Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 592
Khi tôi gọi điện thoại Kim Hồng Chung không nói gì, nhưng nghe tôi gọi thẳng đại danh "Tiêu Nha Tử" thì tỏ vẻ chán ghét cùng phẫn nộ!
Đồ đệ sao có thể không tôn kính su phụ như vậy được. vị đại ca đang gọi điện kia hình như chẳng chút tôn trọng Tiêu Nha Tử!
Người như vậy lại có thể học được cảnh giới cao nhất trong khinh công của sư phụ là Thuấn gian di động khiến Kim Hồng Chung vô cùng bất bình!
Nhung hắn còn chưa kịp chỉ trích thì Tiêu Nha Tử đã xuất hiện trước mặt!
"Sư thúc. Người tìm đệ tử?" Tiêu Nha Tử đương nhiên là không biết người khác suýt chết vì câu nói của mình. Kim Hồng Chung và Tiểu Đông nghe được thì hoảng sợ thiếu chút nữa bùng phát bệnh tim!
Lúc này Kim Hồng Chung thấy ân sư biểu hiện cung kính như vậy thì trong nháy mắt đã hiểu hết!
Sỡ dĩ tôi không tôn trọng Tiêu Nha Tử vì hắn là tiểu bổi của tôi! Mà đại ca của tôi, chính là sư phụ của Tiêu Nha Tử.
"Ân sư..."
Kim Hồng Chung tuy hiểu thấu được điểm này nhưng Tiêu Nha Tử vẫn là sư phụ của hắn. Tôi có thể không tôn kính nhưng hắn lại không thể!
Lúc tới Tiêu Nha Tử không chú ý, giờ thấy một lão đầu cung kính quy gối gọi mình là "Ân su" thì sửng sốt.
Lúc này Tiêu Nha Tử mới chú ý nhưng nhìn Kim Hồng Chung không có ấn tượng gì!
Dù sao khi Tiêu Nha Tử quen Kim Hồng Chung, thì lão chỉ là một thiếu niên hơn 10 tuổi, đã mấy chục năm qua đi. Tiêu Nha Tử không có khác nhưng Kim Hồng Chung lại biến thành lão đầu. hắn không nhận ra là bình thường.
"Ngươi là..."
Tiêu Nha Tử có chút nghi hoặc nhìn lão đầu trước mắt.
"Ân sư. Con là Tiểu Chung Tử đây!" Kim Hồng Chung thấy Tiêu Nha Tử không nhận ra hắn. vội vã giải thích.
"Tiểu chung tử?" Tiêu Nha Tử sửng sốt lập tức nhớ ra:
"Tiểu chung tử. thực sự là con sao. Chi mới chớp mắt... mà con đã lớn tuổi như vậy rồi.." Tiêu Nha Tử bất đắc dĩ lắc đầu. thọ mệnh của nhân loại đúng là ngắn ngủi!
"Ân sư... Ngài rốt cục cũng nhớ được con!" Kim Hồng Chung lệ già rơi ngang dọc kích động nói:
"Không ngờ lúc con còn sống còn được gặp lại ân sư, đúng là con rất kích động!"
Tôi nghe xong không khỏi cười khổ. ông chết đi thì có thể gặp hắn rồi... Hơn nữa bằng vào quan hệ của ông với Tiêu Nha Tử, người ta cùng có thể an bài cho ông một chức vị dưới âm. lúc đó thì tha hồ sư sư đồ đồ.
"Ta đương nhiên nhớ kỹ, mẩy năm nay con sống thế nào?" Tiêu Nha Tử từ ái hởi, vẫn coi Kim Hồng Chung như một đứa trẻ!
Lúc này Tiểu Đông từ trong hoảng sợ tinh lại. thấy sư tổ vội vàng quỳ rạp xuống đất:
"Đại đệ tử đời thứ hai của Phi Yến Môn bái kiến sư tổ!"
Nói xong càu đó Tiểu Đông bồng nhiên nghỉ đến tôi vẫn còn ờ nơi này, cho nên quay sang đập đầu. nói:
"Bái kiến thái... Sư thúc tổ..."
Được Tiểu Đông nhắc nhở. Kim Hồng Chung mới nhó tôi vẫn còn ở nơi này!
Nhất thời trong lòng kinh hãi tự trách mình sơ suất. phương diện lễ nghĩa sao không bằng đồ đệ của mình được!
Nghỉ tới đây hắn vội vàng rồi hướng tôi lạy nói:
"Đệ tử tham kiến sư thúc tổ, lúc nãy đã đắc tội mong sư thúc tổ bao dung!"
"Thế nào? Con và sư thúc tổ có mâu thuẫn?" Tiêu Nha Tử nghe xong hỏi.
"Không có... là hiểu lẩm!" Kim Hồng Chung không dám giấu diếm. đem mọi chuyện kể lại một làn!
"Tiểu chung tử. đây là con không đúng, năm đó khi ta rời đi đã từng bắt con phải thề, là không được tìm ta. Tại sao con không nghe lời?"
