Chung quanh toàn là sa mạc, bầu trời có màu đỏ tía như hoa oải hương, Khương Khả trừng mắt, nhìn chằm chằm thanh niên mặc quân phục phía đối diện.
Trên mặt Trạch Duy Á không có nhiều thay đổi, nhưng làm Khương Khả cảm thấy chột dạ.
Có lẽ là thấy Khương Khả im lặng quá lâu, cuối cùng Trạch Duy Á khẽ thở dài: "Tôi nhớ trên tay em có một công cụ có thể bỏ qua Internet và liên lạc với thế giới bên ngoài.
Em có thể liên lạc với Hàn Nghiêu giúp tôi được không?"
“Được.” Khương Khả không dám do dự, vội vàng gật đầu.
Hải Vực Hỗn Loạn luôn cách ly với thế giới bên ngoài, đương nhiên sẽ không có mạng internet của con người, thật ra Khương Khả cũng không chắc hệ thống này có thể kết nối với thế giới bên ngoài hay không.
May mắn thay, chức năng trò chuyện của hệ thống quả thực rất mạnh mẽ, yêu cầu liên lạc nhanh chóng được gửi đến Hàn Nghiêu.
Hàn Nghiêu vừa nhận máy liền vô cùng kinh ngạc, nhưng sau khi nhìn thấy người bên cạnh Khương Khả là ai, hắn suýt chút nữa đã nhảy lên màn hình.
"Trời ạ, Nguyên soái, tôi vừa nghe thị vệ nói ngài đột nhiên biến mất, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện." Hàn Nghiêu vừa may vừa sợ, "Vậy bây giờ ngài đang ở đâu? Có cần tôi kêu người đến đón ngài không?."
"Không cần," Trạch Duy Á nói, nhìn lên màu sắc của bầu trời, "Nếu đoán không sai, hiện tại chúng tôi đang ở một nơi nào đó trong Hải Vực Hỗn Loạn."
Hải Vực Hỗn Loạn.
Hàn Nghiêu hít một hơi, Hải Vực Hỗn Loạn là nơi mà Á Trùng Tộc sinh sống, nó nằm trong biên giới thiên hà và vị trí của nó không cố định, nếu không có thiết bị truyền dẫn đặc biệt thì hầu như rất khó cho người ngoài vào đó.
Sau một cú sốc ngắn, Hàn Nghiêu nhớ tới một chuyện.
"Cái kia, Nguyên Soái, ngài có chắc hiện tại ngài đang ở Hải Vực Hỗn Loạn, nhưng tôi nhớ không lầm, không phải con người không được phép tiến vào trong Hải Vực Hỗn Loạn sao?"
Tất nhiên, còn một vấn đề nữa, Hải Vực Hỗn Loạn cách Thủ đô tinh mấy cái tinh hệ, có cưỡi tàu vũ trụ hay phi thuyền cũng không thể đến nhanh như vậy.
“Là Tiên Tri của Á Trùng Tộc gửi chúng tôi đến,” Trạch Duy Á nói, “Nhưng nói chuyện này sau đi, chúng tôi còn có chuyện phải làm, cho nên không thể về Thủ đô tinh ngay được.”
“A?” Nghe được câu trả lời của Nguyên Soái, Hàn Nghiêu không khỏi vò đầu bứt tóc, “Không được, đó là địa bàn của người Á Trùng Tộc, cho dù chĩnh ta và người Á Trùng Tộc không có nhiều thù địch, nhưng cũng không thể...."
“Dự đoán trước đây của anh là đúng,” Trạch Duy Á nói thẳng trước khi Hàn Nghiêu nói xong, “Ai đó đang cố gắng tạo ra mẫu tinh thứ hai, và có khả năng sẽ thành công.”
Mẫu tinh thứ hai của Trùng Tộc sắp thành công.
Hàn Nghiêu nhìn chằm chằm, suýt chút nữa cho rằng mình nghe nhầm.
"Vì vậy, đây là lý do tại sao Nhà tiên tri của Á Trùng Tộc cử chúng tôi đến đây." Bất quá anh không cần lo lắng, tuy người Á Trùng Tộc có dị năng đặc biệt, nhưng trình độ khoa học lại hữu hạn, tổng thể mà nói thì vũ lực không cao, trên người tôi còn có cơ giáp, chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì.
"
Hàn Nghiêu: "..." Như vậy cũng không thể hoàn toàn yên tâm.
Nhưng thôi quên đi.
Lấy tính tình của Nguyên Soái, một khi đã hạ quyết tâm thì sẽ không dễ dàng thay đổi.
Hàn Nghiêu im lặng một hồi, cuối cùng thở dài: “Được rồi, tôi biết rồi, Nguyên soái cẩn thận một chút, sau này làm xong chuyện ở Thủ đô tinh, tôi sẽ tìm cách đưa người tới tìm ngài.
