"Cậu vì một nữ nhân mới ra tay?"Vương Vi Hán đối với lý do này của tôi có chút không tin. "Đúng."Tôi gật đầu. "Tôi không tin một nam nhân làm đại sự, mà lại quý trọng một nữ nhân, lấy than thủ và thực lực của cậu, muốn loại nữ nhân nào mà chẳng có?" Vương Vi Hán gắt gao nhìn chằm chằm vào tôi, nóỉ "Việc này có gì kỳ quái, người khác không quan tâm, nhưng tôi lại quan tâm! Long có nghịch lân, mà nữ nhân chính là nghịch lân của tôi, ông giết người phóng hỏa cũng được,lừa gạt người khác cũng tốt, nhưng đừug có chọc lên đầu của tôi, tôi có thể không nhin thấy gi cả. Nhưng dám có chủ ý với nữ nhân của tôi, thì không bao giờ tôi tha thứ!"Tôi lắc đầu:"Với lại loại nguời như ông cũng không thể hiểu được đâu, từ xưa đã có câu, chỉ cần mỹ nhân không cần giang sơn, hoặc là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, ông đã từng nghe qua chưa?" Tõi nói câu này, làm cho Lưu Chấn Hải và Tư Đồ Đại Sơn đồng ý vô cùng, vì Trần Vi Nhi tôi xông vào Lưu phủ, vì Vu Đình tôi đấu đá với Tư Đồ gia. Vương Vi Hán có chút không tiếp thụ được sự thực trước mắt, hắn không nghĩ tới chỉ vì chuyện không đâu của Vương Kim Long, mà lại phá hỏng toàn bộ đại cục!Dựa theo nghĩ cách của Vương Vi Hán, đùa giỡn một nữ nhân thì chẳng phải là chuyện gì to tát cả, không có ảnh hưởng gi tới đại cục, nhưng mà chuyện này lại làm tất cả trở nên xôi hỏng bỏng không. "Tốt, rất tổt, cũng tại tôi dung túng đứa cháu này, nên mới tạo thành hậu quả như ngày hôm nay, cậu muốn thế nào! Luận thực lực, tôi không phải là đối thủ của cậu!"Vương Vi Hán rất nhanh nhận rõ sự thực trước mắt, lắc đầu cười khổ nói. "Ông cho rằng tôi sẽ làm như thế nào?"Tôi có chút buồn cười hỏi. Tôi và lão gia hỏa này không có huyết hải thâm cừu gì, cho nên vốn tôi chẳng định Iàm gì hắn cả. "Cháu của tôi giểt một người thế nhưng cậu cũng đã giết hắn,."Nói đến đây, Vương Vi Hán trở nên bi thương, dù sao đây cũng là đứa cháu duy nhất của mình nói: "Tôi nghĩ chúng ta đã hòa nhau." "Đầu tiên, tôi lần thứ 2 nói rõ một vấn đề, đó là Vương Kim Long giết Tư Đồ Lượng chẳng liên quan gì tới tôi cả, sở dĩ tôi ra tay với hắn, là do hắn đùa giỡn lão bà của tôi,hắn bị ai giết, cũng chẳng liên quan gi tới tôi, tôi không phải là cảnh Sát, cũng không phải đại hiệp, nên chẳng quản hắn giết ai!"Tôi cắt đứt lời của Vương Vi Hán nói:"Mà cho là chuyên này hòa nhau, vậy thì còn những chuyện khác?" Tôi ngẩng đẩu nhìn lại, phát hiện Lưu Chấm Hải vẫn bị những người áo đen kia khống chế, không khỏi nhíu mày:"Ông còn không bảo thủ hạ của ông thả người? Chẳng lẽ muốn tôi tự mình ra tay sao?" Những người cầm Súng này là những người không nổ súng. Mà Vương Vi Hán nghĩ đây là những người đang bị khống chế này, là con bạc của hắn, vì vậy hắn không hạ lệnh cho thủ hạ dừng tay. Thế nhưng "Thế nhưng..."Vương Vi Hán nghe xong tôi nói, có chút do dự. Tôi nhìn hắn cười nhạc một tiếng, sau đó quạy người vào tên Hắc Y nhân đang khống chế Lưu Chấn Hải,cấp tốc vận chuyển tinh thần lực, kết quả có thể nghĩ, cái tên Hăc Y nhân này làm sao chịu nổi, không có bât kỳ biêu hiện gì ngã xuông. Vương Vi Hán càng hoản sợ. Không nghĩ tới tôi không có ra tay mà chỉ cần liếc mắt nhìn mà thủ hạ của minh đã ngã xuống! Đây quả thực là chuyện mới thấy lần đầu, hắn chưa bao giờ từng nghe nói có môn công phu nào dùng mắt giết người như vậy! Bỗng nhiên một cái ý niệm không tốt lướt qua trong đầu hắn,nói:"Cậu. . .cậu