Trúc Mã Lão Công Không Nhìn Thấy Được
Chương 16 : Phiên ngoại 1-2-3
<img alt="" src="https://static./chapter-image/truc-ma-lao-cong-khong-nhin-thay-duoc/bfc08545e31ec33aba1088043a9978fd.jpg" data-pagespeed-url-hash=796287221 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Edit: Miy
Beta: Tĩnh Nhạc
Phiên ngoại 1
Đại đa số mấy người vợ trong thôn khi mang thai đều không có thói quen đi bệnh viện kiểm tra thai kỳ, đều dựa vào kinh nghiệm nghe được hay truyền lại thôi. Cứ như vậy, những đứa nhỏ trong thôn sinh ra vẫn rất khỏe mạnh, bình thường, kiểm tra hay không cũng chẳng sao.
Thế nhưng khi Đỗ Hạ ra đời, trên đường bị trì hoàn một đoạn thời gian, tới bệnh viện lại bị dằn vặt một phen, đến khi đứa nhỏ ra đời, toàn thân tím rịm, hô hấp yếu ớt, vỗ mông sao cũng không khóc.
Bác sĩ cho thở oxi, kiểm tra sơ bộ nói: "Lúc mang thai, tim thai yếu, trong lúc sinh không cấp cứu kịp, nên em bé có dấu hiệu bệnh tim bẩm sinh, không nói chắc có thể sống được bao lâu."
Trái tim - bộ phận quan trọng nhất của cơ thể, kết quả sinh ra đã có tật bệnh, à không, từ lúc trong bụng mẹ đã có tật bệnh.
Đỗ Hạ nho nhỏ vừa ra đời đã yên tĩnh, lồng ngực hầu như không nhìn ra đang đập, cha mẹ Đỗ Hạ đểu từ bỏ, thậm chí không định mang Đỗ Hạ về nuôi, nói không may mắn.
Bà nội Đỗ Hạ nghe xong, cũng không nói gì con trai, con dâu, chỉ tự mình đi đến bệnh viện, ôm tiểu Đỗ Hạ về nhà.
Bà lão tự mình nuôi nấng đứa nhỏ vừa chào đời, cứ chút nước cơm, pha tí sữa bột, cứ thế cẩn thận từng li từng tí nuôi. Thế nhưng Đỗ Hạ vẫn rất yếu, môi thâm tím, hơi thở mỏng manh, không biết lúc nào sẽ mất đi hô hấp.
Mắt thấy đứa nhỏ sắp không được rồi, bà lão cực kỳ đau lòng, cuối cùng một buổi tối hôm nọ, bà ôm Đỗ Hạ đi ra ngọn núi sau thôn, nơi đó là nghĩa địa.
Ngày thứ hai, bà ôm Đỗ Hạ trở về, có thể ăn được bột loãng, còn ăn rất nhiều, hô hấp dần mạnh và đều hơn.
Cứ thế đứa nhỏ lớn lên một cách kỳ tích, khỏe mạnh, ngoại trừ việc bên người nó có một người không ai nhìn thấy được.
- -------------------------------------
Phiên ngoại 2
Khi còn bé, quầy tạp hóa trong thôn có bán túi kẹo mạch nha giá hai mao tiền một túi, nhiều hình dạng đa sắc, hồng hồng tím tím nằm trong túi bóng kiếng. Kẹo mạch nha có chút cứng, nhưng khi ngậm vào sẽ lập tức tan ra, vị ngọt lan tràn khắp miệng.
Bà nội không có bao nhiêu tiền, hơn nữa quan hệ với cha mẹ Đỗ Hạ rất gay gắt, vì thế Đỗ Hạ phải suy nghĩ rất lâu mới quyết định đau lòng lấy hai mao tiền đi quầy tạp hóa mua kẹo mạch nha.
Kẹo mua về không nỡ ăn, cất trong túi.
Bời vì quan hệ với mấy đứa trẻ trong thôn không được tốt, mà Đỗ Hạ cũng không quen tìm bọn chúng chơi, chỉ đi đến góc nhỏ chui vào, bảo bối lấy cục kẹo hồng hồng xanh xanh ra, cười hì hì nói: "Cái này rất ngọt, anh nhất định chưa từng ăn. Em ăn cho anh xem nha?"
Một đứa nhỏ cũng xấp xỉ cậu bé, rất tò mò nhìn kẹo mạch nha trong tay Đỗ Hạ, thử đưa tay đâm đâm, nhưng vẫn không cảm giác được độ cứng của kẹo, vì ngón tay nó xuyên qua cục kẹo.
"Anh chạm không được, em ăn cho anh xem, ngọt lắm luôn đó.", Đỗ Hạ xé một cục, ngậm vào miệng sau đó há mồm cho đối phương nhìn.
Môi Đỗ Hạ hồng hồng, kẹo nằm nơi đầu lưỡi, nhuộm xanh xung quanh, đứa nhỏ nhìn chăm chăm một lúc, sau đó nở nụ cười tươi, nó cảm thấy so với kẹo Đỗ Hạ còn đẹp hơn.
- ---------------------------------------
Phiên ngoại 3
Hai mươi năm sau.
Có một đình giàu có nọ, ngàn mong vạn chờ, khó khăn lắm mới có được đứa con, thế nhưng khi đi kiểm tra thai sản bệnh viện lại báo kết quả là tim thai yếu, đề nghị bỏ thai.
Cha đứa nhỏ cùng mọi người xung quanh đều đồng ý, nhưng người mẹ giống như hóa điên rồi, bà muốn đứa bé này, nhiều năm qua, không dễ dàng gì có được, làm sao có thể nói bỏ là bỏ.
Nói bà ích kỷ cũng được, nói bà thần kinh không bình thường cũng không sao, bà nhận hết. Hơn nữa để né tránh người nhà khuyên bảo, bà tự mình chạy trốn đến một thôn hẻo lánh, ở lại nơi đó một thời gian dài, mãi đến khi sinh con.
Vừa tới gần bệnh viện thì đứa nhỏ ra đời, bác sĩ làm kiểm tra nói: "Bệnh tim bẩm sinh không trị được, cô phải chuẩn bị tâm lý thật tốt."
Thế nhưng không quá hai ngày, đứa nhỏ không khóc không nháo, mắt thấy sắp không xong lại kỳ tích phục hồi tốt. Bác sĩ kiểm tra lại, tất cả đều bình thường, đứa bé cực kỳ khỏe mạnh.
Bé con nằm trong lòng ngực người lớn, mở to mắt nhìn bên người mình, bé nhìn thấy một đứa nhỏ cũng lớn bằng bé ở đây.
Toàn văn hoàn
~~ chu choa, xong rồi đây, nhất định phải vote mạnh tay nhen! (",,•ω•,,) ♡
Hoàn up: ngày 09/02/2019 ( mùng 5 Tết ÂL)@^▽^@
Truyện khác cùng thể loại
29 chương
39 chương
75 chương
3 chương
122 chương