Tiêu Nha Tử nói khiến Kim Hồng Chung ủy khuất: "Mấy năm nay con không tìm ân sư nhưng khi con thấy được một đầu mối, nên mới dám tìm hiểu..."
Tiêu Nha Tử nghe xong gật đầu không có nói cái gì. dù sao đệ tử mình cũng có hiếu tâm, không nên phê bình quá nghiêm khắc:
"Tấm lòng của con sư phụ hiểu. thế nhưng con xem, thiếu chút nữa mang tới phiền thức cho sư thúc tổ!"
"Dạ. đệ tử biết sai rồi! Sư thúc tồ, xin lỗi, xin người nghiêm phạt đệ tử!" Kim Hồng Chung vô cùng thành khẩn nói.
Sau khi hắn biết thân phận của tôi thì không còn khinh suất. nếu đã là sư thúc tổ thì không phải người thường, có trẻ một chút cùng không sao!
"Bỏ đi. ta không trách nhưng tác phong hiệp đạo của Phi Yến Môn thì cần phải thay đổi!"
Tôi khoát tay áo.
"Cái gì hiệp đạo? Tiểu chung tử. con dùng còng phu của ta dạy, đi làm chuyện trái pháp luật à?"
Tiêu Nha Tử nghe tôi nói xong thanh âm trở nên nghiêm khắc.
"Xin sư phụ thứ tội!" Kim Hồng Chung hoảng sợ vội vàng quỳ ở trên mặt đất. sau đó đem toàn bộ lý do nói lại một lấn, không dám giấu diễm.
Tiêu Nha Tử nghe xong, không tức giận nhưng cũng không tán thành: "Tiêu chí ban đầu của con là tốt nhưng xử lý mọi chuyện không thỏa đáng, ai có thể quản đệ tử của con dùng việc này để làm ác hay không?"
"Con đã biết sai ở điểm này " Kim Hồng Chung có chút mặt đỏ nói:
"Con sẽ đem toàn bộ những đệ tử phạm sai lầm trách phạt. mong sư phụ xử lý!"
"Thôi. Con tự làm chủ đi, Phi Yến môn này không quan hệ tới ta. Nó là do con sáng lặp!" Tiêu Nha Tử nói:
"Con không cần nói lại với ta!"
"Sao có thể như vậy, một ngày là thầy, suốt đời là cha!" Tiêu Nha Tử kích động nói:
"Nếu như không có sư phụ thì sao có Phi Yến Môn như hôm nay!"
"Được rồi"Tiêu Nha Tử phất phất tay nói:
"Nếu con thực sư nghe lời ta thì chậu vàng rửa tay đi! Tuy ta không biết nhiều nhưng mấy năm gần đây tiền các con không thiếu, dùng tiền đó đầu tư làm ăn đi. Hiệp đạo cùng không phải là nghề tốt. còn rất nhiều nghề có thể làm. ví dụ như sư thúc tổ của con đâ này!"
Không phải chứ? sao tự dưng lại liên quan tới tôi?
"Dạ!"
Kim Hồng Chung sao dám vi phạm sư mệnh nhưng có chút khó khăn nói: "Sư phụ. nhưng hiện giờ con không thể tự làm chủ nên mới phải tìm sư phụ!"
"Không thể làm chủ?" Tiêu Nha Tử khẽ cau mày: "Có chuyện gì vậy?"
"Sụ tình là như vậy, Tiểu Đông. con lấy lá thư kia tới đây..." Kim Hồng Chung bất đắc dĩ lắc đầu!
Hóa ra tổ chức đạo đặc đứng thứ hai thế giới là Lôi Thần đảng, vẫn canh cánh trong lòng với Phi Yến môn. hai tổ chức đều là đạo tặc, khó tránh khỏi tình huống chọc gậy bánh xe lẫn nhau!
Có nhiều lần Phi Yến Môn đi trước một bước. lấy hàng "Hàng" của Lôi Thần Đảng, khiến bọn họ không thoải mái nhưng mà cùng không có biện pháp gì!
Nhung không biết vì lý do nào mà Lôi Thần đảng hiện có được chứng cứ của Phi Yến Môn, dùng uy hiếp Phi Yến Môn quy thuận dưới trướng của Lôi Thần đảng!
Kim Hồng Chung đương nhiên không đáp ứng. Lôi Thần đảng lại nói là nhân số của Lôi Thần đảng hiện nay không đủ. Khiến Phi Yến Môn lâm vào vấn đề khó!
Nếu Phi Yến Môn đáp ứng, có thể giải quyết vấn đề khó khăn thì bọn họ sẽ trả lại chứng cứ. đồng thời không bao giờ tìm Phi Yến Môn gây phiền phức!
Nếu không thì Phi Yến Môn phải phục vụ Lôi Thần đảng, bằng không họ sẽ giao chứng cứ cho cảnh sát quốc tế!
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
6 chương
390 chương
92 chương
13 chương
194 chương
22 chương
131 chương