là dị năng giả..." Trước kia hắn có điều tra, Tư Đồ gia cũng là dị năng giả, nhưng không mạnh, nênb hắn không để vào trong mắt! Nhưng người này quả thực quá kinh khủng rôi. "Ông có thể tùy tiện gọi thể nào cũng được, nếu như ông không muổn ra tay, vậy thì tôi xuất thử vậy!"Tôi nhản nhạt nói. Mấy tên Hắc Y thấy tôi nói như vậy, thì vô cùng sợ hải, họ sợ cách giết người quỷ dị của tôi.Nhưng mà bọn họ trung thành tuyệt đối Với Vương gia, Vương Vi Hán còn chưa ra lệnh,họ chưa dám lui ra. "Chờ một chút..."Vương Vi Hán cũng biết, để những hắc y nhân ở chỗ này, chẳng tạo thành uy hiếp gì với tôi cả, nên phất tay, nói:"Các ngươi đều đi xuống đi! " Hắc y nhân nghe được Vương Vi Hán quyết định như vậy đều âm thầm thờ dài, lui qua một bên. "Được rồi, ông đem giấy chuyển nhượng và những tấm da dê lưu lại, sau này đừng để tôi nhin thấy nửa."Tôi nhìn thoáng qua Vương Vi Hán nói:"Nếu như ông lại để tôi nhìn thấy, thì tôi sẽ khôngbảo đảm chuyện gì đâu!" Vương Vi Hán hít một hơi thật sâu, hắn tuy rằng rất khó nuốt trôi ngày hôm nay, thế nhưng hắn lại biết, cho dù hắn tu luyện cả đời, cũng không phải là đối thủ của tôi Vương Vi Hán buồn bã nhìn tôi, sạu đó đi ra cửa, hắn không nghĩ tới, kể hoạch mấy chục năm của minh, vậy mà bị hủy trong chôc lát.về sau này, Vương Vi Hán quả nhiên tuân thủ lời hứa, ẩn cư thâm sơn, từ nay về sau không xuât hiện trước mặt mọi người, cũng không có bât kỳ tin tức gì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm. Cháu của Vương Vi Hán tụy rằng là do tôi giết chết, thể nhưng hắn cũng không phài là người không có suy nghĩ, tuy rằng có thù không đội trời chung với tôi, nhưng cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ. Tôi liếc nhìn những tờ giấy chuyển nhượng trong tay, không một ai dám nói gì, bởi vi tôi còn kinh khủng hơn cả Vương Vi Hán.Vương Vi Hán đoạt gia sản của bọn họ,sau khi bọn họ đi khỏi đây, thì bọn họ có thể nghĩ cách đoạt lại. Thế nhưng nếu như tôi muốn lấy, thì không ai dám ngăn cản cả. A, thật không nghĩ tới, gia nghiệp của mấy người này thực sự rất nhiều, xem ra rất nhiều tiền!Tôi biết, trải qua sự tình lần này, tõi cũng không thể ẩn cư sau màn được, chi cần tin tức mình là đại diện cho Lưu gia truyền ra, thì những thân phận khác không sớm thi muộn cũng sẽ bại lộ. với lại tôi cũng không muốn giấu diếm nữa, đằng nào cũng phải lộ mặt mà thôiị "Tôi nghĩ, các vị ở đây có thể nghi hoặc với thân phận của tôi, thể nhưng không sao cả, tin tưởng rằng các vị sẽ rất nhanh biểt được thân phận thực sự của tôi qua giới truyền thông!"Tôi cười cười nói:"Được rồi,những giấy chuyển nhượng này trả lại cho mọi người, nhưng mấy tắm da dê thi tôi giữ, mọi người không có ý kiển gi chứ?" Tôi thấy không ai có ý kiến gì thì nói tiếp:"Vậy thì bây giờ mọi người lên nhân lại giấy chuyển nhượng của mình đi!"Tôi câm tờ giây của Đinh gia lớn tiêng nói. Điuh Thường Tại tiếp nhận giấy chuyển nhượng, thần sắc có chút kích động nói"Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, sau này nếu có cần gì ở Đinh gia, Đinh Thường Tại nhất định không chối từ!" "Được rồi, cháu và Đinh Văn Phong quan hệ không tệ, chuyện này coi như không có gi đi."Tôi mĩm cười nói. Gia chủ Âu Dương gia cũng nói như vậy, tôi nhin bản chuyển nhượng của Mạnh gia và Lưu gia ở trong tay, tôi khẽ mĩm cười nói:"Ông, Mạnh gia gia, cháu hủy hai bản này đi, hai vị có ý kiến gì không?"