"
…
Sau khi tắt liên lạc video với Hàn Nghiêu, Khương Khả rốt cuộc không nhịn được nghiêng người trước mặt Trạch Duy Á: "Vậy Tiên sư của Á Trùng Tộc thật sự phái anh tới đây?"
"Ừ," Trạch Duy Á tức giận xoa đầu, "Như thế nào, nếu ông ta không đưa tôi tới, thì em định tự mình giải quyết mẫu tinh thứ hai của Trùng Tộc đúng không?"
Khương Khả: "..." Xác thực có tính toán như vậy.
Nhưng trước khi anh tức giận, Khương Khả đã nghiêng người ôm lấy anh, thấp giọng nói lời cảm ơn.
Phải nói, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Trạch Duy Á ở tại một thế giới xa lạ, cảm giác lớn nhất của Khương Khả chính là vui sướng và an tâm.
"Không có lần sau," Trạch Duy Á vươn tay vỗ vỗ bờ vai cậu, "Nếu lần sau còn dám chạy ra ngoài mạo hiểm, đừng trách tôi không khách khí."
Bởi vì không có dùng nước hoa, cho bên trên người Trạch Duy Á chỉ có mùi dầu gội thoang thoảng.
“Được rồi.” Khương Khả buồn bã gật đầu.
Giải quyết chuyện có khả năng Trạch Duy Á sẽ tức giận, Khương Khả lập tức lấy lại tinh thần, cậu cũng không có né tránh anh, trực tiếp lấy ra bảng hệ thống, chuẩn bị kiểm tra xem hiện tại đang ở đâu.
Mặc dù không nhìn thấy bảng hệ thống, nhưng nhìn động tác của Khương Khả, Trạch Duy Á có thể đoán được cậu đang làm gì.
“Trước kiểm tra mấy cái nhiệm vụ đi, xem xem mấy cái đó có hoàn thành không.” Trạch Duy Á nói.
Khương Khả đang xem bản đồ, kinh ngạc ngẩng đầu: "Làm sao anh biết nhiệm vụ do hệ thống cấp?"
“Đoán,” Trạch Duy Á bình tĩnh nói, “Lúc trước tôi thấy em tự nhiên chạy đi tham gia sự kiện, rồi lại đi cứu linh sủng, thỉnh thoảng lại tham gia trận đấu linh tinh….
Vì vậy, tôi đoán, có thứ gì đó trên người em thường xuyên đưa ra nhiệm vụ, sau khi hoàn thành sẽ đưa phần thưởng cho em.
"
Khương Khả: "Còn đoán được gì nữa."
Trạch Duy Á suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi đoán chiếc cơ giáp mà em đưa có lẽ cũng là một phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ."
Khương Khả: "..." Quá chính xác.
Do anh đã đoán được, nên Khương Khả cũng không giấu diếm nữa, liền đơn giản nói một chút về hệ thống.
Trên thực tế, cho dù là Trạch Duy Á không đoán, Khương Khả cũng muốn nói cho đối phương nghe về hệ thống, dù sao tuy rằng cậu ỷ vào hệ thống, nhưng cũng không phải không có phòng bị, hơn nữa rất có thể hệ thống có liên quan đến cái gọi lại nội hạch mẫu tinh, cho nên Khương Khả cũng hy vọng có thể sớm hơn xác nhận, chính xác hệ thống là gì.
Sau khi nghe Khương Khả giải thích, Trạch Duy Á suy nghĩ một chút rồi nói: “Em không cần lo lắng về nội hạch mẫu tinh, mẫu tinh của tộc Trùng Tộc… Không đơn giản như em nghĩ đâu.
Về phần hệ thống trên người em, em cũng đừng quá lo lắng, cứ coi nó như một công cụ đặc biệt.
"
“Ừ.” Khương Khả gật đầu.
Kiến nghị của đối phương không khác với những gì cậu từng nghĩ, không nên quá tin tưởng nhưng cũng không cần quá đề phòng, hãy cứ để tự nhiên.
Sau khi giải quyết xong vấn đề hệ thống, Trạch Duy Á bắt đầu phân loại vũ khí và phòng hộ mang theo, còn Khương Khả thì mở bảng hệ thống kiểm tra độ hoàn thành các nhiệm vụ trước đó.
Cậu đã nghĩ rằng tất cả các nhiệm vụ trước đó đáng lẽ đã thất bại, nhưng sau khi kiểm tra thông báo hệ thống mới phát hiện, hai cái hệ thống, một là làm trợ lý của Tôn Thường và làm khách nước ngoài hài lòng, hai là tham dự bữa tiệc sinh nhật của hoàng tử Elson đồng thời tận lực cứu sống hoàng tử Elson.
Đương nhiên, còn có nhiệm vụ bổ sung là đáp ứng yêu cầu của Tiên tri, trong bữa tiệc mới cách đây không lâu.
Theo thông báo của hệ thống, hai nhiệm vụ của Khương Khả đã hoàn thành.
