Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 566
Sáng sớm hôm sau. tôi thì nhận được điện thoại của Mark, hắn nói hắn đã tới bến tàu trước cửa khách sạn. Lúc này tôi đang ăn sáng trong phòng, vội vã cầm cái bánh kem theo. sau đó rời khói khách sạn.
Từ xa tôi đã thấy Mark đứng ở bến tàu nhìn tôi vẫy vẫy tay, bên cạnh hắn là một thanh niên cao to.
Mark thấy đi tôi tới đây, vội vàng giới thiệu người bên cạnh: "Đây là em trai tôi, Luigi, nếu như đi trên đất liền. thì cứ gọi nó là được!"
"Xin chào. Luigi tiên sinh. tôi họ Lưu." Tòi cùng không muốn nói tên mình, tránh cho người khác có thể nhận ra tôi.
"Lưu tiên sinh. thật cao hứng được phục vụ ngài!" Luigi mĩm cười nói.
"Ha hả. không cẩn khách khí như thế. nếu như hai người đều di theo tôi thế này, thì sè không được tự nhiên. Luigi tiên sinh. anh cứ đi làm ăn trước đi. khi nào cần tôi sẽ gọi!" Tôi nhìn hắn nói.
"Không cẩn khách khí. đây là việc tôi phải làm! Tôi đã được anh trai tôi nói lại. là đã thu tiền gấp hai rồi, nên chúng tôi phải theo ngài mới đúng đạo!" Luigi nói.
"Là như vậv sao?" Tôi cười cười nhìn Mark.
"Ha hả. Thật ngại quá..." Mark ái ngại nhìn tôi.
"Không có gì, chi là còng việc kinh doanh thôi, bên mua và bán đều đồng ý, vây là được rồi!"
Tỏi lắc đầu nói:
"Nếu là tôi, thì tôi sẽ không nói như các người đàu!"
"Nguyện ý cống hiến sức lực!" Mark nói.
Tòi lên chiếc thuvền nhỏ. còn Luigi đứng ở cửa khách sạn chờ. Chi cần tôi gọi. hắn hứa là dùng tốc độ nhanh nhắt chạy tới!
"Lưu tiên sinh. chúng ta bây giờ đi nơi nào?" Mark khởi động thuyền. sau đó quav đầu hướng tôi hỏi.
Đi chỗ nào? Nói thật là tôi chưa có mục đích cụ thể. với lại cùng không đoán được Dương Mân sẽtới nơi nào.
Nếu như biết sớm như vậv, thì tôi đà lưu lại trên người nàng một đạo tinh thẩn ấn ký.
Từ lần trước khi Mạnh Thanh Thanh gặp chuyện không may, trên người mỗi nữ nhân của tôi, tôi đều lưu lại một đạo tinh thần ấn ký nàv!
Tòi suy nghĩ một chút, Mạnh Thanh Thanh rất có khả năng sẽ tới một số điểm danh lam thắng cảnh. Vì vậy tôi nhìn Mark nói:
"Như vậy đi. chung quanh đây có khu danh lam thắng cảnh nào không? Anh chở tôi tới đó!"
"Được. ở xung quanh đàv có quảng trường thánh Marc. nhà thờ lớn thánh Marc. tất cả đều vô cùng nồi danh. đây là nơi phồn hoa nhất của Venice!" Mark giới thiệu.
Tôi không biết Dương Mân thích nơi nào. nên cũng chi có cách nào là cứ đi tìm thôi!
"Vậy chúng ta tới quảng trường thánh Marc xem một chút đi!" Tôi gật đầu nói.
"Quảng trường thành Marc ờ trên bờ. cách đây cũng không xa. để tôi bảo em trai tôi lái xe tới đón anh!" Mark nói.
"Thôi. nếu như không xa thì chúng ta tự đi. coi như là tản bộ!" Tôi không thể nói là nói.
"Được. vậy thì chúng ta cùng đi!" Mark gật đấu.
Thứ nhất. tôi muốn đi quanh đây để shoping, tuy rằng tỷ lệ gặp Dương Mân là rất nhỏ. nhung dù sao con gái cùng thích đi shoping!
Trên đường phố người Hoa không có nhiều, cho nên tôi chỉ cần chú ý, là có thể phát hiện được mục tiêu. Trong suốt thòi gian đi, cũng gặp mấy người Hoa. nhưng không phải là Dương Mân!
Đi tới quảng trường thánh Marc. tôi không gặp một thân ảnh quen thuộc nào. Giáo đường thánh Marc ờ một bên. đối diện toàn là cửa hàng, bên kia lại là một nhà bảo tàng.
Tôi đi quanh giáo đường, sau đó dạo qua mấy cửa hàng trang sức, rồi chuẩn bị rời đi.
Mark ờ bên cạnh tôi, thắv tôi như vậy, thì vô cùng kỳ quái. hỏi: "Người anh em, tại sao lại đi vội như vậy. rất nhiều thứ còn chưa xem. cũng không chụp ảnh lưu niệm. người hoa các người có câu: cưỡi ngựa xem hoa. hình như cùng chỉ như vậy phải không!"
