Theo lý thuyết thì Trịnh Thiếu Băng và Trịnh Hoa Cường không nên theo tới, Lục Hồng Đào cũng không biết bọn họ và tôi rốt cuộc có qụan hệ như thế nào, nên cũng để bọn họ tùy ý, cùng ngôi vào trong bàn mà Trịnh Thiếu Băng và Trịnh Hoa Cường cũng tự hiểu lấy mình, chủ động ngồi ở ghế chót. "Tồng giám, người xem vị trí chủ tịch..." Lục Hồng Đào mặc dù biêt tôi có thân phận đặc biệt nhất, thế nhưng Dương phụ Dương mâu lại là trưởng bối của tôi, cho nên không biết sắp xếp làm sao. Tôi biết Dương mẫu là một người ái mộ hư Vinh, trong khi tôi cũng không xem trọng mấy thứ này, vì vậy đi tới bên người Dương mâu nói: "Bác gái, bác và bác trai ngôi vào ghế chủ tịch đi!" "Ai nha, điều này không được, người bạn kia của cháu mời khách..." Dương mẫu liếc mắt nhìn Lục Hông Đảo nói. "Cháu mời khách, nhưng đó là do Lưu tồng giám nể mặt, không phải cháu muốn mời là mời được đâu! Bác gái, ngài thì chớ khách khí, ở đây ngài là người có vai vể cao nhất chúng cháu ờ đây toàn là tiểu bối, sao có thể tùy tiệu Iàm rối loạn bối phận" Lục Hồng Đào chẳng thèm để ý tới mặt mũi của minh, bình thường tự nhiên nói. Dương mẫu nghe xong tự nhiện là mặt nở đẩy hoa nói:"Nêu ta và bác trai vẫn từ chối thì bất kính!"Nói xong chủ động ngồi vào ghể chủ tịch. "Tổng giám, ngài nói vài câu đi?"Đợi tất cả mọi người ngôi vào chổ của mình, Lục Hồng Đào nhỏ giọng nhìn tôi nói. "Tôi nói? Không tổt lắm đâu? Ông mời khách thi ông nên nói mới đúng." Tôi nói. "Tồng giám, ngài chớ khách sáo ngài biết con người của tôi không có văn hóa gì,bảo tôi cổ động đám tiểu đệ đánh đẩm thì còn được, chứ bảo tôi phát biểu trong trường hợp này lại có chút khó khăn."Lục Hồng Đào khó khăn nói:"Hơn nữa, hôm nay có tồng giám ở đây, tôi sợ lảm ngài mẩt thể diện!" "Vậy được rồi."Tôi cười cười, đứng lên, bưng chén rượu lên nói:"Hôm nay mọi người ngồi ở đây đều không phải là người nhà..."Tôi nói điều nầy, Trịnh Thiếu Bằng rõ ràng có chút xấu hồ, tôi nhìn hắn một cái lại bổ sung:"Bao gồm cả Trịnh huynh đệ, nói thật ra, thái độ lảm người của người anh em không tệ lắm, sau này có thể làm bạn kết giao của tôi " "Lưu huynh đệ, là tôi đã với cao! Trước đây tôi không biết Dương Mân là bạn gái của ngài, nên đã mạo phạm!"Trịnh Thiếu Bằng vội vã đứng dậy nói "Ha hả. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Đây là chuyện thường tình của con người, mọi người công bình cạnh tranh không có gì mạo phạm hay không mạo phạm. Cái tôi thưởng thức là thái độ làm người của cậu, không dùng súc mạnh của người nhà mang ra tranh, điều này rất đáng khen!"Tôi nhìn hắn gật đầu Trịnh Thiếu Bằng nghe xong toàn thân chảy đầy mồ hôi, ngày hôm qua lão nhân nhà mình còn vổ vổ, nếu như tình địch thi tìm người răn đe người kia vài câu? Thể nhưng Trịnh Thiếu Bằng dầu gì cũng Ịà sinh viên. Tố chất không có kém như vậy, kiên quyết phản đối ý kiên của lão nhân, cho rằng tán gái phải lấy bản lĩnh thật sự, sao có thể gọi người ngoài hổ trợ được. Trịnh Thiếu Bằng hiện tại mới thấy quyết định của mình là anh minh vô cùng, nếu như nghe lời của lão thì không phải là đi tìm chêt hay