Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 512
"Tiếp theo, tôi xin công bố một quyết định trọng đại, trải qua nghiên cứu kỹ lưỡng,chúng tôi chuẩn bị thành lập Tập đoàn đầu tư quốc tế Ánh Rạng Đông, bao gồm Tập đoàn Ánh Rạng Đông, Tập đoàn Đông Á, Tập đoản giải trí Tam Thạch, Tập đoàn Thể Kỷ Mới, từ hôm nay trở đi, toàn bộ sát nhập vào Tập đoàn đầu tư quốc tế Ánh Rạng Đông, trờ thành công ty con dưới sự quản lý của tập đoàn. Nhân sự của các công ty không có thay đồi gì, tôi làm chủ tịch tập đoàn!" Tôi lên tiếng rất ngắn gọn, thế nhưng đã tạo thành chấn động lớn đều kinh người!
Tuy rằng những ký giả này đã sớm ngửi ra thấy mùi vị không tầm thường, nhất định là tôi sẽ có quan hệ với tập đoàn này, nhưng mà không nghĩ tới, 4 tập đoàn này đêu là thuộc về một người trẻ tuổi!
Tôi không nói mình là người sáng lập 4 tập đoàn này, nhưng tuyên bố là chủ tịch cùa tập đoàn đã có thể nói rõ rất nhiều vấn đề.
Tôi bận tương đối nhiều việc tư. nên không thể phụ trách đuợc các chuyện trong tặp đoàn cho nên. phụ trách công việc sẽ Ià Tồng giám đốc kim trợ Iý chủ tịch Lưu Duyệt tiểu thư các ký giả phía dưới có câu hỏi gì. Xin cử hỏi nàng.Tôi tuy rằng đã lên sân khấu thế nhưng tôi không muốn mỗi ngày phải sử lý chuyện của tập đoàn,cuộc sống như kiếp trước,tôi đã không còn mong muốn nửa Tôi muốn cuộc sống tùy tâm sở dục cho nên tôi đẩy Lưu Duyệt lên sân khấu bỏ qua một người có năng lực mạnh mẽ như nàng thật là lảng phí đương nhiên người tôi định đẩy ra càn có Mạnh Thanh Thanh,nàng được sếp vào vị trí trợ lý chủ tịch,kiêm phó tổng giám đốc,để cho hai nàng quản lý tập đòan.
Về phần tại sao Iại để cho hai nàng chức trợ lý chú tịch? Hắc hắc. Đương nhiên,đương nhiên chức nảy đê lo cuộc sống hàng ngày cho tôi...
Tôi đương nhiên không biết, có người vui người buồn trước truyền hình ngoại trừ một số người buồn, thì người vui vô số. Tỷ như Trần Trạch Long, mà người cao hứng nhât chính là Lưu Hương, cũng chính là cô cạ sĩ bên Nhật Bản, tuy rằng cô gái này không quan tâm tới tin của Trung Quốc, nhưng tất cả các chương trinh TV đều phát một tin tức, vậy thì sao có thể không khiến người khác chú ý được!
Lưu Hương vốn có chút buồn chán xem ti vi, Tập đoàn Ánh Rạng Đông nàng cũng biết, Tập đoàn giải trí Tam Thạch cũng không xa lạ gì, đây chính là công ty mả nảng hợp tác.Khi nàng nhìn thấy tôi, thi tâm tình trở nên kích động và sự phẫn hận cũng xông Iên đầu!
"Lưu Mẫu. Lưu Mẫu! Là hắn!" Lưu Hương lay Lưu Mẫu đang ngủ gật hét lớn.
"Làm sao vậy, tiểu thư, là ai mà cô hô lớn như vậy." Lưu Mẫu mở mắt, hướng TV nhin lại."Bên trong TV không phài là Quách tổng hay sao? Lẽ nào người tiểu thư thầm mến lả hắn?" Lưu Mẫu lập tửc nhận ra Quách Khánh, đây là người phụ trách cao nhất của Tập đoàn giải trí Tam Thạch.
"Không phái rồi,là người ờ giữa kia,,Lưu Lỗi đó Tôi rốt cuộc đã tìm được hắn..."Lưu Hương nhât thời có một loại cảm giác muốn khóc, vốn nàng đang nghĩ người ta chắc chỉ coi mình là một lần qua đường, đâu có nghĩ gì tới nữa.
"Tiểu thư, cô làm sao vậy?" Lưu Mẫu nhin thấy Lưu Hương tâm tình không tốt, nói:"Cô không phải là tìm được hắn rồi sao, đáng nhẽ cô phải vui mừng mới đúng chứ!"
"Thể nhưng... Hắn có thể không biết tôi là ai..." Lưu Hương bất đắc dĩ nói
"Tôi còn tưởng là chuyện gi tiểu thư cô đã quên sao? Chúng ta là người trong giới giải trí, am hiểu nhất là làm chuyện xấu, muốn kéo hắn tới, cũng không khó !" Lưu Mâu nói.
"Người nói sao, làm chuyện xấu gì?" Lưu Hương nhãn tinh sáng lên, nhưng mà lập tức lại ảm đạm xuông nói: "Tôi và hắn không có cơ hội tiếp xúc, thì sao làm đượcl"
"Việc này khó gì, cô bây giờ chẳng phải là minh tinh ca nhạc hay saọ, mấy ngày nữa cô còn hợp tác với Minh Tinh Ngọc Nữ Tô Dĩnh Tư và cả siêu sao quôc tê Hollywood Shirley, đến lúc đó cô còn sợ giới truyền thông không chú ý hay sao! Bấy giờ cô chỉ cần nói hắn là bạn trai của cô, nhưng thời gian gặp ngắn, nói một câu, thì truyển thông đồn thành một ngàn, tin tức trong chóp măt sẽ bay đầy trời!" Lưu Mẫu không hổ là lão hồ ly, nhìn rõ sự tình như trong lòng bàn tay.