Tòi biết Mark sớm muộn gì cũng biết, với lại tôi cũng đang tìm người, nên đem chuyện nói cho hắn:
"Kỳ thực tôi tới đây làm một sổ chuvện riêng, cùng không dấu.. .anh, tôi tới đây tìm bạn gái!"
"Tìm bạn gái?" Mark sửng sốt. sau đó nói:
"A, tôi hiểu rỗi, hai người cãi nhau. cò ấy chạy tới đây, anh đi tìm. tòi nói có đúng không?"
"Không khác bao nhiêu cả!" Tòi cười cười. cùng không muốn nói cho hắn biết bệnh tình của Dương Mãn.
"Người hoa ở đâv không nhiều lắm. như vậy đi, anh có ảnh chụp của cô ấy không? Anh cho tôi xem biết đâu tôi lại có thể tìm cách giúp anh được!" Mark nói.
"Ảnh chụp thì không có, nhung tôi có thể về khách sạn. bảo người nhà truyền qua mạng là được!"
Tỏi nghe xong vô cùng tán thành, dù sao hai người tìm vẫn hơn một người!
"Được. biết đầu chúng ta lại làm nên kỳ tích!" Mark nói.
Nghĩ tới đâv. tôi và Mark lặp trở về khách sạn. gọi cả Luigi tới luôn.
Tòi vữa về tới khách sạn. lập tức gọi cho Lưu Dutệt một cú điện thoại.
"Thế nào. lào công, có tin tức của Dương Mân không?" Lưu Dutệt vừa nhìn thấy tôi gọi điện thoại, thì đã vội vã hỏi thăm.
"Còn chưa có, mới có một ngàv một đêm. sao nhanh vậy được. à. em có ảnh chụp của Dương Mân không?" Tôi hỏi.
"Ảnh chụp? Có tác dụng gì à?" Lưu Duvệt hói.
"Ha hả. là như vậy, anh mới thuê một người lái xe địa phương, định đưa ảnh cho hắn cầm. hắn giúp anh tìm!" Tôi giải thích.
"Hóa ra là như vậy, chủ ý nàv rất hav, vậy thì anh đợi chút. em lập tức gửi qua cho anh!"
Lưu Duvệt nói.
Tôi lập tức kiểm tra hộp thư. mặc dù có mấv phong thư chua đọc. nhưng không có thư của Lưu Duvệt gửi tới. có lẽ là chưa gửi được.
Lúc này, điện thoại trong phòng vang lẻn. hóa ra là tổng đài gọi điện thoại tới, nói là có một người tới tìm tôi, hòi là có cho lên không. Tôi nghĩ là Luigi đã tới. nên đồng ý.
Chi chốc lát sau, Luigi liền đẩy cửa đi đến, cười nói: "Hắc. tại sao lại trở về? Không đi chơi sao?"
"Không phải. chuvện là như thế này..." Mark đem chuyện của tôi, nói lại cho Luigỉ một lằn.
"Bạn gái? Bạn gái của anh cũng là người hoa sao?" Luigỉ nghe xong hỏi.
"Đúng. đương nhiên." Tôi gật đấu.
"Hôm trước tòi cũng chờ mấy người Hoa. nhung mà là toàn gia đi du lịch. chứ không phải là một mình." Luigi tự nhủ nói.
"Cái gì!" Tòi nghe Luigi nói xong cả kinh: "Toàn gia? Có phải ba người không?"
"Đúng vậy, sao vậy? Có vấn đề gì sao?" Luigi không hiểu tại sao tôi lại kích động như vậy.
"Bạn gái của tôi cũng cùng với cha mẹ đi du lịch. nên đúng là 3 người" Tôi vội vàng nói: "Mấv người đó ở đâu, đi tới đâu?"
"Mấy người này ở trên cầu Lei Yatuo. họ định tới giáo đường thánh Marc." Luigi suy nghĩ một chút nói.
" Cầu Lei Yatuo? Là một địa danh phải không? ở gần đó có khách sạn nào không?" Tôi hỏi
" Cầu Lei Yatuo thì là một điểm du lịch. gần đó hình như không có khách sạn..." Luigi lắc đấu.
Hóa ra là như vậy! Tòi thất vọng thở dài. bỗng nhiên tôi nghĩ đến ảnh chụp của Dương Mân. cứ đưa cho hắn xác nhận một chút. nếu như Dương Mân ở Venice, thì có thể tìm ra được!
Tôi mở hộp thư. thì thấy ảnh Lưu Duvệt đã gửi tới. Đây là một bức ảnh chụp Dương Mân đang làm việc ở công ty, nàng ngồi trước máy vi tính. trên mặt vẫn còn tủm tim cười.
"Không sai! Chính là cô ấy! Tòi nhớ kỹ cô ấy!" Luigi bỗng nhiên chỉ vào tấm ảnh trong máy vi tính lớn tiếng kêu lên.
Trả Lời Với Trích Dẫn
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
6 chương
390 chương
92 chương
13 chương
194 chương
22 chương
131 chương