Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 636
"Anh. tại sao lại là anh!" Trần Vi Nhi sau khi tỉnh lại. nhìn thấy Trần Dũng bên cạnh mình!
"Em tiếp tục ngủ đi!" Một cái khăn tay trùm lên trên mặt Trần Vi Nhi. Nàng lập tức hôn mê.
"Tiểu Vũ. làm rất tốt. ca ca sẽ thương em!" Nam nhân nỡ nụ cười dâm đãng nói.
"Ai nha. người ta đã là người của anh rồi mà còn nói như vậy!" Tiểu Vũ nũng nịu nói: "Hơn nữa. giúp ca ca làm việc chẳng phải là vì tương lai của chúng ta hay sao?"
"Ha ha ha ha!" Nam nhân cười to nói: "Không sai. đến lúc đó ca ca sẽ trở thành chủ nhân của Viêm Hoàng tinh. thống trị cái tinh cầu kia!"
.... ....
Vương Thư sắc mặt đỏ lên nhưng oán giận: "Đàn ông các người thực là ích kỷ! Vậy tâm tình của tôi có quan trọng không? Chỉ cần trong lòng tôi có anh là đủ. Cần tôi phải nói ra sao?"
"Tôi... Được rồi, Vương Thư tiểu thư. đừng nóng giận... Là tôi không tốt, được chưa. Lần sau tôi sẽ không như vậy nữa!" Tôi ôm lấy Vương Thư nhưng nàng không giãy ra.
"Hừ! Còn có lần sau sao? Lẩn cuối cùng đó nha!" Vương Thư tức giận nói: "Anh định bao giờ thì về nước."
"A. em vẫn còn có phiền toái. anh về làm sao được!" Tôi nói.
"Anh có tiền không?" Vương Thư do dự một chút hỏi. "Bây giờ em mượn. sau này sẽ trả lại."
"Không cần mượn anh. em có biết bao nhiêu gia tộc hại em không? Là những năm gia tộc."
"Năm gia tộc? Hừ. quả nhiên là bọn họ! Em biết!" Vương Thư tức giận nói.
"Đúng vậy, anh còn đang tính xem. nên thu của họ bao nhiêu tiền đây?" Tôi rung đùi đắc ý, cuối cùng đưa ra năm ngón tay.
"500 triệu?" Vương Thư thè lười: "Nhiều như vậy sao!"
Tòi lắc đầu năm ngón tay phải nhanh chóng nắm lại.
"5 tỷ? !" Vương Thư kinh ngạc há to miệng: "Sao có thể nhiều như vậy!"
"Đúng là 5 tỷ, anh không gạt em!" Tôi vô tội lắc đầu.
"Không có khả năng, tại sao nhiều như vậy chứ. Có phải ánh lại muốn gạt em nữa không?" Vương Thư nhìn tôi nói.
"Lừa dối? Trên người em có tiền không?" Tôi hỏi ngược lại.
"Không." Vương Thư lắc đầu.
"Lúc nãy anh quên nói. Mỗi gia đình 1 tỷ, không phải là 5 tỷ thì là gì!" Tôi cười nói.
"Một nhà 1 tỷ? Anh có nhầm hay không vậy, nhất định là lừa em!" Vương Thư nói: "Nhà em thiếu nợ của người ta có 300 triệu mà thôi!"
"Ha hả. đúng là như vậy, lúc nào em cần sẽ cho em" Tôi quay người nhìn Vương Thu quỷ dị cười.
"Cho em? Cho em cái gì?" Vương Thư kỳ quái hỏi.
"Tiền. vốn anh định làm bí mặt nhưng không ngờ lại bị em khám phá!" Tôi làm bộ.
"Cho em tiền? Sao em vẫn không hiểu anh nói gì?" Vương Thư nhìn tôi, vẻ mặt không giải thích được.
"..." Tôi không còn lời gì để nói.
"Anh thật là xấu!" Vương Thư bỗng nhiên nói.
"Anh xấu, có nhầm hay không vậy, anh báo thù cho em vậy mà lại xấu?" Tôi có chút dở khóc dở cười.
"Bọn họ cũng xấu!" Vương Thư suy nghĩ một chút nói. "..." Tôi đúng là không còn lời nào để nói.
Buổi tối, khi tôi chuẩn bị cùng Vương Thư ôn nhu triền miên thì nhận được điện thoại.
"Ông chủ. người của đối phương đã xuất hiện. buộc bà chủ đi theo họ!" Trong điện thoại có một thanh vâm vang lên.
"Tôi biết rồi." Nói xong tôi cúp điện thoại.
Tôi thở dài một hơi. Vi Nhi. tại sao em lại tự mình làm mồi như vậy chứ? Tuy rằng anh đã sử dụng năng lượng đặc biệt trên người em. nhưng mà khiến anh lo lắng quá!
Trần Vi Nhi bị bắt có quan hệ với Trần Dũng? Trần Dũng và người kia quan hệ là gì? Hợp tác?
Tôi lâm vào trầm tư.
... ...
Khi Trần Vi Nhi tỉnh lại đã không còn thấy Trần Dũng. nàng nằm lại trong một gian phòng.
Toàn bộ mọi chuyện là do anh trai mình làm? Trần Vi Nhi không dám tin vào sụ thực mình thấy. có lẽ mình đang nằm mơ!
Nhưng vừa rồi nàng chắc chắn. người đó là anh trai mình!
Trần Vi Nhi thở dài một hơi. sau đó lơ đãng sờ sờ vào cúc áo thứ 3.
Ở nước R, tôi nhận được tín hiệu của Vi Nhi. trong lòng bình tĩnh hơn không ít.
Nhu vậy chứng tỏ nàng tạm thời bình an. đồng thời cúc áo thứ 3 biểu hiện kế hoạch thực hiện tốt.
Cúc áo thứ nhất chứng tỏ nàng đang bị nguy hiểm. tôi sẽ xuất hiện ngay bên nàng.
Cúc thứ hai chứng tỏ nàng an toàn nhưng không gặp anh trai mình.
Cúc thứ ba là nàng an toàn. Đồng thời gặp được anh trai của mình.
Hiện cúc thứ ba truyền tin về, thực sụ là Trần Dũng?
Trần Dũng sẽ không gây bất lợi với Vi Nhi. rốt cục hắn muốn làm gì?
Gần đây mọi việc vô cùng yên tĩnh nên tôi cũng không biết Trần Dũng có âm mưu gì! Hơn nữa ở Viêm Hoàng tinh, Lưu Khoa Sinh đã đưa tới một tin tức trọng yếu, hình như đây là cả một đám người!
Tôi trực tiếp mang Vương Thư trở lại Trung quốc. đây là thời khắc nguy hiểm. phải tập trung toàn bộ lão bà của tôi ở một nơi!
Tôi đem mọi chuyện nói cho Vương Thư. Nàng xấu hổ nhưng cũng đồng ý theo tôi về Trung quốc. Chuyện công ty thì giao lại cho cha mẹ nàng.
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
6 chương
390 chương
92 chương
13 chương
194 chương
22 chương
131 chương