Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 487
Lão gia hỏa này biết cũng không ít, xem ra ngoài việc Chung Dương nói với hắn. thì hắn cũng thông qua các con đường khác. Nhưng mà tôi vẫn trấn định tự nhiên như cũ, khẽ mĩm cười nói:
"Xem ra bác đã rất hiểu cháu, vậy thì còn cần gì phải hỏi nữa? Bác nghĩ bên cạnh nam nhân ưu tú, lại thường chỉ có một nữ nhân hay sao? Bác lẽ nào cũng chỉ có mỗi mẹ của Thanh Thanh hay sao?"
Tòi nói nhưng lời này, chính là nói trúng tam sự của Mạnh Xuvẻn, làm cho hắn xấu hồ. muốn phản bác. nhưng lại không tìm được từ nào cả.
Tôi biết một câu như vậy đã làm cho một Mạnh Xuyên kinh nghiệm thương trường đầy mình á kha, không khỏi âm thầm kêu lên may mắn! Tỷ lệ trúng mục tiêu hóa ra lại cao như vậy, Tôi thừa Thắng truy kích. nói:
"Bác à. hiện giờ ai cũng nói là xã hội nam nữ bình đẳng, nhưng đó chẳng qua chỉ là lời nói vô nghĩa của những người theo chủ nghĩa nữ quyền mà thôi xét đến cùng. xã hội này vẫn do nam nhân làm chủ, phong tục mấy ngàn năm qua nói muốn bỏ là bỏ được hay sao! Xa thì không nói chi tính trong nước chúng ta, có mấy người là nữ chủ tịch?"
"Ách, khụ khụ!"
Mạnh Xuyên vốn đang định nói lời tán thành, nhưng đột nhiên lại nghĩ tới mục đích ngày hôm nay. nên đành phải sửa lời nói:
"Không nên nói chủ đề khác ngoài trọng tâm cậu chuyện chúng ta nói về chuyện của cậu với Thanh Thanh, cậu thật lòng với con bé chứ?1
Tôi suy nghĩ một chút. tuy rằng tôi và Thanh Thanh kết hợp là một việc ngoài ý muốn, nhưng thời gian gần đây. đúng là tôi đã suy nghĩ cho nàng, lo lắng cho nàng.
Nghĩ tới đây, tôi khẳng định nói: "Đúng, cháu Thích Thanh Thanh."
"Được rồi, cháu đã nói như vậy, vậy thì cháu xử trí như thế nào với những bạn gái của cháu? Cháu đừng nói với bác là cả hai người đều muốn đó nha?" Mạnh Xuyên hỏi.
Muốn cả hai người? Đâu chỉ là hai người, nhưng nếu như Mạnh Xuyên không biết. thì tôi cũng không nói ra dọa hắn làm gì.
"Không sai cháu đúng là muốn như vậy." Tôi không chút lựa chọn đáp.
"Không nhận ra. tâm nhãn của tiểu tử này Thực lợi hại, lại muốn cả hai người, nhưng cháu từng nghĩ Tới chuyện, ta sẽ để cho cháu tiếp nhận như vậy sao?" Mạnh Xuyên nở nụ cười. hẳn không nghĩ tới tôi lại trực tiếp nói ra như vậy.
"Bác có đồng ý hay không Thì không sao cả, chỉ cần Thanh Thanh không phản đối là được rồi." Tôi nói.
"Cái gì? Cháu nói cái gì? Cháu nói Thanh Thanh biết cháu có bạn gái?" Mạnh Xuyên vốn tưởng rằng Tôi chân đứng hai thuyền giấu diếm cả đôi bên. nhưng không ngờ con gái mình đã biết rồi!
"Đúng, nàng không chỉ biết, mà con không phản đối." Tôi gật đầu nói.
Mạnh Xuyên nhìn tôi một lát, trong lòng thở dài nghĩ thầm con gái của mình đúng là quá mềm yếu rồi, lại đồng ý đáp ứng cùng chung sống với người đàn bà khác.
"Được, nếu như hiện tại không lo lắng, vậy Thì còn sau này? Tớ khi các cháu thành hôn thì làm như thế nào? Pháp luật quy định một vợ một chồng, tới lúc đó Thanh Thanh làm Thiếp, hay bạn gái kia của cháu làm thiếp? Mạnh Xuyên ta tuyệt đổi không thể để cho con gái mình làm thiếp người khác!" Mạnh Xuyên cười lạnh nói.
