Trừ Yêu Truyện

Chương 66 : 66

Cảm thấy thịt mềm bao quanh côn thịt hắn ngày càng ướt, Lục Trường Uyên thở hổn hển, cúi đầu nhìn A Lê dưới thân, hắn phát hiện má nàng đỏ ửng, ánh mắt tan rã đang nhìn lại hắn, hiển nhiên là đã động tình. Hắn tách hai chân A Lê mở rộng hơn, đẩy hông hung hăng đâm vào một cái, bạch một tiếng, cả thân côn thịt đều lún hẳn vào. Giây tiếp theo, A Lê thét lên chói tai. “Á á…Đau quá…Đừng vào…” Từ cổ t.ử ƈυиɠ dâng lên cảm giác đau nhức, A Lê trợn tròn mắt, nàng khẽ nâng người nhìn nơi hai người đang kết hợp, côn thịt thô dài kia thật sự đã nhét hết vào. Trướng quá, ô ô…Nàng sẽ bị đâm hỏng mất, mỗi tấc khe hở đều bị ƈôи ȶɦϊ.t xâm chiếm lấp đầy, quy đầu sưng phồng mạnh mẽ chọc vào cổ t.ử ƈυиɠ nàng, nàng cắn môi thở gấp liên tục. “Hừ…Chặt quá.” Con đường ướt nóng xiết lấy cự vật thô dài, từ đỉnh đến tận gốc rễ đều có thể cảm thụ được thịt mềm liên tiếp ɭϊếʍ ᘻút̼, Lục Trường Uyên thoải mái thở ra, cúi đầu hôn cánh môi phấn nộn của A Lê, khàn giọng tán thưởng nói:”A Lê thật ngoan, nuốt hết toàn bộ, kẹp chặt làm ta thật thoải mái.” A Lê nhỏ nhắn trơn mềm nên chỗ đó bên dưới cũng vừa nhỏ vừa chặt, tiểu huyệt ẩm ướt xiết chặt cự vật đang xâm chiếm, thoải mái quá mức khiến Lục Trường Uyên không kìm nén được ham muốn chà đạp nàng, phần hông chuyển động dữ dội mạnh mẽ va đập. Côn thịt thô cứng đâm chọc thật mạnh vào hoa tâm kiều nộn, hai quả trứng dái đánh lên ᘻôиɠ phát ra âm thanh bạch bạch ɖâʍ ɖu͙ƈ. “A a… Sâu quá…Đừng vào sâu như vậy có được không? Ta thấy trướng quá…. Hít thở không thông.” A Lê khóc thút thít, dùng tay đẩy ngực Lục Trường Uyên, hai chân quẫy đạp muốn đẩy cự vật chôn trong cơ thể ra. Quá sâu, giống như bị thanh sắt đâm thọc vào cổ t.ử ƈυиɠ nàng, nàng chu miệng lên thở hổn hển, nước mắt trong suốt tràn ra. Vẫn tiếp tục mãnh liệt luận động, Lục Trường Uyên đỏ mắt, hắn tóm lấy tay A Lê đè lên đỉnh đầu rồi cúi đầu hôn lên khóe mắt nàng, nhẹ nhàng dụ dỗ:”A Lê, kiên nhẫn một chút, rất nhanh rồi sẽ tốt hơn.” Thật là nhanh, A Lê cảm thấy mình bị hắn làm sắp chết rồi. “Á a a…Chậm lại một chút… Căng đầy rồi, ngươi đừng vào nữa.” Côn thịt ướt dầm dề nhanh chóng ra ra vào vào trong tiểu huyệt đỏ bừng, thắt lưng Lục Trường Uyên mạnh mẽ chuyển động như máy đóng cọc, một lần lại một lần không biết mệt mỏi đâm chọc, tiếng bạch bạch bạch cùng tiếng nước òm ọp làm xao động cả căn phòng yên tĩnh. Thân hình nhỏ xinh của A Lê không ngừng đong đưa theo động tác của Lục Trường Uyên, hai иɦũ ɦσα trắng nõn thi nhau nảy lên, cả người dập dềnh giống như làn nước. “Ư a… Ta bỏ cuộc…Ô… Ta không chịu đựng nổi nữa…” Kɧօáϊ cảm không ngừng dâng lên, một dòng điện từ xương truyền đến, thân thể A Lê không khống chế được mà run rẩy, hoa huyệt điên cuồng co rút, cắn ᘻút̼ côn thịt càng chặt hơn. Khuôn mặt trắng nõn của nàng bởi vì hoan ái mà hiện tại ửng hồng lên, đôi mắt đỏ rực vì khóc trông thật yếu đuối đáng thương. “Ư…Cái vật nhỏ đáng thương này, kẹp thật sự chặt.” Côn thịt sung huyết có chút đau vì bị thịt mềm gắt gao bóp nghẹn, Lục Trường Uyên dễ chịu thở một hơi dài, chuyển động hông càng tàn nhẫn hơn, càng đâm càng mạnh bạo, càng cắm càng sâu. “Á…ô…Ta cảm thấy khó chịu…” A Lê thống khổ khẽ gọi, hoa huyệt vừa mới đạt cao trào đã bị khai phá càng hung ác hơn nên lại bắt đầu co rút kịch liệt, cả người nàng run lên giống cái sàng, khóc lóc lệ rơi đầy mặt. Lục Trường Uyên đau lòng hôn nước mắt chảy loang lổ trêи khuôn mặt nhỏ, trong lòng thở dài một trận. Hắn không khống chế được chính mình, mỗi khi hoan ái hắn đều không nhịn được muốn hung hăng với nàng, nhìn nàng khóc thút thít và rêи rỉ dưới thân mình, chỉ vì hắn mà lộ ra bộ dạng động tình kiều diễm làm hắn cảm thấy thật thỏa mãn. Trong hoa huyệt đạt đến cao trào xiết chặt lấy côn thịt sưng to sung huyết, trêи trán Lục Trường Uyên nổi đầy gân xanh, mồ hôi nóng chảy ra đầm đìa, hắn nhanh chóng chuyển động thêm hơn mười cái rồi dùng sức cắm vào toàn bộ, Lục Trường Uyên ôm chặt lấy A Lê, hạ thân phun ra đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ đặc sệt, rót đầy tiểu huyệt run rẩy của nàng.