? Cậu ko cần nói thì tôi cũng biết. Trong mắt cậu tôi chẳng là cái gì cả.
- Cậu là đồ ngốc.
- Cái gì?
- Cậu là một kẻ ngốc. Cậu tưởng cứ tự hành hạ bản thân như vậy là tôi sẽ cảm thấy thương hại cậu sao? Cậu lầm rồi. Cho dù cậu có gục ngay trước mắt tôi thì cũng chẳng làm tôi động lòng chút nào đâu. Vì thế, cậu hãy thôi cái trò ngu ngốc này đi.
- Cậu đúng là một cô gái có trái tim làm bằng loại đá cứng nhất trên đời.
- Đúng. Tôi là một cô gái như vậy đấy. Vì vậy, tốt hơn hết là cậu đừng bao giờ lặp lại những trò ngu ngốc này trước mặt tôi nữa. Đừng tự hành hạ bản thân mình nữa vì dù có như vậy thì cũng chẳng là gì đối với tôi đâu.
Nấp trong bụi cây gần đó, Quỷ Quỷ nghe rất rõ cuộc đối thoại giữa hai người, những lời lẽ nhẫn tâm của Tiểu Huân khiến Quỷ cảm thấy bức xúc thay cho Tiểu Dục - người mà cô thầm mến
- Tiểu Huân thật wé đáng muh, seo cậu ấy có thể thốt ra đc những lời lẽ tàn nhận như dzị chớ, Tiểu Dục dzì ai mà trở nên như dzị. Ít ra cậu ấy kũng fải có một lời nói nào đó cảm thông chút chớ. Thật tức chít đc.
Ariel đưa ngón tay lên miệng ra dấu hiệu im lặng
- Suỵtttttt. Quỷ ui, lèm ơn be bé kái miệng lại dùm Ariel kái. Pộ Quỷ mún họ fát hiện tụi mình đang rình để nghe lén họ nói chiện hả?
- Uh, suỵt thì suỵt.
Nhìn thẳng vào mắt Tiểu Huân, giọng nói Tiểu Dục trở nên tha thiết
- Tôi thích cậu.
Gương mặt Tiểu Huân bỗng hiện lên nét bối rối
- Cậu đang nói cái gì vậy?
- Tôi biết là cậu sẽ ko chấp nhận.
- Đừng nói nữa
- Cũng ko sao. Những điều cần nói tôi đã nói ngày hôm qua rồi. Tôi đã thể hiện hết toàn bộ tình cảm của mình đối với cậu. Nhưng.......có vẻ như đối với cậu nó chẳng là cái gì cả. Tôi đã nhận đc câu trả lời của cậu, thế là quá đủ. Dù cho đó ko phải là câu trả lời mà tôi mong muốn nhưng đó là quyết định của cậu. Tôi tôn trọng nó.
Cảm thấy chóng mặt, Tiểu Dục hơi khuỵu xuống, Tiểu Huân vội vàng đỡ cậu đứng dậy.
- Tôi đã nói cậu đừng nói nữa mà.
Tiểu Dục hất tay cô ra.
- Bỏ ra đi. Tôi ko cần sự thương hại của cậu
Tiểu Huân vẫn cố đỡ Tiểu Dục:
- Cậu yên lặng đi. Cậu đã mệt như thế này rồi mà còn cố sức sao. Để tôi đưa cậu vào nhà.
Nói rồi, Tiểu Huân dìu Tiểu Dục vào nhà. Cô đặt cậu nằm trên giường rồi nói:
- Cậu nằm ở đây đi. Tôi sẽ lấy khăn nóng đặt lên trán cho cậu.
Tiểu Dục chợt mỉm cười:
- Cậu vẫn còn quan tâm đến tôi sao?
Tiểu Huân gạt đi:
- Đừng hiểu lầm, tôi làm vậy ko phải vì cậu đâu. Tôi làm vậy là vì tôi đấy, tôi ko muốn mọi người nói vì tôi mà cậu như vậy. Cậu nghe rõ chưa.
