Trúc mã ngạo kiều của tiểu thanh mai
Chương 2 : Trúc mã ngạo kiều của tiểu thanh mai
Trong lúc Tô Ninh Trăn còn đang giãy giụa xem có nên chuồn trước rồi liều chết không nhận hay không thì mỹ nam nằm ngủ bên cạnh đã ung dung tỉnh lại.
Tô Ninh Trăn nhanh chóng lộ ra vẻ đề phòng nhìn anh, chờ chiến bất cứ lúc nào.
Anh chớp chớp mắt, chậm rãi xua tan cơn buồn ngủ, một hồi mới khôi phục tỉnh táo, Tiêu Hàn nhìn về phía cô gái đang lộ ra vẻ mặt đề phòng nhìn anh, chậm rãi mở miệng.
“Tô Ninh Trăn, anh sẽ chịu trách nhiệm với em.”
Khuôn mặt nhỏ đề phòng của Tô Ninh Trăn phủ đầy vẻ hoảng sợ: “Tôi không cần anh chịu trách nhiệm.”
Tiêu Hàn suy tư một lát, mặt mũi tràn đầy nghiêm túc mà nói: “Cũng được, nhưng em nhất định phải chịu trách nhiệm với anh.”
Tô Ninh Trăn nhìn anh bằng ánh mắt khinh thường: “Đàn ông như anh nói ra loại lời này không thấy xấu hổ sao?”
Tiêu Hàn nhíu mày lại, vẻ mặt anh tràn đầy vẻ không tán đồng: “Em định ăn quỵt?”
Cô quả thật muốn hét lên: “Ai ăn ai chứ!”
Tiêu Hàn rõ ràng liếc nhìn về phía bên dưới còn đang chảy tinh dịch của cô, khóe miệng hơi cong lên: “Xem ra là em ‘ăn’ anh rồi!”
Nhìn thấy hành động của anh, Tô Ninh Trăn mới nghĩ đến vừa rồi mình vì nhìn xem chuyện gì xảy ra mà xốc chăn lên nhưng lại quên đắp lại, cô bị dọa tới thét lớn: “A ----”
Có lẽ là nghe thấy tiếng thét thê thảm, ngoài cửa tiếng vàng lạch cạch, tiếp theo cửa phòng bị đẩy ra.
Động tác của Tiêu Hàn cực nhanh, kéo chăn lên rồi vòng lấy Tô Ninh Trăn, che kín thân thể trần trụi của hai người, tránh bị người khác nhìn thấy.
“Làm sao vậy?” Mẹ Tiêu nghe thấy tiếng hét chói tai liền vội vã chạy vào, lại không ngờ tới sẽ nhìn thấy một màn như thế, có phải bà phá hỏng chuyện tốt của con trai rồi không?
Bà lúng túng mở miệng: “Ngại quá, làm phiền rồi, hai đứa tiếp tục, tiếp tục đi.”
Tiếp theo, cửa đóng lại vang lên một tiếng “rầm”.
Tô Ninh Trăn vỗ trán, cảm thấy đầu càng đau hơn, lần này hỏng thật rồi, còn bị mẹ Tiêu bắt gặp.
Cô đắm chìm trong cảm xúc đau thương, nhưng người đàn ông sau lưng thì không thấy vậy, vừa rồi lúc tay nắm cửa vừa chuyển động, anh đã nhanh tay lẹ mắt ôm cô vào trong ngực để che chắn cảnh “xuân” của hai người, nhưng ôn hương nhuyễn ngọc* ở trong ngực, bây giờ còn là buổi sáng sớm, trên người cô gái còn tràn đầy vết yêu lưu lại từ cuộc hoan ái hôm qua, dục vọng của anh muốn không ngẩng đầu cũng khó.
*Miêu tả người con gái trẻ tuổi thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân ấm áp.
Lúc Tô Ninh Trăn còn đang suy nghĩ làm sao bây giờ thì “dục vọng” của Tiêu Hàn đã lặng lẽ dựng lên, bởi vì thân thể của hai người dính lấy nhau, cô rõ ràng cảm nhận được vật thô cứng, nóng hổi đang chọc vào cái mông nhỏ của cô.
