Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 210
Dù thế nào đi chăng nữa, Lý Hướng Đông vẫn là đại thiếu gia của Tập đoàn Phi Phàm, rất nhanh hắn tìm được một phòng trống dưới đất của nhà hàng, lôi tên côn đồ hung hãn vào trong đó.
Sau khi bị dội một chậu nước lạnh, tên côn đồ hung hãn nhất thời tỉnh táo lại, kêu lên:
"Mẹ kiếp, muốn chết à! Lại dám hắt nước vào người của lão tử!"
Nhưng mà hắn cũng rất nhanh phát hiện tình cảnh thực tại, tay chân của hắn đã bị người tôi trói cả lại rồi.
Tôi thấy tên côn đồ hung hãn này đã tỉnh lại, liền hỏi:
"Mày là người của bang phái nào?"
"Tại sao phải nói cho mày biết?" Tên côn đồ hung hãn kia làm ra vẻ heo chết không sợ nước sôi.
"Mẹ kiếp, mày có nói hay không?"
Lý Hướng Đông nóng nảy, đi tới đấm cho tên này một quyền.
"Không biết."
Tên côn đồ hung hãn tức giận nhìn Lý Hướng Đông một cái nói.
Tôi biết với loại người như hắn, nếu không cho hắn biết một chút lợi hại, thì hắn sẽ không chịu nói thật. Cho nên tôi nhìn xung quanh một chút, phát hiện trên cửa sổ có một thanh thép, liền đi tới gỡ xuống.
"Mày...mày muốn làm gì?"
Quả nhiên, tên côn đồ hung hãn này có chút hơi sợ.
"Một cơ hội cuối cùng, mày có nói hay là không?!"
Tôi với hắn chẳng có gì để nói, nếu như lúc này mà vẫn còn trì hoãn, thì có lẽ Tô Dĩnh Tư đã bị cưỡng gian rồi!
"Tao..."
Tên côn đồ hung hãn này do dự, bình thường hắn rất ngang ngược, nhưng chưa bị thẩm vấn lần nào, cho nên nếu lúc này hắn biểu hiện hèn yếu, thì đối phương lại cho rằng hắn không có bản lĩnh!
"Ba" một âm thanh thanh thúy vang lên, thanh thép trong tay tôi rơi xuống, hai chân của tên côn đồ hung hãn đã bị gãy! Khi hành động như vậy, trong lòng tôi có chút bứt rứt!
Kiếp trước, chỉ do mềm lòng, nên mới khiến cho cả chó và mèo khi dễ trên đầu của tôi! Mặc dù đã từng nặng tay với những tên đầu sỏ, nhưng đối với loại tép riu này thì là lần đầu tiên!
Tên côn đồ hung hãn kia kêu la thảm thiết, ngay cả Lý Hướng Đông tim đập thình thịch, hắn đã muốn giáo huấn tên côn đồ này một trận, nhưng không nghĩ tới chỉ trong nháy mắt, tên côn đồ này đã bị gãy chân, hơn nữa còn cả hai chân!
Tôi không để ý tới tên côn đồ này kêu la, một lần nữa giơ thanh thép lên, nói:
"Đừng tưởng rằng tao không dám đánh chết mày, loại côn đồ như mày có đánh chết một đám, thì cảnh sát cũng không hỏi tới đâu!"
Chuyện tôi nói cũng là thật, các hắc bang sống mái với nhau hàng ngày, hơn nữa đều có người chết!
Nhưng mỗi nơi đều có một quy tắc hành nghề! Hắc đạo cũng giống như vậy, cũng có quy tắc ngầm! Người chết thì giải quyết nội bộ, chứ chưa bao giờ nghe thấy chuyện đi báo cảnh sát cả!
Mà cảnh sát cũng vui vẻ vì được thanh nhàn, loại hắc đạo này chết một thì bớt một, ngoại trừ dân thường thì họ sẽ không hỏi tới!
Người hoạt động trong giới hắc đạo đều biết, không sớm thì muộn cũng có ngày, cho nên khi nhìn thấy có một tên nào đó chết yểu đầu đường, thì cũng chẳng cần quan tâm.
Nhưng cái tên côn đồ này đã đau đớn vô cùng, sau khi do dự một lúc, rốt cục cũng phun ra toàn bộ:
"Đại ca, xin anh...đừng có giết em, em nói toàn bộ... em nói toàn bộ là được! Đây cũng chẳng phải là đại sự gì, chẳng qua chỉ là đùa giỡn một nữ nhân, cảnh sát cũng chỉ tạm giam vài ngày, sau đó lại thả ra..."
Tên côn đồ này u oán nói.
