Sau khi cắt liên lạc, Lưu Khoa Sinh do dự! Nếu muốn bảo trì cuộc sống hạnh phúc hiện tại thì tốt nhất là đừng nên xáo trộn nó làm gì. Lúc này chọn lựa vô cùng khó khăn thế nhưng Lưu Khoa Sinh không thể không lựa chọn! Nếu không phục tùng mệnh lệnh từ người thần bí thì tất cả những thứ hắn có được hiện giờ chỉ là pháo hôi mà thôi! Nghĩ tới những thứ này, Lưu Khoa Sinh cắn răng liều mạng! Không thành công cũng thành nhân! Nền văn minh ở Viêm Hoàng tộc phát triển vô cùng nhanh chóng nhưng phải đối mặt với một vấn đề nghiêm trọng! Đó chính là người nguyên thủy không thể hiểu được những quy tắc cho mới! Ví dụ một số thành thị đã bắt đầu xuất hiện biển "đường dành cho người đi bộ". Xuất phát từ tập quán đi đường lớn. Mãi dần dần họ thấy đi trên đường này tốt mới chọn nó để đi! Cho nên nói người của Viêm Hoàng tinh hiện giờ thiếu kiến thức hiện đại! Thế nhưng nhân thủ bên cạnh tôi có hạn. thủ hạ của Đỗ Tiểu Uy đều là lính đánh thuê. Mặc dù trung thành nhưng bảo bọn họ phụ trách công tác sinh hoạt thì họ không làm được! Cũng không thể bảo Tôn Tứ Khổng chế tạo thêm người máy nữa! Với lại di dân từ địa cầu cũng không thể! Cho nên khoa học kỹ thuật ở Viêm Hoàng tinh phát triền thì lại càng đau đầu! Giữa lúc tôi còn đang không có cách giải quyết thì một lão bằng hữu tìm tới. Hắn tới tìm khiến tôi vô cùng kinh ngạc. Vốn cho rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại hắn nữa nhưng không nghĩ số phận đôi khi cũng thực kỳ quái. Lúc này trong biệt thự. tôi có hai vị khách không mời! Tôi sửng sốt nhưng sau đó lập tức khôi phục bình tĩnh: "Chúng ta tới thư phòng nói chuyện đi!" Hai người gật đầu cùng tôi lên lầu! ........... Trong lúc này trên Viêm Hoàng Tinh. Từ Khánh Vĩ thông qua điện thoại mà Tôn Tứ Khổng chế tạo liên lạc với tôi. "Lưu tổng. sáng hôm nay, đại quân của Bộ tộc Hắc ám phát động tấn công Viêm Hoàng thành!" Từ Khánh Vĩ lo lắng nói. "Hắc ám bộ tộc? cỏ chuyện gì vậy, tại sao họ đột nhiên lại tới? Trước đây không phải là bình an vô sự sao?" Tôi kỳ quái hỏi. "Đúng, là do thủ lĩnh của bộ tộc Tập Tập Bỉ xúi giục nên họ mới đánh!" Từ Khánh Vĩ nói: "Bọn họ đang ở ngoài cửa thành tấn công. Hơn nữa vũ khí cũng được hiện đại hóa!" "Vũ khí hiện đại hóa?" Tôi sửng sốt "Điều này sao có thể ?" "Tôi cũng không hiểu nhưng mà tình hình đúng là như vậy." Từ Khánh Vĩ cười khổ nói: "Lưu tổng, ngài mau tới đây đi!" "Chờ tôi, tôi sẽ tới ngay!" Tôi ngắt thông tấn khí. trực tiếp Thuấn Di tới Viêm Hoàng tinh. Có chuyện gì vậy, Bộ tộc Hắc ám cũng có trang bị hiện đại? Chẳng lẽ trong Viêm Hoàng tộc có nội gián đem bí mật truyền sang bên kia? Không có khả năng này, toàn bộ đều là do Tôn Tứ Khổng nắm, đâu có truyền ra ngoài! Bỗng nhiên, tôi nhớ lại một tin tức, Thủy Bối Sơn đã từng nói với tôi. Ở Bộ tộc Hắc ám cũng có một vị thần giống như tôi! Chẳng lê cái cái tên thần hắc ám này cũng là người xuyên việt! Càng ngày càng lộn xộn! Vốn tôi tưởng rằng mình tới Viêm Hoàng hưởng thụ cuộc sống, ai ngờ sự việc lại liên tiếp kéo tới! Từ Khánh Vĩ nói: "Hiện chúng ta phải làm sao? Dùng lực lượng vũ trang tiêu diệt hAV bắt họ làm tù binh?" Tôi nhìn những trang bị kia thì cau mày, những chỉếc xe tăng kia phải ở trên địa cầu mới đúng chứ? Chẳng lẽ trên tinh cầu này còn có một nền văn minh khác? Nhưng lúc này Lưu Khoa Sinh đột nhiên phát tín hiệu. muốn đàm phán với người trong thành! "Lưu tổng, Bộ tộc Hắc ám phát tín hiệu. muốn đàm phán với người cao nhất của Viêm Hoàng tộc. ngài xem..." Từ Khánh Vĩ nói. "Đàm phán?" Tôi sửng sốt nhưng vẫn nói: "Được. phái một phi thuyền trí năng ra ngoài đón thần Hắc Ám vào!" Tôi vốn không nghĩ đối phương sẽ đồng ý, hai bên đang chỉến tranh lại mời thủ lĩnh của họ vào. Thì thực sự đối phương là mạo hiểm! Nhưng ngoài dự liệu của tôi, đối phương lại dễ dàng đáp ứng! Điều này làm cho tôi nghi hoặc. Đối phương rốt cuộc muốn làm gì? Vô duyên vô cớ tới công thành, trong lúc công thành lại muốn tới đàm phán! Càng khiến tôi kinh ngạc hơn là người bước xuống phi thuyền! Lưu Khoa Sinh! Lại là Lưu Khoa Sinh! Trong lúc nhất thời tôi thực sự không biết làm gì - có phải tôi với hắn có duyên? Hay là số mệnh đã an bài?! "Đã lâu không gặp. Lưu Lỗi!" Lưu Khoa Sinh dường như đã đoán người trong thành là tôi, chẳng chút kinh ngạc tự nhiên nói. "Mày đã sớm biết là tao?" Tôi có chút kỳ quái nhìn Lưu Khoa Sinh. "Cũng không tính là sớm. tôi cũng mới biết trước đây không bao lâu!" Lưu Khoa Sinh nói. "Nói ra mục đích của mày đi. mày tìm tơi báo thù hay là còn chuyện gì?" Tôi thở dài nói. Tiểu tử Lưu Khoa Sinh này nhiều lần tìm tôi gây phiền phức, tôi đã rất phiền vì hắn. "Báo thù?" Lưu Khoa Sinh tự giễu cười cười: "Lưu Lỗi. không nên nói móc. Tôi không muốn nhắc lại chuyện trước đây. Huống chi tôi và cậu đâu có thâm cừu đại hận gì." "A?" Tôi sửng sốt. Người này rốt cuộc đang làm cái gì vậy, hình như muốn giảng hòa vói tôi? "Mày nói cái gì? Mày lập lại lần nữa xem nào?" "Lưu Lỗi. tôi hiện giờ là thủ lĩnh của Bộ tộc Hắc ám. muốn bàn với cậu về chuyện phát triển của Viêm Hoàng tinh. chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện không?" Lưu Khoa Sinh bình tĩnh nói.