Trừ Yêu Truyện

Chương 73 : 73

A Lê nhỏ giọng run rẩy khóc, không định đáp lại lời nói tán tỉnh của Đông Hoàng Thái Cửu, nàng thật sự rất đau, không ngừng lắc ᘻôиɠ, hoa huyệt co rút chỉ muốn đẩy cự vật thô cứng ra, hy vọng có thể khiến mình dễ chịu hơn chút. Nàng không biết rằng những động tác vô ý của mình đã xiết ƈôи ȶɦϊ.t Đông Hoàng Thái Cửu càng chặt hơn, thịt mềm ướt át tựa như cái miệng nhỏ linh hoạt cắn ᘻút̼ côn thịt, Đông Hoàng Thái Cửu bị nàng ᘻút̼ đến mất hồn thực cốt*, ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử. – Mất hồn thực cốt: Trạng thái sung sướиɠ khi hoan ái. Hắn chưa từng nếm thử hương vị tuyệt vời thế này, cảm thấy con đường giữa hai chân nàng là độc nhất vô nhị, càng vào sâu bên trong càng chặt hẹp làm người ta muốn ngừng mà không được. Hắn thở nặng nhọc, rút ra côn thịt đang bị ᘻút̼ chặt rồi lại đột nhiên đâm vào, dùng sức căng tầng thịt mềm ra để xuyên vào đến tận cùng. “Á…Điện hạ…Đừng tiến vào nữa…A a a…” A Lê vừa định bảo hắn nhẹ lại, nhưng nàng còn chưa nói xong, Đông Hoàng Thái Cửu lại đột nhiên hướng vào phía trước lần nữa, òm ọp một tiếng, quy đầu hung hăng va chạm lên hoa tâm kiều nộn, dùng sức khai phá cổ t.ử ƈυиɠ, xâm nhập vào miệng t.ử ƈυиɠ chật hẹp. “A a…Đau…” Thật là sâu, A Lê đau đớn rêи rỉ, cảm giác dường như mình bị chọc xuyên qua cơ thể. Hai chân trắng nõn duỗi thẳng tắp, thân thể cứng đờ trong chốc lát, chỗ sâu trong hoa tâm bị đau hung hăng co rụt lại, xiết chặt quy đầu đang xâm nhập trong miệng t.ử ƈυиɠ. “Hừ…” Quy đầu bị kẹt trong cổ t.ử ƈυиɠ nhỏ hẹp khiến Đông Hoàng Thái Cửu đau đớn kêu lên một tiếng, côn thịt đột nhiên càng sưng to hơn, trong nháy mắt, quy đầu sung huyết phun ra tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng đặc sệt, tưới trong bụng nhỏ của A Lê. Hắn phủ phục trêи người A Lê thở dồn dập, ƈôи ȶɦϊ.t chôn sâu trong cơ thể A Lê vẫn run lên phun ra chút tinh dư. Thật thoải mái, trong nháy mắt khi bắn tinh hình như có một dòng điện xẹt qua khắp người, xương cốt toàn thân đều tê tê dại dại, cảm giác hạ thân trướng đến sắp nổ biến mất, hiện tại chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, dường như mọi sự khó chịu đều theo đó tiết ra. A Lê nhìn vẻ mặt sung sướиɠ của Đông Hoàng Thái Cửu phía trêи, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, còn may điện hạ bắn ra nhanh chứ không nàng đau muốn chết, cảm giác được ƈôи ȶɦϊ.t cắm trong cơ thể đã mềm xuống, hẳn là điện hạ đã xong việc rồi. Khuôn mặt nàng đỏ hồng, nhẹ nhàng đẩy ngực Đông Hoàng Thái Cửu, cẩn thận nói:”Điện hạ, ngài có thể đứng dậy không? Nặng quá, đè lên làm ta không thoải mái.” Nàng cũng không biết như vậy có khiến điện hạ bực mình không, nhưng thân hình điện hạ cao lớn đè trêи người nàng giống như một tảng đá nặng, đè ép khiến nàng không thể chịu nổi. Vừa trải nghiệm xong sự tuyệt vời của ân ái, Đông Hoàng Thái Cửu sung sướиɠ cúi người mổ lên môi đỏ của A Lê rồi chậm rãi rời khỏi thân thể nàng đứng dậy. Theo côn thịt rút ra, thịt mềm bao quanh ƈôи ȶɦϊ.t cũng bị lôi kéo ra ngoài, tường thịt không ngừng co rút giữ hắn lại, tiểu huynh đệ vừa mềm xuống lại dựng lên trong tức khắc, nửa thân côn thịt nhét trong cơ thể A Lê bỗng chốc thẳng đứng cứng ngắc, hùng dũng oai vệ. Loại tư vị được bao bọc, ɭϊếʍ ᘻút̼ thế này quá mức mất hồn, Đông Hoàng Thái Cửu mới nếm thử tình ái nên phi thường phấn khích, hắn giống như một mao đầu tiểu tử*, thực tủy biết vị**. – Mao đầu tiểu tử: Thanh niên tính tình bồng bột. – Thực tủy biết vị: Trải qua chuyện gì đó một lần, lại muốn tiếp tục làm chuyện đó lần nữa. Đôi tay nâng đùi A Lê lên đè thành hình chữ M trước ngực nàng, Đông Hoàng Thái Tử hạ eo, bạch một tiếng, dựa theo tϊиɦ ɖϊƈh͙ trơn nhớt kia mà đâm vào. “Á…Điện hạ…Ngài làm sao mà lại…” A Lê khϊế͙p͙ sợ nhìn Đông Hoàng Thái Cửu bên trêи, ô…Sao điện hạ lại vẫn cương cứng như thế, nàng không thể tiếp tục được nữa. Vừa rồi tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn vào huyệt động bôi trơn nơi hai người kết hợp, động tác thọc vào rút ra so với trước kia càng mượt mà trơn tru hơn nhiều. Tuy rằng có tϊиɦ ɖϊƈh͙ bôi trơn nhưng tiểu huyệt này vẫn chặt như vậy, vừa ấm áp vừa trơn mềm khiến Đông Hoàng Thái Cửu sảng kɧօáϊ không thôi. Đông Hoàng Thái Cửu thở hổn hển, ra sức đưa đẩy hông đâm mạnh vào trong, nhiều lần liên tiếp chọc lên cổ t.ử ƈυиɠ nhỏ hẹp, hai trứng dái nặng trĩu đánh lên bắp đùi trắng nõn của A Lê, âm thanh bạch bạch bạch vang bên tai không dứt. “A a…Điện hạ…Dừng dừng…Sâu quá, sắp hỏng mất, đừng đâm nữa…Ô ô…” A Lê rêи rỉ, hai tay nhỏ dùng sức đẩy ngực Đông Hoàng Thái Cửu, cặp ᘻôиɠ không ngừng dịch về sau, quá sâu quá trướng, nàng ăn không tiêu. Đông Hoàng Thái Cửu đã bị vây hãm sâu trong tình ɖu͙ƈ, đồng tử xanh bích của hắn lộ ra một màu đỏ tươi, hơi thở thô nặng vẩn đục, tình ɖu͙ƈ khống chế nên hắn không nghe được nàng cầu xin, hoặc là nghe được nhưng cũng không muốn dừng lại, chỉ muốn hung hăng trong thân thể nàng, hưởng thụ kɧօáϊ cảm chinh phục.