"Mày cố tình trì hoãn thời gian với tao phải không? Tao nói cho mày biết, nếu bạn tao tổn thương một sợi lông, tóc, thì mày có chết, cũng không được dễ dàng đâu!"
Tôi tàn bạo nói.
Tên côn đồ kia dùng mình, tiếp tục nói:
"Đại ca, em nói... em chỉ là một tiểu đầu mục của Hắc Hổ Bang, mấy người kia là thủ hạ, nhìn thấy cô gái này... chính là bạn của anh, chỉ muốn làm một chút, không ngờ anh lại cứng rắn như vậy..."
"Hắc Hổ bang?"
Trời ạ, đây chẳng phải là hắc bang là Hoàng Hữu Vi tìm để đối phó Tô gia hay sao?
Nhìn bộ dáng người này mà chỉ là một tiểu đầu mục trong bang phái, cho nên không biết người họ bắt là thiên kim tiểu thư...
Nhưng mà, không tốt! Nếu như mấy người kia đem Tô Dĩnh Tư về tổng bộ, thì sẽ có người biết Tô Dĩnh Tư, lúc đó thì phiền toái rồi!
"Tổng bộ của mày ở đâu?" Nghĩ tới những thứ này, tôi vội vàng hỏi.
"Tổng bộ của ..." Tên côn đồ này do dự một chút, sau đó nhìn thanh thép trong tay tôi một chút, rồi nói:
"Tổng bộ chúng tôi ở trong khu sửa chữ lắp ráp đồ cũ!"
"Tìm người trông hắn!"
Tôi nhìn Lý Hướng Đông nói:
"Chỗ hắn nói, ngươi có biết không?"
Lý Hướng Đông gật đầu, đem địa chỉ nói cho tôi biết. Đương nhiên, tôi không đi cùng hắn, bởi nơi đó cách chỗ này khá xa, ngồi xe cũng phải mất một thời gian dài, nếu như tôi sử dụng Thuấn Di, thì có thể tiết kiệm nhiều thời gioan, cho dù mấy tên kia kéo Tô Dĩnh Tư đi trước, thì cũng không kém bao nhiêu.
Lý Hướng Đông cũng không muốn đi với tôi, loại cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân như thế này, hắn thiết tha mơ ước đã lâu, nay làm sao có thể từ bỏ, hắn lập tức gọi điện thoại cho vệ sĩ của mình!
Nhưng mà tôi cũng chẳng nói nhiều, không muốn đi thì thôi, khi Lý Hướng Đông chuẩn bị đủ nhân mã, thì tôi đã tới được khu sửa chữa lắp ráp đồ cũ.
... ...
Lại nói tới hai bên côn đồ kia, thấy lão đại của mình bị đánh, đương nhiên hai người bọn họ cũng không phải đối thủ, chẳng thừa dịp cơ hội này, trong 36 kế, tẩu vi thượng sách!
Hơn nữa trước khi đi còn nhân lúc Tô Dĩnh Tư không cẩn thận, chụp luôn cái khăn thuốc mê vào miệng nàng, Tô Dĩnh Tư không kịp kêu cứu, thì đã hôn mê.
Lúc này, hai tên côn đồ này chỉ nghĩ, bắt được một người đpẹ như vậy, nếu như dâng tặng cho lão đại của Hắc Hổ bang, thì tiền đồ của bọn họ sẽ vô cùng tươi sáng, lão đại của Hắc Hổ bang là Trương Đại Hổ vô cùng háo sắc, đây là một bí mật mà mọi người trong giới hắc đạo đều biết!
Nếu như có một tiểu lâu la nào muốn có địa vị, chỉ cần dâng cho Trương Đại Hổ nữ nhân, với điều kiện phải là mỹ nữ! Thì tên lâu la đó, rất nhanh sẽ trở thành một lão đại!
Cho nên hai tên côn đồ này không kịp nghĩ nhiều, lập tức đón xe taxi chạy tới tổng bộ. Tài xế thấy hai nam nhân lôi kéo một cô gái dường như đang ngủ say, vốn định hỏi thăm, nhưng khi hai tên côn đồ này nói muốn đi khu sửa chữa lắp ráp đồ cũ thì lập tức ngậm miệng!
Khu sửa chữa lắp ráp là địa phương nào? Thì mọi người đều biết, đây chính là tổng bộ của Hắc Hổ bang! Mà nhìn tướng mạo của hai tên côn đồ này, đều là dạng hung thần ác sát, một người trên cổ còn có một hình xăm!
Tài xế taxi biết hai người này là xã hội đen, đâu có dám dây dưa, chỉ muốn đưa hai người này tới càng nhanh càng tốt!
