Tôi nhìn Vi Nhi gật đầu nói: "Lão công của em cũng phải trưởng thành chứ! Sao vậy, không thích anh như thế này hay sao?" "Không phải, đương nhiên là thích rồi!" Trần Vi Nhi vội vàng khoát tay nói: "Cho dù lão công có như thế nào đi nữa, em vẫn thích" "Đúng vậy, chị em chúng em kiếp này không rời xa anh được, chỉ cần anh đừng vứt bỏ tụi em là được rồi!" Triệu Nhan Nghiên ở một bên trêu ghẹo nói. Tôi nghe vậy mừng rỡ. Vốn là tôi lo lắng Nhan Nghiên khi yêu tôi còn quá nhỏ, sau khi lên Đại học thì lại cho rằng mối tình đầu không phải là chính chắn, xem ra nàng đã sớm coi tôi là người đồng sinh cộng tử rồi. Ăn xong Tôm Hùm, tôi gọi điện cho Lưu Duyệt, nói một lát nữa sẽ tới chỗ của nàng mua một chiếc xe. Đúng lúc Lưu Duyệt cũng rảnh rỗi, chiều cũng ở Đại lý xe, cho nên, tôi cùng Trần, Triệu nhị nữ gọi một chiếc taxi, chạy thẳng tới đại lý xe của Lưu Duyệt. "Tiểu tử, cậu muốn đi mua xe à?" Tài xế taxi theo miệng hỏi. "Đúng, đi xem một chút" Tôi nói. "Đại lý xe Lưu thị là đại lý xe lớn nhất thành phố Bắc Kinh này đó, trong đại lý có bán rất nhiều xe hơi hạng sang của các nước, chẳng những thái độ phục vụ tốt, mà quan trọng nhất là dịch vụ sau bán hàng, tôi có một người bạn là kẻ có tiền, mua một chiếc Audi, kết quả là khi trong thời gian bảo hành bị hỏng, người ta không nói hai lời, đổi ngay cho một chiếc mới." Tài xế ta xi nói: "Hiện tại, nếu người của thành phố bắc Kinh muốn mua xe, ngay cả nhân viên chính phủ cũng tới đây mua!" Tôi nghe được thấy cái tên Lưu thị đại lý xe thì không khỏi cười khổ, vốn Lưu Duyệt nói với tôi là: Tôi là người có cổ phần lớn nhất, đáng lẽ phải lấy tên của tôi! Nhưng mà vấn đề mấu chốt là tôi và nàng đều mang họ Lưu! Điểm này tôi không phải là không thừa nhận, Lưu Duyệt chẳng những là người kinh doanh giỏi mà là một cô gái thông minh. "Đại lý xe Lưu Thị? Lão công, đại lý xe này không phải là do anh thành lập đó chứ? Sau khi Nhan Nghiên nghe được hai từ Lưu thị thì đặc biệt nhạy cảm, nếu không phải do tôi mở thì tại sao lại lấy tên là Lưu thị! "Đại khái là vậy" Tôi nói. Lúc đầu tôi cũng không coi đây là đại sự gì, nên không nói cho các nàng biết, nếu bây giờ đã hỏi tới, thì tôi cũng nói thật cho các nàng biết. Tài xế Taxi kia nghe thấy vậy thì không thèm để ý, tưởng là tôi nói đùa. Đầu năm nay, người nói khoác rất nhiều, cho dù là người ta nói người ta là ông chủ của nhà ga, dường sắt, thậm chí là Hàng không mẫu hạm cũng chẳng sao. Ngay cả Nhan Nghiên không làm sao tin tưởng được, dù sao chuyện tình cũng quá quái dị, nàng không hiểu tử lúc nào tôi đã tới thành phố Bắc Kinh này rồi Năm 1998 thành phố Bắc Kinh tuy chưa xây dựng nhiều cầu vượt, nhưng mà đầu năm nay, xe tư cũng ít nên giao thông không có gì đông đúc lắm, không bao lâu đã tới của lớn của đại lý xe Lưu thị. Đây là