"Ha ha, Lưu Mẫu, người thật lợi hại!" Lưu Hương vui vẻ ôm Lưu Mẫu: "Hôn một cái!"
Đương nhiên người có tâm tình phức tạp nhất chính là cô giáo của tôi, Diệp Tiêu Tiêu. Chuyện kia với tôi thì nàng đã sớm chap nhận,lúc này không muốn tìm về là nàng sợ ảnh hưởng công việc học tập của tôi, còn có một nguyên nhân khác là... , nàng muôn đợi đến khi tôi tốt nghiệp đại học, sẽ trở lại, nhưng hiện giờ thi không cần nữa rồi.
Thế nhưng., nàng lại rút lui, khi nàng thấy một mỹ nữ khác xuất hiện bên cạnh tôi, Diệp Tiẽu Tiêu không khỏi có chút tự ti, hắn có phải là đã quên mình rồi hay không? Tại sao thời gian lâu như vậy, hắn không tới tìm mình? Đôi khi nữ nhân thông minh lại biến thành ngớ ngẩn, luôn luôn cho là như vậy. Diệp Tiêu Tiêu thay đổi số điện thoại, tôi đi đâu mà tìm nàng? Hơn nữa, tôi còn tưởng rằng,nàng không muốn gặp tôi!Do dự hồi lâu, Diệp Tiêu Tiêu tắt TV, tất cả thuận theo tự nhiên đi, nấu như mình không được ở một chổ với hắn, thì mình cũng không cô đơn, đâu chỉ có một mình hắn?Nghĩ tới đây, trong lòng Diệp Tiêu Tiêu lại dâng lên sự ngọt ngào.
Đồng thòi là nữ minh tinh Tô Dĩnh Tư đang oán giận tôi: "Còn tưởng rẳng anh là vệ sĩ, không nghĩ tới anh là chủ tịch của Tập đoàn Ánh Rạng Đông và Tập đoàn Đông Á, trách không được tại sao cha lại có thể dễ dàng đồng ý như vậy, còn tưởng rằng cha mình đột nhiên lương tâm trỗi dậy, hóa ra lả chiếm được tiện nghi lớn!"Nghi hoặc trong lòng Tô Dĩnh Tư rốt cục cũng được giải khai, giờ thì nàng hiểu được tại sao Tập đoàn Ánh Rạng Đông lại hợp tác Với Tập đoàn Tô thị rồi!Nhưng mà Tô Dĩnh Tư cũng thật cao hứng, mình làm minh tinh, tất cả mọi chuyện đều được người khác quan tâm,vốn nàng đang sợ khi công bố bạn trai, thì nguời hâm mộ sẽ phản đối, hiện giờ nàng đang nghĩ tới cuộc sống hạnh phúc sau này. Nàng không nghĩ rằng, cũng có những minh tinh khác như nàng, đang nghĩ như vậy
Còn Shirley thì phản ứng không mãnh liệt cho lắm, ngay cả Davy, người phụ trách hắc đạo ở Mỹ còn phải cung kính với tôi, thì thân phận của tôi đương nhiên sẽ không nhỏ.Mà Shirley âm thầm kêu may mắn,mình thật đúng là gặp thời vận, làm được tinh nhân của người này, sự nghiệp sẽ thăng tiến rất nhanh. Hơn nữa người này chính là người nàng thích, đây chính là một chuyện cổ tích!
Đương nhiên đại đa số mọi người e ngại, còn có một người không.người này chính là Lưu khoa Sinh, hắn một cước đá tụng cái TV trước mắt, hung hăng mắng: "Sớm muộn gì cũng có một ngày, tao sẽ làm mày chết rất khó coi!"Bỗng nhiên, một dòng điện lưu chui vào cơ thể của Lưu Khoa Sinh, làm cho hắn run rẩy...Ngoài ý muốn là, sau khi đá chiếc TV, Lưu Khoa Sinh phát hiện minh ở một địa phưong xa lạ. Mình đang ở chô nào? Châu Phi? Nguyên thủy rừng rậm?Nhưng nhìn thấy một thế giới hoang vu, còn có cả khủng long bay đầy trời,Lưu khoa sinh bắt đầu sợ hải, bởi vì nơi này, không phải là địa cầu!Ỷ nghĩ này xuất hiện,.Lưu Khoa Sinh suýt chút nữa thì hôn mê, tại sao mình lại xui xẻo như vậy? Đá tung một chiêc TV,thì mình lại vưọt thời không, như vậy thì sao có thề trả thù? Lẽ nào ông trời lại không công bằng như vậy?Kỷ thực Lưu Khoạ Sinh coi như là may mắn, sự việc này là chuyện mà cả trăm triệu người cũng không có nổi một người.Đang lúc Lưu Khoa Sinh tự nghĩ, thì có một thổ dân tay cầm trường mâu, oa oa chạy tới phía Lưu Khoa Sinh.
"Mạng ta xong rồi!" Lưu Khoa Sinh đau khồ nhắm hai mắt lại...
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
6 chương
390 chương
92 chương
13 chương
194 chương
22 chương
131 chương