"Mọi chuyện đều có biện pháp của nó, ở trong nước không cho phép. nhưng ở một số quốc gia khác lại cho phép. cùng lắm là tới đó kết hôn!"
Tôi nói ra khả năng xấu nhất, nhưng trên thực tế. loại khả năng này không tồn tại, vì Tôn Tứ Không đã sắp nghiên cứu thành công phi thuyền tiến hành do thám hành tinh sinh mệnh mói giống như địa cầu.
Nếu như thành công tôi có thể mang theo lão bà của mình tới đó. Nhưng nếu không được, thì chúng tôi có thể ở trên đảo nhỏ trên Thái Bình Dương, ở đó không có pháp luật ước Thúc. chủ đảo có quyền lực cao nhất. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
"Cháu nghĩ quá ngây thơ rồi, người ta lại cho phép nhiều người như vậy cùng đi cư đến một ngoại quốc nào đó hay sao?"
Mạnh Xuyên căn bản không tin tường tôi nói nói:
"Bây giờ. bác cho cháu hai con đường có Thể đi! Thứ nhất, cháu và bạn gái kia chia tay, chuyên tâm ở cùng với Thanh Thanh, bác cũng không ngần ngại nói cho cháu biết, Tập đoàn Mạnh thị chỉ có mỗi Thanh Thanh, sau khi kết hôn thì nó thuộc về các cháu, sau này tuy không thể giàu nhất nước, nhưng cũng có Thể đứng thứ nhất!"
"Điều Thứ hai đâu?" Tôi hỏi
Tôi hỏi câu này làm cho Mạnh Xuyên ngạc nhiên, số tiền khổng lồ này đối với một sinh viên quả thực là sự hấp dẫn không nhỏ, nhưng tôi lại hỏi luôn điều thứ hai.
"Điều thứ hai cháu chia tay với Thanh Thanh, đương nhiên ta cũng bồi thường cho cháu" Mạnh Xuyên nói:
"Nhưng chắc là sẽ không nhiều lắm, ta đưa cho cháu một chi phiếu trông, trong khoảng 1000 vạn, Thì cháu có thể tùy ý điền vào.
"Điêu thứ ba?" Mạnh Xuyên ngạc nhiên "Không có, sao có Thể có
"Bác nói không sai, đã là nam nhân thì phải rõ ràng, mà điều quan trọng nhất của một nam nhân là cái gì? Sự nghiệp, tiền tài đều là thứ yếu, điều tối quan trọng là dũng khí nhận trách nhiệm!" Tôi đứng dậy nói:
"Cháu sẽ không bởi vì tiền tài mà vứt bỏ tình yêu, nói cách khác. cháu sẽ không vì cô gái này mà vứt bỏ cô gái khác! Nếu như nói hôm nay cháu có Thể đáp ứng bác. nhưng sau này tương lại ai không đảm bảo có sự hấp dẫn lớn hơn mà cháu bỏ Thanh Thanh?"
Mạnh Xuyên tuy rằng nghĩ là không có điều gì còn có mê hoặc lớn hơn. nhưng cũng đồng ý với quan điểm này!
Hắn Thấy tam ý của tôi đã quyết. tiếp tục bàn bạc cũng sẽ không có kết quả gì, vì vậy nói: "Tiểu tử. cháu giờ có thể nói như vậy. nhưng sau này thì sao? Cháu có biết. một tháng chi dùng của Thanh Thanh là bao nhiêu không? Quần áo của nó đang mặc có giá bao nhiêu không? Nước hoa có giá bao nhiêu không? Cháu cho rằng chỉ dựa vào lời nói thì có thể nuôi được nàng hay sao?"
"Thanh Thanh sẽ vì cháu mà thay đổi." Tôi tự tin nói. Kỳ Thực. việc nàv chẳng cần thay đổi cũng xong.
Manh Xuyên lắc đầu nói: "Người trẻ tuổi tự tin là chuyện tốt, thế nhưng vô cùng tự tin lại là cổ chấp. Được rồi chúng ta dừng ờ đây. ta không hi vọng cháu trở lại nhà, nếu đã không muốn ở cùng Thanh Thanh, thì ta sẽ ngăn cản cháu tới cùng!"
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
6 chương
390 chương
92 chương
13 chương
194 chương
22 chương
131 chương