Nói rồi, Tiểu Huân đi ra ngoài lấy khăn và pha nước ấm cho Tiểu Dục. Dù Tiểu Huân vẫn giữ vẻ lạnh nhạt như vậy, nhưng Tiểu Dục vẫn cảm thấy rất vui.
Kòn Quỷ Quỷ và Ariel......
- Ariel! Ariel! Họ đi dzô nhà rùi kìa. Seo bi giờ?
- Từ từ, Quỷ đừng có hối. Để Ariel koi koi.
Ariel đảo mắt nhìn dáo dác xung quanh nhà rùi chỉ tay về một góc:
- Đằng kìa kà.
- Đâu đâu.
- Chỗ kia là cửa sổ phòng Tiểu Dục đó, tụi mình tới chỗ đằng kia đứng rùi dòm dzô, chắc chắn sẽ thấy họ.
Nói rùi, cả 2 nhẹ nhàng tiến tới gần cửa sổ rùi nhìn dzô. Dzừa tò mò, dzừa thấp thỏm sợ bị phát hiện nên cả 2 cứ thò lên rùi thuạt đầu xuống.
.....................
Tiểu Huân lấy khăn chườm lên trán cho Tiểu Dục. Sau đó cô nói:
- Cậu ngủ đi, tôi về đây.
Tiểu Dục níu lấy tay Tiểu Huân khi cô định đứng lên đi về. Tiểu Huân nhíu mày
- Cậu làm gì vậy?
- Cậu có biết ko? Lần đầu tiên tôi gặp cậu. Cậu đã khiến tôi chú ý đến bởi sự lạnh lùng, cao ngạo của cậu, truớc mặt những người khác, cậu luôn tỏ ra cứng rắn và mạnh mẽ. Thế nhưng....một góc khuất, cậu bước đi vào một góc khuất và ngồi xuống...khóc. sau đó cậu lau nước mắt và tiếp tục là một Tiểu Huân của ngày thường. Chỉ là tình cờ nhìn thấy thôi nhưng trong thoáng chốc ấy, tôi lại cảm thấy cậu rất yếu đuối. Trong đầu tôi ko hiểu sao lại hiện lên ý nghĩ "Mình phải bảo vệ cô gái này, cô ấy luôn tỏ ra kiên cường nhưng thực chất cô ấy rất dễ bị tổn thương". Tôi đã nghĩ như vậy đấy.
- Đủ rồi. Đó ko phải là tôi. Chỉ là một chút nhu nhược của tôi đã bị cậu nhìn thấy thôi, hãy quên nó đi vì cậu sẽ ko bao giờ thấy tôi như vậy nữa. Với lại...tôi đã thích người khác rồi. Tôi ko thể dành tình cảm cho cậu đc.
- Tôi biết chứ, tôi biết rất rõ cậu thích Vương Tử. Trước mặt Vương Tử, cậu ko còn là Tiểu Huân mà tôi biết nữa. Tôi biết tất cả những điều ấy. Nhưng....tôi lại cảm thấy, đó ko phải là tình yêu. Đó chỉ là sự ngưỡng mộ mà cậu dành cho Vương Tử mà thôi. Cậu luôn nghĩ Vương Tử là người thích hợp với cậu nhất vì thế cậu luôn mang trong mình ý nghĩ người cậu thích là Vương Tử.
Tiểu Huân cảm thấy hơi tức giận, cô hất tay Tiểu Dục ra:
- Cậu nói gì? Dựa vào đâu mà cậu dám nói như vậy hả? Dựa vào đâu mà cậu nói tình cảm tôi đối với Vương Tử chỉ là sự ngưỡng mộ. Cậu nghĩ cậu hiểu rõ tôi lắm sao? Đừng tự cho rằng cái gì mình cũng biết như vậy. Hừ.
