"Lão Đại, không ngờ công ty Thanh Mộng cũng mở cửa hàng tiêu thụ máy tính, hơn nữa lại còn cạnh tranh với công ty của chúng ta! Không ngờ bọn họ cũng dùng chiêu này để thu hút học sinh cơ điện, nghiệp vụ kinh doanh rất nhanh nhẹn, đoán chừng mấy ngày nữa sẽ khai trương." Sở Cao vẻ mặt buồn bã nói. "Hả? Thế là thế nào! Xem ra Mạnh Thanh Thanh này không đơn giản đâu!" Tôi gật đầu nói. Sở Cao trong lòng lo lắng, nghĩ thầm lão Đại không phải là muốn làm cho kế hoạch này thực sự thất bại đấy chứ! Như vậy thì mọi cố gắng trước đây của mình đều là uổng phí. Đây cũng là điều nằm trong kế hoạch sao! Lúc này, tôi cũng bắt đầu suy nghĩ trong lòng, nếu như tôi muốn tặng cho Mạnh Thanh Thanh một cái nhân tình này, thì hoàn toàn sẽ thủ tiêu hạng mục tiêu thụ máy tính này. Nhưng cho dù như vậy, thì Mạnh Thanh Thanh có đón nhận hay không cũng là điều khó nói. Mấu chốt chính là, hiện tại tôi muốn tiếp xúc với Mạnh Thanh Thanh nhưng nàng lại một mực né tránh, nếu như tôi cũng né tránh nàng thì vĩnh viễn không thể hòa hợp được. Chỉ khi cùng cạnh tranh trên thương trường thì mới có thể tạo điều kiện cho tôi tiếp xúc với Mạnh Thanh Thanh. Kể từ đó, trong lòng tôi đã có sự tính toán, cười nói: "Kế hoạch của chúng ta không thay đổi! Hơn nữa còn muốn làm tốt hơn so với bọn họ! Thế này đi, cậu đi liên lạc với Tập đoàn Ánh Rạng Đông, chúng ta sẽ cùng hợp tác với Tập đoàn Ánh Rạng Đông!" " Tập đoàn Ánh Rạng Đông? Bọn họ có thể hợp tác với loại công ty nhỏ như chúng ta sao?" Sở Cao nghi ngờ nói. "Nhất định sẽ vậy!" Tôi vỗ vỗ bả vai Sở Cao: "Không nên tự coi nhẹ bản thân mình, chúng ta thật ra chưa hẳn là công ty nhỏ! Ha ha!" Sở Cao nghĩ thấy cũng đúng, đầu tư tới 500 triệu để mua cửa hàng, còn có thể coi là nhỏ sao! "Được, lão Đại! Em sẽ làm bản kế hoạch, chuẩn bị cho việc đàm phán với Tập đoàn Ánh Rạng Đông!" Sở Cao hưng phấn nói. "Hãy tin tưởng bản thân mình!" Tôi khích lệ hắn nói: "Đúng rồi, cậu hãy chú ý đến tình hình của công ty Thanh Mộng, xem bọn họ hoạt động như thế nào rồi báo lại cho tôi!" "Biết rồi, lão Đại!" Sở Cao đáp. Sau khi Sở Cao đi, tôi khẽ mỉm cười. Mạnh Thanh Thanh, cô không phải là rất kiêu ngạo sao, lúc này tôi cho cô kiêu ngạo! Sau này cô làm cái gì, thì tôi làm cái đó, tôi sẽ làm cho cô phải cúi đầu trước tôi. Tôi cũng cảm thấy mình làm như vậy có chút thâm hiểm, nhưng không còn cách nào khác, có đôi khi cần bắt nàng làm tù binh. Không nhất thiết cứ một mực phải chiều theo ý của nàng. ... ... ... ... "Tôi đã nói rồi, tôi không thích anh! Tại sao anh còn cứ quấn lấy tôi?" Cô gái lạnh lùng nói. "Hừ, em còn nhớ thương tiểu tử kia có phải không? Hắn là kẻ phong lưu đa tình, vậy mà em còn ở đây chờ đợi một cách ngu ngốc! Hắn đã tới thành phố Bắc Kinh này?" "Không cần anh quan tâm! Tôi làm gì là chuyện của tôi!" Cô gái vẫn giữ nguyên thái độ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https:// "Anh có gì là không tốt! Tại sao em không thể cho anh một cơ hội chứ! Anh đã vì e mà làm nhiều chuyện như vậy, thậm chí còn phải vào tù!" Người thanh niên trẻ tuổi nói. "Anh nói là vì tôi sao? Anh rõ ràng là kẻ hại người!" Cô gái chán ghét nói. "Hừ hừ! Hiện tại em không chấp nhận anh, không sao! Chờ cho sau này tên tiểu tử Lưu Lỗi kia chết, anh xem em còn có gì mà trông cậy!" Người thanh niên trẻ tuổi lớn tiếng nói. "Anh ấy sẽ không chết ! Anh đừng có nằm mơ!" Cô gái thản nhiên nói. "Có hay không, em sẽ được biết ngay! Ha ha ha!" Người thanh niên trẻ tuổi cười to nói. Sau khi cô bé đi khỏi, một thiếu niên lại