Mặc dù tối hôm qua mới lần đầu tiên trải nghiệm chuyện tình dục nhưng Tô Ninh Trăn cũng không phải là cô gái không biết gì, lúc này mà còn không biết cái thứ đang cọ mông mình là thứ gì thì đầu óc cô đúng thật là có vấn đề rồi, cô đen mặt nói: “Tiêu Hàn, lấy thằng con ác nghiệt của anh ra.”
Tiêu Hàn bất mãn: “Thằng con ác nghiệt này hôm qua khiến em lên đỉnh mấy lần đấy, em còn trực tiếp hô nữa, nữa, kết quả xong việc liền nói không quen?”
Có lẽ là bị lời nói của anh kích thích mà một phần ký ức ngày hôm qua vụt trở lại, thật đúng là có hình ảnh mình hô hào muốn anh đi vào… nhưng nói gì cô cũng sẽ không nhận, khóe miệng Tô Ninh Trăn giật giật: “Tiêu Hàn, tố chất tâm lý của anh thật là mạnh, trong tình huống thế này mà còn có thể động đực.”
Anh nói như chuyện đương nhiên: “Đang sáng sớm, chúng ta còn trần truồng ôm nhau, nếu không cứng lên thì em mới nên lo lắng.”
Tô Ninh Trăn trở mặt khinh bỉ: “Anh có cứng lên hay không thì đâu có chuyện gì liên quan đến tôi, còn không mau buông tôi ra.”
“Khó mà làm được, em quên rồi muốn không nhận nợ, lúc này vừa vặn, anh giúp em khôi phục ký ức.” Nói xong Tiêu Hàn giật chăn mền ra, anh lật người một cái, Tô Ninh Trăn liền bị đè nằm xuống giường.
Đột nhiên bị đè xuống, Tô Ninh Trăn sợ tới độ nóng nảy muốn thét lên, lại nghĩ tới mẹ Tiêu đang ở nhà nên vội vàng hạ thấp âm lượng: “Tiêu Hàn, anh nổi điên cái gì vậy, nhanh buông tôi ra!”
Tiêu Hàn đang kéo đôi chân cô ra, thủ thế chờ đợi: “Đừng nằm mơ giữa ban ngày.”
“Tiêu Hàn a~….” Tô Ninh Trăn vừa muốn chửi ầm lên liền bị anh đẩy vào từ phía sau.
Hôm qua vừa mới phá thân, mặc dù còn lưu lại chất lỏng của tối hôm qua nhưng sự chật hẹp bên trong vẫn khiến Tiêu Hàn nhíu mày không ngừng: “A--”
“Tiêu… Hàn… anh ưm… anh… cút… ra… ngoài… cho tôi!” Huyệt nhỏ vừa khôi phục sự chặt chẽ lại bị anh cưỡng chế căng ra, huyệt nhỏ của Tô Ninh Trăn khó khăn mà ngậm lấy dục vọng thô to của anh, hôm qua mới lần đầu phá thân, trên người còn truyền đến từng cơn đau đớn, cô đành phải cắn răng đuổi người.
Nhưng người đàn ông không hưởng ứng với cô, càng không có khả năng nghe lời cô, anh trực tiếp dùng hành động để từ chối Tô Ninh Trăn. Tiêu Hàn bắt đầu ưỡn cái eo khỏe mạnh của mình, đong đưa dục vọng ở trong cơ thể cô, xương mu đánh vào cặp mông tròn trịa của cô, phát ra tiếng bạch bạch bạch.
Mà giờ phút này mẹ Tiêu đang ở ngoài cửa nghe lén, bà vui muốn hỏng rồi!
Con trai mình cô đơn nhiều năm như vậy, rốt cuộc người có tình cuối cùng cũng thành người nhà, con dâu sắp tới tay rồi!
Không được, tin tức tốt cỡ này phải nhanh chóng chia sẻ với mẹ Ninh Trăn ở cách vách, xem ra chuyện tốt của hai nhà tới gần rồi.
Thế là, cô gái nằm trên giường bị người ta đè ra “làm” vẫn không biết mình sắp bị người ta đính ước.
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
23 chương
18 chương
41 chương
25 chương
48 chương
78 chương