sao! Đừng xem công ty vận chuyển hàng hóa Trịnh gia làm tốt, chi cần Lục Hồng Đào một câu nói, thì phiền phức sẽ mang tới, nào là đập xe, hủy mối làm ăn. . .rõi cũng dẩn tới phá sản. ….. Lúc này ở bên ngoài phòng Thủy Tinh Cung. "Chu thiếu gia, người xem Thủy Tinh Cung đã có khách nhân, ngài tới Vân Tiêu Các có được không?"Quản lý đại sảnh lâu mô hôi nhìn một người trẻ tuổi nói. "Lúc trước tôi từng hỏi nhân viên dưới lầu, Thủy Tinh Cung hôm nay căn bản cũng không có hẹn trước, õng muốn lừa gạt tôi hay sao?"Chu thiếu gia hừ nói. "Chu thiếu gia, người bên trong cũng mới tới, tôi không lừa gạt ngươi, ngài tới Vân Tiêu Các đi, ở nơi đó trang bị cũng tốt, tương xứng với Thủy Tinh Cung! Hai phòng vốn là như nhau!"Quản lý đại sảnh giải thích. "Như nhau? Đánh rắm! Ông thấy một căn nhà giống Nhà Trắng y như đúc, vậy có thể gọi nó là Nhà Trắng không?"Chu thiếu gia mắng:"Đừng có mang thứ hàng nhái ra lừa gạt tôi!" "Chu thiếu gia, ngài thấy bên trong đã có người, ngài cũng không thể làm khó tôi như vậy chứ..."Quản lý đại sảnh dùng vẻ mặt đau khổ nói. "Bọn họ không có hẹn trước Iại có thể ở trong Thủy Tinh Cung ăn cơm, tại sao tôi lại không được? Có phải ông nhận được chỗ tốt của họ rồi không?"Chu thiếu gia trợn mắt nhin quản lý đại sảnh một cái nói. Quản lý đại sảnh nghe xong, biểu tinh có chút ngượng ngùng, lúc nãy hắn đúng là có nhận được 5000 đồng của nhân viên phục vụ. Nhưng mà hắn đương nhiên không thể thừa nhận:"Chu thiếu gia, khi đó phòng không có ai, hơn nữa lả bọn họ tới trước, cho nên... Ngài xem?" "Tới trước thì sao? Bảo bọn họ nhường lại, tôi cho ông biết, tôi hôm nay mở tiệc chiêu đãi là một đại cổ đông của công ty chúng tôi, Thanh xuyên Tam Thứ Lang, đến từ công ty Thái Dương Chu Thức, là khách nước ngoài!"Chu thiếu gia chỉ vào một nam tử thấp lùn như khỉ ốm phía sau, nói. "Chu Xuân Quân Quân, có chuyện gi vậy? Ông khõng phải nói là nhà ông rất có thế lực hay sao, tại sao ngay cả một cãn phòng cũng không được?"Thanh Xuyên Tam Thứ Lang hỏi. Chu Xuân Quân Quân đương nhiên sẽ không đánh mất mặt mũi của minh, hừ lạnh nói:"Ông đi nói cho người bên trong, nói tôi cho bọn họ 1 vạn đồng, bảo bọn họ rời sang Vân Tiêu Các!" Quản 1ý đại sảnh trong lòng không cho là đúng, một vạn đồng? Tiền boa của người ta đã là 5000 đông, hơn nữa, chi phí ở trong này chẳng nhẽ chỉ dừng lại ở 1 vạn đồng hay sao? "Tôi bảo ông đi, ông không nghe thấy hay sao!"Chu Xuân Quân thấy quản lý đại sảnh không có đi, vi vậy hổn hển quát. "Chu thiếu gia, ngài cũng hiểu quy củ của Cảng Loan chúng tôi, Cảng Loan từ khi khai trương đên bây giờ, chưa có tiền lệ đuổi khách ra đường!"Quản lý đại sảnh nhàn nhạt nói. "Mẹ nó, ông cút ngay cho tôi, ông không đi, thi tôi đi, tôi muốn xem ai dám tranh phòng với lão tử!" Chu Xuân Quân đẩy quản lý đại sảnh ra, hướng Thủy Tinh Cung phóng đi. Thanh Xuyên Tam Thứ Lang đương nhiên cũng không phải thứ tốt, đùa cợt nhìn thoáng qua quản lý đại sảnh, sau đó theo Chu Xuân Quân hướng Thùy Tinh Cung đi đến. Quản lý đại sảnh lắc đầu lấy bộ đàm ra, chuẩu bị tìm nhân viên bảo vệ tới đây.