gần: "Lượng ca. Như vậy là nàng không coi mặt mũi anh ra gì, có cần em đi tìm nàng hay không..." "Được rồi. Lúc trước kế hoạch đã không thành công, tốt nhất cậu đừng đi gây chuyện nữa! Cậu quên là vì sao mà Lão Tử bị đi xuống ư?" Người thanh niên trẻ tuổi nói. "Thật không biết tiểu tử Lưu Lỗi kia có cái gì tốt. Tại sao cứ sống chết mà yêu hắn!" Thiếu niên tức giận bất bình nói. "Đúng rồi, tin tức từ Hậu Đằng Hùng Tam đưa tin đến, là đã nghiên cứu chế tạo thành công dược phẩm, chúng ta một lần nữa phải nhẫn nhịn, chờ báo thù, Hậu Đằng Hùng Tam đã chấp thuận chúng ta, giúp chúng tôi gia nhập nước R. "Cám ơn Lượng ca!" Người thiếu niên cao hứng nói. ... ... ... ... Đang trong lúc bận rộn, Từ Khánh Vĩ mang đến cho tôi một tin tức làm tôi phấn chấn trong lòng. Đã nghiên cứu chế tạo thành công tàu du hành vũ trụ, kỹ thuật không thua gì người Anamis. Trước mắt đang tiến hành khảo nghiệm lần cuối cùng. Xem ra, tôi đã đặt Từ Khánh Vĩ ở đúng vị trí rồi, không ngờ hắn có thể phát huy tác dụng to lớn như vậy, đến Tôn Tứ Khổng cũng phải khen ngợi. Tôn Tứ Khổng chọn sử dụng hệ thống hướng dẫn tự động, phối hợp với hệ thống camera, tiến hành thí nghiệm trường hợp không có con người đi theo, đã thành công đi bay ra Thái Dương Hệ, thực hiện nhiều lần bước nhảy không gian, cuối cùng đã bay trở lại, Tôn Tứ Khổng vui sướng vô cùng. Hiện tại, Tôn Tứ Khổng chuẩn bị tiến hành việc hoàn thiện lần cuối cùng, có thể chở người phi hành vũ trụ. ... ... ... ... Tập đoàn Thế Kỷ MớiComputer và Thanh Mộputer cùng gây dựng sự nghiệp trong cùng thời gian. Sở Cao nằm mơ cũng không nghĩ tới Tập đoàn Ánh Rạng Đông lại chịu tiếp đón hắn một cách nhiệt tình như thế, làm cho hắn cảm thấy vừa mừng vừa lo. Thái độ tiếp đón trân trọng của Tập đoàn Ánh Rạng Đông như vậy, chính là do tôi bất thường giữ vững nguyên tắc quan trọng này. Hơn nữa tôi để cho chú Triệu ra chào hỏi, cho nên Sở Cao rất dễ dàng trong việc giành được ưu đãi về giá tiền. Mặc dù Tập đoàn Ánh Rạng Đông không nổi tiếng về lĩnh vực máy tính, nhưng về phần cứng thì hầu như không khác gì của Tập đoàn Ánh Rạng Đông, phần lớn linh kiện đều do Tập đoàn Ánh Rạng Đông chế tạo phần cứng, mà thao tác hệ thống, lắp ráp chính là Ánh Rạng Đông 98. Cho nên về tổng thể mà nói, Tập đoàn Ánh Rạng Đông chỉ cần có được ưu thế về nhãn hiệu, nhưng việc truyền bá nhãn hiệu cũng không hề coi nhẹ. Cái này cần phải xem tài năng và phương pháp quản lý của Sở Cao. Bên công ty Thanh Mộng, rõ ràng cũng đang dốc sức cạnh tranh, chẳng những in ấn tờ rơi, tranh ảnh tuyên truyền phát trong trường học, mà còn tặng kèm theo một thiết bị ngoại vi. Ví dụ như con chuột, USB, v.v.. "Lão Đại, anh xem chúng ta có phải làm một buổi lễ hoành tráng hay một cái gì đó không?" Sở Cao hỏi. "Nếu công ty Thanh Mộng đã tặng những thứ này, chúng ta lại tiếp tục làm vậy thì không có gì là thú vị cả, hơn nữa hiệu quả rõ ràng sẽ không cao, tôi cảm thấy cần phải đánh thắng một cách bất ngờ! Ví dụ như chúng ta có thể tăng thêm giá trị của những tài sản phục vụ đi kèm!" Tôi nói: "Ví dụ đơn cử, chúng ta có thể bán Laptop, miễn phí dán giấy bảo vệ." Tôi nói một chút kinh nghiệm của kiếp trước: "Hiện tại nước sơn của laptop được sử dụng chủ yếu là một lớp sơn, nếu bảo vệ không tốt, rất dễ bị phai màu, chúng ta có thể dán ở phía trên một lớp màng bảo vệ trong suốt, vừa mỹ quan vừa không ảnh hưởng đến khả năng sử dụng!" "Không hổ là lão Đại! Tại sao em lại không nghĩ ra nhỉ! Đây quả là ý kiến hay! Em đi chuẩn bị một chút!" Sở Cao nói