- Đúng. Tôi chẳng hiểu gì cả. Có lẽ tôi là đồ ngốc thật. Tôi thật sự ko hiểu tại sao cậu lại phải sống ko đúng với con người thật của cậu như vậy. Thực ra cậu là người rất tình cảm, tại sao cậu lại ko khóc khi muốn ko, ko cười vui vẻ khi muốn cười cùng mọi người. Cảm giác như cậu đang tạo ra vỏ bọc để che giấu sự yếu đuối của mình vậy. Chính vì như thế nên tôi mới cảm thấy bản thân muốn là chìa khoá để mở cánh cửa tâm hồn của cậu, muốn mở nó thật rộng để cậu hiểu rằng, cậu có những khía cạnh khác rất đáng đc trân trọng mà cậu ko phát hiện ra. Tiểu Huân à, tôi thật sự rất thích cậu. Thích chính con người của cậu, cậu có hiểu ko?
Tiểu Huân cảm thấy tim bỗng đập mạnh. Thế nhưng....lý trí đã lấn áp đc tình cảm, cô lắc đầu.
- Tôi ko hiểu. Ko hiểu. Hoàn toàn ko hiểu. Cậu nghĩ những điều cậu đang nói là đúng sao? Hoàn toàn sai. Tôi ko phải là người như vậy. Cậu đã lầm rồi. Tôi vẫn đang sống với chính con người của tôi đấy thôi. Dựa vào đâu mà cậu nói tôi đang tạo vỏ bọc chứ. Dựa vào đâu hả? Tôi thật sự ko hiểu nãy giờ cậu đang nói cái gì nữa. Có lẽ cậu đã mệt quá rồi. Cậu nghỉ đi, tôi về.
Nói rồi, Tiểu Huân bực tức bỏ về.
"Tại sao mình lại tức giận như vậy chứ? Vì cậu ta nói đúng sao? Ko...ko thể nào, mình thích Vương Tử, người mình thích là Vương Tử. Mình biết rõ điều đó mà. Cậu ta đúng là đồ ngốc. Tại sao mình phải quan tâm tới cậu ta chứ? Cứ như cậu ta đang biến mình thành con ngốc vậy. Tại sao lúc nãy tim mình lại đập mạnh khi nghe cậu ta thổ lộ? Tại sao trong đầu mình bây giờ chỉ toàn là hình ảnh của cậu ta chứ? Mình thích Vương Tử kia mà. Tại sao? Tại sao? Tại sao chứ? Mình ko hề thích Tiểu Dục. Đúng. Tiểu Huân hãy nhớ như vậy đi"
Quỷ Quỷ ngồi thượt xuống, cô dựa vào tường phía dưới cửa sổ thở dài:
- Haizzzzzz
Ariel kéo Quỷ đi ra ngoài:
- Đi thui.
2 người đứng trước cửa nhà Tiểu Dục. Ariel nhìn Quỷ hỏi:
- Giờ seo? Quỷ có tính dzô thăm hok?
[C-biz] True love
Mặt Quỷ bí xị:
- Thăm thiếc jì nữa. Người ta đã thổ lộ dzới Tiểu Huân tha thiết như dzị rùi. Kòn cơ hội đâu mà chen dzô. Quỷ kũng đâu dzô dziên tới mức đó. Dzìa thui. Haizzzzzz
Ariel gật gù đồng tình: - Uh, có lý. Đằng nèo thì bi giờ Quỷ có dzô kũng chẳng xoay chuyển đc tình thế đâu.
- Hix. Dzị là Quỷ thất tình rùi.
- Uh, Quỷ Quỷ đã pị thất tình
- Ariel kòn nói nữa hả?
- Thì Quỷ nói trước muh. Ariel chỉ lặp lại thui muh.
- Bik là dzị nhưng muh....Ariel kũng hok đc nói...chỉ mình Quỷ nói thui.
- Dzì kỳ dzị?
- Thì tại Quỷ pị thất tình muh. Hix.
Ariel lắc đầu "Kon nhỏ này koi pộ thất tình nên phát khùng rùi. Nói năng dzì đâu muh lộn xộn"
- Thui đc rùi. Để kỉ niệm ngày Quỷ Quỷ chính thức pị thất tình. Ariel đãi Quỷ ăn chè đc hok
- Uh. Ngu jì hok ăn.
- Haizzzz, bik ngay muh. Nghe tới ăn là sáng mắt liền. Pó tay
....................