lần đầu tiên tôi tới nơi này, ha hả, tôi là một đại cổ đông lại chẳng quan tâm chút nào, nhưng mà cũng chẳng có cách nào, ai bảo tôi muốn trợ giúp Lưu đại mỹ nữ đây. Nhìn từ bên ngoài, đại lý xe cũng tương đối hoàng tráng, cái bãi đậu xe có một không hai ở Bắc Kinh. Sau khi xuống xe, tôi trực tiếp dẫn hai cô gái đi tới. "Hoan nghênh các tiểu thư, tiên sinh tôi quý giáng lâm, các ngài cần chúng tôi phục vụ những gì" Mới vào cửa đã có một cô gái mặc đồng phục mỉm cười tiến lên đón. Điều này làm cho tôi cảm thấy hài lòng, không khỏi than thở nha đầu Lưu Duyệt này đúng là biết cách làm ăn buôn bán. Nhìn tuổi của ba người chúng tôi, trông không giống người tới mua xe, nhưng cô gái này lại không chậm chễ chút này, tiếng lên nghênh đón, làm cho người khác cảm thấy hài lòng. Tôi nhìn bên trong đại lý xe một chút, người tới nơi này mua xe rất nhiều, đa số nhân viên phục vụ đều đnag bận rộn giải thích, giới thiệu, xem ra số tiền đầu tư của tôi cũng không có lãng phí, chỗ này mặc dù không kiếm được rất nhiều tiền, nhưng cũng là một nơi kiếm tiền không tệ. "Tiên sinh, ngài có muốn xem xe không?" Cô gái phục vụ hỏi thăm cũng vô cùng chuyên nghiệp. Nàng hỏi khách hàng là có muốn xem xe hay không chứ không phải là có muốn "mua" xe hay không, hỏi như vậy, sẽ khiến cho khách hàng tránh được nhiều lúng túng. "Ừ" Tôi gật đầu nói: "Nhan Nghiên, hiện giờ chúng ta lên mua loại xe gì, anh thấy cái xe Mercedes – Benz khi còn ở Tân Giang dùng không tiện." "Em cũng thấy vậy, Mercedes – Benz dành cho trung niên thì hợp hơn, em thấy chúng ta lên mua một chiếc SUV" Nhan Nghiên nói. "Đúng vậy, lão công, em cũng thấy vậy, nếu không mua một chiếc xe thể thao cũng được" Trần Vi Nhi nói. Cô gái phục vu nghe ba người chúng tôi nói chuyện thì sửng sốt, trời ạ, ba người này đang làm gì vậy, ngay cả Mercedes – Benz còn cho là không tiện, lại định mua xe thể thao, không phải nói đùa đấy chứ. Nhưng mà xuất phát từ tinh thần nghề nghiệp, vẫn nói: "Đối với loại xe SUV sa hoa, chúng tôi có Land Ronver, Hummer, còn loại phổ thông thường dùng trong nước thì có BJ Jeep, Great Wall Jeep." "Có Liberty Electric không?" Tôi thuận miệng hỏi. "Thật xin lỗi, tiên sinh, đại lý xe Lưu thị không tiên thụ loại xe hơi của nước R." Cô gái lắc đầu nói. Ha hả, không tệ! Xem ra Lưu Duyệt vẫn còn rất yêu nước, phải biết rằng Liberty Electric Suv rất nổi danh, vậy mà nàng lại bỏ qua, đứng trên phương diện thương nhân mà nói, đây cũng là quyết định khó khắn. "Vậy thì xem Land Rover" tôi nói "Được, xin mời tiên sinh qua bên này" Phục vụ tiểu thư nói. Tôi cùng hai cô gái đi dạo một vòng, cô gái phục vụ kiên nhẫn giải thích, nhưng mà tôi là người hiện đại sống lại, nên nhìn những kiểu dáng cũ này, có chút không được thích cho lắm. Nhưng Nhan Nghiên và Vi Nhi lại thấy