Khương Khả:...!Còn có thể như vậy sao?
Cái thứ 2 còn dễ hiểu, dù sao cũng là nói cậu cứu mạng hoàng tử Elson, chỉ cần là hoàng tử còn sống, dù là bị thương hay chỉ là vách trần người đóng giả, thì nhiệm vụ này vẫn được coi là hoàn thành.
Còn cái nhiệm vụ nấu yến tiệc cho người nước ngoài, cậu còn chưa tham gia, như thế nào đã hoàn thành, không phải là hệ thống tự mình tính sai đó chứ.
[Không nhầm đâu, Tiên tri của người Á Trùng Tộc rất hài lòng với bát bánh trôi nhân thịt do kí chủ làm, vì vậy nhiệm vụ “khách nước ngoài đặc biệt” của kí chủ đã hoàn thành.
】
Khương Khả: "Được rồi."
Bất kể cậu đã hoàn thành nhiệm vụ như thế nào, bây giờ cậu có hai phần thưởng nhiệm vụ để nhận.
Không chần chừ, Khương Khả nhanh chóng sử dụng quay xổ số và nhân tiện mở ra một gói quà nhiệm vụ.
[Chúc mừng ký chủ đã nhận được một bộ dụng cụ nhà bếp di động dành riêng cho người Á Trùng Tộc, và bản sao hướng dẫn sử dụng bộ dụng cụ nhà bếp được đính kèm.
Vui lòng kiểm tra kỹ.
】
[Gói nhiệm vụ đặc biệt đã được tháo rời.
Chúc mừng ký chủ, lấy được vật phẩm cải trang linh sủng và một bình bổ trợ dị năng.
】
[Đặc biệt đánh dấu, đạo cụ cải trang cho linh sủng có thể giúp con người cải trang thành linh sủng.
Sau khi sử dụng, sẽ làm giảm tinh thần lực của người dùng đến một mức độ nhất định.
Sau khi loại bỏ, sức mạnh tinh thần sẽ trở lại như ban đầu, an toàn và vô hại.
Ký chủ cứ an tâm mà sử dụng.
】
Khương Khả nhìn thuyết minh đạo cụ mà mơ hồ.
Cái đầu cậu có thể hiểu, nhưng cái thứ hai…. giúp con người cải trang thành một linh sủng, không phải cậu đang là linh sủng sao, còn cần phải sử dụng đạo cụ để cải trang.
“Tôi đoán thứ này đặc biệt dành cho tôi.” Nghe thấy nghi ngờ của Khương Khả, Trạch Duy Á suy nghĩ một chút rồi nói.
Đạo cụ hóa trang của linh sủng rất giống với đạo cụ hóa trang thông thường, đều đặt sau tai, ngoại hình của Trạch Duy Á không thay đổi nhiều sau khi sử dụng, nhưng lập tức Khương Khả cảm nhận được một luồng khí tức vừa quen vừa lạ.
Lúc Trạch Duy Á đeo đạo cụ vào, bên tai Khương Khả đột nhiên nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống.
[Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Lãnh địa của hóa hình linh sủng.
】
[Giải thích: Hải Vực Hỗn Loạn của Á Trùng Tộc rất bài ngoại, đặc biệt là những người sống tại Adu tinh.
Tuy nhiên, mối quan hệ giữa Á Trùng Tộc và hóa hình linh sủng rất tốt.
Nếu có thể tìm ra cách để có sự tín nhiệm của hóa hình linh sủng, như vậy sau này sẽ có trợ giúp cho nhiệm vụ.
】
[Đạo cụ phụ trợ: Thuốc chuyển hóa cao cấp x3.
】
[Nội dung nhiệm vụ: Tìm lãnh thổ của bộ tộc Taling, và cố gắng lấy lòng tin của tộc trưởng bộ tộc Taling.
】
Tìm kiếm Lãnh thổ tộc Taling?
Sau khi xem mô tả nhiệm vụ từ đầu đến cuối, cuối cùng Khương Khả cũng hiểu vật phẩm ngụy trang linh sủng trước đó dùng để làm gì.
Trạch Duy Á nói đúng, dụng cụ đó là để anh dùng.
“Làm gì bây giờ?” Khương Khả kể lại ngắn gọn nội dung nhiệm vụ, “Vậy bây giờ chúng ta đi tìm lãnh địa của bộ tộc Taling sao?
"Không, đã quá muộn, trời cũng sắp mưa rồi.
Chúng ta hãy đợi mưa tạnh rồi mới rời đi." Trạch Duy Á nói.
"Được," Khương Khả gật đầu, "Vậy trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi."
Lều ngoài trời, đồ dùng dã ngoại, đồ ăn tiện lợi.
Khương Khả sắp xếp đồ đạc trong ba lô của hệ thống ra, đột nhiên cậu có ảo giác là mình đang đi dã ngoại..
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
37 chương
108 chương