"Mình thật cảm phục tình cảm của Tiểu Dục đối với Tiểu Huân. Tình yêu của cậu ấy thật chân thành và cao thượng. Dù biết Tiểu Huân chỉ thích kái tên Vương Tử đáng ghét kia mà cậu ấy vẫn chấp nhận. Âm thầm dõi theo Tiểu Huân. Haizzzzzz. Cậu ấy đúng là một người con trai tốt. Ước jì mình kũng có đc một người vì mình mà làm tất cả như Tiểu Dục. Bik bao giờ mình mới có đc một hoàng tử cho riêng mình đây chứ? Chán wé ah. Mà Tiểu Huân kũng thật là......từ chối một người tốt như Tiểu Dục. Thik ai hok thik, lại đi thik Vương Tử. Đúng là.....Mình mà là Tiểu Huân thì.......Haizzzzzzz. Nhưng đáng tiếc....mình hok fải là Tiểu Huân, mình mãi mãi kũng chỉ là Quỷ Quỷ thui. Quỷ có thể tìm đc hoàng tử hok?"
------------------------------------------------------------
Cuối cùng thì kỳ thi đầu năm kũng sắp tới. Cả lớp 11F nháo nhào lên. Người thì đi bói koi sẽ ra đề jì, người lại đeo băng tụng bài. Có người kòn....thắp hương cầu thần linh cho tai wa nạn khỏi. Một ko khí hết sức căng thẳng nhưng hok kém fần...nhộn nhịp, sôi động.
Ngao Khuyển nhìn lên bầu trời chắp tay lạy:
- Kon lạy......thần Khuyển cho kon thoát khỏi kiếp nạn này. Đừng bắt kon rơi vào địa ngục trần gian như năm ngoái nữa. Níu đc, kon xin cúng 2 trái chuối xanh dzới 3 nén nhang. Nam mô (Ủa? Seo giống lạy Phật dzị????)
Jiro dè bỉu: - Kúng kiếng keo kẹt kiểu mày, cô hồn nó kòn hok thèm nữa là thần Khuyển.
Tiểu Kiệt xen dzô: - Ủa mà thần Khuyển là ai dzị? Tao tưởng mày lạy ông địa chớ Ngao Khuyển.
Ngao Khuyển cáu: - Kệ tía tao. Ai mướn 2 đứa cô hồn tụi bay xen dzô. Học hành tới đâu rùi mà to mồm. Nè, ông bà ta đã dạy "có kiêng, có lành" nghe chưa.
Tiểu Kiệt bắt đầu đồng tình: - Uh, chắc tao kũng fải lèm giống mày thui Khuyển ui.
Jiro phẩy tay: - Tao hok thèm làm theo cách của tụi mày. Mê tín.
Tiểu Kiệt théc méc: - Ủa? Chớ mày tính lèm seo? Học hả? Mít cỡ mày....nổi hok đó?
Jiro hếch mặt lên: - Tao đi coi bói.
CỐP! CỐP!
Ngay lập tức trên đầu Jiro nổi 2 trái ổi.
Tiểu Kiệt: - Tưởng ngon lém.
Ngao Khuyển: - Mày kòn mê tín hơn tụi tao nữa
Ở một góc lớp, các pà tám túm tụm lại nhìn 3 ông tướng rùi lắc đầu
Đồng Đồng: - Koi mí ổng kà. Rỗi hơi hít sức.
Quỷ Quỷ: - Tiểu Man, chắc thời điểm này pà đắt khách lém hả? Tha hồ hành nghề nha.
Tiểu Man: - Đắt kon khỉ. Tui kòn đang chít lên chít xuống đây nak.
Ariel: - Haizzzzzzz. Những kỳ thi bao giờ kũng là những thời điểm đau khổ trong đời.
Quỷ Quỷ: - Hix. Đừng nói lời cay đắng như dzị nữa. Đau lòng wé ah.
Đại Nha: - Mai thi rùi đó. Tối này dzìa nhà ráng cày chút đi. Mai kòn có kái lèm vốn
Mei Mei: - Ớn wé ah. Chắc mai tui ngất xỉu trong lớp lun wé.