vô cùng hứng thú, lúc thì chỉ cái này, lúc lại chỉ cái khác, cô gái phục vụ kiên nhẫn giải thích, nhưng hai nàng lại chẳng chọn được cái nào. "A? Lão công, anh xem chiếc xe kia, em thật thích!" Bỗng nhiên Vi Nhi chỉ vào một cái xe hơi trưng bày ở giữa kêu lên. Trần Vi Nhi rất ít cho tôi ý kiến, tôi thấy nàng lần này thật thích, sao lại không đáp ứng cơ chứ, cho nên hỏi Nhan Nghiên: "Nhan Nghiên, em cảm thấy thế nào?" "Em cũng thấy rất đẹp mắt, vậy thì theo chị Vi Nhi đi" Nhan Nghiên cũng biết tôi rất yêu nàng, nên không có tranh giành tình cảm với Vi Nhi làm gì. Tôi gật đầu, cẩn thận xem xét chiếc Land Rover, nếu như tôi nhớ không lầm, đây là một loại xe SUV hạn chế phát hành, không biết Lưu Duyệt làm cách nào có thể đem nó về. "Chiếc xe này bao nhiêu tiền?" Tôi chỉ vào chiếc Land Rover hạn chế phát hành kia, hỏi. "A!" Cô gái phục vụ sửng sốt nói: "Thật xin lỗi, tiên sinh, chiếc Land Rover là loại hạn chế phát hành, đại lý xe chỉ có 1 chiếc, để trưng bày chứ không bán." "A…Vậy sao!" Vi Nhi có chút thất vọng nói. Tôi thấy Vi Nhi thất vọng, thì không đánh lòng. Phải biết rằng Vi Nhi rất ít khi yêu cầu tôi cái gì, tôi chẳng nhẽ lại không đáp ứng nàng. Tôi cười một tiếng nhìn cô gái phục vụ nói: "Phiền cô gọi giám đốc của mình tới đây, tôi cùng cô ấy thương lượng một chút." Cô gái phục vụ nghi hoặc nhìn tôi, trông tôi cũng không giống người có tiền, nên có khi không đủ tiền mua chiếc Land Rover này, cho dù có thể mua được thì giám đốc cũng không bán. Hai ngày trước có một phú thương XG đưa ra một cái giá trên trời, giám đốc cũng không bán. Nhưng mà tôn chỉ của đại lý xe Lưu thị là thỏa mãn mọi yêu cầu của khách hàng, làm cho khách hàng hài lòng. Nên cô gái phục vụ lập tức đi tìm giám đốc của mình. "Lão công, hay là chúng ta không mua nữa, ra chọn một chiếc xe khác cũng được!" Vi Nhi thấy chuyện tình có chút khó khăn, thì nhìn tôi nói. Tôi khoát tay áo nói: "ha hả, thứ mà Vi Nhi thích, sao anh không mua cho em được đây! Nhưng mà, Vi Nhi, chúng ta đánh cuộc, em thấy giám đốc đại lý xe này có bán cho anh không?" "Được….Em đoán là không! Người ta chỉ có một chiếc đem ra trưng bày, sao lại bán cho anh được chứ!" Vi Nhi nói. "Không! Nhất định sẽ bán cho anh, không tin em cứ xem mà xem!" Tôi cười nói. "Dừng, cái gì mà nhất định, anh tưởng anh là ông chủ của đại lý xe này à!" Triệu Nhan Nghiên liếc tôi một cái nói: "Nếu anh làm cho chị Vi Nhi thất vọng, em sẽ không để ý tới anh!" Đang lúc nói chuyện, cô gái phục vụ đã trở lại, đi theo sau còn có một cô gái tuyệt đẹp, nhìn thấy tôi ở chỗ này, nhẹ nhàng "A" một tiếng, bước nhanh tới, giọng nói có chút bất mãn: "Tôi còn tưởng là ai muốn mua chiếc Land Rover hạn chế phát hành này, hóa ra là ông chủ Lưu, ông cứ trực tiếp lái đi là được rồi, còn hỏi ý kiến tôi làm gì!"