Đội ngũ tới tiễn tôi và Đinh Văn Phong hoàn toàn tương phản nhau! Tới đưa Đinh Văn Phong chỉ có một người là Vương Tiến, cũng chính là thủ hạ của Đinh Văn Phong. Mà tới tiễn tôi có một đoàn thiếu nữ, chính là Triệu Nhan Nghiên và các nàng, còn có Sở Cao, Hoàng Văn Tĩnh và đám bạn phòng ngủ, ngay cả Hứa Nhị cũng mang vẻ mặt ngưng trọng, kiểu như tráng sĩ một đi không trở về. "Anh nói là anh chỉ đi tham gia thôi, chứ đâu phải là một đi không trở lại!" Tôi cười nói. Khi tôi và Đinh Văn Phong đi tới nơi kiểm tra vé của sân bay, thì phía sau tôi vang tới tiến reo hò, đầu lĩnh vẫn là Triệu Nhan Nghiên! "A! Rốt cục có thể lái xe thoải mái rồi, không có ai quản lý cả!" Các cô gái khác cũng rối rít phụ họa. Tôi thiếu chút nữa thì té xủi trên mặt đất, đúng là cuộc đời bất hạnh! Có thể vui mừng tới mức này, tôi đúng là thất bại rồi! Đinh Văn Phong cũng nhìn thấu quan hệ giữa tôi và các cô gái, mới đầu có chút kỳ quái, nhưng sau đó lại bình thường, giờ thấy bộ dạng của tôi, không khỏi cười trộm. Về phần tiếng Nhật, do kiếp trước là Tổng giám đốc phụ trách châu Á, để nâng cao trình độ giao tiếp có học một chút, ai ngờ lại có lúc dùng tới. Do thời gian tôi và Đinh Văn Phong tới muộn, lên đây là nhóm cuối cùng lên máy bay, vị trí không tốt lắm, nhưng tôi cũng mặc kệ. Lên máy bay, bên cạnh tôi là một vị trí trống. Người ngồi chỗ này có lẽ là không nên máy bay, mà Đinh Văn Phong thì tương đối xui xẻo người ngồi bên cạnh lại là một nữ nhân nặng hơn 200 kg, mùi mồ hôi bốc lên làm cho tiểu tử này suýt chết ngạt. Đinh Văn Phong đau khổ cầu khẩn tôi đổi chỗ ngồi, nhưng tôi lại làm ngơ không chú ý tới hắn. Cuối cùng, người này phải vỗ bộ ngực bảo đảm, hành trình tới nước R này chuyện cơm nước, khách sạn đều do hắn lo, nên tôi mới đồng ý, coi như là làm chuyện tốt. Đúng lúc Đinh Văn Phong giống như được giải thoát ngồi vào chỗ của tôi, thì có một cô gái trẻ cầm trong tay một tấm biển nhìn ngó hồi lâu, sau đó do dự nói với nữ nhân mập bên cạnh, nói: "... " Trời ạ, hóa ra lại là người nước R, nữ nhân mập không hiểu nói: "Cô nói gì?" "Thật ngại quá, chỗ ngồi của tôi là số 9." Cô gái chỉ cái biển hiệu cho nữ nhân mập hôi sách. Nữ nhân mập hôi nách nhìn thoáng qua cái biển hiệu, tự nhủ: "Điều này sao có thể!" Sau đó cầm cái vé số của mình ra nhìn lại, rồi chợt hiểu, nói: "Thật ngại quá, chỗ của tôi là số 6, hàng E, xin lỗi cô." Nữ nhân mập cầm túi đi về vị trí số 6, hàng E. Trời ạ, vốn là chỗ cũ của tôi, đúng là họa thì tránh không thoát mà. Đinh Văn Phong mắt thấy nữ nhân kia đặt mông ngồi ở bên cạnh mình. Sợ hết hồn, cho là nữ nhân này là coi trọng hắn, bám theo hắn tới đây, nhất thời lớn tiếng quát: "Cô đi theo tôi tới đây làm gì!" Nữ nhân mập kia nhìn Đinh Văn Phong như nhìn một người bị thần kinh, nói: "Tiểu tử, cậu không có bệnh đấy chứ? Tôi đi theo cậu tới đây? Cậu nhìn lại cho rõ cái vé số của tôi đi!" Đinh Văn Phong nhìn thấy vé thì sững sờ, ngồi im như cóc, xem ra không còn tính toán gì nữa. Xem ra chính mình xui xẻo, vừa đổi chỗ thì cô gái đẹp kia lại vào ngồi, Đinh Văn Phong uể oải tới mức thiếu chút nữa thì nhảy từ máy bay xuống. Lúc này. Người trên máy bay đã tới đủ, nữ tiếp viên hàng không đang hướng dẫn các thao tác khi gặp tình huống khẩn cấp. Tôi ngồi ở vị trí cửa sổ, ở giữa là cô gái xinh đẹp, bên cạnh nữa là một thanh niên nhuộm tóc xanh, ngồi nhai kẹo cao su, thồi phù phù, nhìn đã biết không phải người tốt. Lúc đầu thì tôi cũng không thể ý, nhưng khi máy bay cất cánh, thì thanh niên kia bắt đầu quấy rầy cô gái, hai người đều nói tiếng Nhật. Lúc mới bắt đầu, cô gái này còn nói vài lời, nhưng sau đó thì không. Tôi nghe thanh niên kia nói, đơn giản chính là nhà hắn nhiều tiền cỡ nào, đã trải qua bao nhiêu cô gái, năng lực tình dục mạnh tới cỡ nào, rồi được các nhà làm phim AV mời làm diễn viên... Cô gái kia sắc mặt càng lúc càng xám lại, nhưng thanh niên kia vẫn liên tục nói, thậm chí còn nói tới đã tham gia cậu lạc bộ nữ vương, hội đổi vợ….. "#! #%..." Cô gái nhìn tôi nói một câu Tiếng Nhật. Mặc dù tôi biết tiếng Nhật, nhưng vẫn dùng Hoa ngữ nói: "Thật ngại quá, cô nói gì?" "Ách... Anh là người Hoa Hạ?" Cô gái nhưng sau đó dùng hoa ngữ nói: "Thật xin lỗi, xin hỏi chúng ta có thể đổi vị trí không, tôi muốn xem phong cảnh bên ngoài..." Tôi biết nàng là vì tránh né thanh niên bên cạnh, nên nói luôn: "Đương nhiên có thể, không thành vấn đề." Nói xong, tôi tháo dây an toàn, đứng dậy. Bởi vì khoang phổ thông chỗ ngồi tương đối hẹp, không thể nào chưa được hai người đồng thời đứng một chỗ, cho nên cô gái muốn cùng tôi đổi vị trí, nhất định phải cùng tôi tiếp xúc trên thân thể, hơn nữa không phải là tiếp xúc bình thường, mà là dán chặt vào một chỗ. Trừ khi cả hàng ghế đều đứng dậy ra ngoài, nếu không thì không có còn cách nào. Nhưng mà căn cứ vào tình huống trước mắt, bảo thanh niên kia đứng dậy thì không thực tế. Cô gái nóng lòng tránh xa tên thanh niên kia, cũng không quan tâm nhiều như vậy, phải dùng sức chen vào bên trong, mà tôi thì cũng dùng sức chen ra ngoài. Cảm thấy cái mông đầy đặn của cô gái kia cọ tới cọ lui, làm cho dục hỏa của tôi cũng bùng lên... Nhưng mà tôi đang nhắc nhở chính mình, ngàn vạn lần không nên có ý nghĩ gì, nếu không thì có cách gì cái tên thanh niên kia!