Tiểu Tiệp: - Ủa? Seo dzị?
Mei Mei: - Thì pị tăng huyết áp đó. (Pó tay!!!!!!)
..........................................................
Tối hôm đó.......
Vừa ăn cơm xong là Quỷ Quỷ liền chạy ngay vào bàn học.
Bày đủ sách vở trên bàn. Cuốn nào cuốn nấy.........còn mới tinh hà (^_^)
Quỷ Quỷ hăm hở:
- Kỳ này là mình quyết tâm.....chắc chắn là mình sẽ quyết tâm. (nói riêng với độc giả) pà kon đừng nhìn tui bằng ánh mắt nghi ngờ như dzị. Kỳ nì là Quỷ Quỷ tui quyết tâm thật sự ak (Tin nổi hok đây???). Trước hết là tập thể dục khỏi động kái đã.
Chưa nhìn đc dòng chữ nào, Quỷ Quỷ rời khỏi bàn học và bắt đầu ....tập thể dục.
- Hít vào...thở ra....1 2 3 4...2 2 3 4...hey. tập thể dục giúp kon người ta sảng khoái, đầu óc minh mẫn. Kết quả học tập sẽ tăng cao. 1 2 3 4...2 2 3 4.
Tập một hồi, người mệt nhoài ra. Lúc này Quỷ mới chịu mò vào bàn học (Xin thông báo, bi giờ là 10h)
Bắt đầu lôi đại một cuốn tập ra...là văn học.
Những con chữ dày đặc nhỏ tí khiến Quỷ hoa mắt lên.
- Hix. Mới đọc dòng đầu....hoa mắt chóng mặt. Đọc dòng thứ hai....đầu óc way cuồng. Sang dòng thứ 3.....Xỉu!!!
Quỷ Quỷ gục luôn trên bàn nhưng....
- HOK ĐC. Mình fải quyết tâm. Hok có vc jì mà Quỷ Quỷ này hok lèm đc. Chỉ cần mình quyết tâm là tất cả đìu là chiện nhỏ như kon thỏ đang ăn cỏ (thỏ này chê cỏ rùi, thèm ăn cà rốt ah). Mình fải quyết tâm lên....Ah mà khoan, nãy giờ tui bực rùi ah nha tác giả. Seo tui nói jì kũng nhảy dzô họng tui hoài dzị? Pà kon lèm chứng nha. Tui đã nói là tui quyết tâm là sẽ quyết tâm. Hok thèm học văn nữa. Học toán cho...sang. Sách toán....sách toán...để koi koi.
Quỷ Quỷ lấy cuốn tập toán ra. Những con số lại bắt đầu chạy vòng vòng quanh đầu Quỷ.
Dzà cuối cùng....Chưa đầy 1 phút sau. Quỷ Quỷ gục từ từ trên bàn học.
Lần này là gục cho tới...sáng lun. (Knock Out)
--------------------------------------------
Một buổi sáng lại đến........
Dzà kũng như thường lệ........
- Á Á Á Á Á Á Á Á Á. MÌNH LẠI TRỄ NỮA RÙIQuỷ Quỷ tất tả chạy vèo ra khỏi nhà để đến trường. Trên tay cầm bọc cơm hộp còn chưa kịp bỏ vào cặp.
Hơ~ơ~ơ~ơ...woải wé ah......Ngày nèo kũng dzị....Hôm nay pà kon có bik là ngày dzì hem. hem bik chớ jì...he he. Tui bik muh. Hôm này là một ngày rất rất đặc biệt. Thời tiết hôm nay hok nắng kũng hok mưa. Ko lạnh kũng hok nóng. mây có, mặt trời có....túm lại là rất rất đẹp (dài dòng wé) Sorry, tác giả hình như kũng bị nhiễm virut lê thê của Ngao Khuyển rùi. túm lại, hôm nay là ngày làm bài kiểm tra đầu năm của trường Thánh Nhược Vọng....nó đặc biệt wan trọng dzới lớp 11F. Hãy theo dõi típ để koi...kái lớp siêu wậy này vượt wa bằng cách nèo...
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
19 chương
113 chương
11 chương