Quân sư của Hắc Hổ bang nghe nói có tiểu lâu la bắt được một mỹ nữ, thì cười hì hì, chạy đi báo cho lão Đại. Tất cả mọi người đều hâm mộ vỗ vỗ bả vai của hai người, nói:
"Hai người chắc chắn phát đạt rồi! Trương lão đại của chúng tôi hai ngày nay còn chưa đụng hàng mới, nếu làm cho Trương lão đại nhất thời cao hứng, không chừng sẽ thưởng vô cùng hậu hĩ, đến lúc đó đừng quên chúng tôi nhé!"
Hai tên côn đồ lúc này tươi cười rạng rỡ, gật đầu đồng ý. Nếu như Trương lão đại thưởng hậu, thì nhất định bọn họ sẽ là chức lão địa rồi!
Qua không bao lâu, Trương Đại Hổ chỉ đi ra. Trương Đại Hổ giờ phút này đang ngủ, thấy quân sư gọi mình dậy, vốn có chút mất hứng, nhưng nghe thấy có mỹ nữ, thì nhất thời cao hứng.
"Hổ ca, anh xem cô nàng này, có hợp pháp nhãn không?"
Một trong hai tên côn đồ cung kính nói.
Trương Đại Hổ nhìn kỹ, thì sợ hết hồn! Cô nàng nằm trên mặt đất này lại là Tô Dĩnh Tư!
Cũng không phải là Trương Đại Hổ xem phim hoặc album mà hắn cũng giống như các thành viên xã hội đen khác, không chú ý đến những chuyện của tiểu minh thinh, nhưng cô nàng Tô Dĩnh Tư này lại khác!
Người này chính là lão đại bên kia hợp tác với hắn muốn đối phó, thiên kim tiểu thư của tập đoàn Tô thị!
Đúng là đi mòn giày sắt tìm không thấy, được người lại chẳng tốn chút công phu. Trương Đại Hổ đã từng phái người đi bắt thiên kim tiểu thư của Tô gia, nhưng mà bất đắc dĩ là, bên người Tô Dĩnh Tư đều có vệ sĩ, rất khó lòng mà hạ thủ.
Nhưng hôm nay lại bị thủ hạ của mình bắt được, thật đúng là một tin tức tốt! Hắn, Trương Đại Hổ mặc dù háo sắc, nhưng lại yêu tiền hơn, Hoàng Hữu Vi đáp ứng hắn, nếu như hỗ trợ làm xong lần này, thì sẽ cho hắn 100 vạn!
Tô Dĩnh Tư giờ phút này trong mắt hắn đã biến thành một núi vàng, dục hỏa đã sớm bị hắn đập tan rồi!
Trương Đại Hổ hai mắt sáng lên nói:
"Các ngươi làm sao bắt được cô gái này?"
Hai tên côn đồ thấy Hổ ca có vẻ mặt quỷ dị, có chút nghi hoặc, giờ phút này lại nghe thấy Hổ ca hỏi như thế, cho là mình gây họa, bắt phải một nữ nhân có quan hệ với lão đại, thì sợ hết hồn, vội vàng nói:
"Hổ ca... chúng tôi không biết cô gái này...là ai!"
"Tốt! Tốt!" Trương Đại Hổ bỗng nhiên hưng phấn nói:
"Thật tốt quá! Cho dù như thế nào đi chăng nữa, hai người các ngươi đã lập công lớn cho Hắc Hổ bang! Người đâu thưởng cho hai tên này 1 vạn đồng, còn nữa, sau này thăng hai người này lên làm quản lý quán Bar!"
Hai tên côn đồ không hiểu, hạnh phúc tới với hắn đúng là quá nhanh? Vốn tưởng rằng Hổ ca nhiều nhất chỉ cho bọn họ chịu trách nhiệm thu phí ở chợ bán thức ăn, thì đã tốt hơn nhiều so với suốt ngày đánh nhau ở ngoài được, mà giờ đây lại thưởng cho hắn chức quản lý quán Bar, lại có hơn 1 vạn đồng!
Bọn họ không biết, hai vạn đồng này, so với hơn 100 vạn của Hoàng Hữu Vi thì chỉ là số nhỏ. Mà ngay cả Trương Đại Hổ cũng không biết, có phải là 100 vạn, hay là lớn hơn nữa!
Nhưng mà Trương Đại Hổ đã coi 100 vạn này nằm ở trong túi của mình, gọi người nhốt Tô Dĩnh Tư xong, thì nói với quân sư của mình:
"Mau gọi điện thoại cho Hoàng Hữu Vi, nói với hắn, người đã bắt được!"
Truyện khác cùng thể loại
41 chương
6 chương
390 chương
92 chương
13 chương
194 chương
22 chương
131 chương